Thợ Săn Tiền Thưởng - Chương 16: Cơn Sốt Của Hikomi
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
63


Thợ Săn Tiền Thưởng


Chương 16: Cơn Sốt Của Hikomi


Buổi tối sau cuộc nói chuyện với Hatake mọi người dùng bữa xong thì ai về phòng nấy để nghỉ ngơi sau một ngày dài đi chơi mệt mỏi Hikomi ngủ cùng với Hanako trong phòng nhưng cơ thể của Hikomi bổng cảm thấy khó chịu cô bé đưa tay lên chán của mình và thở hổn hển có lẽ cô bé đang sốt rất nặng và rơi vào trạng thái mê man 

( Trong lúc mê man Hikomi nhớ lại quá khứ của mình cùng với người chị gái Akemi)

#Lưu ý đây là cuộc gặp gỡ trong quá khứ 

Akemi đưa tay lên chán của Hikomi 

– Em lại ốm nữa rồi Hikomi bé nhỏ 

Hikomi nhìn Akemi và cười 

– Chị ơi có phải do em nghịch ngợm quá nhiều vào hôm qua nên mới sốt không ạ

Akemi cười và đo nhiệt độ cho Hikomi 

– Có lẽ là vậy đó chị đã nói không nên chạy nhảy quá nhiều rồi tắm lâu vào buổi tối mà 

Hikomi 

– Em xin lỗi vì đã không nghe lời chị 

Akemi ôm Hikomi 

– Chị không giận em đâu thuốc hạ sốt sẽ có tác dụng nhanh thôi mà hãy ngủ một giấc đi

Hikomi mê man và nói 

– Em nhớ Mẹ quá chị ơi 

Akemi đắp chăn ấm cho Hikomi sau đó rời khỏi phòng 

Cô khui một chai rượu Whisky và xem mail của hội Red Long gửi qua 

Akemi cười 

– Lại hối thúc mình đánh sập cái công ty cỏn con đó rồi chán thật không phải vì lo cho cuộc sống của con bé có lẽ bây giờ mình đã là một lập trình viên cho một công ty lớn thay vì là Hacker cho cái hội bí ẩn này 

Hatake ở cửa phòng lên tiếng 

– Thì ra cô gia nhập hội cũng chỉ vì tiền thôi sao Akemi 

Akemi hốt hoảng 

– Hatake anh bị điên à đây là chung cư cao cấp an ninh nhất ở Osaka đấy anh không sợ bị tóm à

Hatake cười và tiến lại bàn rót một ít rượu Whisky vào ly 

– Cứ yên tâm đi không ai biết tôi ở đây đâu chỉ cần vài mã lệnh của cô thôi thì chẳng ai biết được tôi đã từng vào phòng 

Akemi loay hoay xóa hết toàn bộ cảnh quay an ninh có mặt Hatake vào phòng mình 

– Anh chỉ cố gây rắc rối và phiền phức cho tôi 

Hatake uống rượu và nói 

– Con bé ngủ rồi chứ 

Akemi 

– Ừ nó mới vừa được uống thuốc hạ sốt 

Hatake ném một cái đĩa mềm gì đó cho Akemi 

– Thông tin cuối cùng đầy đủ hết cả đấy chỉ riêng tôi và cô biết đến vụ này mà thôi tôi không muốn gây phiền phức với hội 

Akemi 

– Có lẽ tôi sẽ xem nó sau vì dạo này tôi có rất nhiều công việc từ hội 

Hatake 

– Cứ thong thả đi khi nào rãnh hãy tiến hành tôi không hối thúc cô như họ đâu 

Akemi 

– Tại sao anh biết được tôi có qua lại với FBI 

Hatake đốt thuốc 

– Yên tâm đi tôi không nói với ai đâu sau vụ Kurodan mất tích một cách bí ẩn khi điều tra lại thì tôi biết được một âm mưu ghê rợn của hội họ đã thanh trừng ông ta người đã cưu mang dạy dỗ cho tôi 

Akemi 

– Và đó là lý do anh muốn nhờ tôi tạo ra một phần mềm gián điệp để theo dõi mọi hoạt động của họ 

Hatake 

– Ừ hãy cẩn thận với công việc mà cô đang làm Red Long là một thứ gì đó tồi tệ vô cùng 

Nói xong Hatake rời khỏi phòng của Akemi 

Akemi 

– Trong mắt anh ta có những nỗi buồn nhiều hơn những người mình từng gặp trong hội hầu như anh ta làm mình ấn tượng đầu tiên khi vừa bước chân vào trụ sở 

Sáng hôm sau như thường lệ Akemi vẫn đưa Hikomi đến trụ sở Red Long để làm việc hội luôn có những quy luật cấm tiếc lộ thông tin cá nhân công việc của mình với người nhà nhưng Hikomi vẫn là một đứa trẻ còn rất ngây thơ nên hội đã tạm chấp nhận nhận cho Akemi dẫn theo con bé với điều kiện là cô bé luôn phải được ở yên trong phòng làm việc của Akemi và hạn chế một số khu vực không nên tùy tiện qua lại 

Hikomi nhìn thấy Julia

– Em chào chị Julia xinh đẹp 

Julia xoa đầu Hikomi 

– Ngoan lắm bé đã đỡ sốt hơn chưa 

Hikomi 

– Dạ hết rồi ạ hầu như em khỏe hơn mọi ngày 

Akemi 

– Khỏe lại rồi lại tiếp tục nghịch ngợm để chị phải lo lắng nữa phải không 

Hikomi cười 

Julia 

– Bé Hiko vào phòng trước đi để chị nói chuyện với Akemi một chút 

Hikomi 

– Vâng ạ

Hikomi liền mở cửa và vào phòng 

Julia nghiêm túc trở lại nét mặt của cô khác hẳn khi nói chuyện với Hikomi 

– Này dạo gần đây cô có gặp Hatake phải không 

Akemi 

– À anh ta có đến hỏi thăm con bé vài lần khi nó sốt nhưng vẫn không chịu gặp mặt con bé 

Julia cười 

– Anh ta là chúa ghét con nít 

Akemi 

– Vậy ạ tôi không biết điều này

Julia lấy một khẩu súng dưới chân mình đưa cho Akemi 

– Làm gì thì làm cô nên học cách tự vệ khi có biến cố xảy ra trụ sở có thể bị tấn công bất cứ lúc nào tôi không thường xuyên đến Osaka để làm việc nên tôi rất lo lắng cho cấp dưới của mình đặc biệt là nữ giới 

Akemi nhìn khẩu súng và run rẩy 

– Tôi thật sự không biết xài nó nên chị hãy cất nó vào đi

Julia đốt thuốc 

– Khẩu PPK này rất nhẹ nên đừng lo nó không gây ra thương tổn nặng nề đâu cứ giữ lấy mà phòng thân 

Akemi lấy khẩu súng và cất vào vỏ sách của mình 

– Tôi sẽ học cách sử dụng nó sau chị còn việc gì muốn nói nữa không 

Julia cười 

– Hết rồi vào phòng và làm nốt công việc của cô đi có gì thì cứ liên lạc với tôi qua điện thoại 

Hikomi mở cửa trên tay cầm một lon nước ngọt 

– Em không mở được nó ạ 

Julia liền lấy lon nước và mở nó

– Đây nè cô bé nghịch ngợm 

Hikomi cười rồi uống lon nước của mình 

– Cảm ơn chị Julia 

Julia cười và rời đi Akemi vẫn nhìn chằm chằm vào cô ấy 

Akemi 

– Cô ta là một cô gái rất khó hiểu và người thì lại toát ra mùi sát khí lẫn nước hoa rất khó chịu 

Hikomi 

– Chị nói chuyện với ai thế ạ

Akemi cười 

– Chỉ là chuyện tầm phào thôi mà em đừng quan tâm có muốn chị cho xem một đĩa game do chính chị làm ra không 

Hikomi cười hí hửng 

– Thích quá ạ em muốn được chơi nó 

Akemi đưa Hikomi vào phòng 

– Vậy thì em phải ngoan nghe chưa 

Akemi suy nghĩ những điều mà Julia vừa nói cô nghi ngờ rằng Julia biết trước được FBI và cảnh sát Nhật Bản có thể điều tra ra trụ sở của Red Long nhưng thứ mà cô vẫn luôn e ngại là Red Long có rất nhiều cách để che đậy mọi hoạt động và nơi ẩn nấp của hội bằng cách thiết kế trụ sở chở thành một nơi mà không ai có thể ngờ tới từ nhà hàng rạp hát quán bar hay thậm chí là một công ty kinh doanh lớn tất cả đều là những công việc hợp pháp nhầm che đậy tội ác của họ trụ sở chính và lớn nhất của Red Long là nơi bảo vệ Hội Trưởng Lão và các thành viên cấp cao nằm ở Tokyo và chưa một lần nào Akemi được đặt chân đến để tận mắt thấy nó nguy hiểm đến cở nào cô chỉ nghe Julia nhắc đến rằng một khi đã tới đó thì chỉ có chết mới được mang xác ra ngoài đủ để cảnh sát và FBI phải e dè và lo sợ khi tấn công vào đó mặc dù họ đã lên kế hoạch tính toán và dàn xếp một cách kỹ càng 

Akemi ngừng suy nghĩ về mọi thứ và tiếp tục công việc cho đến khi chợt nhận ra ngoài trời đã xế chiều cô về nhà và mua ít đồ ăn từ siêu thị tiện lợi để dùng bữa cùng với Hikomi 

Akemi 

– Cả ngày hôm nay chị mệt mỏi với công việc quá nên em dùng tạm đồ ăn nhanh được nấu sẵn nhé 

Hikomi cười 

– Em quen với những món này rồi nên chị khỏi phải lo

Akemi nhìn Hikomi ăn và cô cảm thấy rất buồn vì chưa bao giờ cô giành thời gian để tự tay nấu một bữa thật ngon đầy đủ chất dinh dưỡng cho con bé 

Hikomi 

– Chị ăn đi ạ không thì nguội mất sẽ không ngon đâu 

Akemi cười 

– Chị biết rồi 

Hikomi 

– Em thấy gần đây chị hơi gầy đi thi thì phải 

Akemi 

– Lo ăn đi bà cụ non tôi chỉ đang giảm cân thôi 

Hikomi 

– Em thấy chị vẫn xinh xắn dễ thương mà đâu có quá mập đâu 

Akemi cười 

– Kệ chị đi 

Điện thoại của Akemi rung lên một số máy lạ cô mở máy và nghe 

Akemi 

– Alô ai thế ạ

Một giọng nữ rất lạ từ phía bên kia đầu dây trả lời 

– Tôi là cảnh sát FBI người nhật chúng tôi muốn cô cung cấp thêm thông tin về hoạt động của hội gần đây cô có thể dành một chút thời gian để nói chuyện với chúng tôi có được không 

Akemi 

– Vâng tôi rất sẵn lòng giúp chị nhưng phiền chị đừng liên lạc qua điện thoại được không ạ 

Cô gái FBI 

– Tại sao vậy có chuyện gì không ổn sao 

Akemi 

– Tôi rất ngại cuộc trò chuyện của chúng ta sẽ bị nghe lén 

Cô gái FBI

– Vậy phiền cô hãy gửi thông tin cho chúng tôi bằng cách nào đó tuyệt mật nhất có thể chúng tôi biết cô có tài lập trình rất giỏi nên những việc này có lẽ không quá khó đối với cô 

Akemi 

– Vâng tôi sẽ làm hết sức có thể để đưa thông tin cho chị chào chị

Akemi vội cúp máy rất nhanh và lập tức sử dụng laptop của mình để gửi thông tin đến cho FBI 

Hikomi 

– Chị ơi em dùng bữa xong rồi 

Akemi không nói gì hết và vẫn tập trung gõ phím trên laptop 

Hikomi 

– Chị ơi em dọn mọi thứ nhé 

Akemi vẫn im lặng

Hikomi 

– Chị ơi 

Akemi bực tức và quát mắng Hikomi 

– Em lớn rồi dùng bữa xong thì tự biết dọn dẹp đi chứ cứ thích làm phiền chị đang làm việc à 

Hikomi rưng rưng nước mắt 

– Vâng em xin lỗi đã làm phiền chị 

Nét mặt của Akemi thay đổi đột ngột khiến Hikomi sợ hãi và muốn khóc 

Akemi nhìn con bé dọn mọi thứ trên bàn với vẻ mặt buồn bã 

– Chị xin lỗi em không nên làm phiền khi chị đang làm việc chị đã nói với em nhiều lần rồi mà 

Hikomi không nói gì con bé bỏ đi xuống bếp để rửa dọn những thứ vừa dùng 

Akemi gọi Hikomi 

– Hiko có lẽ chị nên nói cho em biết trước những việc mà chị sắp làm 

Hikomi không trả lời lại có lẽ con bé đang giận Akemi 

Akemi 

– Em có nghe không đấy Hiko

Akemi xuống bếp và thấy con bé đang dọn rửa mọi thứ

Akemi 

– Chị sẽ vẫn nói và mặc kệ em có nghe hay không hiện tại chị đang làm một việc mà chẳng biết là đúng hay sai nhưng chị biết trước được sớm muộn gì họ cũng sẽ tìm đến chị 

Hikomi lên tiếng 

– Em biết từ rất lâu rồi chị đừng nghĩ là có thể giấu được em 

Akemi 

– Vậy là em đã 

Hikomi 

– Vâng có một cô gái nói mình là FBI và đã kể cho em nghe hết mọi chuyện và em mừng vì chị đã hợp tác với họ 

Akemi 

– Em còn nhớ sợi dây chuyền mà chị tặng cho em trong lần sinh nhật không 

Hikomi lấy sợi dây chuyền từ cổ xuống và nói 

– Cái này ạ 

Akemi 

– Đúng vậy trên mặt dây chuyền là một cái USB ngụy trang có chứa một số video chị tự quay khi đang làm việc chị đã hướng dẫn tất cả các bước cơ bản tới nâng cao trong nghề lập trình viên và một video ẩn sẽ tự hiện khi em 15 tuổi chị hi vọng Hikomi bé nhỏ của chị sẽ xem nó vào ngày sinh nhật lần thứ 15 của mình 

Hikomi 

– Vậy là em phải đợi khoảng 5 năm nữa ạ 

Akemi 

– Ừ chị tin em là một cô bé thông minh nên em sẽ sớm chở thành một lập trình viên giỏi như chị 

Hikomi 

– Vậy em có thể làm ra game chứ ạ 

Akemi 

– không chỉ làm được game mà em còn trở thành một Hacker tốt để giúp đỡ những người khác 

Hikomi 

– Vậy em có thể xem nó trên máy tính ngay chứ 

Akemi 

– Chưa đâu khi nào chị cho phép thì em mới được dùng đến cái USB đấy 

Hikomi cười hí hửng và đeo lại sợi dây chuyền Akemi cảm thấy vui khi con bé đã hết giận 

Có lẽ Hikomi vẫn không biết tính mạng của chị em họ đang bị đe dọa nghiêm trọng qua từng ngày và mọi thứ sẽ tồi tệ hơn khi Akemi hoàn thành công trình nghiên cứu về phần mềm gián điệp do Hatake nghĩ ra 

Ngày hôm sau và cũng là ngày cuối cùng của cuộc đời cô gái trẻ lập trình viên mọi thứ đã được lên kế hoạch hôm nay cô không tới trụ sở để làm những công việc việc tồi tệ như thường ngày mà là tập trung hoàn thành nốt phần mềm gián điệp để theo dõi mọi hoạt động của các thành viên cấp cao của Red Long cô đã xâm nhập vào được hệ thống điều hành cũng như hàng loạt những dự án tiếp theo của hội và hàng ngàn danh sách tên tuổi của từng thành viên cấp cao đến thấp trong Red Long Akemi xóa đi tên một vài người mà cô cảm thấy quý trọng nhất đối với mình đầu tiên là Julia sau đó là Hatake và một số mối quan hệ tốt đẹp khác trong hội sau đó cô gửi toàn bộ mọi thứ vào tệp tin và chuyền vào USB của mình và hẹn gặp cảnh sát FBI

FBI đã lên giờ hẹn cụ thể để gặp riêng Akemi cho đến khi mọi thứ diễn ra và họ không biết rằng Vincent đã nhận được lệnh truy bắt đặc biệt và được phép thanh trừng nghi phạm mà hội Red Long cho rằng đó là mối đe dọa nghiêm trọng 

Vincent tại trụ sở Tokyo đang tiến hành mọi thứ thì Julia chạy đến cửa phòng 

Julia nhìn Vincent 

– Tôi xin anh có thể bỏ qua vụ này được không 

Vincent mặt lạnh lùng 

– Tôi từ chối lời cầu xin này 

Julia 

– Anh rất quý con bé có phải không chẳng phải anh nói sẽ sẳn sàng bất chấp tất cả để bảo vệ cấp dưới của tôi mà

Vincent rót một ly rượu whisky loại rượu mà Akemi thích nhất 

– Tôi rất quý Akemi mặc dù con bé vẫn không coi trọng tôi cũng chẳng sao cả nhưng nó đã làm một việc ngay cả tôi cũng muốn giết nó ngay bây giờ 

Julia 

– Tôi biết từ lâu con bé đã qua lại với FBI nhưng tôi tin chắc rằng con bé sẽ không tố giác tội của chúng ta đâu

Vincent dùng tay đập mạnh xuống bàn 

– Cô im đi tôi đã quyết định rồi cô nghĩ giết một người cùng một hội là tôi cảm thấy vui lắm hay sao cấp dưới của tôi đó Julia à là đồng nghiệp tài năng nhất của hội đấy 

Julia rớt nước mắt khi nghe những lời đó từ Vincent 

Vincent cười buồn bã 

– Tôi xin lỗi vì chỗ đứng của tôi hiện tại lúc này không đủ khả năng để giảm bản án của con bé ở trong hội thành thật xin lỗi cô 

Vincent rời khỏi phòng của mình với thanh kiếm và anh nhìn thấy Hatake phía bên ngoài cửa dựa lưng vào tường và hút thuốc 

Hatake đưa gói thuốc cho Vincent 

– Tao nghĩ hôm nay là một ngày buồn của bọn mình 

Vincent lấy một điếu từ gói thuốc của Hatake 

– Tao hoàn toàn không ngờ con bé có thể làm những việc ngu ngốc như vậy tao mà biết ai chủ mưu lôi kéo nó tao sẽ giết kẻ đó mặc dù con bé không còn ở trên đời 

Hatake nhìn Vincent với nét mặt buồn rũ rượi 

– Tôi xin lỗi Akemi đáng ra tôi nên suy nghĩ kỹ trước việc hội có thể phát hiện ra chuyện này 

Julia từ phòng Vincent bước ra đầm đìa nước mắt 

– Hatake làm ơn hãy ngăn anh ta lại làm ơn đi 

Hatake ôm Julia và an ủi cô ấy 

– Tôi xin lỗi hội đã quyết thì chỉ có phép màu mới có thể hi vọng được Akemi có lẽ sẽ rất khó để sống vì phép màu thật sự không có thật trên đời 

Cả hai đành phải bất lực và để cho Vincent tiến hành nhiệm vụ của mình 

Vincent đã tới được điểm hẹn hắn đợi chờ Akemi đến và đưa thông tin cho FBI 

Như giờ hẹn Akemi đã gặp gỡ được một viên chức cảnh sát FBI khi mọi thứ tưởng chừng sẽ hoàn thành trọn vẹn thì từ xa một lưỡi dao bay đến ghim thẳng vào gốc cây gần đó

Anh chàng FBI rút súng dưới lưng quần của mình và nói bằng tiếng anh 

– Ai đó tôi sẽ nổ súng đấy 

Vincent từ xa lao đến chém đứt cánh tay của Anh chàng cảnh sát FBI làm rớt súng xuống đất 

Vincent nhìn Akemi 

– Akemi tại sao cô lại làm vậy 

Akemi hốt hoảng 

– Tôi ghét phải chịu sự quản lý ghê rợn của mấy người tôi muốn được tự do

Vincent tính rút kiếm thì một tiếng súng nổ lên 

Một cô gái cảnh sát FBI người nhật 

– Anh đã gây thương tổn cho một viên chức cảnh sát FBI đấy 

Vincent lao đến cô gái FBI

– Con nhỏ này là người nhật à thật thú vị 

Cô gái cảnh sát FBI dùng bình sịt hơi cay tấn công Vincent 

Vincent bị dính phải hơi cay liền ôm mặt của mình 

Cô gái cảnh sát FBI nắm tay Akemi 

– Akemi đi theo tôi 

Cả hai lẫn trốn vào một nhà kho gần đó và chợ đợi cứu viện 

Akemi 

– Chị là cảnh sát FBI sao

Cô gái cảnh sát FBI 

– Cô cứ gọi tôi là Minako 

Akemi nhìn vào tay của Minako

– Tay của chị đang chảy máu kìa 

Minako

– Không sao đâu chỉ là vết thương ngoài da thôi 

Akemi Lấy khăn tay buộc cầm máu cho Minako 

– Ráng lên chị ơi 

Minako thở hổn hển tuy là vết thương ngoài da như nó cũng rất sâu và mất rất nhiều máu 

Tiếng bước chân bắt đầu phát ra trong nhà kho 

Vincent đang vào trong đó để tìm kiếm Akemi 

– Akemi cô có biết tội của mình lớn như thế nào không 

Akemi không nói gì vì bị bịt miệng bởi Minako 

Vincent 

– Tôi rất quý trọng cô vì đã có công đóng góp cho hội và cô cũng rất giống với một người mà tôi từng yêu quý 

Vincent dùng kiếm chém nát thùng hàng 

Vincent 

– Nếu cô gái đó còn sống có lẽ tôi và cô sẽ không phải gặp nhau và sẽ không có chuyện như thế này xảy ra 

Vincent tiếp tục tìm kiếm hắn chém loạn xạ những thùng hàng xung quanh 

Vincent 

– Tôi rất tiếc cho cô Akemi nếu cô cứ tiếp tục lẫn trốn tôi e là em gái của cô sẽ không qua khỏi tay của họ 

Akemi lao ra mặc cho Minako có níu kéo cô ấy lại 

Akemi nhìn Vincent 

– Vincent anh không được đụng vào con bé tôi có thể làm bất cứ việc gì mà anh yêu cầu chỉ cần anh và hội hãy để cho con bé được yên ổn 

Vincent cười và tiến lại gần 

– Cô thật là rất giống với cô ta 

Akemi im lặng không nói một lời nào vì Vincent tỏa ra một mùi sát khí rất nặng hơn cả Julia 

Vincent đưa tay lên mặt của Akemi 

– Có lẽ tôi sẽ cho cô một cái chết nhẹ nhàng 

Akemi rưng rưng nước mắt 

– Tôi cầu xin anh hãy để con bé được yên thân

Vincent nở một nụ cười 

– Được rồi tôi sẽ để nó sống 

Nói xong Vincent đâm thanh kiếm xuyên qua bụng của Akemi và ôm lấy cô ta một lúc

Akemi nhìn Vincent một cách sợ hãi đến tuyệt vọng cô gục xuống đất khi Vincent rút kiếm ra 

Akemi trong lúc hấp hối 

– Tôi lạnh quá 

Vincent với gương mặt trầm lại khác hẳn với lúc đầu hắn lấy áo khoác của mình và khoác lên người Akemi 

– Hãy ngủ đi cô gái trẻ cơn đau sẽ qua nhanh thôi 

Akemi run rẩy nhưng cố để nói 

– Đây là một giất mơ có phải không 

Vincent cười 

– Ừ một giấc mơ buồn 

Akemi dần chút hơi thở cuối cùng Vincent lấy lại chiếc đĩa mềm có chứa mọi thông tin của hội Red Long và đỡ Akemi nằm xuống 

Vincent lấy một gói thuốc ra và run rẩy hắn ta không thể khóc nhưng đôi mắt thì nói lên sự tuyệt vọng và buồn bã não nề 

Hắn tựa vào một góc gần Akemi và dùng bật lửa đốt thuốc 

Vincent lấy điện thoại liên lạc với Julia 

– Tôi đã làm xong việc rồi hãy giúp tôi đưa xác con bé trở về đám tang sẽ được tiến hành một cách kín đáo chỉ có riêng chúng ta và đồng nghiệp của con bé được quyền tham dự 

Julia và Hatake tới nhà kho nơi Vincent đã chỉ điểm 

Cả ba người đưa xác Akemi ra xe trong sự buồn bã 

Hatake nán lại một chút và bước vào trong tìm Minako 

– Này cô còn sống chứ 

Minako nhìn Hatake 

– Anh là ai 

Hatake 

– Là ai không quan trọng Akemi vẫn còn thông tin về hội cho cô đấy vấn đề là thời gian thôi 

Minako 

– Anh không giết tôi sao

Hatake quay lưng lại và nói 

– Tay tôi không giết người vô tội trừ khi tôi bị ép buộc 

Minako nhìn Hatake rời đi cô lấy điện thoại và gọi cho ai đó 

– Chào tôi là Minako cảnh sát FBI người nhật đây tôi có thông tin về anh chàng mà anh đang tìm 

Thanh Niên Tiểu Thuyết Gia Lạ Mặt 

– Vậy sao thật thú vị hiện tại cô đang ở đâu 

Minako 

– Một nhà kho nhỏ ở Osaka 

Thanh Niên Tiểu Thuyết Gia Lạ Mặt 

– Tôi sẽ đến đó liền hãy cố đợi một chút nhé 

( Mọi Người Có Thắc mắc Anh Chàng Tiểu Thuyết Gia Lạ Mặt Này Không Tôi Sẽ Kể Về Anh Ta Sau Này Đó)

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN