Thiếu Soái, Phu Nhân Trốn Nữa Rồi - Chương 3: Phạt em, cô dâu thích bỏ trốn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
246


Thiếu Soái, Phu Nhân Trốn Nữa Rồi


Chương 3: Phạt em, cô dâu thích bỏ trốn


– –Quay về hiện tại—

Không đùa đâu phải không, cô quay ra hướng khác, lấy 2 tay che mặt
mình lại. AAA cho cô xin đi ” chắc hắn không nhận ra mình đâu nhỉ, hôm đó mình đội mũ, trời lại tối, chắc chắn là không nhận ra đâu “. Ai
kia nhìn hành động của cô thì khẽ cười. Chậm rãi mở miệng lên tiếng:

– Tội bỏ trốn khỏi hôn lễ có thể bị phạt tù chung thân, giam tại nhà lao chính phủ.

Cô nghe 4 chữ ” nhà tù chính phủ ” thì chết sững. Nhà tù chính phủ
là nơi không đùa được đâu, nó chính là tử địa, bị tra tấn hành hình
rất đã man. Không! Cô không muốn vào đó, nhưng….sao anh ta biết cô
bỏ trốn khỏi hôn lễ. Cô lại được phen chết sững part 2. Lúc này 1 giọng
nói cung kính vang lên:

– Đại Thiếu soái. Người ở hôn lễ gọi điện báo không tìm thấy Đồng tiểu thư.

Cô quay ngoắt lại, ngước nhìn anh sững sờ. ” Đại Thiếu soái “???? ANH TA LÀ ĐẠI THIẾU SOÁI VƯƠNG KÌ HẠO??

– Nói họ không cần tìm nữa, Cô dâu tự tới rồi.

– Rõ.

Cô sau vài phút loát toàn bộ, rồi như hiểu cô bắt đầu rưng rưng nước mắt. Cô là tự đâm đầu vào rọ rồi, đụng vào ai không đụng, đụng ngay
xe ” Anh chồng Tương Lai “. Số cô khổ quá rồi. Giọng nói lạnh lùng, có phần trêu chọc vang lên:

– Đồng tiểu thư, cô muốn tự lên xe hay là tôi bế cô.

– Ơ không…. không…. hức..

Cô ấp a ấp úng, nhưng vẫn không quên diễn kịch. Loạng choạng đứng
dậy rồi lại ngã nhào xuống. Do hồi nãy né xe mà cô bị trẹo chân hay sao rồi, đau quá không đứng dậy nổi. Hơ. Cô được bế bổng lên, nằm trong
cái vòm ngực rắn chắc này cô không khỏi ngượng đỏ mặt. Thịch.. thịch.
Cô nghe rõ tiếng tim mình đập luôn ấy. Vào trong xe, được đặt xuống
ghế rồi, cô vẫn bám chặt cổ anh khiến anh hơi ngạc nhiên, sau đó lại
khẽ cười. Từ từ tiến sát mặt cô hơn. Cô nhận ra, lấy tay đẩy anh nhưng…đẩy không nổi. Cô sợ hãi lên tiếng:

– Anh…anh…..anh làm gì vậy??

– Hôn.

Sau đó cô chưa kịp định thần câu trả lời thì đôi môi đỏ của cô ngang nhiên bị anh chiếm đoạt. Cô sững người chỉ Ưm 1 tiếng.

Anh buông cô ra là lúc cô bắt đầu sụt sùi đau khổ. Nụ hôn đầu của cô
(〒﹏〒). Cô lấy tay ôm mặt khóc. Anh thấy cô như vậy thì lo lắng hiện rõ ” con nhóc này “.

– Cô còn khóc nữa tôi sẽ tìm 1 cái tội rồi gắn cho cô, lúc đó….. cô nhất định sẽ được ăn cơm nhà tù chính phủ.

Giọng nói đe dọa, lãnh khí vang lên khiến cô sợ hãi mà lập tức im bặt.

– Anh…. sao anh lại làm vậy?? Tôi sẽ làm em dâu của anh, anh làm vậy mọi người sẽ coi tôi là gì. huhuhu

Auuu!!

– Phạt em, cô dâu thích bỏ trốn.

Kì Hạo véo nhẹ mũi Âu Hân khiến cô ngồi ngây ngốc. Sau đó quay mặt ra ngoài suy nghĩ. ” Hình như cô thích anh thiếu soái này rồi ” AAAAA. ” Không Đồng Âu Hân, mày tỉnh lại đi, mày sắp thành em dâu người ta rồi đấy “.

Xe đã dừng trước cửa lễ đường. Vì chân đau không đi được nên lại phiền
anh thiếu soái bế vào theo kiểu công chúa. Cô xấu hổ chết mất Là em
dâu lại để anh chồng bế như này trước mặt nhiều người. Làm ơn cho cô
xin cái hố để cô chui xuống đi, nhục nhã chết mất!

– —

Mọi người ở lễ đường đang lo lắng đến đứng ngồi không yên. Đặc biệt là
mọi người nhà Vương gia, đã vậy còn được Trương Hạ Sảnh thêm mắm thêm
muối làm Vương Đại soái mặt đã đen hết lại, bên cạnh là Vương phu nhân
cũng ngồi không yên. Nghe tin cô dâu đang ở chỗ Thiếu soái thì ai cũng
tròn mắt ngạc nhiên. ” Cô dâu ở lễ đường chuẩn bị không lo lại chạy đi
tìm thiếu soái làm gì “.

Rồi mọi người ở lễ đường 1 phen chấn động khi thấy vị Thiếu soái cao
lãnh, lạnh lùng đang bế cô dâu đi trên thảm đỏ, thẳng tới chỗ vị mục
sư.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN