Thỏ heo!!! Anh yêu em
Chương 25
-Ai thế??_Linh đi khỏi giường với đôi mắt buồn ngủ.
Tay che miệng ngáp dài rồi mở cửa:
-Ai….?_nó tỉnh giấc, trợn mắt bất ngờ.- Anh….anh??_la to
Hắn vẫn chiêu cũ, tay bịt miệng nó lại: – Suỵt !!
-Ai vậy Linh??_mẹ nó vọng ra từ phòng
Hắn nhìn nhìn nó rồi nháy mắt, buông tay mình ra. Nó nhăn nhó tl lại:
-Dạ….dạ là….là…. À là mấy tên khùng phá cửa nhà mình đó mẹ nhưng tụi nó chạy rồi_nói rồi nó nhìn hắn cười nghiến răng.
-Đi !!_hắn nói
-Đi đâu??
-Hay là em muốn ở trc nhà em nói chuyện như vậy, lên phòng em đi !!_hắn ngó ngó trên lầu.
-Phòng?? Koooo !!!!!!! Tại sao??_nó bất ngờ khi nghe hắn nói.
-Vậy để anh xin mẹ em nhé._cười nham hiểm
“ Mẹ nó là ng mẹ tốt, hết mực thương nó nhưng có khuyết điểm nhỏ là mỗi khi nó gặp hay bắt chuyện vời ng con trai nào thì mẹ nó sẽ luôn bám theo nó và hỏi mấy câu như bạn trai con hả? Dễ thương đó. Quen bao lâu rồi? Nó là ng như thế nào? Con có thích nó ko??v…v…vv”
“Nó luôn nhức đầu vì mấy câu hỏi đó, nếu mom mà biết tên Khánh này ở đây, lại con là 11h khuya, chắc chắn ngày mai mình sẽ bị tra tấn suốt tuần. Đành cho hắn lên vậy”
Nó liếc xéo hắn, cắn môi mình rồi miễn cưỡng nói:
-Ok, đc thôi, em cũng chẳng cần phải sợ gì cả.
————***————***——–
-Sao em chả giống con gái gì cả?_hắn liếc nhìn quanh, nhìn từng món đồ trong phòng nó.
“Vì nó là đứa hơi trầm tính, thích phong cách êm dịu nên phòng nó toàn là màu lạnh, màu tối. Tuy phòng ko lớn nhưng khi bước vào lại cho ta cảm giác thoải mái, dễ chịu”
Nó nhìn hắn rồi đe dọa:
-Anh muốn làm ng dơi ko, lầu 1 cũng ko cao đâu.
-Anh cũng muốn thử._hắn thách thức
-Anh…._nó bực mình nhảy lên giường. – Có gì mau nói !! Em buồn ngủ rồi.
-Vậy anh ngủ cùng em._nói rồi chưa kịp đợi nó tl trả vốn gì, hắn phi thẳng lên giường. Nó giật mình đá thẳng chân, thân hình hắn tiếp đất.
(t/g: chết chưa, ai biểu keke~~)
-TRẦN GIA LINH!! Con ko cho mẹ ngủ hả, còn làm gì trên đó vậy ??_bà Trần nghe tiếng rầm rầm trên lầu liền quát to.
-Dạạ……. Con vô ý té xuống giường thôi, ko sao đâu mẹ !!
-Đây ko phải lỗi của anh_hắn nhún vai cười cười
-Anh……(chỉ vào mặt hắn) có gì mau nói
Bỗng dưng hắn đứng dậy bước ra cửa sổ, nhìn lên bầu trời. Khuôn mặt nghiêm nghị lạnh băng, hắn nhẹ giọng:
-Cô ta….trở về rồi !!
Nó cũng ko đùa giỡn và thay vào đó là khuôn mặt ko cảm xúc bước đến gần hắn ko nói gì nhưng vẫn nhìn hắn, nhìn bằng ánh mắt thương cảm.
“ Chị ấy về, anh ấy lại như vậy sao, nỗi thất vọng vây quanh nó, ko khí chợt tĩnh lặng khác ng. Anh còn yêu cô ấy hay sao, như vậy là mình ko đánh cũng thua, thật là thất vọng)
-Anh biết anh rất đẹp, em ko cần nhìn chăm chăm như vậy_hắn gí sát mặt nó trêu
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!