Thỏ heo!!! Anh yêu em
Chương 42
– Trần Gia Linh!!!
Cô tức giận hét to. Còn nó núp sau cánh cửa cười khoái chí.
Cùng tâm trạng với nó, Lạc Thiên cũng thích thú nhìn cô cười tươi, nhún vai tỏ ý “ko liên quan tới anh”.
– Còn ko đi, muốn ngủ ở sôpha sao??
Chân nặng nề bước về phòng. Anh xách hành lý lon ton chạy theo.
[…]
– Này, sao phòng toàn vật dụng màu hồng thế??
Anh mở tròn mắt nhìn xung quanh căn phòng. Ga giường, khung ảnh, tranh tường,…tất cả đều là trắng và hồng.
– Đây..(chỉ xuống đất)…là phòng con gái. Anh…(chỉ vào Thiên)…ko thích thì … mời.
– À ko, rất đẹp mà.
Tỏ lời khen nếu ko muốn ngủ sôpha.
– Anh ngồi chờ…em đi tắm đây!!!
Nói rồi cô xách khăn tắm, quần áo vào phòng tắm.
Anh mệt mỏi lăn lên giường.
“Ko ngờ mình lại đc ngủ chung căn phòng với Gia”
Mắt anh lim dim nhắm lại vì mệt.
tiếng cửa phòng bật mở, Eline bước ra từ phòng tắm, khoác trên ng chiếc sơ mi dài, quần short siêu ngắn khoe chân dài thẳng tắp.
Thấy anh nằm dài trên giường mình ngủ, cô bước đến gần, tay bất giác khẽ vuốt má Thiên, cuối gần ngắm nhìn khuôn mặt vô cùng baby. Như bị hút hồn, ngắm mãi ko thôi.
Vì bị đắm chìm, anh bất ngờ mở mắt làm cô ko kịp phản ứng, mặt đỏ ứng rút tay lại.
Nhưng ko kịp nữa rồi, bàn tay kia đã nhanh chóng nắm lấy tay cô, đảo ng lại làm cô đang ở vị trí “yếu thế”.
Eline hoảng hốt mở tròn mắt, cả thân hình bị “tảng đá” kia đè nặng.
Dùng ánh mắt “vừa gợi tình lại vừa gợi đòn” nhìn ng con gái trc mặt, 1 tay cầm chặt tay cô, tay còn lại thì chống cạnh giường.
T/g: Á, tư thế ám muội qá đi mất….
– Em đang quyến rũ anh sao??Hửm…??
Hơi thở nóng bừng phả vào mặt cô, làm khuôn mặt cô đã đỏ nay còn đỏ hơn.
Tim đập loạn xạ, Eline xấu hổ xoay mặt ra chỗ khác, tránh ánh mắt đầy mưu mô kia.
– Ko, tại em…em thấy có muỗi nên đuổi dùm anh ấy mà…hì hì
Nụ cười gượng gạo kia mong sao có thể che lấp đc tội lỗi mình lúc nãy.
– Vậy sao??_lại nhìn đối mặt cô, nụ cười “Angel” nở ra- Nhưng em ăn mặc vậy là sao??
– Hả?? _giật mình nhìn lại bộ đồ đang mặc trên ng.
” Chết tiệt, mình làm gì còn bộ đồ nào kín hơn”
– Em…em đi thay đồ…._cô dùng lực đẩy anh ra, mong chóng có thể chuồn khỏi đây.
Chân định bước đi nhưng lại bị bàn tay kia giật lại.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!