Thở Nhẹ
Phần 21
Khánh và Ngọc nhìn nhau như thể nhận ra nhau vậy…
H: hai người quen nhau à?
Ngọc đang định nói thì Khánh gạt đi
K: k có,đột nhiên thấy em có bạn tới nên anh đang hơi ngạc nhiên một chút thôi,chào em anh là Khánh là người yêu của Hương
Ngọc: vâng ,chào anh (cúi đầu)
Khánh đưa bó hoa to cho Hương
H: em xin…
Khánh cười xoa đầu H
K: còn đau ở đâu không ,có hiện tượng gì phải báo cho bác sỹ
-k em hết đau rồi,thật đấy đến hôm nay k đau chút nào nữa,có thể về nhà rồi …
-quay lưng anh xem
Ngọc đứng nhìn Khánh thổi vào chỗ đau của Hương còn Hương trong tay cầm bó hoa tươi…Ngọc vẻ mặt trùng xuống…
Ngọc: Hương ơi có khi tớ phải về trước đây ,để hôm khác tớ đến thăm cậu nhé
-ôi ngồi chơi đã về sớm làm gì
-thôi mình phải về rồi…
-anh Khánh tiễn bạn hộ em nhé
-thôi k cần đâu
K: không sao để anh tiễn em …
Hương ngồi ăn táo rồi nói chuyện vs thím giúp việc …Khánh tiễn Ngọc ra ngoài,hai người đi dọc hành lang bệnh viện nhưng k ai nói chuyện vs ai câu nào cho tới khi vào thang máy…
Ngọc: em k nghĩ Hương lại là người yêu anh
K: còn em khỏe không,6 năm rồi nhỉ e cũng k thay đổi nhiều
-mới đó mà đã 6 năm rồi,giữa chúng ta thật sự có quá nhiều kỉ niệm
-em lấy chồng chưa
-em chưa,sao có thể lấy ai được chứ
-sao lại k thể lấy ai được,em xứng đáng tìm được một chàng trai tốt
Khánh quay sang nhìn Ngọc thấy Ngọc rơi nước mắt
-em k nghĩ trái đất tròn lại khiến chúng ta gặp lại trớ trêu đến vậy,em thật sự ngại vs H
-chỉ cần em không nói và anh k nói thì sẽ chẳng có ai biết chuyện anh và em từng yêu…
Ngọc bước ra khỏi thang máy Khánh cười nhẹ …
Ngọc: chúng ta k những từng yêu mà còn từng sống chung…
Cánh cửa thang máy đóng lại Khánh tắt nụ cười ,anh ta có lẽ nghĩ lại chuyện xưa nên thở dài…điện thoại reo lên
Huy: bắt dc bọn đâm Hương rồi nhé…
-ok tao qua luôn đây…
Tôi về tới nhà thì thấy Vân đang ngồi chờ tôi
Vân: về rồi à
-ôi chị,chị đến khi nào vậy
-chị qua nấu đồ cho em ăn cho bồi bổ,nào lại đây
Tôi thấy chị Vân bày nhiều món ngon đúng những món tôi thích…
-em cám ơn chị nhiều nhé
-khi nghe tin em bị đâm khi đó chị vs anh Phong đang ở bên Anh đi ăn cưới,thật sự lúc dó trong lòng lo sợ dã man …
-giờ em k sao rồi
-chị còn nợ em một lời xin lỗi vì chuyện nói ra chỗ em ở,chị thật sự khi đó k có dũng khí bảo vệ em
-k sao chị ạ,em chưa bh nghĩ đến chuyện trách cứ gì chị cả,giờ em lại thấy ổn,anh Khánh rất yêu thương em
-đúng vậy chị và tất cả đều nhận ra anh Khánh yêu em đến thế nào chỉ có điều anh ấy kb cách thể hiện nó ra,chị mong chờ một lễ cưới của hai người
-anh ấy chưa bh đề cập đến chuyện cưới xin gì vs em cả
-thật sao…
Vân ấp úng tôi chợt nhận ra Khánh chưa bao giờ nói muốn kết hôn vs tôi,thậm chí chuyện sinh con anh ấy cũng dặn dò tôi cẩn thận…
Khánh tới đồn công an
Huy: bắt dc rồi tổng là 3 đứa,bọn này chuyên đâm thuê chém mướn bọn nó khai có 1 phụ nữ trả chúng nó 50 triệu để đâm H
-tên phụ nữ đó là ai
-tên Trinh…mày quen ai không
-Trinh sao?
Khánh chợt nhớ ra tối hôm H bị đâm có gặp Trinh
Huy: nhưng Trinh đã ra nước ngoài nên đang chờ lệnh bắt cô ta…
-nhất định phải bắt bằng được,còn thằng đâm H đâu
-có 1 thằng đâm,đang nhốt bên trong
Khánh cởi áo ra cởi trần
-để tao nói chuyện riêng vs nó
Huy: nhẹ nhàng thôi k nó chết thì vỡ mồm đấy
-nếu nó chưa bị bắt thì tao sẵn sàng xiên chết nó rồi…
Khánh đi vào trong còn Huy nhìn các cấp dưới của mình thở dài
Huy: nó bậc thầy karate đấy nó sút chỉ có khổ,nay bọn mày dc nhàn rồi (bảo mấy người hình sự)…
Tôi thấy muộn Khánh mới về thấy Khánh mơ cửa tôi bật dậy…
K: sao k ngủ đi
-em nằm mãi k ngủ dc chắc ngủ nhiều quá
-thấy thím bảo mai em muốn đến trường
-vâng em khỏe rồi mà
-uk nhớ giữ sức khỏe ,quan trọng là sức khỏe
-đúng vậy em thấy hâm mộ anh vì chẳng bh thấy anh ốm cả
-anh thể thao thường xuyên không ốm được,từ mai tối nào cũng chạy cho anh,có máy chạy đấy…ngủ đi …
Hương cười rồi ngoan ngoãn nằm ngủ trên đùi K
-anh có nghĩ đến chuyện chúng ta sẽ kết hôn không,rồi sinh con nữa,có bh anh nghĩ đến không,con của chúng ta sẽ thế nào nhỉ?
-con của chúng ta?…
Tôi thấy K lặng yên không nói gì thêm và đó là điều tôi suy nghĩ lúc này…anh ấy chưa bh muốn xác định gì vs tôi cả…
Hôm sau Khánh đưa Hương đi học …Ngọc đạp xe ngay phía sau xe Khánh ánh mắt cô ta nhìn Khánh xoa má Hương khi Hương đang ăn vội cái bánh mỳ bên lề đường
Khánh: anh bảo ngủ sớm k nghe
-chết thật hôm qua ngủ ngon quá
-ăn hết rồi hãy vào chủ yếu là sức khỏe đấy,ăn hết đi
-thôi anh cất hộ em đem về tí về em ăn nốt
-hâm à vứt di
-k dc vứt phí của…anh ăn nốt đi cũng dc
Hương cố cắn một miếng rồi đưa cho Khánh và vừa chạy vội vã vào trường…Khánh cười rồi ngồi trên chiếc xe sang cắn bánh mỳ rồi cười…
Tôi vào lớp thấy Ngọc sưng húp mắt như vừa khóc
-mắt cậu sao vậy,có chuyện gì à
-k có gì đâu
-nói tớ nghe đi biết đâu tớ giúp dc cậu
-mẹ tớ mới lấy ck và tớ phải ở vs dượng nhưng ông ta luôn có cái tính muốn dòm ngó tớ,đêm tớ chỉ khóc và k dám ngủ,tớ chờ bố của tớ về đón ra ngoài ở mà 1 tháng nữa cơ ,tớ thật sự sợ hãi
-chết chết,cậu xinh xắn thế này dượng của cậu chắc chắn là lão dê xồm rồi ,thế cũng không ổn
-mình giờ kb phải làm thế nào cả H ạ
-hay là cậu đến nhà mình ở tạm cũng dc,nhà mình rất rộng,mình đang sống chung vs bạn trai nhưng anh ấy cũng đi suốt
-nhưng liệu anh ấy có đồng ý k
-dc chứ anh ấy dễ tính mà,để tối mình bảo rồi sẽ nhắn cho cậu nhé
-ukm cám ơn cậu nhiều lắm
-có gì đâu bạn bè thì giúp đỡ nhau lúc khó khăn cũng dc mà…
Ngọc cười nhẹ còn H cười một cách ngô nghê…
Tan học khi về nhà tôi thấy Khánh đang cắt tỉa những bông hồng trong vườn,tôi đi ra từ phía sau rồi ôm eo Khánh
-em về rồi em chào anh
Khánh bật cười
-nay học thế nào rồi
-anh cứ như em học dốt lắm ,để em trổ tài cho anh xem …
Hương bỏ bút chì ra vẽ Khánh từng sợi tóc rũ xuống ,từng nét mũi đôi môi ở góc nghiêng của Khánh khi đang cắt hoa…Hương tỏ vẻ rất vui trong lòng khi được vẽ người mình yêu…
-xong chưa anh xem nào
-từ từ đã…tèn ten…
Hương dơ bức vẽ lên trước mặt Khánh,Khánh thấy Hương vẽ rất đẹp,Khánh giật lấy bức vẽ
-anh mà xấu thế này à
-đẹp mà (H gãi đầu còn Khánh cuốn vội bức vẽ)
-thôi vào thay đồ đi rồi còn ăn cơm ,em vẫn phải ăn điều độ vào
K treo bức vẽ lên ở góc làm việc của mình anh ta nhìn rồi cười nhẹ…
Hương gội đầu xong đi ra
H: à e có chuyện muốn nói vs anh
-có chuyện gì?
-em có đứa bạn đang có chuyện muốn ở nhờ chúng ta 1 tháng
-bạn em là ai?
-à anh gặp rồi là Ngọc đấy ,nhà nó có chuyện anh ạ
Khánh đổi sắc mặt
-k được,nếu cần anh cho em tiền đưa cho cô ấy ở bên ngoài,em cũng hạn chế tiếp xúc vs bạn ấy
-ơ anh sao thế,nhà nhiều phòng vậy sao anh ích kỉ đến thế
-ai cũng dc trừ bạn em
-lý do đi anh cho em xin lý do
-chẳng có lý do nào cả chỉ là anh k thích có người sống ở đây ngoài em
-ôi anh nghĩ xa rồi chỉ 1 tháng thôi mà ,bạn ấy sẽ k làm ảnh hưởng đến anh đâu thật mà
-anh nói rồi k dc là không được
-em bảo bạn ấy có thể đến nhà mình ở rồi,em k rút lại lời nói được
-đây là nhà anh chứ kp nhà em và em k có quyền gì cả
Hương gật đầu vẻ cay cú rồi quay đi
-được nếu anh nói vậy em sẽ ra ngoài thuê nhà ở cùng bạn,anh có thể cho người kiểm tra em…
-em điên à
-đây là nhà anh em k có quyền còn gì
-em vì người lạ mà gân cổ lên vs anh à
-thì sao nào anh lại định đánh em nữa thì anh đánh đi
-được nếu em đưa cô ta về thì cứ việc và sau này đừng có hối hận
Khánh tức giận ra ngoài phóng xe đi còn Hương đứng cười tủm ” có thế chứ cho ngta ở chút có sao đâu nhà thì rộng”…
Khánh đi ra ngoài lái xe trời mưa,vừa đi vừa ôm trán suy nghĩ anh ta nhớ lại quá khứ…
Ngọc: chỉ khi nào em chết đi em mới có thể quên anh
Khánh: anh cũng vậy…chỉ khi nào anh chết đi anh mới có thể quên em…
Rầm…sấm chớp nổ ra…
Bố K: bố cấm con k dc qua lại vs con bé đó nữa,con về Việt nam có 1 năm mà đắm chìm vào đàn bà ,nó chỉ đang lợi dụng con thôi
-con yêu Ngọc thật lòng mong bố cho phép chúng con được kết hôn
-nó có yêu con thật lòng không,bố đang hỏi con rằng con có chắc nó yêu con thật lòng không
-con chắc chắn…
-vậy hãy chờ xem con trai à,đàn bà là lũ xảo trá nhất…
Khánh chứng kiến Ngọc nói chuyện vs mẹ của mình sau tấm rèm
Mẹ K: cô muốn cháu chọn tiền và kết thúc chuyện sống chung vs Khánh
-cháu yêu anh ấy và sẽ không chọn tiền đâu bác ạ
-vì nó có thể cho cháu mãi mãi phải không
-cháu chưa bh có ý nghĩ đó ,vì cháu yêu anh ấy bằng cả tấm lòng của mình
-vậy chuyện cháu từng đi tiếp rượu chú của Khánh thì sao
-cháu khi đó thật sự kb đấy là chú anh Khánh
-cháu gái à,quá khứ của cháu ra sao cháu tự nắm rõ nếu như Khánh nó biết chuyện có thời cháu cặp vs đại gia và lại chính là chú nó thì nó sẽ buông tay cháu ,cháu là cô gái thông minh luôn tiếp cận dc các đại gia ,con trai cô vẫn trẻ nó k hiểu chuyện còn cô thì nắm rõ
Khánh đi ra khỏi tấm rèm trong quán trà…anh ta nhìn vào Ngọc rồi quát lớn
K: có đúng thế k
-em…em (khóc)
-em từng có qua lại vs chú của tôi à
-em thật sự không biết
-chúng ta chia tay tại đây và anh hối hận vì từng yêu em…
K quay đi Ngọc nói với theo
-em yêu anh rất nhiều
-đối vs anh điều đó bh k còn quan trọng nữa,vs tôi em k còn giá trị trong mắt tôi nữa rồi…
Trở lại hiện tại Khánh ngồi uống rượu trong quán bar,anh ta nghĩ thật trớ trêu “tại sao lại quen nhau”…
Tôi dọn dẹp sạch sẽ phòng rồi mở toang cửa sổ…
Ngọc đứng trước cửa nhà Khánh và kéo túi đồ vào trong
Ngọc: phòng này mới sơn lại à
-sơn lại á,mình đến đã thấy màu hồng rồi mà
-uk cảnh vật vẫn vậy
Tôi gãi đầu khó hiểu rồi giới thiệu từng khu nhà cho Ngọc…đây là chỗ anh ấy hay bơi,đây là chỗ tập cậu có thể tập ở đây,nhà còn có 1 chó 1 mèo nữa…đây là chỗ để xe đạp
Ngọc: nhiều xe quá
-anh ấy mua mỗi cái 1 màu
-yêu người giàu cũng thích đúng không?
-không đâu mình chưa hề nghĩ đến vật chất nhưng anh ấy rất tốt vs mình chỉ có điều k cho mình tiếp xúc vs đàn ông lạ quá 2p nếu có việc…
-đến mức đó cơ à
-uk…người yêu mình là phi công
-hai người khi nào cưới
-mình chưa nghĩ đến chuyện đó
-anh ấy kiểu gì cũng tính cho cậu rồi yên tâm
Ngọc đi lướt qua tôi chạnh lòng vì chuyện cưới xin Khánh chưa bh nhắc đến ,hno vân hỏi hnay là Ngọc …còn ai hỏi nốt đi nào (tôi ôm đầu)…
Tối đến khi Khánh lái xe về đến cửa tôi đon đả ra đón
-chàng đã về rồi
-bỏ cái văn ý đi nghe ớn lắm
-nay bạn em đến rồi
-vậy à (K tỏ thái độ k vui)
-bạn em k làm phiền anh đâu yên tâm nhé
-em k cần giải thích nhiều …
-à em có cái này anh ra đây
Tôi mua cái chong chóng bằng cao su bắn lên trời…tôi cầm bắn thì cầm ngực chiếc chong chóng bật lại vào mặt chảy máu mũi
K: chết chảy máu mũi rồi kìa
-đau quá (mếu máo)
-dốt ạ cầm ngược rồi
Khánh lấy khăn trong túi áo lau máu mũi cho Hương rồi cầm tay Hương bắn chiếc chóng lên trời …chú chó rích sau khi dc H chăm nay béo mũm mĩm chạy đuổi theo chóng ngậm cắp về chỗ chủ
H: anh thấy em huấn luyện được không
-được còn mỗi e ngốc thôi
-xì…nói đểu đấy
Khánh cứ ôm Hương cùng cầm tay bắn chóng lên trời,Ngọc trên phòng nhìn qua cửa sổ tỏ vẻ k vui…
Tới bữa tối Ngọc đi xuống ngần ngại
ngọc: làm phiền gia đình rồi ạ
K: ở lâu mới sợ còn thời gian ngắn thì em cứ tự nhiên
Tôi đá chân Khánh k hiểu sao nói kiểu khó nghe đến vậy…
Đêm đến khi K đang làm việc anh ta nghe tiếng ai đánh piano dưới nhà…Hương vẫn đang ngủ say…Khánh mở cửa ra đứng từ trên nhìn xuống thấy Ngọc đang đánh piano,anh ta xuống rót ly rượu rồi đưa cho Ngọc…
K: ngày mai anh muốn em bằng cách nào đó rời khỏi đây,em biết chuyện giữa chúng ta thì không nên sống cùng nhau,khó khăn ở đâu anh sẽ giúp em ở đó
-anh có bh nghĩ là em đã đớn đau bao năm tháng rồi không
-đối vs anh chuyện đó chẳng có ý nghĩa gì từ lâu rồi
-em chưa bh có ý định lừa dối gì anh và em thật sự không muốn chuyện năm xưa ảnh hưởng đến tình bạn giữa em và H …
-nếu như vậy thì em k nên đến đây,anh cảm thấy k thoải mái
-anh chưa bh nói sẽ cưới cô ấy đúng k?
-đúng vậy anh chưa bh nghĩ sẽ cưới bất kì người đàn bà nào nhưng sau hôm nay em hỏi anh sẽ suy nghĩ
-tin em đi rồi anh sẽ nhanh chán cô ấy thôi
-anh sống chung vs Hương đã hơn 1 năm rồi và anh cảm thấy anh yêu cô ấy nhiều hơn anh nghĩ càng ngày càng yêu cô ấy và anh có lẽ bh mới tìm dc tình yêu đích thực của cuộc đời mình…
Hương đứng trên cửa phòng nghe đoạn đối thoại…H lăn tăn ” k lẽ bọn họ từng có quen biết,Ngọc k lẽ là bạn gái của anh Huy hoặc Phong không chừng (nghe câu dc câu chăng )…
Khánh vừa lên phòng nằm xuống giường thì Hương chùm chăn vào đầu Khánh rồi nói hỏi nhỏ
H: anh quen Ngọc đúng k?
-em chưa ngủ à (ấp úng)
-em nghe câu dc câu không nhưng cô ấy chắc chắn xưa yêu anh Huy hay anh Phong đúng k
-thôi em đừng nghĩ linh tinh
-anh nói đi nghe rõ ràng hai người đứng nói gì đó rồi là đau khổ bao năm tháng
-uk người yêu Huy đấy ok xong nhé
-ui thế á,chết chết trái đất thật tròn
Khánh nhắm mắt rồi thở dài…Sáng hôm sau khi tôi vừa đi chợ về thì thấy thím giúp việc hét lên
thím: cô ấy ,cô ấy cắt tay ông chủ ơi
Khánh từ dưới chạy lên bế Ngọc đi lướt qua tôi vội vã …tôi sợ hãi khi thấy Ngọc cắt tay máu chảy ròng ròng …
Tôi: bạn ấy liệu có sao k anh
-tốt nhất là em đừng nói và hỏi gì cả (cáu gắt)
Tôi sợ lên xe cùng Khánh đưa Ngọc đến viện…trên xe Khánh tỏ ra lo lắng đến kì lạ
Bac sỹ K (EM HỌ K)
” ngoài da thôi không sao mà sao anh lại quay lại vs con nhỏ này à”
Tôi ngạc nhiên trước lời của cô bác sỹ
K: em nhầm à người yêu anh đây mà
-chị này em lạ gì (K nháy mắt) e đùa thôi tưởng anh thay bạn gái…
Khi Ngọc tỉnh rồi khóc trước mặt tôi
Ngọc: mình sợ lắm mẹ mình bắt về nhà ở và mình thà chết còn hơn
-ngốc có mình ở đây kp sợ…cứ ở nhà mình khi nào bố cậu đón thì thôi,sau này đừng dại như vậy nữa nhé…
Khánh đứng bên ngoài nhìn Ngọc càng ngày càng thân thiết hơn vs Hương gương mặt Khánh tỏ vẻ lo lắng khi Ngọc ôm Hương rồi cười nhẹ vs Khánh…Khánh quay đi nắm chặt tay,điều anh ta lo sợ nhất chính là người yêu cũ lại là bạn thân của người yêu mới…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!