Thời Đại Cấm
Chương 44: “Tinh cấp công pháp? Ta thấy nhiều rồi.”
“Keng! Ký chủ nhận chủ lấy Bất Diệt Linh Viêm, trong quá trình thu thập 10000 điểm Hp.”
“Keng! Ký chủ nhận chủ lấy Bất Diệt Linh Viêm, trong quá trình thu thập 10000 điểm Hp.”
“Keng! Ký chủ nhận chủ lấy Bất Diệt Linh Viêm, trong quá trình thu thập 1000 điểm Str.”
….
Lưu Chính Minh quằn quại đau đến mức không muốn sống, bỏ mặc ngoài tai luôn thông tin của hệ thống.
Ở một bên cạnh, Càn Minh Nguyệt giờ phút này liền đã học xong Phần Không Thiên Quyết, một mặt lo lắng nhìn lấy Lưu Chính Minh. Nhìn lấy thân ảnh kia đang không ngừng lăn lộn tại dưới đất, cố gắng cử động để bớt đi được cảm giác thống khổ, trong nội tâm nàng liền không hiểu có chút đau xót.
Một bên Phần Không Đấu Thánh cũng đã há hốc cả miệng ra. Cái quỷ gì? Thời gian mới trôi qua mới nửa canh giờ mà thế là nàng đã nhập môn Phần Không Thiên quyết rồi? Dù có yêu nghiệt cũng không tới mức như thế chứ.
Phải biết rằng là tại Đấu Thiên đại lục, Hoàng cấp Đấu kỹ nhiều như sao trên trời, Huyền cấp như lá rụng mùa thu, Địa cấp thì tại các đế quốc thì cũng có số lượng vô cùng nhiều, nhưng Thiên cấp thì lại như phượng mao lân giác. Số lượng công pháp nhưng lại nhiều hơn chút đỉnh.
Tính hết cả số lượng Thiên cấp mà Phần Không Đấu Thánh biết, trên cả Đấu Thiên đại lục chỉ có gần trăm môn công pháp, tầm tám chín chục môn Đấu kỹ. Thiên cấp Đấu kỹ nổi tiếng và quý không chỉ là bới vì nó hiếm và có uy lực vượt trội, mà càng là bởi vì nó vô cùng khó học.
Hắn nhớ lại năm xưa, từng chiếm được một môn Đấu kỹ có độ phức tạp không thua kém gì Phần Không thiên quyết, thế mà đối với một vị Đấu Thánh đỉnh như hắn lại cũng phải mất vài tháng mới nhập môn thành thục được. Đối với Đấu Đế thì nếu không phải đặc biệt Thiên Cấp Đấu Kỹ trung phẩm thì cũng sẽ mất mấy ngày.
Thế mà nha đầu này lại học xong chỉ trong nửa canh giờ? Hắn không hoa mắt đấy chứ. Tuy thế nhưng Phần Không Đấu Thánh cũng tu dưỡng vô cùng tốt, đã kinh lịch mấy ngàn năm tuế nguyệt, có cái gì kì lạ là hắn chưa thấy? Thiên tài hắn đã gặp rất nhiều rồi, chỉ là lần này là quá mức yêu nghiệt thôi, đủ để khiến hắn thất thố.
“Nha đầu này, nếu không phải là sẽ vẫn lạc giữa đường, tương lai chắc chắn vấn đỉnh Tiên vực.” Phần Không Đấu Thánh trong lòng lẩm bẩm: “Chỉ là lấy tư chất của nha đầu này, không biết đến cùng có thể học được môn Đấu Kỹ trong truyền thuyết Tinh cấp đấy hay không?”
Đồn rằng tại thời xa xưa, khi mà lúc đấy Đấu Thiên đại lục vẫn chưa giao chiến với cả Hồn Ảnh đại lục, đã từng phải chiến đấu với một đố thủ mạnh hơn nhiều. Cuối cùng, một vị thiên kiêu đã đứng lên quật khởi, trở thành truyền kì của Đấu Thiên đại lục.
Hắn trong hai trăm năm đạp đỉnh Đấu Đế cảnh tiến lên Tiên vực, lấy sức một mình chấn áp cả đại lục kia, nhường cả Đấu Thiên đại lục an toàn. Ngay sau đó, hắn đã đắc đạo thành tiên.
Lấy cảm ngộ từ việc phi thăng, hắn đã sáng chế ra một bộ Đấu Kỹ khoáng cổ tuyệt kim, tiền cổ vô nhân, hậu vô lai giả, lấy đó vì Tinh cấp công pháp. Chỉ cso khi đó, Đấu Thiên đại lục mới biết được thì ra phía trên vẫn còn có một vị diện khác khủng bố hơn nhiều, xưng là Tiên vực.
Mặt khác, tuy vị kia đã lấy sức một mình kết thúc chiến tranh, mấy chục năm sau, Đấu Thiên đại lục vẫn chưa khôi phục nguyên khí hoàn toàn, chỉ có tầm độ năm sáu phần tả hữu.
Chính là lúc này, Hồn Ảnh đại lục tấn công. Tuy số lượng cường giả đỉnh cấp bên Đấu Thiên đại lục nhiều hơn và mạnh hơn, nhưng bên Hồn Ảnh đại lục có rất nhiều ưu thế.
Thứ nhất, không khí tại Hồn Ảnh đại lục vô cùng đọc hại với người ở đây, nên việc điều động đại quân là vô nghĩa.
Thứ hai, người của Hồn Ảnh đại lục lại vô cùng dễ dàng sinh sống tại Đấu Thiên đại lục, đồng thời có vô số biện pháp kỳ dị khống chế, khiến cho chúng có thể thực hiện rất nhiều vụ mai phục và đả kích, khiến cho mọi người không thể nào hoàn toàn tin tưởng lẫn nhau, sĩ khí giảm sút nặng nề sau nhiều lần bị phục kích.
Thứ ba rằng là sinh mệnh của Hồn Ảnh đại lục cũng rất mạnh, linh hồn của chúng vô cùng ngưng tụ, khiến cho chúng khó có thể triệt để giết chết hợ rất nhiều.
May mắn là thân thể của Hồn giả tại Hồn Ảnh đại lục yếu hơn rất nhiều so với Đấu giả tại Đấu Thiến đại lục, khiến cho tại trên cùng một cảnh giới, một tên Đấu Thánh có thể lấy sức cản xa luân chiến hai tên Hồn Thánh, tuy có rơi vào hạ phong nhưng khó mà mất đi tính mạng được.
Lực lượng tinh thần lực và linh hồn lực của chúng tuy mạnh, nhưng không tới mức khống chế nổi đồng cấp, cộng thêm số lượng cưởng giả đỉnh cấp tại Đấu Thiên đại lục nhiều hơn rất nhiều so với Hồn Ảnh đại lục. Đó chính là lý do hai đại lục đang được đặt trong tình thế chiến tranh khốc liệt như bây giờ.
Nghĩ đến đấy, hắn lại nhìn về phía Càn Minh Nguyệt với một ánh mắt mong đợi: “Có lẽ, nàng chính là người thích hợp nhất để học tập môn Đấu Kỹ này sao? Thật là đáng mong đợi a.”
———————
Một ngày sau
———————
Lưu Chính Minh thở dốc liên hồi, mồ hôi nhễ nhại.
“A! Đau chết ta mất.”
Hắn cằn nhằn một chút rồi lại bắt đầu đứng lên.
“Dậy rồi à?” Cách đó không xa, Phần Không Đấu Thánh nhìn thấy Lưu Chính Minh đã tỉnh lại, bèn hỏi.
Lưu Chính Minh gật gật đầu. Thấy vậy, Phần Không Đấu Thánh cười, nói:
“Nhận chủ thành công?”
Lưu Chính Minh trên tay bùng lên một ngọn hoả diễm màu xanh lục, tản mát ra một luồng sinh cơ hùng hậu.
“Tốt! Xem như ngươi đã nhận chủ thành công. Nên nhớ, bây giờ Bất Diệt Linh Viêm vẫn còn đang rất yếu, ngươi khi chiến đấu cũng đừng vội sử dụng nó, kẻo ‘thất phu vô tội ngọc bích có tội’. Cứ giữ nó tại trong thê nội vậy, nó sẽ giúp ngươi hồi phục tốt hơn. Và cũng đừng ghét bỏ quá trình nhận chủ, chỉ có nghời nào có thể hiểu được nỗi đau chân chính do Dị hoả mang lại mới có thể làm được chủ nhân thực sự của nó. Không những thế, việc nhận chủ sẽ còn rèn luyện lại thân thể của ngươi, đồng thời gia tăng sức chịu đựng đau đớn.”
Lưu Chính Minh nghe vậy, bèn mở bảng thông tin ra:
“Thông tin nhân vật
Kí chủ: Lưu Chính Minh ( chưa có danh xưng).Trạng thái: 100%
Công pháp: Hỗn Chân Công, Luyện Kiếm Quyết.
Thân pháp: Lăng ba vi bộ.
Skills: Lý Bạch kiếm pháp, Vạn kiếm quy tông.
Trang bị: Viễn xạ kiếm, Giày thép.
Cảnh giới: Bậc 1 thập trọng thiên ( Đại Đấu sư cửu tinh) ( 568000/999999)
Năng lượng: 9000/9000
Thần thông: Phân thân thần thông
Dị năng: Kết lực
Ý cảnh: Thời gian kiếm ý
Tiên Thiên linh vật: Bất diệt linh viêm
Stats:
Hp ( Máu): 200000
Str ( Lực lượng): 60000
Speed ( Tốc độ): 52000
Int(Độ suy tính): 43000
Wit ( Vận tốc suy nghĩ): 11999
Men(Cường độ tinh thần): 11999
Soul(Cường độ linh hồn): 11999
Dex( Độ linh mẫn): 11999
Acc( Độ chính xác+ khả năng quan sát + crit): 48400
Def ( Cường độ thân thể, phòng ngự): 11999.
Túi đồ: 264000 HTT, 6 lần rút thưởng Đồng,5 lần rút thưởng Bạc, 4 lần rút thưởng Vàng”
Quả nhiên đúng như Phần Không đại thánh nói, Hp của Lưu Chính Minh cùng Str đều có mức độ tăng lên trên diện rộng.
Hắn cũng không để ý nhiều đến phần số liệu nữa, mà quay sang nhìn kaays một mục vừa mới mở ra.
[ Tiên Thiên Linh Vật]: tượng trưng cho thiên địa sơ khai, dưỡng dục ra các loại sở hữu các thuộc tính khác nhau, không hề do nhân tạo. Ví dụ: Hỗn độn thần lôi, Hư không phong bạo, dị hoả, dị thuỷ, dị thổ, dị lôi,…
Tại đây, Lưu Chính Minh đang nhìn lại thông tin của Bất Diệt Linh Viêm.
“ Bất Diệt Linh Viêm ( đang suy yếu nặng)
Thuộc loại: Dị hoả.
Cấp bậc: Khai sinh linh trí.
Cảnh giới: Đấu Linh.
Mô tả: mang theo nồng đậm sinh cơ, có thể tăng tốc độ hồi phục và bù đắp khi bị trọng thương, đồng thời gia tăng thêm thọ nguyên.”
“Tiện Tiện, cấp bậc có thể sinh ra linh trí là sao?”
Hệ thống nghe vậy, đáp:
“Thiên địa sở khai dưỡng dục ra vô số các loại dị chủng, phân làm (không thể sinh ra linh trí) – ( có thể sinh ra linh trí) – ( thành Đạo). Tuy vậy cái đẳng cấp này cũng không phải mãi mãi, luôn có các loại dị chủng có thể tiến hoá được, giống như Diễm Linh hoả của nha đầu kia vậy. Bất Diệt Linh Viêm đẳng cấp hiện tại đang là tại ( có thể sinh ra linh trí), đồng thời cảnh giới tại Đấu Linh. Đúng như tay kia nói, Bất Diệt Linh Viễm vẫn đang còn rất suy yếu, tốt nhất ngươi nên đi ôn dưỡng nó trong cơ thể, đợi khi nào cảnh giới của ngươi đột phá đến tầm Đấu Linh, Đấu Vương thì hẵng sử dụng.”
Nghe hệ thống nói vậy thì Lưu Chính Minh gật đầu. Hắn rất rõ ràng chính cơ thể của mình, bây giờ nếu như muốn điều động cái loại dị hoả này để chiến đấu thì quả khó như lên trời, vẫn là phải dành thời gian hồi phục.
Sau đó hắn quay sang Càn Minh Nguyệt, thấy nàng vẫn đang chìm vào trong truyền thừa luyện Đan của Phần Không Đấu Thánh, Lưu Chính Minh
mới hơi nghi ngờ nhìn về phía hắn.
Thấy Lưu Chính Minh nhìn mình, Phần Không đại thánh bèn kể lại những gì đã xảy ra. Quả đúng như hắn dự liệu, Lưu Chính Minh cũng không hề có động tác trách cứ gì, mà chỉ lẳng lặng gật đầu.
Suy nghĩ một chút, hắn lại nói:
“Ngươi nên biết rằng nha đầu này sở hữu một thiên tư tuyệt cao đấy, có thể học xong Thiên Cấp Đấu Kỹ trong nửa canh giờ, nàng hoàn toàn có thể đi lĩnh ngộ môn Đấu Kỹ đấy.”
“Môn gì?” Lưu Chính Minh thắc mắc.
“Một môn Đấu Kỹ Tinh cấp! Thiên Địa Huyền Hoàng, không phải điểm kết. Phiía trên còn có Tinh cấp. “ Phần Không Đấu Thánh trong mắt tràn ngập sự ngưỡng mộ.
“Tinh cấp, số lượng ra sao?”
“Tại khắp cả Đấu Thiên đại lục Tinh cấp chỉ có một bản. Nhưng đây không phải vấn đề chính. Cái chính là môn Tinh cấp đấy quá khó nên chưa ai có thể lĩnh ngộ được, ngoại trừ người đã tạo ra nó. Rất tiếc, lão nhân gia ông ta đã phi thăng Tiên vực lâu lắm rồi mà vẫn chưa quay lại. Do không ai lĩnh ngộ được nên môn Đấu Kỹ này đã rơi vào trong dòng sông của lịch sử.” Phần Không đại thánh nói với vẻ mặt vô cùng tiếc hận.
“Thế nó có quý không?”
“Quý một cách vô giá. Ta đảm bảo đám Đấu Đế kia hoàn toàn có thể táng gia bại sản của mình chỉ để nhìn qua một lần Tinh cấp.”
Lưu Chính Minh nghe vậy thì mắt tròn mắt dẹt. Tinh cấp? Hệ thống bán đầy kia kìa. Chẳng lẽ giờ lại muốn bảo hắn nói:” Tinh cấp công pháp? Ta nhìn thấy nhiều rồi. Muốn một bản không?”
Không không, trang bức phải có giới hạn, nhất là liên quan tới việc lớn thế này, Lưu Chính Minh tự lắc đầu.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!