Thở Nhẹ
Phần 19
Tôi được Khánh lôi đi trong cơn mưa,người đàn ông đó vì tôi mà bị ăn đòn,bố mẹ vì tôi mà mất nhà cửa…tất cả là lỗi của tôi,chính tôi đã là khởi nguồn của mọi chuyện…
Khánh kéo Hương vào trong căn nhà của Vân…anh ta nhìn ngó đồ đạc rồi đẩy tôi ngã xuống ghế…
K: nói ngay mày vs nó ăn nằm vs nhau bao lâu nay rồi
-tôi k giống như anh,anh có thể kiểm tra và làm ơn để cho anh ấy về,anh đấy đã có gia đình vợ anh ấy rất quý tôi,tại sao anh lại khiến tôi trở thành kẻ vô ơn,còn nữa bố mẹ tôi hiện đang ở đâu…sao anh lại đuổi họ,anh k có quyền
-có quyền chứ tao là chủ nhân của mày nhưng vì mày k nghe lời nên hậu quả của việc này mày phải chấp nhận
-vậy còn anh qua lại vs người khác làm tình ngay trc mặt tôi thì anh có nghĩ đến hậu quả k
-tao là đàn ông và tao khác ,tao rất ghét thằng nào nhòm ngó đồ của tao và mày lại chính là một con đĩ lăng loàn …
-tôi biết anh coi thường tôi khi tôi xen vào gia đình anh ,tôi đã qua lại vs kẻ có vợ nhưng là do anh ép buộc tôi,anh luôn là người ép buộc tôi ,cái anh muốn là sở hữu tôi như món đồ chứ không phải là tình yêu …
Khánh mặt cay cú quay đi bật lửa châm thuốc hút…
-hóa ra trong lòng của mày tao chẳng là gì,dù cho tao có đối vs mày thế nào mày cũng chỉ nghĩ là ép buộc…đáng lẽ tao k nên đối xử tốt vs mày mới đúng…
Khánh rút thắt lưng ở cạp quần ra rồi dơ lên quật vào người Hương…Hương ôm đầu ngồi co ro ở góc ghế
-anh đánh chết tôi đi cũng được…anh đánh chết tôi đi
Hương ngồi co ro với từng vết quật,Khánh quật vào người Hương với gương mặt lạnh tanh…
-nếu mày còn dám tự ý đi linh tinh nữa thì người ăn đòn tiếp theo sẽ là bố của mày đấy…
Khánh vứt thắt lưng xuống sàn nhà…anh ta bỏ ra ngoài còn tôi ngồi vs đầy vết thương trên người…sống vs hắn mình chết cũng k dc mà sống cũng k xong…hắn chẳng yêu thương gì mình cả,mẹ ơi…con muốn được về nhà…
Trở về nhà anh ta đi suốt ngày đêm đến sáng ,hôm nào cũng về trong tình trạng say khướt,tôi không nói chuyện vs anh ta cũng k thèm nhìn chỉ ngoan ngoãn ở trong nhà và chẳng hề bước chân ra ngoài cửa…chúng tôi ở riêng mỗi người 1 phòng…
Thím: vết thương của cô thế nào rồi,đỡ tím hơn chưa
-cháu đỡ rồi ạ,à thím ơi vc cháu nhờ thím hỏi xem bme cháu thế nào sao rồi ạ (vì K thu điện thoại k cho dùng)
-bố mẹ cháu đang ở nhờ nhà bác cháu rồi nên cứ yên tâm,còn người kia cô hỏi ông chủ đánh xong đưa cậu ta đi viện rồi trả về nhà đàng hoàng rồi
-chị vợ có nhắn gì cháu k ạ
-cô ấy chỉ bảo k muốn gặp lại cháu thôi…
-vâng cháu hiểu mà,nếu là cháu thì cháu cũng vậy…
Tôi bật khóc
-thôi…cháu khóc nhiều quá rồi,khóc cũng đâu thay đổi được gì…ông chủ là vậy luôn có tính chế ngự và độc đoán…
-cháu mệt mỏi quá thím ạ,đi cũng k dc mà ở cũng k xong…cháu k biết phải sống thế nào nữa,anh ta sai thì k sao mà cháu chỉ cần cười vs người đàn ông khác là sẽ chết vs anh ta…
-cố gắng cháu ạ,cố gắng…
Tại quán bar Khánh say làm đổ rượu ra áo ướt sũng áo,Huy giật ly rươụ
Huy: đủ rồi mày định cứ rượu say khướt thế này đến bh
-kệ tao đi,chán thì uống
-uống say liệu có giải quyết được gì không
P: mày kệ nó để nó uống,nếu uống để mày vui lên thì cứ uống còn để mày say mà buồn thêm thì đừng uống
K: tao đã đánh cô ấy,tao đã đánh cô ấy từng cái quật ,tao chưa bh nghĩ bản thân lại mất kiểm soát đến thế
Huy: cô ây sao rồi
K: Tao nhốt ở nhà
P: mày đánh cô ấy là k dc đâu K,như vậy k dc
K: nhưng cô ta dám cười vs thằng khác ngay trc mặt tao rồi nói tao trói buộc,tao có tử tế đến đâu cũng đếch là cái gì…hai đứa mày về trc đi tao còn lâu mới về
Huy nháy mắt Phong
P: gọi H đến đây đi
H: Điên à để đổ thêm dầu vào lửa à
-nó yêu cô ấy thật lòng rồi mày k thấy nó kể đánh cô ta mà như đánh nó à,gương mặt nó biểu lộ như vậy
-xưa nó cũng yêu như vậy 1 lần rồi tao sợ k bền
-tao cảm giác lần này khác hơn
-khác cái chó gì đâu
-thôi bảo H mang áo đến đây,thấy cô ấy nó sẽ về nhanh vợ tao gọi mấy cuộc rồi…
Tôi thấy cô giúp việc gọi bảo tôi mang áo đến cho anh ta…ra đến cửa tôi vẫy taxi rồi lên xe tới đó,trên đường đi tôi lo,tôi sợ gặp anh ta …
Vừa đến cửa quán bar thì Huy đón tôi ở cửa
Huy: này bên này em
-à vâng áo đây ạ
-em vào đi,nếu mang áo k thì anh nhờ người lấy cần gì em đến
-thôi các anh cứ ngồi đi em k vào đâu ạ
-nó say lắm rồi mà không ai khuyên dc ý,bọn anh bó tay rồi …
-vậy chắc em chỉ khiến anh ấy điên hơn thôi em k dám vào đâu
Phong vỗ vai Khánh
Phong: tao bảo H mang áo đến rồi đấy,thôi về đi
-mày điên gọi cô ta đến làm gì
-cô ấy đi taxi tới đấy,bọn tao về trước đây,ở cửa quán bar có thằng nào dê cô ấy đi là bọn tao k chịu trách nhiệm
Khánh liền đứng bật dậy đi thẳng ra cửa
K: Về thì về cũng đến giờ rồi (sợ H bị ls)
P cười khi thấy bạn vội vã…
Tôi đứng chờ ở bãi đỗ xe…anh ta đi ra đèn xe của anh ta sáng lên…mặt cứ hầm hầm làm tôi k dám nhìn thẳng vào mặt
-tôi mang áo đến cho anh
Anh ta không trả lời gì rồi phóng xe đi vs tốc độ rất cao…
Khánh nhìn tay Hương những vết quật vẫn còn in trên cánh tay,anh ta nhấn ga đi nhanh hơn…
-anh có thể đi chậm được không
Tôi vừa nói vậy anh ta còn phóng nhanh hơn…về đến sân cửa nhà tôi nôn ọe,nôn thốc nôn tháo vì chóng mặt khi đi xe…
Thím: cháu sao thế
-dạ k sao đâu
-ông chủ lên phòng rồi cháu cầm áo lên đi
-anh ta vào phòng rồi thì chắc có áo rồi
-nghe thím,đàn bà phải có lúc lựa khôn khéo nếu không người thiệt thân sẽ là cháu và gia đình cháu,hiện tại bme cháu phải đi ở nhờ vậy thì tại sao cháu k nịnh cậu ấy 1 câu để được toàn vẹn …
-cháu chỉ sợ làm anh ta phát điên hơn thôi
-đừng sợ lên đi nghe thím,mặc bộ đồ ngủ màu đỏ kia chỉ cần cháu nghe thím ,cháu sẽ có tất cả…hoặc cháu sẽ như một con chim bị nhốt trong lồng cho đến khi k thể hót nữa cháu sẽ bị vứt bỏ,hãy giữ lấy cậu ấy khi giá trị của cháu đang còn…vì gia đình…
Tôi về phòng thấy thím để sẵn bộ đồ ngủ màu đỏ trên giường…tôi mặc vào chải tóc rồi nghĩ đến bố mẹ già ở quê đang vì mình mà bị ảnh hưởng…
Tôi lấy hết can đảm tay cầm chiếc áo đi sang phòng của Khánh…gõ cửa bên ngoài…
-tôi vào nhé…
Tôi mở cửa vào thấy Khánh đang nói chuyện vs ai đó bằng tiếng anh qua điện thoại,tôi ra ban công ngồi vuốt chú mèo trắng mặt buồn rầu…
Khánh cúp máy thấy Hương đang ngồi vuốt mèo,anh ta lặng nhìn gương mặt Hương ở góc nghiêng,Khánh chú ý đến sống mũi,đôi môi của H,anh ta xoa trán rồi cất tiếng nói
” Có việc gì không,nếu không có việc gì thì về phòng đi”
-à tôi mang áo thay cho anh
-tôi tự làm dc thay áo ngủ kp áo đấy
-vậy để tôi cởi áo cho anh
Khánh nhìn Hương vụng về đi tới rồi tay run run cởi từng cúc áo,nhìn Hương mặc chiếc váy ngủ đỏ hở ngực qua lớp ren áo…anh ta gạt tay Hương
-cô ăn mặc vậy để làm gì
-tôi…
-về ngủ đi ,đừng để tôi cảm thấy cô rẻ tiền trong mắt tôi…
Tôi ôm miệng chạy về phòng vừa chạy vừa khóc …nhục thật sự …thật sự nhục nhã,sao mình phải ngủ vs hắn kẻ từng đánh mình…
Khánh đang định châm thuốc hút thì tức ném điếu thuốc xuống sàn…anh ta đi rất nhanh gương mặt lầm lỳ đi sang phòng Hương,mở cửa phòng thấy Hương đang ngồi co ro trên giường khóc nức nở…
K: lại đây…
-có gì mai nói dc k
Tôi quay mặt đi anh ta đi thẳng vào phòng bế lên…
-đừng có tỏ ra k nghe lời…
Anh ta bế tôi về bên phòng…tôi ngại còn k dám nhìn vào mặt Khánh…
Tiếng dập…tiếng nước …trong căn phòng tắm bằng kính vòi sen xả xuống người hai chúng tôi…Khánh quan hệ mà k nói vs tôi câu nào như mọi lần…đến khi tôi mệt không thể đứng anh ta bế tôi ra ghế và quan hệ tiếp khi người của cả hai đang ướt sũng…Anh ta cũng k hôn vào môi của tôi như mọi lần…cảm giác anh ta lạnh nhạt tôi nhận ra rõ…
-Nếu anh k thoải mái thì có thể dừng được rồi
-Thế nào là k thoải mái
Khánh rút dương vật ra khỏi âm đạo của tôi rồi choàng áo…
-Anh chưa bao giờ quan hệ mà k hôn cả…nếu thấy tôi nhạt nhẽo đến vậy rồi anh có thể tìm những cô gái khác mới mẻ hơn,có thể khiến anh thích thú hơn là vs một khúc gỗ như tôi…
-Tôi mệt rồi đi ngủ…
Khánh lên giường quay lưng lại nhưng k nhắm mắt,anh ta thấy Hương ngồi khóc ở ghế…
-Tôi kb thế nào mới làm anh vừa lòng nữa…tôi mệt mỏi lắm rồi…
Hương đứng dậy đi qua giường thì Khánh kéo tay Hương ngã ngửa lại anh ta đỡ …
-Ngủ đi ,ngủ ở đây
Tôi k nhìn vào mặt Khánh mà lặng lẽ nhắm mắt và ngủ khi nào không hay…
Khánh nhìn lưng,bả vai và tay của Hương những chỗ có vết quật anh ta hôn nhẹ lên các vết thương…( H đã ngủ)
-Giá như em hiểu tôi thích em đến thế nào thì em sẽ k ngang bướng rời bỏ tôi vội vàng đến như vậy,tôi k cho phép em rời bỏ tôi chỉ tôi có thể buông tay em và em thì không dc phép quyết định bất cứ điều gì trong chuyện này…
Khánh hôn lên ngực Hương rồi mút nhẹ đầu ngực…Hương mở mắt rồi giật mình…
-A k ngủ à ( dụi mắt)
Khánh giữ hai tay Hương lên ghì chặt rồi hôn vào môi Hương,miệng anh ta nuốt chững lưỡi của Hương một cách ngọt ngào…
-Nằm im…
Tôi sợ nằm im rồi nhắm chặt mắt…tôi biết anh ta sẽ k để tôi yên…
Sáng hôm sau khi tôi thấy thím nói có người gửi giấy nhập học được tài trợ miễn phí,môn tôi thích là thiết kế…
Thím: Ông chủ có chuyến bay nên đi sớm rồi,cô bh nhập học
-Dạ hôm nay luôn ạ nhưng sao họ biết cháu thích vẽ mà gửi nhỉ…
-chắc chắn ông chủ xin cho cô rồi còn ai vào đây nữa…
Ước mơ của tôi đang ở trên tay,ước mơ được đi học vẽ…tôi cười tươi và tự dưng muốn cám ơn Khánh nhưng nghĩ đến chuyện anh ta đánh tôi là tôi lại không muốn nói chuyện…
Tới trường tôi đạp xe đạp còn họ toàn đi ô tô để kín sân ,học sinh ở đây giàu thật…tôi nhìn cánh cửa trường học… đi học …sẽ có kiến thức sẽ có bạn…một cô gái khác cũng đi xe đạp đến như tôi…cô gái ấy có nụ cười rất tươi chúng tôi chào hỏi nhau ngay lần đầu chạm mặt
-chào bạn ,tớ là Hương tớ mới tới đây học hôm nay buổi đầu tiên
-chào bạn tớ tên Ngọc rất vui được biết bạn,lớp này toàn người giàu có quá nên tớ chưa dám kết bạn vs ai bạn là đầu tiên đó
-vậy chúng ta là bạn nhé
Hai chúng tôi bắt tay nhau giữa sân trường…tình bạn…hy vọng giữa chúng tôi sẽ có tình bạn tốt đẹp….
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!