Thở Nhẹ - Phần 17
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1841


Thở Nhẹ


Phần 17


uhm…uhm…

Bàn tay tôi tóm lên chiếc gối…Khánh quan hệ từ phía sau…tôi mệt đến nỗi chỉ biết tóm tay vào gối…trong chiếc váy ngủ mỏng manh chỉ có chiếc quần lót tụt ra còn tôi vẫn mặc nguyên chiếc váy…Khánh quan hệ vẻ ngấu nghiến như thật sự thèm khát…xoay tôi lại gương mặt tôi chạm thẳng vào ngực anh ta,nhìn hình xăm trên ngực tôi đột nhiên sợ co người lại

K: sao vậy…

-không…em mệt rồi xong chưa …

-mới thôi mà đã mệt rồi,anh mất sức còn chưa kêu đây

Khánh hôn lên cổ tôi rồi hôn chụt lên môi…anh ta lại đưa vào nhấp nhẹ rồi nhanh dần…hơi thở của tôi thở thều thào..lại càng khiến anh ta kích thích…

-dừng đi em k chịu được nữa rồi…

-còn lâu…

-em mệt quá rồi hơn 1 tiếng rồi anh vẫn chưa xong

Khánh lấy chiếc đai áo bịt mắt tôi lại

-đêm nay em phải chịu khó,anh yêu em…

Khánh bế tôi lên tôi sợ lắc đầ thì môi anh ta chạm nhẹ lên môi tôi…Khánh hôn xuống bụng rồi dần dần xuống dưới,tôi giữ đầu K…

-anh làm gì vậy

-có vẻ em chưa đạt lên đỉnh điểm để anh giúp em …

Khánh hôn xuống chỗ đó rồi liếm nhẹ vào âm đạo của tôi…

Cho tới sáng tôi nằm như 1 cái xác,váy bị xé tan…Khánh vẫn rúc đầu vào ngực tôi ngủ ngon lành…tôi nhìn anh ta rồi tự nhủ,người đàn ông này như vậy có lẽ sẽ có rất nhiều cô gái thích,mình liệu có thể ở bên anh ta đến khi nào…có nên ra đi sớm để đỡ nhúng sâu vào chuyện tình cảm hay không…

Tại nhà Văn …

Văn thuê thám tử điều tra Hương và được biết Hương đang ở cùng một người đàn ông rất giàu có…

Văn: hóa ra cô ta là vậy…thảo nào giờ k còn coi tôi ra gì,được lắm hãy chờ xem tôi xử cô thế nào…

Tôi đang nấu bữa sáng thì giật mình khi thấy mẹ Khánh đến…bà có vẻ cũng ngạc nhiên khi con trai vẫn còn giữ tôi bên cạnh…

Tôi pha trà mời mẹ Khánh…mẹ Khánh nhìn chăm chú lên người tôi

Mẹ K thấy cổ và tay Hương tím đầy vết mút của đàn ông

Mẹ K: chuyện lần trước là do cô chưa hiểu nên cháu có thể thông cảm cho cô…

-dạ k sao đâu cô,cháu hiểu mà

-cháu năm nay bao tuổi

-cháu 26 rồi ạ

-vẫn trẻ mà ,dù sao thì có lẽ ở bên con trai cô cũng k phải sung sướng gì,cô hiểu điều đó…nhưng khi còn đang mặn nồng cô khuyên cháu xin được gì thì cứ xin kẻo đến khi nhạt đi cháu sẽ phải ra đi tay trắng …con trai cô là người rất tính toán,hôm nay cô đến đây để đưa giấy tờ đã ly hôn xong và k cần ra tòa giờ thì nó là người tự do,đàn ông tự do thì cháu hiểu ý cô rồi đấy nên biết giữ vì khi nó có vợ mà nó còn ngang nhiên quen nhiều cô gái khác k chỉ riêng cháu…vợ nó đã phải ly hôn mà k nhận dc một xu nào,cô k hiểu vì lý do gì mà Khánh có dc tờ giấy k cần gì của vợ nên cô muốn cháu tự liệu…gần đây cô thấy nó ít tai tiếng và có vẻ trầm hơn có lẽ là do ở bên cháu…cũng hy vọng cháu có thể lâu dài được với con cô yêu thương nó một cách chân thành nhất…

-cháu sợ k giữ được ,cháu sợ đến ngày nào đó anh ấy sẽ chán và vứt bỏ cháu nhưng cháu đã cpi sẵn tâm lý và hiện tại cháu chưa xin gì anh Khánh và chưa bh có ý moi tiền hay làm gì cả

-vậy thì cháu thiệt thôi,nó còn là người thừa kế tương lai của cô k chỉ riêng bố nó và cô nghĩ có cho cháu nhiều đến đâu cũng k thấm gì vs nó cả nên đừng nghĩ nthe chỉ có thiệt thân mình…cô về đây hai đứa ăn sáng đi

-cô ở lại ăn sáng cùng luôn ạ

-cô và con trai không ăn cùng đã 17 năm rồi,nó k thích cô

-không phải đâu chắc do bận thôi ạ

-cháu k hiểu dc đâu …

Tôi thấy mẹ Khánh cười nhạt,bà ra về lủi thủi một mình,họ giàu nhưng thấy tình cảm của ai trong họ cũng có gì đó rất cô đơn…

Khánh lại thấy máy Hương có điện thoại,anh ta vừa lau đầu vừa đi ra khỏi phòng tắm nhìn chiếc điện thoại H lưu là M khiến Khánh khó hiểu…anh ta gạt máy nghe luôn…bên kia đầu dây

Mẹ H: sao rồi có gửi tiền về cho mẹ chưa,tao nói thật đẻ mày ra vừa ngu vừa chậm chạp,lên thành phố làm mà không biết gửi tiền cho bố mẹ…

Khánh : Hương đang bận lát sẽ gọi lại…

Khánh cúp máy mẹ H ngạc nhiên khi nghe tiếng đàn ông…

Hương mở cửa đi vào ….

H: bữa sáng xong rồi

Khánh cười tươi kéo tay Hương ôm eo

K: đêm qua thế nào giờ nghiện anh chưa,anh chưa làm vậy vs ai ngoài em đấy

tôi cười rồi véo mũi

-em k cần ,quan trọng ở đây này (chỉ vào trái tim)

Khánh ôm ngực tỏ vẻ đau đớn

-ôi đau

-sao vậy

-tại em ở đó nên thi thoảng anh bị đau tim

Tôi biết anh ta trêu mình …Khánh xoa má tôi sờ lên môi tôi

-gì đấy lại xuất hiện vẻ mặt dê nhé

-điên ,anh có phải trâu đâu,sấy tóc cho anh đi

Hương cầm máy sấy tóc Khánh ngồi cúi đầu

-mẹ anh vừa tới đấy…

-bà ý đến làm gì

-sao anh nói có vẻ bức xúc vậy mẹ anh mà

-anh k ưa bà ý

-tai sao

-bà ta bỏ bố con anh từ khi anh còn nhỏ để theo người đàn ông khác,anh rất ghét bà ấy ,bà ấy k xứng đáng làm mẹ…

-anh sống vs bố từ bé à

-uk bố anh phải gà trống nuôi con từ khi anh còn nhỏ,nghĩ lại thấy thương nên lời bố anh nói anh chưa bh làm trái ngay cả việc lấy Hà dù cho anh không yêu anh vẫn lấy…

-chắc mẹ anh có nỗi khổ riêng

-chẳng có nỗi khổ nào cả,khi đó công ty bố anh đang làm ăn thất thoát mà bà ý bỏ bố anh chạy theo người đàn ông kia nên anh cả đời này k bh quên mỗi khi anh ốm anh cần mẹ thì chỉ có giúp việc…

Tôi tắt máy sấy rồi xoa xoa lên đầu Khánh…

-từ giờ khi anh ốm sẽ có em ,anh sẽ k cô đơn đâu em hứa…

Khánh như một đứa trẻ lặng yên để Hương xoa đầu…hai người họ dắt nhau xuống ăn sáng và nói chuyện một cách vui vẻ

K: à anh làm một cái thẻ rồi mật mã là ngày tháng năm sinh của em em có thể rút tiền hay mua sắm tùy em

Khánh đặt lên bàn chiếc thẻ màu vàng

-em k cần dùng đến tiền đâu vì mua gì có anh mua cho rồi,em k muốn anh có ý nghĩ em đến vs anh vì moi tiền của anh

-là anh đưa em đến vs anh người chủ động là anh nên anh chưa bh suy nghĩ bất kể vấn đề gì giữa chúng ta,tối nay bạn anh sẽ tổ chức sinh nhật cho anh nên em hãy đi mua một chiếc váy thật đẹp để tối nay chúng ta đi chơi…

-vâng

Khánh đứng dậy hôn lên trán Hương

-giờ anh có việc phải ra ngoài em đi đâu cứ bảo chú tài xế đưa đi

-thôi em đi xe đạp được rồi…

-hay em tự lái

-đồ hâm này em có biết đi đâu,xe máy còn kb đi mà chỉ biết đi xe đạp thôi…

-vậy xe đạp cũng dc cho an toàn …

Khánh nới lỏng cúc áo ở cổ rồi ra sân lái chiếc xe màu đỏ của mình vụt đi…

Tôi lên thay đồ rồi đi xuống chú lái xe dẫn tôi ra sân sau…

Lái xe: xe của cô ở bên này …

Tôi ra sau thấy một loạt xe đạp đủ màu ,tôi ngạc nhiên đến không nói nên lời…anh ấy chuẩn bị sẵn từ khi nào rồi…

Lái xe: ông chủ dặn cô đi sớm về sớm…

Tôi cười mỉm khi thấy đúng giọng anh ta rồi lúc nào cũng vẻ gia trưởng quản lý…đạp xe trên con phố…đi qua cửa hàng lần trc mua quần áo cho con tôi đỗ xe lại…chợt thấy lòng buồn …” con ở đó có khỏe không,cuối tuần này mẹ được gặp kẻ sát hại con rồi ,cô ta nhất định sẽ phải trả giá còn con của mẹ sau này hãy đầu thai vào nhà nào có cả bố cả mẹ để con dc đầy đủ yêu thương nhé,mẹ xin lỗi con”…

Khánh tới trường mỹ thuật,anh ta gặp hiệu trưởng

Hiệu trưởng: hnay có chuyện gì mà cậu Khánh tới tận đây vậy

-tôi muốn gửi gắm cho ông một học sinh có năng khiếu về vẽ thời trang

-à vâng hồ sơ thế nào ạ

-học hết cấp 2 thôi

-vậy sao có thể học đai học được ạ

-tôi chỉ bảo ông dậy vẽ chứ đâu cần cái khác,tôi muốn học ở lớp do chính ông dậy hồ sơ đối vs tôi làm đơn giản

-trai hay gái vậy ạ

-người yêu tôi..hồ sơ sẽ dc chuyển vào mail của ông còn ông dậy tốt tôi sẽ đầu tư thêm vào cty riêng của ông kèm ủng hộ quỹ trường 2 tỉ…

-à vâng vậy đơn giản thôi ạ,tôi sẽ dậy thật tốt cho người yêu cậu,bao lần xin gặp cậu k dc hnay cậu tới thật sự khiến tôi ngạc nhiên…

-tôi chỉ cần thầy dậy giỏi và cô ấy dc tới trường

Khánh ra về người hiệu trưởng bỡ ngỡ ” người yêu cậu Khánh mà lại học chỉ hết cấp 2 sao”…

Tôi phân vân về chuyện gửi tiền về cho mẹ…anh ta đưa thẻ cho mình nhưng k có nghĩa mình dc lấy tiền đi linh tinh …tôi vào ngân hàng rồi rút tiền…

nhân viên: chị đọc số tài khoản và cho em xin chứng minh thư

-à vâng đây ạ

nhân viên: chị rút bao nhiêu ạ

-tôi rút một triệu ạ

Tôi định rút ngoài cây atm nhưng mấy cây đều lỗi…

cô nhân viên nhìn tôi rồi cười nhẹ

-1 triệu thôi ạ

-vâng có được k chị

-được chứ tài khoản chị có 5 tỉ mà…

tôi bước ra khỏi ngân hàng mặt đần ra mở ví ra tôi rút 5 triệu…anh ta thật sự là người rất giàu…cứ nghĩ đến đó lại thấy khoảng cách giữa chúng tôi rất xa…tôi quyết định gửi 4 triệu về quê cho mẹ rồi giữ lại 1 triệu cho mình…

tin nhắn báo về điện thoại của Khánh thấy trừ 5 triệu anh ta cười nhẹ…” đồ điên này gửi về có thế thôi à”…

Vào trung tâm thương mại tôi đi lò dò mấy cái váy đều có giá vài triệu…chợt thấy Thủy đứng gần đó,thấy tôi cô ta né tránh…

Tôi: thủy đấy à,khỏe không

Thủy cười gượng quay lại

-mình khỏe

-tất nhiên cậu khỏe rồi sau khi đã bán đứng mình

-cậu nói gì k hiểu

-cậu cầm tiền của anh ta rồi bán đứng mình còn gì,vốn dĩ bố mình k bh chơi nvay nhưng chính cậu bày mưu kế,tôi tự hỏi tôi làm gì sai với cậu …

-chẳng phải cậu quá sung sướng còn gì,ngủ vs người giàu nvay kiểu gì chẳng có tiền ,thế nào anh ta đá bay đít rồi chứ,anh ta là đại gia thứ thiệt đấy nếu cậu k thích có thể nhường cho mình

-cậu là loại vô liêm sỉ,người như cậu anh ta sẽ chẳng bh để ý và cậu cũng k bh đến lượt

-to mồm nhỉ thế nó cho dc bao nhiêu mà to mồm thế,thấy nhà cửa bố mẹ mày vẫn bẩn thỉu thấp tè

-dù cho nhà cửa bố mẹ có thế nào tao cũng nhất định k bán rẻ lương tâm ,bán đứng bạn bè vì tiền…

Tôi quay đi và khinh thường cô ta thật sự…đi ra mua vội chiếc váy có giá 600 rồi ra về…vừa đi vừa tức vì có đứa bạn như Thủy…

Thủy cười mỉa

-chắc nó đá đít mày như tấm rẻ lau rồi còn làm trò,tiếc thật sao anh ta k để ý đến mình mà lại để ý đến con nhà quê ý…

Thủy đang đứng thì người đàn ông già đầu hói đi từ trong ra ôm eo Thủy hôn hít giữa cửa hàng

Thủy: kìa anh đang ở chỗ đông người đấy nhỡ vợ anh thấy

-anh đập chết nó nếu nó làm gì em

Thủy cười vẻ mãn nguyện trc lời nói của người đàn ông già…

Khánh tới quán tổ chức sinh nhật chọn món và chọn loại rượu tiếp khách…chợt thấy Trinh đang ngồi đánh đàn ở quán đó

Trinh: ô anh Khánh…em chào anh

-à uk chào em

-anh khánh tới làm gì vậy

-anh đặt bàn tối sinh nhật

-ui sinh nhật anh ạ

-ukm

-không biết em có dc mời k ta

-em đến được cũng ok mà

-quán này của bạn em ,tối nào em cũng tới đây ngồi ,vậy anh cho em về nhờ xe nha ,về sớm còn cpi tối nay sinh nhật anh

-à ok tối anh bảo cả trung r đấy…nhà em ở chỗ nào nhỉ

-ở khu P ạ có tiện cho anh k

-tiện,anh đi qua đó mới tới nhà anh…

-vậy em cám ơn

Tôi đang đứng ở đường nghe hát quan họ ,xem họ diễn xiếc nữa,tôi xem rồi vỗ tay giữa con phố…đang đứng xem thì thấy phía đèn xanh đèn đỏ chiếc xe của Khánh rực rỡ màu đỏ dưới ánh nắng …tôi nhận ra ngay định vẫy tay thì thấy trên xe một cô gái rất xinh đang ngồi bên cạnh,họ đang cười nói vs nhau trên xe …Tôi nhìn vẻ mặt Khánh cười rất tươi…tôi đột nhiên rơi nước mắt rồi quay đi…ngày đó có lẽ đã đến …ngày anh ta vứt bỏ mình…

Khánh đèo Trinh về cửa rồi phóng vụt đi luôn

Trinh: ơ chẳng chào hỏi gì cả ,đồ nhạt như nc ốc…nhưng mà mình thích…

Tôi trở về nhà đã thấy Khánh đang ngồi chơi vs chó ở sân…tôi chẳng thèm nhìn anh ta mà đi thẳng vào trong

Khánh: nay đi được những đâu rồi (thấy H đi thẳng vào) này thái độ thế là gì đấy…

H: anh vừa đi đâu về

-anh đi có việc ,nay lại bận tâm anh đi những đâu à

-việc gì…anh chán tôi chưa

-hỏi linh tinh gì thế

-anh chán rồi cứ bảo tôi đi ngay cho anh xem

-rốt cuộc là sao vừa về đến nhà lại có thái độ đấy là thế nào…

-tôi thấy anh chở cô gái nào đó đi trên phố

Hương nói xong câu đó k thèm nghe Khánh nói mà chạy thẳng lên phòng khóa cửa lại rồi khóc một mình bên trong,Khánh gõ cửa

-mở ra anh bảo …

-anh cút đi…tôi nói rồi chỉ cần anh chán thì anh bảo cơ mà…

Khánh nghe tiếng Hương khóc bên trong

-em khóc đấy à…ơ này…

Khánh cười rồi thấy im,anh ta lấy khóa dự phòng mở ra thấy Hương đang sếp đồ vào túi…Khánh giật túi ra

-tôi nghĩ rồi,dù sao thì cũng chỉ đến thế thôi

-em ghen đấy à

-tôi nào có tư cách để ghen…

Hương gạt nước mắt rồi ôm mặt khóc

-tôi …tôi…

Khánh gạt tay Hương ra rồi hôn lên môi

-đồ điên này ai làm gì mà nthe

-anh chỉ nghe văn nói rủ tôi đi nhà nghỉ anh đã mắng mỏ đổi xử vs tôi thế nào ,vậy anh biết cảm giác của tôi lúc này cũng vậy anh còn cười rất tươi vs người con gái ấy nữa…tôi k bằng ngta nên tôi xin phép rút lui

-em nghĩ trong mắt anh em chỉ là bụi mà anh có thể rửa sạch bất cứ lúc nào như vậy là em đang tự hạ thấp bản thân em trong lòng anh đi,em nghĩ bản thân em k bằng cô gái kia…em k tin anh?cô ấy là em gái của bạn anh và đi nhờ về thôi,ngta chắc có người yêu rồi anh cười vì khi nghe cô ấy kể về thằng bạn anh…anh còn chưa nói chuyện quá 20 câu,em nghĩ đi đâu thế…

-vậy k phải ạ

-tất nhiên là không,em hâm thật rồi

Khánh hôn lên mắt Hương rồi lấy tay lau nước mắt …họ hôn nhau nụ hôn ngọt ngào…

-làm ngta phí cả nước măt

Khánh bật cười

-anh vui,vui vì em biết ghen …

tại nhà Phong Vân…

Vân: tối nay dc gặp Hương rồi

P: có vẻ hợp nhau nhỉ

-em vs cô ấy nc rất hợp,em dậy cô ấy chăm sóc da,bọn em vẫn nói chuyện qua zalo suốt…

-cô ấy có nét gì đó giống em,anh cảm giác vậy

-vân khổ hơn em,cô ấy cũng mất con rồi….

Tối đến khi thợ trang điểm đến ,trang điểm lộng lẫy rồi tôi mặc chiếc váy hồng mà mình chọn…

Khánh: em mặc đẹp lắm

-mà anh gọi thợ trang điểm đến có cần cầu kì nvay k

-ra ngoài là phải chỉn chu,giờ em là người yêu anh nên cũng phải chú ý…lại đây

Khánh trong chiếc áo sơ mi hoa đen quần jean sơ vin và mái tóc bóng lộn ….anh ta bỏ trong hộp ra bộ trang sức bằng kim cương rồi đeo lên cổ Hương rồi lên tai….

-bộ này bằng bạc ạ,sáng quá

-tay đâu

Khánh đeo lên tay Hương chiếc nhẫn rồi hôn lên bàn tay

-đẹp thật vừa in rồi,anh chọn giỏi đấy

-môn gì anh cũng giỏi

tôi lườm nhẹ…Khánh cười rồi miệng châm thuốc hút…tôi cảm giác mình thật sự như một cô công chúa được đứng bên hoàng tử của mình…lúc này tôi thật sự hạnh phúc…

Tại nhà hàng Trinh trong chiếc váy khoét sâu ngực đầy quyến rũ,khi thấy Phong đi cùng vợ tới Trinh nói vs anh trai

Trinh: bạn anh ta sao toàn trai đẹp vậy lại toàn nhà giàu nữa

-nó là hội con nhà giàu mà …

-ui thảo nào,tiếc quá anh nào cũng có vợ rồi…nhưng em chỉ thích anh Khánh …em thích vẻ kiêu ngạo của anh ta …

Khánh bước tới bạn bè vỗ tay

Huy: chúc mừng sinh nhật thằng bạn chó

Khánh bắt tay Huy và Phong …

Vân: chúc mừng sinh nhật anh Khánh nhé…

Khánh: cám ơn bà bầu nhé…cám ơn moi người đã đến dự sinh nhật lần thứ nhiều của mình…hôm nay hy vọng các bạn chơi say hết mình…tiện đây giới thiệu vs các bạn đây là Hương bạn gái mình

Tôi ngại tay run lên khi bọn họ nhìn rồi soi mói

Vân: hương ơi ra đây nhé…

-dạ vâng…

Bạn A: Ê mày nay lại công khai mái à…chưa bh thấy đi vs ai ngoài vợ

Bọn họ nhìn tôi rồi xì xào như thể tôi là kẻ phá vỡ gia đình…

Trinh cười mỉm : hóa ra là vậy tưởng thế nào…

Khánh: tao đã là người tự do và hoàn toàn có thể yêu bất cứ cô gái nào tao thích,ok…

Huy: mẹ cái thằng kia hỏi chẳng tế nhị gì,nó có thích vợ đâu mà,mà bh nó làm gì có vợ đang độc thân cứ hỏi mãi …

Tên A: Ui tao đùa mà mn đừng nghĩ gì nhé…

Vân kéo tay tôi ra sau…

Vân: kệ đi ,họ chỉ soi mói thôi

-vâng em cũng k để ý đâu

-à em có làm đúng cách chị dậy đắp mặt nạ khoai tây k

-e có chị ạ đúng là các vết mờ hẳn luôn rồi

-em da trắng nên có vết thâm là rõ ngay…mà nay xinh thật đấy

-do son phấn thôi ạ

-k xinh thì son phấn gì cũng k lại

-hôm nào chị tặng em 1 quyển kiếp đàn bà của chị nhé

-ok nhé hi hi chị viết dạo thôi đừng chê cười

-em nghe anh Khánh kể về chuyện của hai người rồi nên em thật sự hâm mộ…

-trời em chê cười rồi…

Phong gọi lớn

Phong: có ra ăn k hay cứ buôn đấy

vân: đây rồi em ra đây…chị em mình ra ăn thôi…

Tôi thấy cô gái lúc sáng đi cùng Khánh cũng đang ở đó…ra bàn ăn ngồi cạnh nhau nghe ca sỹ hát (họ thuê ca sỹ )

Tôi: ôi sơn tùng mtp

Khánh: thần tượng à

-hát hay mà,tí phải xin chữ kí

Khánh cười rồi sắt thịt bò cho Hương trc sự chứng kiến của mọi người và cả Trinh

-ăn đi k nguội…

Vợ Huy cũng thấy Phong đang sắt thịt bò cho Vân nên tức Huy đá vào chân Huy

Vợ H: sau tôi k đẻ nữa

Huy: ô lại làm sao

-anh k tâm lý gì cả

-lại dở chứng đấy à

Phong: thôi đưa anh sắt cho …

Huy: thôi tao làm chứ mày làm đêm nay về tao lại đau đầu cả đêm

Tôi k dám cười,bạn anh ta hóa ra cũng vui tính và cũng dễ gần…điện thoại của tôi rung lên hình ảnh Khánh và cô gái kia hôn nhau trong quán bar có ngày giờ…là trc cái đêm sinh nhật trong sài gòn…Khánh nhìn sang tôi vội cất điện thoại

K: gì vậy

-không có gì …

Tôi nắm chặt tay rồi ngồi xem ca sỹ biểu diễn trong sinh nhật anh ta…lòng tôi chỉ muốn hỏi anh ta ngay lúc này nhưng tôi k muốn làm hỏng bữa tiệc sinh nhật…

Trinh có vẻ say say …Khánh vừa đi từ nhà vệ sinh ra thì thấy Trinh đang nôn ọe…

Khánh: để anh gọi người pha nước gừng cho em nhé

-anh đưa em ra chỗ vườn hoa kia ngồi dc k em khó thở quá

-uk ok …

Dìu Trinh ra chỗ vườn Hoa …trinh kiểu giả vờ say quá mức tựa vào Khánh …

-em mẹt quá k dậy nổi…

-để anh gọi anh trai em nhé…chắc say quá rượu hnay hơi nặng …

Khánh vừa rút điện thoại thì Trinh giật vứt ra một góc dưới nền cỏ…

-anh có thể hôn em không…

K chưa kịp nói gì thì Trinh ôm hôn thắm thiết,Khánh đẩy ra thì cô ta trèo hẳn lên lòng …

K: anh nghĩ em say quá rồi

-em không say,em thích ngủ vs anh tại đây

Trinh cúi xuống kéo khóa quần của Khánh thì Khánh giữ tay

K: đừng làm vậy chỉ em thiệt thôi

Trinh: em chấp nhận thiệt em chấp nhận tất cả vì anh

Cô ta móc tay vào quần Khánh rồi mút lấy mút để dương vật của Khánh …Khánh lùi lại thì cô ta cứ cắm đầu vào mút…

Tôi mãi k thấy Khánh quay lại liền đi ra ngoài gọi…tôi k chịu dc nữa nhất định phải hỏi cho rõ ràng…tôi rút máy gọi thì thấy tiếng điện thoại reo lên ở góc vườn…đi dần dần ra đó tôi thấy tiếng thở nhẹ của đàn ông…sau những lùm cây tôi thấy một cô gái đang làm tình vs Khánh còn anh ta thì ngồi thở có vẻ như rất thích…gương mặt cô gái đó hiện ra rõ hơn tôi nhận ra chính là cô gái hôn ở quán bar,chính là cô gái cười nói trên xe anh ta…tất cả đều là dối trá…

Tôi bước ra trước mặt Khánh…Khánh vội đẩy cô gái kia ra nhưng cô ta vẫn ôm lấy Khánh

Trinh: em say ,say anh mất rồi…

K: tránh ra…

Tôi rút chiếc nhẫn anh ta đeo vào tay cho tôi rồi ném thẳng vào mặt Khánh …

Tôi: có chết tôi cũng k tha thứ cho anh…

Khánh: từ từ đã nghe anh nói đi em…( anh ta giật tay Trinh ra) bỏ tao ra con điên này…

-phải chăng vì anh cứ nghĩ tôi ngây dại

-anh thề là k có gì cả

Thấy Hương mếu Khánh như phát điên

-trong tình yêu khó nhất vẫn là chữ tin…chính lúc anh để cô ta xen vào giữa chúng ta thì giữa chúng ta đã chấm hết…

Hương chạy một mạch rất nhanh …Khánh vội vã chạy theo vừa đi vừa chỉnh lại trang phục…

Tôi ra bãi xe thấy Vân đang ngồi trên xe …tôi gõ cửa …

Vân thấy Hương khóc lớn vội vã mở chốt cửa…H lên xe

H:chị ơi cho em đi về vs

-uk chị cũng đang về cho các ông ý ngồi mà em sao thế…

-chị làm ơn đưa em đi khỏi đây với…

Khánh chạy tới tôi cuống quýt…” chị ơi cho xe chạy đi em k muốn gặp anh ta,em xin chị”

Vân: sao hai người có chuyện gì vậy

Khánh chạy đến nơi rồi thở và vẫy tay ý bảo H xuống xe…

K: xuống nhanh…(quát)

Vân: anh Khánh hay là cứ để em đưa H về trc

K: tôi bảo cô xuống xe

Khánh đấm bốp vào cửa kính xe tay anh ta chảy máu ròng ròng còn H ngồi trong xe khóc nấc từng hồi…ánh mắt Hương lừ lừ như thật sự muốn vứt bỏ hết tất cả…

Yêu thích: 4 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN