Thiếu Soái! Vợ Ngài Lại Bỏ Trốn! - Chương 25: Tiền xem bệnh
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
111


Thiếu Soái! Vợ Ngài Lại Bỏ Trốn!


Chương 25: Tiền xem bệnh



Cố Khinh Chu từ tầng hầm đi ra, da trắng như tuyết, lảo đảo muốn ngã.

“Khinh Chu tiểu thư!” Hầu gái Diệu Nhi khoa trương kinh hô, nhanh chóng đỡ Cố Khinh Chu.

Cố Khuê Chương hoàn hồn, cõi lòng đầy áy náy, đồng thời cũng có chút lo lắng.

Chính mình đem công thần Tư Đốc Quân phủ biến thành tội nhân, Khinh Chu có thể nói xấu ông với Tư Đốc Quân hay không?

Kiếp làm quan này của ông có phải sẽ chấm dứt?

Nhưng ai có thể nghĩ đến, Cố Khinh Chu thật sự trị hết cho Tư lão thái?

Đối với một thiếu nữ mà nói, đây là chuyện không có khả năng, Cố Khinh Chu lại làm được.

“Khinh Chu à, Tư gia lão thái thái chuyển biến tốt đẹp, thỉnh con đi tái khám, con thật là quá lợi hại, cha vẫn luôn biết được con khác người bình thường.” Cố Khuê Chương cố tình nói ngọt mấy câu.

Ông nói mấy câu nói đó bổ cứu cho lời trước của mình, đồng thời nịnh nọt, tiết lộ ra hết tâm tình của mọi người.

Mọi người nghe xong, đều thực xấu hổ.

“Con… Con đi lên lầu tắm nước nóng, đổi xiêm y, sau đó đến tái khám cho lão phu nhân.” Cố Khinh Chu suy yếu nói với phó quan đốc quân phủ, lại không nhìn Cố Khuê Chương.

Phó quan thập phần cung kính chào cô, đáy mắt lại hiện lên vài phần thương hại, ánh mắt Cố Khuê Chương lại càng lạnh hơn.

Cố Khuê Chương trong lòng căng thẳng, da đầu tê dại, phía sau lưng cứng đờ.

Tam di thái cùng Diệu Nhi đỡ Cố Khinh Chu lên lầu.

Tới lầu ba, Diệu Nhi đi pha nước ấm, Tam di thái giúp Cố Khinh Chu chuẩn bị xiêm y.

Cố Khinh Chu từ một người “suy yếu” lúc nãy đã sửa dáng lại, bước chân uyển chuyển nhẹ nhàng. Cô ở dưới lầu giả bộ lảo đảo, là cố ý dọa Cố Khuê Chương.

“……. Không bị đói chứ?” Tam di thái nhỏ giọng hỏi.

“Người mỗi tối đều phái Diệu Nhi cho con bốn cái bánh bao thịt, con còn mập lên đó chứ.” Cố Khinh Chu mỉm cười.

Hai người âm thầm cười nhìn nhau, Cố Khinh Chu hỏi Tam di thái: “Vì sao lại giúp con?”

“Con hận người Cố gia, ta cũng hận bọn họ. Nhưng ta không có bản lĩnh, tương lai con đắc thế, trông cậy vào con giúp đỡ ta.” Tam di thái nói.

Có mục đích là chuyện tốt.

Cố Khinh Chu mỉm cười, nói: “Tam di thái, con thích người, về sau chúng ta có thể kết minh.”

Tam di thái vươn tay.

Cố Khinh Chu cầm thật chặt.

Kết minh thành công.

Cố Khinh Chu đi vào phòng tắm, tắm rửa sạch sẽ, tinh thần phấn chấn.

Nhốt tại tầng hầm ngầm, mặc dù có điểm lạnh, nhưng Tam di thái mỗi ngày đều cho cô thức ăn, thân thể cô vẫn khỏe mạnh, không tổn hao gì.

Tắm rửa xong, Cố Khinh Chu nhìn chính mình trong gương da trắng gò má hồng nhuận, trong ánh mắt có khói mù bao trùm, khóe môi cô khẽ cong thành nụ cười nhạt, sau đó thành nụ cười mỉa mai.

Tắm rửa thay quần áo xong, Cố Khinh Chu đắp phấn lên trên mặt và môi, làm cho mình nhìn qua càng thêm tái nhợt, lại “lảo đảo sắp ngã” xuống lầu, đi theo phó quan đốc quân phủ, tái khám cho lão thái thái.

Chỉ còn Cố Khuê Chương ở lại, sau khi khiếp sợ phục hồi tinh thần.

“Khinh Chu biết y thuật?”. Cố Khuê Chương sau một lúc lâu cũng không thể tiêu hóa tin tức này.

Ông nhiều năm mặc kệ không màng nữ nhi, cư nhiên nó lại có năng lực như vậy?

“Xem ra, ta phải phái người đi nông thôn, tra xem Khinh Chu những năm qua đã sống ra sao, nó dường như không đơn giản!” Cố Khuê Chương nghĩ thầm.

Cố Khuê Chương sắc mặt âm trầm đến khó coi.

Lúc trước còn lo lắng lão thái thái đốc quân phủ chết, nhà họ sẽ trả thù ông; hiện giờ Cố Khinh Chu khẳng định ông nói bậy, tiền đồ của mình vô lượng.

Cố Khuê Chương vô lực ngồi ở sô pha.

Hết thảy ngọn nguồn đều là bởi vì thê tử Tần Tranh Tranh của ông dựng lên.

Là Tần Tranh Tranh hoài nghi Cố Khinh Chu, Cố Khuê Chương tin bà.

Mà Tần Tranh Tranh, giờ phút này tam hồn sáu phách bị dọa rớt một nửa. Bà cho rằng Cố Khinh Chu xong đời, lại trăm triệu lần không nghĩ tới toa thuốc của Cố Khinh Chu hữu hiệu.

Không thể tưởng tượng được!

“Không có khả năng!” Cố Tương ngầm nghiến răng nghiến lợi: “Nó sao có thể……..”

Cố Khinh Chu cư nhiên thật sự trị hết bệnh.

Nhóm quân y trị nửa năm không thấy hiệu quả, Cố Khinh Chu lại trị hết.

Cố Tương càng cắn chặt răng, vị trí vị hôn thê thiếu soái đốc quân phủ dường như càng ngày càng xa cô.

Chỉ tại con nha đầu Cố Khinh Chu đáng ghét!

Cố Khinh Chu ngồi ô tô Oss của đốc quân phủ, tới Tư Công Quán.

Lão thái thái đã có thể xuống giường đi lại.

Uống thuốc ba ngày, lão thái thái hai ngày phát tác run rẩy, sau đó không còn nữa.

“Khinh Chu!”. Tư lão thái kéo chặt tay Cố Khinh Chu, vạn phần cảm kích: “Nhà của chúng ta đã cưới được một vị thần y!”

Sau đó, bà hỏi Cố Khinh Chu tầm sư học đạo từ ai, Cố Khinh Chu trả lời qua loa lấy lệ, nói là ở nông thôn gặp được y sư.

Sư phụ cô có thù oán với Cố gia, Cố Khinh Chu không thể tiết lộ hành tung của ông.

Hôm nay Tư phu nhân không tới, chỉ có Tư Đốc Quân buông công vụ, cùng đi tái khám.

“Khinh Chu, con so với quân y của ta còn lợi hại hơn, chi bằng đến quân y viện đi nhậm chức bác sĩ đi?” Tư Đốc Quân cũng cao hứng, mày rậm giãn ra, khóe mắt đều hiện ý cười.

Tư lão thái cười bảo: “Hồ đồ, thiếu phu nhân nhà chúng ta ai lại xuất đầu lộ diện đi xem bệnh cho người ta?”

“Vâng, mỗ mụ giáo huấn phải, nhi tử hồ đồ.” Tư Đốc Quân nịnh hót lão thái thái, rất là hiếu thuận. Vài người hoan thanh tiếu ngữ.

Cố Khinh Chu tái khám cho lão thái thái, một lần nữa bắt mạch, nhìn lưỡi, thấy lão thái thái đã khôi phục sức khỏe, dặn dò lão thái thái: “Vẫn là nên dùng tiếp phương thuốc, uống xong mười ngày, ngài sẽ khỏi hẳn.”

Tư lão thái vui mừng thở dài, thưởng cho Cố Khinh Chu một đôi vòng tay vàng nặng trĩu.

Tái khám xong, Tư Đốc Quân một mình tìm Cố Khinh Chu, nói: “Ta nghe phó quan nói, phụ thân con sợ con thất thủ liên lụy bọn họ, đem con nhốt lại bỏ đói ba ngày, con chịu khổ rồi.”

Cố Khinh Chu cúi đầu, không nói lời nào.

“Khinh Chu à, bá phụ minh bạch ủy khuất của con, ngày khác ta sẽ nói chuyện với cha con.” Tư Đốc Quân nói, “Dù sao ông ấy cũng là cha con, trong lòng vẫn là thương con.”

Cố Khinh Chu từ lời này liền nghe ra được, Tư Đốc Quân không tính toán xử phạt Cố Khuê Chương.

Xử phạt thông gia của mình, truyền ra ngoài sẽ không dễ nghe, Cố Khinh Chu cũng không muốn bị phê bình.

Hiếu thuận vẫn là một mỹ đức rất quan trọng của con người, con cái không được vọng nghị cha mẹ.

Cố Khinh Chu trước mắt còn cần thân phận thiên kim thứ trưởng Cố Công Quán, còn cần Tư Đốc Quân tán thành, củng cố địa vị vị hôn thê thiếu soái, cho nên, cô không thể khiến Tư Đốc Quân cảm thấy cô bất hiếu, cũng không thể chân chính xử lý Cố Khuê Chương.

“Con hiểu, bá phụ.” Cố Khinh Chu thấp giọng nói: “Cha rất thương con, ông chỉ là sợ hãi.”

“Con cũng sợ hãi phải không?” Tư Đốc Quân hiền lành cười nói: “Tới đây, cho con cái này, coi như an ủi!”

Ông cho Cố Khinh Chu một cái hộp nhỏ.

Cố Khinh Chu còn tưởng rằng là trang sức, đặt ở trong túi mình, ngồi xe về nhà.

Trở về, Cố Khinh Chu mở hộp nhỏ ra, một ánh sáng vàng óng loá mắt tỏa ra: Là một cây vàng thỏi.

Một lượng vàng!

Một thỏi vàng nặng một lượng, Nhạc Thành gọi là Tiểu Hoàng Ngư, có thể đổi đến bảy trăm tám trăm đồng đại dương. Mà giá hàng toàn bộ Nhạc Thành, ba ngàn đồng tiền liền có thể mua được một ngôi nhà kiểu Tây giống như Cố Công Quán.

Bảy tám trăm đồng, là một khoản tiền cực lớn!

Cố Khinh Chu lộ ra một nụ cười nhàn nhạt: “Đây không chỉ là tiền xem bệnh, còn là tiền trấn an ta bị nhốt trong tầng hầm ngầm ba ngày. Nói như thế, ta thật đúng là nên cảm tạ Cố Khuê Chương, lão làm Tư Đốc Quân cảm kích ta, đồng tình với ta!”

Như thế, địa vị Cố Khinh Chu liền càng an ổn.

Nếu Cố Khinh Chu không bị nhốt, Tư Đốc Quân tuyệt đối không cho một “Tiểu Hoàng Ngư” đắt giá như vậy.

Cố Khinh Chu đem Tiểu Hoàng Ngư cùng những đồ vật quý trọng khác giấu ở ngăn kéo tủ hoa lê, lúc này mới thành thật kiên định ngủ một giấc.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN