Thơ Ngụ Ngôn La Fontaine
Sáo Mượn Lông Công
Công đổi lông, Sáo liền nhặt lấy,
Đem lên mà cắm bậy vào mình:
Cùng Công đi diện vung-vinh;
Coi trong bộ-tịch có tình khoe-khoang.
Đàn Công thật, biết chàng giả-mạo,
Xúm nhau vào báng-nhạo một phen;
Đánh cho một trận huyên-thiên;
Mổ cho trụi đến lông đen của mình.
Sáo bấy giờ nghĩ tình đồng-loại,
Về bọn nhà, chúng lại đuổi đi.
Ngẫm xem trong bọn văn-thi,
Biết bao tài mượn, thiếu chi tá-gà,
Dầu thế vậy, đây ta mặc sức,
Nói làm chi cho cực lòng người.
Công đổi lông, Sáo liền nhặt lấy,
Đem lên mà cắm bậy vào mình:
Cùng Công đi diện vung-vinh;
Coi trong bộ-tịch có tình khoe-khoang.
Đàn Công thật, biết chàng giả-mạo,
Xúm nhau vào báng-nhạo một phen;
Đánh cho một trận huyên-thiên;
Mổ cho trụi đến lông đen của mình.
Sáo bấy giờ nghĩ tình đồng-loại,
Về bọn nhà, chúng lại đuổi đi.
Ngẫm xem trong bọn văn-thi,
Biết bao tài mượn, thiếu chi tá-gà,
Dầu thế vậy, đây ta mặc sức,
Nói làm chi cho cực lòng người.
Công đổi lông, Sáo liền nhặt lấy,
Đem lên mà cắm bậy vào mình:
Cùng Công đi diện vung-vinh;
Coi trong bộ-tịch có tình khoe-khoang.
Đàn Công thật, biết chàng giả-mạo,
Xúm nhau vào báng-nhạo một phen;
Đánh cho một trận huyên-thiên;
Mổ cho trụi đến lông đen của mình.
Sáo bấy giờ nghĩ tình đồng-loại,
Về bọn nhà, chúng lại đuổi đi.
Ngẫm xem trong bọn văn-thi,
Biết bao tài mượn, thiếu chi tá-gà,
Dầu thế vậy, đây ta mặc sức,
Nói làm chi cho cực lòng người.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!