Thơ Ngụ Ngôn La Fontaine
Lừa Mang Hòm Sắc
Một con Lừa lưng mang hòm sắc,
Thấy người tôn đã chắc tôn ta.
Vênh-vang bộ mặt giở ra,
Chấp lễ chấp bái như là thần đây,
Có người kia lần này biết ý,
Bảo Lừa:
…………. – Đừng nghĩ thế mà sai,
Hợm đâu có hợm lạ đời!
Ai tôn đâu chú, chú đòi lên cân.
Người lễ bái là cầu ông thánh,
Sự anh-linh uy-mãnh của ngài,
Quan mà dốt đặc vô-tài,
Thì dân lạy cái áo ngoài mà thôi.
Một con Lừa lưng mang hòm sắc,
Thấy người tôn đã chắc tôn ta.
Vênh-vang bộ mặt giở ra,
Chấp lễ chấp bái như là thần đây,
Có người kia lần này biết ý,
Bảo Lừa:
…………. – Đừng nghĩ thế mà sai,
Hợm đâu có hợm lạ đời!
Ai tôn đâu chú, chú đòi lên cân.
Người lễ bái là cầu ông thánh,
Sự anh-linh uy-mãnh của ngài,
Quan mà dốt đặc vô-tài,
Thì dân lạy cái áo ngoài mà thôi.
Một con Lừa lưng mang hòm sắc,
Thấy người tôn đã chắc tôn ta.
Vênh-vang bộ mặt giở ra,
Chấp lễ chấp bái như là thần đây,
Có người kia lần này biết ý,
Bảo Lừa:
…………. – Đừng nghĩ thế mà sai,
Hợm đâu có hợm lạ đời!
Ai tôn đâu chú, chú đòi lên cân.
Người lễ bái là cầu ông thánh,
Sự anh-linh uy-mãnh của ngài,
Quan mà dốt đặc vô-tài,
Thì dân lạy cái áo ngoài mà thôi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!