Thịnh Thế Điềm Hôn: Cô Vợ Nhỏ Đừng Hòng Bỏ Trốn - Chương 20
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
259


Thịnh Thế Điềm Hôn: Cô Vợ Nhỏ Đừng Hòng Bỏ Trốn


Chương 20


Hoắc Vân Trì khẽ sát môi lại vào tai của Thanh Y, thổi phù một cái làm cho người cô hơi rủn người. Hắn đứng dậy rồi dí cô nửa người nằm sấp xuống mặt bàn, kéo chiếc khóa trên bộ váy cô ra. Hắn lạnh lùng nhìn chiếc lưng nhỏ nhắn khẽ vuốt dọc sống lưng nhếch miệng cười.

” Bảo bối, hôm nay không phải là sinh nhật của con sao. Để ta tặng cho con một món quà được không nào” Hoắc Vân Trì nói

” Quà…quà sao” Thanh Y hỏi

Hắn thôi cười, hỏi cô ” Là đêm đầu tiên của hai ta thế nào”

Thanh Y liền không kiềm chế được nỗi sợ hãi liền dãy dụa nhưng hai tay cô bị buộc ra đằng sau nên mỗi lần cử động là rất đau. Người Thanh Y run cầm cập, trong tâm trí đang có những âm thanh điên cuồng gào thét. Hoắc Vân Trì lấy trong ngằn bàn của mình một hộp Durex, rồi lấy một cái bao trong đó ra rồi dùng miệng xé. Hắn cởi thắt lưng và khóa quần ra, cái vật kia đã đứng dựng lên, chị đợi sự sai bảo, hắn đeo chiếc bao vào. Thanh Y không dám nhìn, cô nhắm nghiền mắt lại, khẽ nghiễn răng. Hắn sờ lên chiếc váy cô đang mặc * Xoẹt * chiếc váy rách to ra để lộ bờ mông trắng nõn của cô, hắn xé nốt cái quần lót bó sát vào bên dưới đang cản trở kia.

Tình huống này quá xấu hổ, cũng quá khuất nhục, thân thể Thanh Y mơ hồ run rẩy, đôi mắt ngập nước, thấp giọng nói: “Cha nuôi, đừng làm việc này được không?”

“Không được.” Giọng hắn khàn trầm, lạnh lùng vô tình.

Hắn khẽ thở hắt, hai tay siết mạnh vòng eo thon thả của cô, nhấn cái thứ kia vào cô xâm nhập đến tận cùng. Sự xâm phạm bất ngờ khiến Thanh Y đau đớn, kêu lên một tiếng mĩ miều. Từ chỗ đó của cô bắt đầu chảy ra một thứ lỏng màu đỏ tươi. Trong lúc nhất thời, cô không sao thích ứng được sự hiện hữu của hắn, thân thể gần như cứng nhắc. Hắn vỗ vào mông cô.

” Thả lỏng cơ thể ra” Hoắc Vân Trì lạnh lùng nói

Tiếng kêu đau đớn phát ra khỏi cổ họng Thanh Y, nhưng âm thanh chưa kịp tràn qua khóe môi đã bị ép nuốt vào. Hoắc Vân Trì mới đầu làm rất chậm dãi, nhưng bỗng chốc hắn không khống chế được cảm xúc của mình gia tăng tốc độ tiết tấu nhanh hơn.

” Đau….đau quá” Thanh Y kêu lên

Cô thở gấp lúc này tay đã bị buộc chặt nên không thể ngang ngược dãy dụa một cách mù quáng mà giờ trở nên yếu đuối phát tiếng rên khe khẽ. Bỗng nhiên Hoắc Vân Trì rung mình rồi phun ra **** ****, Thanh Y cảm nhận được bên trong phía dưới mình cũng đang tràn *** **** ra trở nên nóng.

” Ư…”

” A…”

Cả hai đều rên lên. Hắn rút ra thấy dịch bám trên bao liền động vào cái bao đó vuốt lấy một ít cho vào miệng Thanh Y, khẽ cong môi: ” Tiểu yêu tinh, nếm thử hương vị của tôi đi. Liếm hết nó”

Thanh Y bị cho thứ đó cho vào miệng nhưng cô không nuốt, vội nhổ ra, vì nếu nuốt nó cô sẽ có thai mất, cô vẫn còn đang phải đi học không thể để mình có bầu được. Hắn đã ra nhưng hình như vẫn chưa thỏa mãn, hắn liền vứt chiếc bao kia sang một bên rồi kéo Thanh Y đứng dậy, bế phốc cô lên rồi ném lên giường. Thanh Y bị ném đột ngột lên giường mà tay lại bị trói ở phía sau nên khi bị ném xuống cô cảm thấy đau. Hoắc Vân Trì cởi hết y phục trên người mình ra, lấy cái bao khác đeo vào và cởi bỏ nốt phần áo của Thanh Y.

Hắn cúi người xuống hôn lên đôi môi nhỏ, rồi luồn xuống phía dưới hôn lên nhũ hoa của cô, hắn cắn rồi mút như đứa trẻ. Hoắc Vân Trì lật người cô lại khẽ nâng eo lên khiến Thanh Y một lần nữa rơi vào tư thế rất xấu hổ. Mông của cô vổng lên, vòng eo lõm vào, tròn trịa nhỏ nhắn còn mặt thì dựa vào gối. Hắn không chờ được nữa liền đưa cậu nhỏ của mình vào bên trong đó lần nữa. Tiết tấu hắn đều đều rồi lại dần thô bạo hơn, Thanh Y lúc này mệt dã rời ngoài rên ra cô không làm được gì khác. Hắn cứ ra **** **** lần này đến lần khác, hành cô mấy lần trong đêm, mỗi lần một tư thế khác nhau. Chiếc bao cuối cùng được sử dụng, khi lên đến đỉnh điểm hắn ra, cô cũng ra. Người Thanh Y lúc này mồ hôi nhễ nhại, ướt nhẹp hết cả người. Vì đã hết bao hắn rút cậu nhỏ ra rồi vứt chiếc bao xuống dưới sàn, nhẹ nhàng tháo chiếc dây thừng trên tay Thanh Y ra khẽ nhếch miệng cười.

” Đây là kết cục cho cái tội phản kháng lại tôi. Lần sau không chỉ vậy đâu, cẩn thận cái ngón tay kia xinh đẹp kia của con sau này sẽ giống như món quà của Huyết Hắc Quỷ tặng.” Hoắc Vân Trì hằn giọng đe dọa

Thanh Y mệt mỏi, mơ hồ nửa tỉnh nửa mê, chỉ nghe được thoang thoảng, trông cô lúc lúc này thật là thảm. Hoắc Vân Trì vén sợi tóc trên mặt của cô ra, nằm xuống vòng tay qua eo cô ôm lấy rồi chợp mắt ngủ.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN