Thiếu Tướng Đại Nhân, Sủng Nhẹ Một Chút!
Chương 272: Không nên dây vào đến người
Cơ thể của Trần Duyệt Dao không kiềm được mà run rẩy lên……
Cô ta cảm thấy, cô ta hình như đã chọc đến một người không nên động vào……
Trần Duyệt Dao ở chỗ này sợ hãi. Ở ngay thời điểm kế sau đó khi Lý lão sư cùng với chủ nhiệm của lớp một tìm cô ta để tìm hiểu rõ sự việc một chút, cô ta lại không hề có chút do dự mà xin lỗi Hàn Mộ Vi, tỏ ý nói tất cả những chuyện này hết thẩy đều là do tự mình đặt điều bịa ra. Cô ta hoàn toàn không nhìn thấy Hàn Mộ Vi cùng với người đàn ông hàng xóm kia có bất kì động tác thân mật gì, mà Hàn Mộ Vi và Chu Quân Hào thì càng không có gì cả. Giữa hai người bọn họ chỉ là bạn bè bình thường, là tự bản thân cô ta ghen ghét Hàn Mộ Vi quá được hoan nghênh, mới làm như vậy.
Cái này lý do tuy rằng không đủ để thuyết phục Lý lão sư bọn họ. Nhưng mà nhìn thấy Trần Duyệt Dao đã chủ động nhận sai, lại nghĩ dù sao tất cả mọi người đều phải sắp thi đại học rồi. Lý lão sư bọn họ cũng không có ý định sẽ tiếp tục truy cứu thêm việc này, đem việc Trần Duyệt Dao đã chủ động xin lỗi là kết quả chấm dứt cho việc này.
Trước đó Lý lão sư lúc lên đến trên lầu, kỳ thật vừa lúc chứng kiến được cảnh tượng Hàn Mộ Vi cầm chai nước lạnh đổ lên trên đầu của Trần Duyệt Dao, lúc ấy chính Lý lão sư cũng là kinh ngạc.
Đây là lần đầu tiên, cô nhìn thấy được cô học sinh này của mình biểu lộ ra cảm xúc của chính mình rõ ràng như thế. Cũng là lần đầu tiên cô học sinh đối với chuyện thế này có động thái đáp trả lại……
Kỳ thật Trần Duyệt dao bịa đặt những cái chuyện kia, Lý lão sư không hề tin một chút nào cả.
Đẫ chủ nhiệm lớp của Hàn Mộ Vi lâu đến như thế rồi, Lý lão sư tự nhận là mình đối với Hàn Mộ Vi có hiểu biết được đôi chút. Hàn Mộ Vi đang ở chậm rãi bước ra khỏi bóng ma trong quá khứ. Chậm rãi hoà mình với tập thêt, cô hoàn toàn chưa có thể hiểu được cái gì là yêu đương? Cái gì là tình yêu? Sao lại co thể giống như những lời Trần Duyệt Dao đã nói được cái gì mà trốn ra ngoài ở riêng để qua lại với người đàn ông đã có vợ, lại còn bắt cá hai tay được chứ?
Lý lão sư vốn đang lo lắng Trần Duyệt Dao chết cắn việc này không bỏ. Nói vậy việc này khẳng định không sáng tỏ không được, học sinh ở Giang Thành Nhất Trung nhất định cũng sẽ có người tin, mà Hàn Mộ Vi……
Khẳng định cũng sẽ đã chịu ảnh hưởng.
Lý lão sư vốn đang có chút lo lắng, nếu như việc này lại làm Hàn Mộ Vi rụt trở về bên trong lớp vỏ kia lại, lại không muốn cùng với những người khác trò chuyện, kết giao. Lúc đó thật không biết phải làm sao?
Cũng may, Trần Duyệt Dao không biết vì sao thế nhưng lại nhận sai, còn ngoan ngoãn mà tiếp nhận xử phạt, đem thư xin lỗi dán ở trên bảng thông báo của trường.
Nhân duyên của cô ta với mọi người vốn dĩ cũng không tốt. Lại không ngừng làm ra những chuyện hoang đường đến như thế, những học sinh khác ở lớp 1/3 cũng đều không cảm thấy có gì là bất ngờ cả. Đối cới Trần Duyệt Dao mà nói, làm như vậy chỉ làm bị mất hết mặt mũi của chính bản thân cô ta, những người khác và những chuyện khác hoàn toàn không bị ảnh hưởng gì đến cả.
Mà đối với Hàn Mộ Vi mà nói thì không chắc chắn. Ngày đó bị truyền ồn ào đến huyên náo đã nhanh chóng được sáng tỏ, học sinh ở Giang Thành Nhất Trung mỗi khi nhắc đến chuyện này, cũng chỉ là cười cười. Còn có rất nhiều người cảm thấy đồng tình với Hàn Mộ Vi, cảm thấy cô cũng là xui xẻo, cư nhiên lại bị Trần Duyệt Dao nhắm vào như thế.
Không nghĩ tới việc này lại nhanh chóng trở lại như bình thường, Hàn Mộ Vũ vô cùng tức giận mà đi tìm Trần Duyệt dao, “Cậu cũng thật vô dụng! Không phải nói cái gì là muốn vậy trần ra khuôn mặt của cô ta hay sao?”
Trần Duyệt Dao lạnh lùng mà nhìn cô ta, “Cô không vô dụng sao? Cô cố ý dẫn cho tôi làm chuyển này cơ mà…… Mặt ngoài giả vờ làm ra vẻ hồn nhiên ngây thơ không biết gì, kỳ thật chính là lợi dụng tôi để làm việc cho cô phải không? Tôi đã hỏi qua bà tôi rồi, ngày đó bà nội tôi cũng chỉ nghe được người ta nói nhìn thấy Hàn Mộ Vi mặc đồ ngủ từ trong nhà của người hàng xóm kia đi ra…… Thời buổi bây giờ còn có người mặc đồ ngủ đi ra ngoài mua đồ, đi qua nhà hàng xóm mượn nước tương hay cái gì đó cũng không phải là chuyện gì xa lạ nữa……”
“Nhưng thật ra cô đã trước mặt bà nội tôi và dì Lâm cố ý dụ dị làm cho bọn họ tin tưởng, nói cái gì Hàn Mộ Vi căn bản là muốn ở chung với đàn ông nên mới trốn ra khỏi nhà dọn ra ngoài ở…… Xem ra tôi thấy lúc trước tất cả mọi người ở trên mạng nói đều không hề sai, Hàn Mộ Vi đúng thật là bị mẹ con của các người đuổi ra khỏi nhà!”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!