Thôn Phệ Tinh Không - Chương 32: Võ quán Lôi Điện mời
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
143


Thôn Phệ Tinh Không


Chương 32: Võ quán Lôi Điện mời


Lúc này tại lối ra vào thị trấn Quái thú thì đám chuẩn Võ giả đi ra khỏi thị trấn. Dường như mỗi một chuẩn Võ giả đều có vết màu trên người. Có thể là máu của quái thú, hoặc là vết máu của chính bọn họ. Còn có một số chuẩn Võ giả, được bằng hữu của bọn họ khiêng tới.

“Toe, toe — “

Trong tiếng còi chói tai vang lên, một đoàn xe tải hạng nặng chạy từ thị trấn nhỏ đi ra, chỉ thấy trên những chiếc xe tải này chất đầy xác quái thú.

“Hi, mấy thi thể chuẩn Võ giả này để cho người tới tiếp nhận một thể” Trên một chiếc xe tải trong đoàn dừng ở bên cạnh đích thực có không ít thi thể, thậm chí còn cả bộ phận thi thể không trọn vẹn nữa. Hiển nhiên là bị quái thú ăn già nửa. Những thi thể chuẩn Võ giả được đưa thẳng từ trên xe tải bỏ xuống một bên trên mặt đất.

“A!”

“Anh Cống!”

“Cậu Âm!”

Lập tức có không ít chuẩn Võ giả chạy đến kinh hoàng hô lên, thậm chí còn có người lăn ra gào khóc trên thi thể.

“Khóc cái gì mà khóc?” Một sĩ quan lãnh đạm lên tiếng khiến cho không ít chuẩn Võ giả bực tức, nhưng lúc này ánh mắt lạnh lẽo của sĩ quan nọ quét về phía bốn phía: “Lần chém giết nào với quái thú mà chẳng có người chết! Các ngươi lựa chọn đi con đường trở thành Võ giả, như vậy hãy chuẩn bị phải đối diện với cái chết! Vì sao xã hội loài người dành cho Võ giả đặc quyền? Không phải để cho các ngươi hưởng phúc, mà là bởi vì các ngươi giết chết số lớn quái thú, có công với nhân loại. Cho nên mới dành đặc quyền cho các ngươi”

“Địa vị của các ngươi, quyền lực của các ngươi … Hết thảy đều là do các ngươi liều mạng mới giành được!”

“Đợt khảo nghiện lần này đã sắp xếp cho các ngươi đều là quái thú yếu nhất, lại còn không phải là giống hoạt động bày đàn. Ngay cả khảo nghiệm như vậy cũng không qua được thì về sau đi vào những nơi hoang dã liệu các ngươi còn sống nổi không?” Sĩ quan nói một tràng dài khiến cho tất cả chuẩn Võ giả cũng bình tĩnh lại, mọi người đều biết không ít về các loại quái thú.

Trong quái thú, khiến cho người ta đau đầu chính là loại hoạt động theo bầy đàn. Kiểu như ‘Sư ngao khuyển’ trong quái thú loại khuyển, mỗi lần hoạt động đều có hơn mười con cùng đi với nhau. Cho dù Võ giả trung cấp chiến sĩ cũng không dám đến trêu chọc.

“Hai tai trái quái thú, người tiếp nào, cánh tay trái bị thương.”

“Lã Phương? Ừ, ba tai trái quái thú, không tồi, người nào tiếp”

Mỗi một chuẩn Võ giả đi ra đều tạt sang bên cạnh lối ra vào thị trấn để nộp tai trái quái thú thu được nhằm chứng minh số lượng quái thú bọn họ giết được.

“Xem kìa, La Phong đang ra .”

“Chính là La Phong mà võ quán Cực Hạn đã tuyển mộ trước cả đợt khảo nghiệm.”

“Không biết hắn giết được bao nhiêu quái thú.”

“Tố chất thân thể mạnh mẽ không có nghĩa là bắt giết quái thú cũng lợi hại.”

Lập tức đám đông chuẩn đám Võ giả đã đi ra đều dồn mắt nhìn đến La Phong vừa mới xuất hiện ở lối ra vào. La Phong, Vạn Đông, Mã Hiểu là ba người trong số chuẩn Võ giả đã được chiêu mộ trước khi khảo hạch. Một truyền mười mười truyền trăm nên trong số bọn họ hầu như tất cả mọi người đều biết ba người La Phong.

“Hử?” Mình vừa mới đi ra đã bị đám đông chuẩn Võ giả nhìn chằm chằm khiến La Phong cũng không khỏi sửng sốt.

“La Phong đấy hả? Đưa tai trái quái thú săn được cho ta.” Ba sĩ quan đang ngồi trước mặt thì có hai người đang sử dụng máy tính ghi lại kết quả. Một người trong số sĩ quan đó nhìn thấy La Phong.

“Vâng “

La Phong gật gật đầu rồi tháo ba lô đeo trên người xuống. Lập tức đám đông chuẩn Võ giả xung quanh đổ dồn mắt vào ba lô trên lưng La Phong. Bọn họ cũng tò mò … La Phong rốt cuộc giết được bao nhiêu quái thú.

“Loạt xoạt!” La Phong liền dốc ngược ba lô đổ thẳng số lớn tai trái quái thú vào chiếc nồi kim loại ở bên cạnh, áng chừng tạo thành đống nhỏ đầy quá nửa nồi.

“Nhiều thế à?”

“Nhãi ranh này cũng giết được nhiều quái thú đó chứ?” Đám Võ giả đứng từ xa quan sát cũng bị chấn động.

Còn lúc này sĩ quan một khảo hạch đang đếm số lượng tai quái thú, một lát sau sĩ quan khảo hạch mỉm cười nhìn về phía La Phong: “La Phong, không tồi. Tổng cộng có ba sáu cái tai trái quái thú. Đến lúc này thì cậu tạm thời là người giết được nhiều quái thú nhất. Chà, cũng không bị thương.”

“Người tiếp theo” Sĩ quan quay đầu nhìn về phía người kế tiếp, còn La Phong liền cười cười đi tiếp.

“Đã vượt qua được khảo hạch thực chiến Võ giả, mình đã thực sự trở thành Võ giả” Trong lòng La Phong rất vui sướng.

Sau đó thì La Phong cũng đứng trong đám người quan sát những ai phía sau đi ra đến nộp tai trái quái thú. Có một số ít một vết thương nhỏ cũng đều không có, nhưng mà đại đa số đều có vết thương không nặng lắm, chạy chữa năm bữa nửa tháng là có thể khỏi. Còn chuẩn Võ giả bị thương nặng thậm chí tàn phế cũng có.

“Dương Vũ, ừ, không tồi, ba tai trái quái thú, cánh tay trái bị thương nhẹ. Người tiếp”

Dương Vũ cũng an toàn trở về.

“Anh Dương” La Phong đứng trong đám người gọi lớn.

“Cậu Phong” Dương Vũ cười ha hả lập tức chạy tới: “Cậu thế nào, giết được bao nhiêu quái thú?”

“Ba mươi sáu con” La Phong cùng Dương Võ đi ra một góc.

“Ba mươi sáu? Khiếp, chú thật biến thái. Đám quái thú này xem chừng rất khó giết.” Dương Vũ trừng mắt, “Đặc biệt là Hổ Ngao Khuyển, tốc độ so với ta quá nhanh, còn sức mạnh thì đừng nói tới nữa ! Quái thú cấp bậc ngang với Võ giả thì lực lượng thông thường cũng sẽ mạnh hơn nhiều. Ta liều mạng mới giết được ba con”

La Phong cười, quái thú cấp H đích thực không thể khinh thường. Cho dù chiến sĩ trung cấp mà đối mặt giao đấu với bảy tám quái thú cấp H đều rất nguy hiểm.

La Phong tự mình tôi luyện thân pháp, cũng là ỷ vào Tinh Thần Niệm lực nên mới dám làm như vậy.

“Vạn Đông!”

“Là Vạn Đông, chuẩn Võ giả thiên tài đã được võ quán Lôi Điện chiêu mộ rồi. Không biết hắn thu được bao nhiêu tai trái quái thú. So với La Phong thì không biết ai mạnh ai yếu.”

“Ừ, có thể so được với La Phong thì cũng chỉ có Vạn Đông mà thôi”

Những câu trao đổi từ phía trước vọng đến khiến cho hai người La Phong, Dương Võ đang lánh về đằng sau kinh ngạc ngẩng đầu nhìn. Dương Võ lại càng kinh ngạc nói: “Vạn Đông này còn cố đến bây giờ mới đi ra? Cậu Phong, nghe nói Vạn Đông có tố chất thân thể không thua kém gì cậu, không biết lần này rốt cuộc hắn giết được bao nhiêu quái thú.”

Lúc này đám chuẩn Võ giả đứng ở phía trước nhìn chằm chằm vào ba lô trên lưng Vạn Đông. Còn đám người chuẩn Võ giả phía sau thì vểnh tai nghe.

“Có một đống tai trái quái thú”

“Có vẻ rất nhiều đó.”

Phía trước đột nhiên vọng đến tiếng ồn ào. Ngay sau đó giọng nói của sĩ quan khảo hạch vọng đến — “Vạn Đông, chà, tổng cộng năm mốt tai trái quái thú. Ha ha, ngươi hiện tại vượt qua La Phong. Tạm thời là một trong ba chuẩn Võ giả giết được quái thú nhiều nhất”

“Năm mốt cái?”

“Không ngờ so với La Phong vẫn còn hơn nhiều như vậy?”

“Vạn Đông này quả nhiên lợi hại. Năm mốt con quái thú, thật sự là đáng sợ.”

Đám chuẩn Võ giả đã trải qua sự lợi hại của quái thú sợ hãi than không thôi.

“Cậu Phong, Vạn Đông này không ngờ so với cậu còn nhiều hơn.” Dương Võ có chút sợ hãi than.

“Giết nhiều hơn thì có ý nghĩa sao?” La Phong không khỏi cười ruồi, cả đêm hôm qua chủ yếu là hắn dồn tinh lực vào việc tôi luyện thân pháp. Nếu thật sự muốn giết quái thú yếu nhất cấp H thì với thực lực của La Phong cứ nhằm đánh lén quái thú đơn độc thì một đêm giết được trên trăm con quái thú yếu nhất cũng không kỳ quái.

“La Phong.” Một tiếng gọi vọng đến.

La Phong quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một sĩ quan râu râÌ£m mỉm cười nói: “Đi theo ta một chuyến, có một vị bằng hữu muốn gặp cậu hiện đang ở trong phòng nghỉ phía trước”

“A?” La Phong có chút nghi hoặc…

Gặp mình?

La Phong cũng không chần chừ liền đi theo sĩ quan râu râÌ£m. Trước khi đi vào phòng nghỉ, La Phong cởi bộ quần áo đánh nhau có dây vết máu rồi phủi sạch một cái. Sau đó thay một bộ quần áo mới sạch sẽ nhẹ nhàng rồi khoan khoái đi vào phòng nghỉ.

Trong phòng nghỉ, một người khỏe mạnh đang ngồi nhắm mắt bỗng dưng mở choàng ra, hai tròng mắt mắt phảng phất như điện quang nhìn về phía La Phong.

“Là người đó?” La Phong cả kinh.

Người này hắn đã biết, lúc trước đã nói chuyện với Gia Cát Quán chủ. Chính là một trong bốn người đứng đầu võ quán Lôi Điện tại căn cứ Giang Nam.

“Ta là Vương Hành, Quán chủ Tổng hội quán Lôi Điện” Người lực lưỡng này mỉm cười nói: “La Phong, ngồi.”

Mình mà dám ngồi trước mặt Quán chủ này sao?

La Phong thất kinh…

Hắn hiện tại rất rõ ràng địa vị Quán chủ cao như thế nào. Có thể nói, một Quán chủ Tổng hội quán thì luận địa vị có thể bằng được cường giả cấp Chiến Thần! Bọn họ có được quyền lực kinh người. Có thể nói, trong căn cứ Giang Nam thì bản lĩnh người lực lưỡng trước mắt này dường như là ở bậc cao nhất.

“Sao không ngồi, sợ ta ăn thịt cậu à? Ha ha…” Người lực lưỡng cười ha hả.

La Phong cũng cười rồi ngồi xuống trước mặt người khỏe mạnh mở miệng cười nói: “Vương tiên sinh, không biết ngài gặp tôi có chuyện gì?”

“Rất đơn giản.”

Người lực lưỡng này mỉm cười nói: “Ta đã điều tra tình hình nhà cậu. Cậu xuất thân từ một gia đình bình thường. Bố cậu làm thợ nội thất bình thường, mẹ cậu cũng chỉ làm nhân viên bán hàng tại siêu thị. Cậu không có điều kiện tốt. Nhưng hiện nay ở tuổi mười tám mà cậu đạt đên mức này thì thật sự rất khó lường.”

La Phong hơi để lộ ra một nụ cười bối rối. Đích xác, hắn vì mọi thứ của ngày hôm nay đã cố gắng lâu lắm rồi.

“Ta rất thích thú cậu, ta cũng cho rằng cậu có tiền đồ sáng lạn”

“Ta chính thức mời cậu La Phong gia nhập võ quán Lôi Điện chúng ta!” Người lực lưỡng lại nhìn La Phong.

“Tôi, tôi đã kí hợp đồng với võ quán Cực Hạn mất rồi” La Phong lắc đầu cười nói.

Người vạm vỡ lắc đầu nói vô cảm: “Hợp đồng? Một khi đã là hợp đồng thì cũng có thể vi phạm! Chỉ là nộp tiền phạt mà thôi. Dựa theo qui định của Võ giả, tiền phạt vi phạm hợp đồng cao nhất không được phép vượt qua ba trăm triệu đồng. Ta cho rằng giá trị của cậu vượt xa con số này! Tiền phạt vi phạm hợp đồng sẽ do võ quán Lôi Điện chúng ta gánh chịu!”

“Hơn nữa, sau khi cậu gia nhập thì ta sẽ thu xếp cho cậu hợp đồng huấn luyện hạng nhất của Tổng bộ toàn cầu võ quán Lôi Điện chúng ta!” Người lực lưỡng cười nói: “Hàng năm trên toàn thế giới thì số Võ giả có thể được nhận hợp đồng huấn luyện hạng nhất không quá mười người! Mỗi người đều tuyệt đối là thiên tài hạng nhất. Hơn nửa năm vừa rồi, võ quán Lôi Điện chúng ta cũng chỉ mới phát ra ba hợp động đào tạo hạng nhất. Một cái là cho Võ giả cấp chiến sĩ cao cấp hai mươi tuổi ở Âu minh quốc. Một cái là cho thiên tài ở châu Nam Mĩ, hắn là tinh thần niệm sư! Người thứ ba là ở thủ đô ‘Kinh hoa căn cứ’ Hoa Hạ quốc chúng ta. Đây là Võ giả mười sáu tuổi cấp chiến sĩ trung cấp. Cậu là người thứ tư!”

La Phong không khỏi chấn động.

Ba người này hẳn là cũng rất biến thái. Thực hiển nhiên là đám ‘Vạn Đông’ ‘Mã Hiểu’ tuy rằng được chiêu mộ trước nhưng vẫn không có đủ tư cách được kí hợp đồng huấn luyện hạng nhất này rồi.

Mình lại có tư cách?

Kỳ thật đơn giản chỉ với tố chất thân thể của La Phong thì không có tư cách kí được hợp đồng như vậy. Nhưng mà đây là trên cơ sở đó lại còn thêm — đã lĩnh ngộ thân pháp Nhập Vi cấp! Cái này đủ để cho La Phong có được hợp đồng huấn luyện hạng nhất. Dù sao mới có mười tám tuổi mà có thể lĩnh ngộ thân pháp Nhập Vi cấp thì khó lòng tin nổi.

“Chỉ cần cậu gia nhập võ quán Lôi Điện chúng ta thì ta sẽ cho cậu một hợp đồng như vậy. Rồi đưa cậu đến Tổng bộ toàn cầu võ quán Lôi Điện chúng ta huấn luyện. Thậm chí cậu còn có cơ hội được ‘Lôi thần’ trong truyền thuyết tự mình chỉ điểm.” Người lực lưỡng cười nói: “La Phong, võ quán Lôi Điện chúng ta thập phần thành ý mời cậu gia nhập võ quán Lôi Điện đó!”

——

Sự Kiện Hào Khí Lạc Hồng

Lúc này tại lối ra vào thị trấn Quái thú thì đám chuẩn Võ giả đi ra khỏi thị trấn. Dường như mỗi một chuẩn Võ giả đều có vết màu trên người. Có thể là máu của quái thú, hoặc là vết máu của chính bọn họ. Còn có một số chuẩn Võ giả, được bằng hữu của bọn họ khiêng tới.

“Toe, toe — “

Trong tiếng còi chói tai vang lên, một đoàn xe tải hạng nặng chạy từ thị trấn nhỏ đi ra, chỉ thấy trên những chiếc xe tải này chất đầy xác quái thú.

“Hi, mấy thi thể chuẩn Võ giả này để cho người tới tiếp nhận một thể” Trên một chiếc xe tải trong đoàn dừng ở bên cạnh đích thực có không ít thi thể, thậm chí còn cả bộ phận thi thể không trọn vẹn nữa. Hiển nhiên là bị quái thú ăn già nửa. Những thi thể chuẩn Võ giả được đưa thẳng từ trên xe tải bỏ xuống một bên trên mặt đất.

“A!”

“Anh Cống!”

“Cậu Âm!”

Lập tức có không ít chuẩn Võ giả chạy đến kinh hoàng hô lên, thậm chí còn có người lăn ra gào khóc trên thi thể.

“Khóc cái gì mà khóc?” Một sĩ quan lãnh đạm lên tiếng khiến cho không ít chuẩn Võ giả bực tức, nhưng lúc này ánh mắt lạnh lẽo của sĩ quan nọ quét về phía bốn phía: “Lần chém giết nào với quái thú mà chẳng có người chết! Các ngươi lựa chọn đi con đường trở thành Võ giả, như vậy hãy chuẩn bị phải đối diện với cái chết! Vì sao xã hội loài người dành cho Võ giả đặc quyền? Không phải để cho các ngươi hưởng phúc, mà là bởi vì các ngươi giết chết số lớn quái thú, có công với nhân loại. Cho nên mới dành đặc quyền cho các ngươi”

“Địa vị của các ngươi, quyền lực của các ngươi … Hết thảy đều là do các ngươi liều mạng mới giành được!”

“Đợt khảo nghiện lần này đã sắp xếp cho các ngươi đều là quái thú yếu nhất, lại còn không phải là giống hoạt động bày đàn. Ngay cả khảo nghiệm như vậy cũng không qua được thì về sau đi vào những nơi hoang dã liệu các ngươi còn sống nổi không?” Sĩ quan nói một tràng dài khiến cho tất cả chuẩn Võ giả cũng bình tĩnh lại, mọi người đều biết không ít về các loại quái thú.

Trong quái thú, khiến cho người ta đau đầu chính là loại hoạt động theo bầy đàn. Kiểu như ‘Sư ngao khuyển’ trong quái thú loại khuyển, mỗi lần hoạt động đều có hơn mười con cùng đi với nhau. Cho dù Võ giả trung cấp chiến sĩ cũng không dám đến trêu chọc.

“Hai tai trái quái thú, người tiếp nào, cánh tay trái bị thương.”

“Lã Phương? Ừ, ba tai trái quái thú, không tồi, người nào tiếp”

Mỗi một chuẩn Võ giả đi ra đều tạt sang bên cạnh lối ra vào thị trấn để nộp tai trái quái thú thu được nhằm chứng minh số lượng quái thú bọn họ giết được.

“Xem kìa, La Phong đang ra .”

“Chính là La Phong mà võ quán Cực Hạn đã tuyển mộ trước cả đợt khảo nghiệm.”

“Không biết hắn giết được bao nhiêu quái thú.”

“Tố chất thân thể mạnh mẽ không có nghĩa là bắt giết quái thú cũng lợi hại.”

Lập tức đám đông chuẩn đám Võ giả đã đi ra đều dồn mắt nhìn đến La Phong vừa mới xuất hiện ở lối ra vào. La Phong, Vạn Đông, Mã Hiểu là ba người trong số chuẩn Võ giả đã được chiêu mộ trước khi khảo hạch. Một truyền mười mười truyền trăm nên trong số bọn họ hầu như tất cả mọi người đều biết ba người La Phong.

“Hử?” Mình vừa mới đi ra đã bị đám đông chuẩn Võ giả nhìn chằm chằm khiến La Phong cũng không khỏi sửng sốt.

“La Phong đấy hả? Đưa tai trái quái thú săn được cho ta.” Ba sĩ quan đang ngồi trước mặt thì có hai người đang sử dụng máy tính ghi lại kết quả. Một người trong số sĩ quan đó nhìn thấy La Phong.

“Vâng “

La Phong gật gật đầu rồi tháo ba lô đeo trên người xuống. Lập tức đám đông chuẩn Võ giả xung quanh đổ dồn mắt vào ba lô trên lưng La Phong. Bọn họ cũng tò mò … La Phong rốt cuộc giết được bao nhiêu quái thú.

“Loạt xoạt!” La Phong liền dốc ngược ba lô đổ thẳng số lớn tai trái quái thú vào chiếc nồi kim loại ở bên cạnh, áng chừng tạo thành đống nhỏ đầy quá nửa nồi.

“Nhiều thế à?”

“Nhãi ranh này cũng giết được nhiều quái thú đó chứ?” Đám Võ giả đứng từ xa quan sát cũng bị chấn động.

Còn lúc này sĩ quan một khảo hạch đang đếm số lượng tai quái thú, một lát sau sĩ quan khảo hạch mỉm cười nhìn về phía La Phong: “La Phong, không tồi. Tổng cộng có ba sáu cái tai trái quái thú. Đến lúc này thì cậu tạm thời là người giết được nhiều quái thú nhất. Chà, cũng không bị thương.”

“Người tiếp theo” Sĩ quan quay đầu nhìn về phía người kế tiếp, còn La Phong liền cười cười đi tiếp.

“Đã vượt qua được khảo hạch thực chiến Võ giả, mình đã thực sự trở thành Võ giả” Trong lòng La Phong rất vui sướng.

Sau đó thì La Phong cũng đứng trong đám người quan sát những ai phía sau đi ra đến nộp tai trái quái thú. Có một số ít một vết thương nhỏ cũng đều không có, nhưng mà đại đa số đều có vết thương không nặng lắm, chạy chữa năm bữa nửa tháng là có thể khỏi. Còn chuẩn Võ giả bị thương nặng thậm chí tàn phế cũng có.

“Dương Vũ, ừ, không tồi, ba tai trái quái thú, cánh tay trái bị thương nhẹ. Người tiếp”

Dương Vũ cũng an toàn trở về.

“Anh Dương” La Phong đứng trong đám người gọi lớn.

“Cậu Phong” Dương Vũ cười ha hả lập tức chạy tới: “Cậu thế nào, giết được bao nhiêu quái thú?”

“Ba mươi sáu con” La Phong cùng Dương Võ đi ra một góc.

“Ba mươi sáu? Khiếp, chú thật biến thái. Đám quái thú này xem chừng rất khó giết.” Dương Vũ trừng mắt, “Đặc biệt là Hổ Ngao Khuyển, tốc độ so với ta quá nhanh, còn sức mạnh thì đừng nói tới nữa ! Quái thú cấp bậc ngang với Võ giả thì lực lượng thông thường cũng sẽ mạnh hơn nhiều. Ta liều mạng mới giết được ba con”

La Phong cười, quái thú cấp H đích thực không thể khinh thường. Cho dù chiến sĩ trung cấp mà đối mặt giao đấu với bảy tám quái thú cấp H đều rất nguy hiểm.

La Phong tự mình tôi luyện thân pháp, cũng là ỷ vào Tinh Thần Niệm lực nên mới dám làm như vậy.

“Vạn Đông!”

“Là Vạn Đông, chuẩn Võ giả thiên tài đã được võ quán Lôi Điện chiêu mộ rồi. Không biết hắn thu được bao nhiêu tai trái quái thú. So với La Phong thì không biết ai mạnh ai yếu.”

“Ừ, có thể so được với La Phong thì cũng chỉ có Vạn Đông mà thôi”

Những câu trao đổi từ phía trước vọng đến khiến cho hai người La Phong, Dương Võ đang lánh về đằng sau kinh ngạc ngẩng đầu nhìn. Dương Võ lại càng kinh ngạc nói: “Vạn Đông này còn cố đến bây giờ mới đi ra? Cậu Phong, nghe nói Vạn Đông có tố chất thân thể không thua kém gì cậu, không biết lần này rốt cuộc hắn giết được bao nhiêu quái thú.”

Lúc này đám chuẩn Võ giả đứng ở phía trước nhìn chằm chằm vào ba lô trên lưng Vạn Đông. Còn đám người chuẩn Võ giả phía sau thì vểnh tai nghe.

“Có một đống tai trái quái thú”

“Có vẻ rất nhiều đó.”

Phía trước đột nhiên vọng đến tiếng ồn ào. Ngay sau đó giọng nói của sĩ quan khảo hạch vọng đến — “Vạn Đông, chà, tổng cộng năm mốt tai trái quái thú. Ha ha, ngươi hiện tại vượt qua La Phong. Tạm thời là một trong ba chuẩn Võ giả giết được quái thú nhiều nhất”

“Năm mốt cái?”

“Không ngờ so với La Phong vẫn còn hơn nhiều như vậy?”

“Vạn Đông này quả nhiên lợi hại. Năm mốt con quái thú, thật sự là đáng sợ.”

Đám chuẩn Võ giả đã trải qua sự lợi hại của quái thú sợ hãi than không thôi.

“Cậu Phong, Vạn Đông này không ngờ so với cậu còn nhiều hơn.” Dương Võ có chút sợ hãi than.

“Giết nhiều hơn thì có ý nghĩa sao?” La Phong không khỏi cười ruồi, cả đêm hôm qua chủ yếu là hắn dồn tinh lực vào việc tôi luyện thân pháp. Nếu thật sự muốn giết quái thú yếu nhất cấp H thì với thực lực của La Phong cứ nhằm đánh lén quái thú đơn độc thì một đêm giết được trên trăm con quái thú yếu nhất cũng không kỳ quái.

“La Phong.” Một tiếng gọi vọng đến.

La Phong quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một sĩ quan râu râÌ£m mỉm cười nói: “Đi theo ta một chuyến, có một vị bằng hữu muốn gặp cậu hiện đang ở trong phòng nghỉ phía trước”

“A?” La Phong có chút nghi hoặc…

Gặp mình?

La Phong cũng không chần chừ liền đi theo sĩ quan râu râÌ£m. Trước khi đi vào phòng nghỉ, La Phong cởi bộ quần áo đánh nhau có dây vết máu rồi phủi sạch một cái. Sau đó thay một bộ quần áo mới sạch sẽ nhẹ nhàng rồi khoan khoái đi vào phòng nghỉ.

Trong phòng nghỉ, một người khỏe mạnh đang ngồi nhắm mắt bỗng dưng mở choàng ra, hai tròng mắt mắt phảng phất như điện quang nhìn về phía La Phong.

“Là người đó?” La Phong cả kinh.

Người này hắn đã biết, lúc trước đã nói chuyện với Gia Cát Quán chủ. Chính là một trong bốn người đứng đầu võ quán Lôi Điện tại căn cứ Giang Nam.

“Ta là Vương Hành, Quán chủ Tổng hội quán Lôi Điện” Người lực lưỡng này mỉm cười nói: “La Phong, ngồi.”

Mình mà dám ngồi trước mặt Quán chủ này sao?

La Phong thất kinh…

Hắn hiện tại rất rõ ràng địa vị Quán chủ cao như thế nào. Có thể nói, một Quán chủ Tổng hội quán thì luận địa vị có thể bằng được cường giả cấp Chiến Thần! Bọn họ có được quyền lực kinh người. Có thể nói, trong căn cứ Giang Nam thì bản lĩnh người lực lưỡng trước mắt này dường như là ở bậc cao nhất.

“Sao không ngồi, sợ ta ăn thịt cậu à? Ha ha…” Người lực lưỡng cười ha hả.

La Phong cũng cười rồi ngồi xuống trước mặt người khỏe mạnh mở miệng cười nói: “Vương tiên sinh, không biết ngài gặp tôi có chuyện gì?”

“Rất đơn giản.”

Người lực lưỡng này mỉm cười nói: “Ta đã điều tra tình hình nhà cậu. Cậu xuất thân từ một gia đình bình thường. Bố cậu làm thợ nội thất bình thường, mẹ cậu cũng chỉ làm nhân viên bán hàng tại siêu thị. Cậu không có điều kiện tốt. Nhưng hiện nay ở tuổi mười tám mà cậu đạt đên mức này thì thật sự rất khó lường.”

La Phong hơi để lộ ra một nụ cười bối rối. Đích xác, hắn vì mọi thứ của ngày hôm nay đã cố gắng lâu lắm rồi.

“Ta rất thích thú cậu, ta cũng cho rằng cậu có tiền đồ sáng lạn”

“Ta chính thức mời cậu La Phong gia nhập võ quán Lôi Điện chúng ta!” Người lực lưỡng lại nhìn La Phong.

“Tôi, tôi đã kí hợp đồng với võ quán Cực Hạn mất rồi” La Phong lắc đầu cười nói.

Người vạm vỡ lắc đầu nói vô cảm: “Hợp đồng? Một khi đã là hợp đồng thì cũng có thể vi phạm! Chỉ là nộp tiền phạt mà thôi. Dựa theo qui định của Võ giả, tiền phạt vi phạm hợp đồng cao nhất không được phép vượt qua ba trăm triệu đồng. Ta cho rằng giá trị của cậu vượt xa con số này! Tiền phạt vi phạm hợp đồng sẽ do võ quán Lôi Điện chúng ta gánh chịu!”

“Hơn nữa, sau khi cậu gia nhập thì ta sẽ thu xếp cho cậu hợp đồng huấn luyện hạng nhất của Tổng bộ toàn cầu võ quán Lôi Điện chúng ta!” Người lực lưỡng cười nói: “Hàng năm trên toàn thế giới thì số Võ giả có thể được nhận hợp đồng huấn luyện hạng nhất không quá mười người! Mỗi người đều tuyệt đối là thiên tài hạng nhất. Hơn nửa năm vừa rồi, võ quán Lôi Điện chúng ta cũng chỉ mới phát ra ba hợp động đào tạo hạng nhất. Một cái là cho Võ giả cấp chiến sĩ cao cấp hai mươi tuổi ở Âu minh quốc. Một cái là cho thiên tài ở châu Nam Mĩ, hắn là tinh thần niệm sư! Người thứ ba là ở thủ đô ‘Kinh hoa căn cứ’ Hoa Hạ quốc chúng ta. Đây là Võ giả mười sáu tuổi cấp chiến sĩ trung cấp. Cậu là người thứ tư!”

La Phong không khỏi chấn động.

Ba người này hẳn là cũng rất biến thái. Thực hiển nhiên là đám ‘Vạn Đông’ ‘Mã Hiểu’ tuy rằng được chiêu mộ trước nhưng vẫn không có đủ tư cách được kí hợp đồng huấn luyện hạng nhất này rồi.

Mình lại có tư cách?

Kỳ thật đơn giản chỉ với tố chất thân thể của La Phong thì không có tư cách kí được hợp đồng như vậy. Nhưng mà đây là trên cơ sở đó lại còn thêm — đã lĩnh ngộ thân pháp Nhập Vi cấp! Cái này đủ để cho La Phong có được hợp đồng huấn luyện hạng nhất. Dù sao mới có mười tám tuổi mà có thể lĩnh ngộ thân pháp Nhập Vi cấp thì khó lòng tin nổi.

“Chỉ cần cậu gia nhập võ quán Lôi Điện chúng ta thì ta sẽ cho cậu một hợp đồng như vậy. Rồi đưa cậu đến Tổng bộ toàn cầu võ quán Lôi Điện chúng ta huấn luyện. Thậm chí cậu còn có cơ hội được ‘Lôi thần’ trong truyền thuyết tự mình chỉ điểm.” Người lực lưỡng cười nói: “La Phong, võ quán Lôi Điện chúng ta thập phần thành ý mời cậu gia nhập võ quán Lôi Điện đó!”

——

Sự Kiện Hào Khí Lạc Hồng

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN