Thôn Phệ Tinh Không - Chương 36: Trang bị đắt tiền
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
153


Thôn Phệ Tinh Không


Chương 36: Trang bị đắt tiền


“May mắn là theo hợp đồng của mình với võ quán Cực Hạn, khi mua lần đầu có thể không phải để ý đến hạn mức điểm cống hiến nhưng phải trả nguyên giá” La Phong cảm thấy tim đập dồn dập, làm sao mà không lạ cho được. Đây chính là khoảng một trăm triệu Hoa Hạ đồng! Để mua biệt thự liền kề của nhà Trương Hạo Bạch e là cũng khá dễ dàng.

Huống chi, La Phong xuất thân từ gia đình kinh tế không tốt lắm, lần này động đến món hàng một trăm triệu, nên có thể tưởng tượng ra tâm tình lúc đó!

“Vẫn may không phải là tiền của mình” La Phong nhếch miệng cười.

Mua bí kíp thành công, bước tiếp theo . . . Mua binh khí, trang bị tác chiến vân vân.

“Mình có hai ngàn vạn đồng được ứng ban đầu, cũng nên dè sẻn một chú” La Phong mở trang danh mục các loại binh khí rồi nhanh chóng tìm đến hàng hóa ‘Huyết Ảnh chiến đao số hai’.

Sê ri Huyết Ảnh chiến đao số hai, loại A1– giá: 10 vạn Hoa Hạ tệ ( giá trọn bộ) 5 vạn Hoa Hạ tệ ( nửa giá, yêu cầu: điểm cống hiến : 1 điểm )

Sê ri Huyết Ảnh chiến đao số hai, loại A2– giá: 50 vạn Hoa Hạ tệ ( giá trọn bộ )25 vạn Hoa Hạ tệ ( nửa giá, yêu cầu: điểm cống hiến: 1 điểm )

. . .

. . . Sê ri số hai, loại A5– giá: 600 vạn Hoa Hạ tệ ( giá trọn bộ ), 300 vạn Hoa Hạ tệ ( nửa giá, yêu cầu: điểm cống hiến hạng một sao )

. . .

La Phong đọc kĩ giới thiệu các loại binh khí không khỏi cau mày: “Hiện tại thực lực của mình tăng lên rất nhanh, tin tưởng rằng không bao lâu nữa thì tố chất thân thể sẽ đạt tới ranh giới của cấp chiến sĩ cao cấp. Mình mua binh khí, đương nhiên cần phải mua loại binh khí tốt một chút” Nếu chỉ là một Võ giả cấp chiến sĩ sơ cấp thông thường.

Vậy mua loại A2 hoặc A3 là được rồi. Điểm cống hiến yêu cầu chỉ là một điểm, có nghĩa chỉ cần quyên tiền một vạn đồng là có thể đạt được!

Kỳ thật cái gọi là một điểm cống hiến đó chỉ để phân biệt Võ giả của Võ quán với những Võ giả khác ở bên ngoài. Dù sao võ quán Cực Hạn có cái gọi là internet nội bộ — Mái nhà Cực Hạn với ‘Internet thương thành’, có điều bọn họ trong thực tế cũng là Võ giả thương thành. Còn Võ giả của các thế lực khác cũng có thể mua nếu như họ cần đến, chẳng qua phải trả đủ giá mà thôi!

“Lấy tốc độ tăng thực lực của mình thì ít nhất cần phải mua loại Huyết Ảnh chiến đao A5 hoặc là A6” La Phong lắc đầu nói: “Nhưng mà loại chiến đao này yêu cầu điểm cống hiến cấp một sao!”

“Cấp một sao, tương đương một vạn điểm cống hiến!”

Lúc trước mình mua bí kíp có thể không đòi hỏi điểm cống hiến, chỉ cần trả đúng giá. Ưu đãi kiểu đó cũng vẻn vẹn chỉ lần đầu tiên mua bí kíp mới có.

Nhưng bây giờ mua vũ khí, trang bị chiến đấu vân vân sẽ không còn ưu đãi này nữa.

“Huyết Ảnh chiến đao loại A6, giá trọn bộ là 2000 vạn. Loại A5, giá trọn bộ là 600 vạn.” La Phong lắc đầu, với loại A5 là có thể giao tranh với tuyệt đại đa số quái thú loại ‘Thú tướng Trung cấp’ mà không cần lo lắng vũ khí bị phá hỏng. Còn với vũ khí loại A6 thì có thể cùng tuyệt đại đa số quái thú loại ‘Thú tướng Cao cấp’ chém giết không cần lo lắng vũ khí bị hỏng.

Với tốc độ tăng lên của thực lực bản thân, vũ khí loại thấp hiển nhiên không thích hợp.

“Giá mua trọn bộ? Quá đắt” La Phong lắc đầu.

“Thử xem lá chắn ra sao.”

La Phong lại mở trang giới thiệu lá chắn, xem ra giá cả của lá chắn so với chiến đao có lẽ thích hợp hơn không ít. Loại B5 có thể ngăn chặn được đòn của ‘Thú tướng Trung cấp’ có giá trọn bộ là 300 vạn Hoa Hạ tệ, nửa giá là 150 vạn Hoa Hạ tệ, nhưng điểm cống hiến cũng yêu cầu đồng dạng là cấp một sao!

“Ba lô.”

Rời khỏi căn cứ mà muốn sống sót sau những trận chém giết cùng quái thú thì ba lô trên lưng cũng là trang bị đặc thù. Đầu tiên là bản thân ba lô phải có chất lượng tốt. Tiếp theo với ba lô ở trên lưng nhưng Võ giả chém giết cùng quái thú vẫn thoải mái, không thể làm ảnh hưởng tớihoạt động của Võ giả.

“Loại ba lô rẻ tiền nhất có điểm cống hiến bắt buộc chỉ vẻn vẹn một điểm, giá cả cũng dễ chịu, mất có mười vạn tệ” La Phong cười cười.

“Đồng hồ truyền tin trong trận chiến, có chức năng định vị vệ tinh GPS, thời gian lại có thể đàm thoại. Giá cả cũng chấp nhận được, chỉ có mười vạn tệ” Kỳ thật mấy chức năng cũng không đáng giá, bởi vì hiện nay trên thị trường thì điện thoại di động mà giá chỉ có mấy trăm tệ cũng đã có chức năng gọi điện thoại, xem thời gian, định vị vệ tinh. Đồng hồ truyền tin sở dĩ có giá mười vạn tệ chính là được làm từ chất liệu cao cấp!

Khi chém giết với quái thú biết đâu là móng vuốt quái thú đụng phải đồng hồ truyền tin! Đồng hồ vững chắc đến mức có thể chịu được đòn công kích của quái thú thì giá cả làm sao thấp cho được?

“Chiến đao, lá chắn, đồng hồ, ba lô cũng đã xem qua. Chỉ còn lại có một thứ … chính là giày chiến trong bộ trang phục tác chiến” La Phong đã sớm nghe qua, một bộ trang phục tác chiến phục thông thường là trang bị đắt tiền nhất trên người Võ giả! Bởi vì trang phục tác chiến không đơn giản chỉ yêu cầu phòng ngự tốt, nhưng khi mặc ở trên người phải rất thoải mái, không làm ảnh hưởng đến sự lịnh hoạt của Võ giả trong các động tác né tránh.

La Phong vừa mở trang ra đã ngỡ ngàng thấy . . .

“Trời ạ!”

“Đắt vậy sao!”

La Phong hoàn toàn trợn tròn mắt: “Như vậy là bộ trang phục chiến đấu sê ri D5 có thể chịu đựng nổi Thú tướng trung cấp, có kèm theo bao tay và giày chiến trọn bộ thì giá cả không ngờ đã là 1800 vạn Hoa Hạ tệ, nửa giá cũng mất 900 vạn. Còn sê ri D6 giá trọn bộ lại những 8000 vạn Hoa Hạ tệ.” Sớm biết rằng trang phục tác chiến rất đắt, nhưng lại không nghĩ rằng trang phục tác chiến sê ri đời thứ năm đã đắt gấp khoảng ba lần so với chiến đao cùng sê ri!

Bây giờ tổng kết qua thử một lượt …

Coi như dùng đồng bộ sê ri đời thứ năm đi — trang phục tác chiến trọn bộ 1800 vạn, Huyết Ảnh chiến đao 600 vạn, lá chắn 300 vạn, tổng cộng 2700 vạn!

Nếu mình có được điểm cống hiến cấp một sao, như vậy chỉ cần 1350 vạn.

Cho nên đồng hồ ra trận và ba lô mà đem ra so sánh với bộ trang phục chiến đấu chỉ là một con số lẻ nhỏ nhoi!

“Mình còn muốn mua phi tiêu, loại phi tiêu có thể dùng Tinh Thần Niệm lực khống chế cách không! Tối thiểu mua sáu mũi, mười mũi.” La Phong lại mở đến trang giới thiệu phi tiêu. Phi tiêu chỉ là đồ lặt vặt, kích thước nhỏ, chất lượng lại càng thấp, đương nhiên phi tiêu so với Huyết Ảnh chiến đao thì giá cả rẻ hơn nhiều.

Phi tiêu sê ri đời thứ năm thì giá tổng thể là năm vạn Hoa Hạ tệ.

Phi tiêu sê ri đời thứ sáu thì tổng cộng giá cũng là ba mươi vạn Hoa Hạ tệ.

Phi tiêu sê ri đời thứ bẩy giá cả trọn bộ lại những 300 vạn Hoa Hạ tệ, nửa giá 150 vạn ( yêu cầu: điểm cống hiến cấp hai sao), ước chừng đắt gấp mười lần!

Phi tiêu đời thứ bẩy nếu người dùng có đủ thực lực thì hoàn toàn có thể đả thương quái thú cấp lĩnh chủ loại sơ đẳng. Cấp thú tướng và cấp lĩnh chủ có chênh lệch rất lớn. Nhưng giá cả vũ khí lại không ngờ rằng chênh lệch nhiều như vậy.

“Tinh Thần Niệm lực của mình rất mạnh, hơn nữa còn có thể tăng lên rất nhanh. Vốn định mua phi tiêu sê ri đời thứ bẩy, nhưng mà một bộ giá những 300 vạn, nửa giá lại đòi hỏi điểm cống hiến cấp hai sao! Mình mua năm sáu cái thì mất những hơn một ngàn vạn đồng!”

“Làm sao mình mua cho nổi được?”

“Chừng này tiền, căn bản không thể hao phí được” La Phong vốn tưởng rằng số tiến ban đầu hai ngàn vạn là rất nhiều, nhưng mà bây giờ hắn phát hiện là trang bị của Võ giả có giá cả cũng đắt quá chừng.

Kỳ thật La Phong không biết, mấy cái đồ trang bị này thì giá cả cũng không quá đắt đỏ!

Phải biết là quái thú cấp Lĩnh chủ đến tên lửa đạn đạo nổ ngay cạnh cũng không làm chết được! Một mũi phi tiêu có thể bắn thủng thì thử nghĩ xem yêu cầu đối với vật liệu của mũi phi tiêu cao tới đâu! Một mũi phi tiêu có giá 300 vạn Hoa Hạ tệ, xem chừng cũng còn trong phạm vi hợp lý.

. . .

Kỳ thật đám Võ giả đi mua vũ khí các loại thì tiêu tiền như lá tre. Nhưng rồi về sau này khi bắt giết được các loại quái thú lợi hại thì kiếm tiền cũng rất đáng nể.

Đáng tiếc, hiện tại La Phong còn chưa bắt đầu kiếm tiền.

Sáng hôm sau áng chừng khoảng mười giờ.

Tiểu khu Minh Nguyệt, có một người lạ đi tới vườn hoa của nhà La Phong.

“La Phong tiên sinh, đây là bí kíp ngài mua, muốn mở phái có vân tay của tiên sinh”

La Phong tiếp nhận cái hộp hợp kim dày do người đó đưa cho rồi đặt ngón tay lên đầu đọc dữ liệu “Tách! Vân tay kiểm tra đã được duyệt” Một giọng nói điện tử vang lên, lập tức hộp hợp kim mở ra cho phép nhìn thấy một quyển sách dày khoảng một cm. Trên quyển sách còn có hai đĩa CD.

“Cửu Trọng Lôi Đao.” La Phong đọc bốn chữ trên quyển sách kia.

“La Phong tiên sinh, ngài xem qua đi, sau khi xác nhận thì xin mời ký tên” Người giao hàng mỉm cười nói, nhưng trong mắt hắn nhìn La Phong ẩn chứa một vẻ hâm mộ.

Cửu Trọng Lôi Đao đây!

Võ giả bình thường thì không mua nổi.

” La Phong tiên sinh, tin tưởng rằng ngài đã biết sau khi mua bí kíp vẫn có một số cấm kỵ chứ?” Nhười giao hàng cười nói: “Dựa theo quy củ, tôi cũng nói qua một lần. . . Bản quyền của bí kíp thuộc về người sáng tạo ra bí kíp, bản quyền bí kíp Cửu Trọng Lôi Đao ã¬9thuộc về Lôi thần! Người mua chỉ có quyền học tập, không có quyền truyền thụ. Không được sao chép bí kíp, tự mình mua bán, truyền thụ bí kíp. Một khi có người vi phạm thì võ quán Cực Hạn, võ quán Lôi Điện, liên minh ngầm, quân đội chính phủ sẽ hợp tác truy sát!”

La Phong gật gật đầu, hắn đương nhiên biết quy chế này.

Sau khi nghiệm thu thì người giao hàng ra về.

“Một quyển bí kíp này, kèm theo hai đĩa CD, mà giá một ức ( một trăm triệu) Hoa Hạ tệ a.” La Phong đứng trong vườn mà không ngớt kính nể “Vẫn là sáng tạo ra bí kíp kiếm tiền nhanh nhất, như là Lôi thần, một quyển ã¬` Cửu Trọng Lôi Đao ã¬9của ngài thì người mua càng nhiều, ngài kiếm tiền càng nhiều” chỉ cần hơi tính toán là không khó tưởng tượng Lôi thần rốt cuộc thu lời bao nhiêu tiền.

Chẳng qua. . . Đối với người sáng lập ‘Võ quán Lôi Điện’ như Lôi thần mà nói thì tiền tài không có ý nghĩa quá lớn.

Đang lúc La Phong cầm bí kíp chuẩn bị đi vào nhà thì nghe thấy một tiếng gọi vang lên “La Phong”.

La Phong quay đầu lại thì thấy người vừa đến chính là tổng giáo quan Ổ Thông của hội quán Cực Hạn.

“Chào chú Ô” La Phong cười nói.

“Ta vừa mới thấy người giao hàng của Tổng bộ, cậu mua hàng à?” Ổ Thông cười nói.

“Vâng.” La Phong gật gật đầu.

“ã¬` Cửu Trọng Lôi Đao ã¬9?” Ổ Thông liếc mắt thấy bốn chữ trên bìa quyển bí kíp trên tay La Phong thì chấn động: “Cậu, không ngờ cậu dám bỏ tiền mua cái này?” Các thế lực lớn khống chế rất nghiêm ngặt việc nghiền ngẫm bí kíp này.

“Dù sao tiền để mua cũng không phải là của cháu” La Phong cười, lập tức nói đấy bất đắc dĩ: “Chẳng qua cháu cũng mới phát hiện, bây giờ thật sự là không đủ tiền để mua. Mua chiến đao, quần áo tác chiến hao phí tiền quá nhiều.”

“Đúng rồi, La Phong, ta đến chủ yếu nói cho cậu một chuyện” Tổng giáo quan Ổ Thông cười nói, “Trước đây không lâu, có phải là có một thanh niên tên là Trương Hạo Bạch đắc tội với cậu?”

La Phong rùng mình, Trương Hạo Bạch? Mình còn chưa kịp đi tìm hắn để gây chuyện.

“Đúng, hắn từng tìm người muốn đánh gãy chân tay của cháu” La Phong gật đầu nói.

“Là như thế này. Trương Hạo Bạch có người chú tên gọi ‘Trương Trạch Hổ’, chính là Võ giả của võ quán Lôi Điện. Hắn nhờ Tổng giáo quan võ quán Lôi Điện ở thành phố Dương Châu nói hộ để chuẩn bị giải quyết riêng chuyện này với cậu.” Tổng giáo quan Ổ Thông nói: “La Phong này, không phải cậu đang thiếu tiền sao? Lần này cũng là cơ hội kiếm tiền, cậu có thể nhân cơ hội thu được chút đỉnh!”

——

Sự Kiện Hào Khí Lạc Hồng

“May mắn là theo hợp đồng của mình với võ quán Cực Hạn, khi mua lần đầu có thể không phải để ý đến hạn mức điểm cống hiến nhưng phải trả nguyên giá” La Phong cảm thấy tim đập dồn dập, làm sao mà không lạ cho được. Đây chính là khoảng một trăm triệu Hoa Hạ đồng! Để mua biệt thự liền kề của nhà Trương Hạo Bạch e là cũng khá dễ dàng.

Huống chi, La Phong xuất thân từ gia đình kinh tế không tốt lắm, lần này động đến món hàng một trăm triệu, nên có thể tưởng tượng ra tâm tình lúc đó!

“Vẫn may không phải là tiền của mình” La Phong nhếch miệng cười.

Mua bí kíp thành công, bước tiếp theo . . . Mua binh khí, trang bị tác chiến vân vân.

“Mình có hai ngàn vạn đồng được ứng ban đầu, cũng nên dè sẻn một chú” La Phong mở trang danh mục các loại binh khí rồi nhanh chóng tìm đến hàng hóa ‘Huyết Ảnh chiến đao số hai’.

Sê ri Huyết Ảnh chiến đao số hai, loại A1– giá: 10 vạn Hoa Hạ tệ ( giá trọn bộ) 5 vạn Hoa Hạ tệ ( nửa giá, yêu cầu: điểm cống hiến : 1 điểm )

Sê ri Huyết Ảnh chiến đao số hai, loại A2– giá: 50 vạn Hoa Hạ tệ ( giá trọn bộ )25 vạn Hoa Hạ tệ ( nửa giá, yêu cầu: điểm cống hiến: 1 điểm )

. . .

. . . Sê ri số hai, loại A5– giá: 600 vạn Hoa Hạ tệ ( giá trọn bộ ), 300 vạn Hoa Hạ tệ ( nửa giá, yêu cầu: điểm cống hiến hạng một sao )

. . .

La Phong đọc kĩ giới thiệu các loại binh khí không khỏi cau mày: “Hiện tại thực lực của mình tăng lên rất nhanh, tin tưởng rằng không bao lâu nữa thì tố chất thân thể sẽ đạt tới ranh giới của cấp chiến sĩ cao cấp. Mình mua binh khí, đương nhiên cần phải mua loại binh khí tốt một chút” Nếu chỉ là một Võ giả cấp chiến sĩ sơ cấp thông thường.

Vậy mua loại A2 hoặc A3 là được rồi. Điểm cống hiến yêu cầu chỉ là một điểm, có nghĩa chỉ cần quyên tiền một vạn đồng là có thể đạt được!

Kỳ thật cái gọi là một điểm cống hiến đó chỉ để phân biệt Võ giả của Võ quán với những Võ giả khác ở bên ngoài. Dù sao võ quán Cực Hạn có cái gọi là internet nội bộ — Mái nhà Cực Hạn với ‘Internet thương thành’, có điều bọn họ trong thực tế cũng là Võ giả thương thành. Còn Võ giả của các thế lực khác cũng có thể mua nếu như họ cần đến, chẳng qua phải trả đủ giá mà thôi!

“Lấy tốc độ tăng thực lực của mình thì ít nhất cần phải mua loại Huyết Ảnh chiến đao A5 hoặc là A6” La Phong lắc đầu nói: “Nhưng mà loại chiến đao này yêu cầu điểm cống hiến cấp một sao!”

“Cấp một sao, tương đương một vạn điểm cống hiến!”

Lúc trước mình mua bí kíp có thể không đòi hỏi điểm cống hiến, chỉ cần trả đúng giá. Ưu đãi kiểu đó cũng vẻn vẹn chỉ lần đầu tiên mua bí kíp mới có.

Nhưng bây giờ mua vũ khí, trang bị chiến đấu vân vân sẽ không còn ưu đãi này nữa.

“Huyết Ảnh chiến đao loại A6, giá trọn bộ là 2000 vạn. Loại A5, giá trọn bộ là 600 vạn.” La Phong lắc đầu, với loại A5 là có thể giao tranh với tuyệt đại đa số quái thú loại ‘Thú tướng Trung cấp’ mà không cần lo lắng vũ khí bị phá hỏng. Còn với vũ khí loại A6 thì có thể cùng tuyệt đại đa số quái thú loại ‘Thú tướng Cao cấp’ chém giết không cần lo lắng vũ khí bị hỏng.

Với tốc độ tăng lên của thực lực bản thân, vũ khí loại thấp hiển nhiên không thích hợp.

“Giá mua trọn bộ? Quá đắt” La Phong lắc đầu.

“Thử xem lá chắn ra sao.”

La Phong lại mở trang giới thiệu lá chắn, xem ra giá cả của lá chắn so với chiến đao có lẽ thích hợp hơn không ít. Loại B5 có thể ngăn chặn được đòn của ‘Thú tướng Trung cấp’ có giá trọn bộ là 300 vạn Hoa Hạ tệ, nửa giá là 150 vạn Hoa Hạ tệ, nhưng điểm cống hiến cũng yêu cầu đồng dạng là cấp một sao!

“Ba lô.”

Rời khỏi căn cứ mà muốn sống sót sau những trận chém giết cùng quái thú thì ba lô trên lưng cũng là trang bị đặc thù. Đầu tiên là bản thân ba lô phải có chất lượng tốt. Tiếp theo với ba lô ở trên lưng nhưng Võ giả chém giết cùng quái thú vẫn thoải mái, không thể làm ảnh hưởng tớihoạt động của Võ giả.

“Loại ba lô rẻ tiền nhất có điểm cống hiến bắt buộc chỉ vẻn vẹn một điểm, giá cả cũng dễ chịu, mất có mười vạn tệ” La Phong cười cười.

“Đồng hồ truyền tin trong trận chiến, có chức năng định vị vệ tinh GPS, thời gian lại có thể đàm thoại. Giá cả cũng chấp nhận được, chỉ có mười vạn tệ” Kỳ thật mấy chức năng cũng không đáng giá, bởi vì hiện nay trên thị trường thì điện thoại di động mà giá chỉ có mấy trăm tệ cũng đã có chức năng gọi điện thoại, xem thời gian, định vị vệ tinh. Đồng hồ truyền tin sở dĩ có giá mười vạn tệ chính là được làm từ chất liệu cao cấp!

Khi chém giết với quái thú biết đâu là móng vuốt quái thú đụng phải đồng hồ truyền tin! Đồng hồ vững chắc đến mức có thể chịu được đòn công kích của quái thú thì giá cả làm sao thấp cho được?

“Chiến đao, lá chắn, đồng hồ, ba lô cũng đã xem qua. Chỉ còn lại có một thứ … chính là giày chiến trong bộ trang phục tác chiến” La Phong đã sớm nghe qua, một bộ trang phục tác chiến phục thông thường là trang bị đắt tiền nhất trên người Võ giả! Bởi vì trang phục tác chiến không đơn giản chỉ yêu cầu phòng ngự tốt, nhưng khi mặc ở trên người phải rất thoải mái, không làm ảnh hưởng đến sự lịnh hoạt của Võ giả trong các động tác né tránh.

La Phong vừa mở trang ra đã ngỡ ngàng thấy . . .

“Trời ạ!”

“Đắt vậy sao!”

La Phong hoàn toàn trợn tròn mắt: “Như vậy là bộ trang phục chiến đấu sê ri D5 có thể chịu đựng nổi Thú tướng trung cấp, có kèm theo bao tay và giày chiến trọn bộ thì giá cả không ngờ đã là 1800 vạn Hoa Hạ tệ, nửa giá cũng mất 900 vạn. Còn sê ri D6 giá trọn bộ lại những 8000 vạn Hoa Hạ tệ.” Sớm biết rằng trang phục tác chiến rất đắt, nhưng lại không nghĩ rằng trang phục tác chiến sê ri đời thứ năm đã đắt gấp khoảng ba lần so với chiến đao cùng sê ri!

Bây giờ tổng kết qua thử một lượt …

Coi như dùng đồng bộ sê ri đời thứ năm đi — trang phục tác chiến trọn bộ 1800 vạn, Huyết Ảnh chiến đao 600 vạn, lá chắn 300 vạn, tổng cộng 2700 vạn!

Nếu mình có được điểm cống hiến cấp một sao, như vậy chỉ cần 1350 vạn.

Cho nên đồng hồ ra trận và ba lô mà đem ra so sánh với bộ trang phục chiến đấu chỉ là một con số lẻ nhỏ nhoi!

“Mình còn muốn mua phi tiêu, loại phi tiêu có thể dùng Tinh Thần Niệm lực khống chế cách không! Tối thiểu mua sáu mũi, mười mũi.” La Phong lại mở đến trang giới thiệu phi tiêu. Phi tiêu chỉ là đồ lặt vặt, kích thước nhỏ, chất lượng lại càng thấp, đương nhiên phi tiêu so với Huyết Ảnh chiến đao thì giá cả rẻ hơn nhiều.

Phi tiêu sê ri đời thứ năm thì giá tổng thể là năm vạn Hoa Hạ tệ.

Phi tiêu sê ri đời thứ sáu thì tổng cộng giá cũng là ba mươi vạn Hoa Hạ tệ.

Phi tiêu sê ri đời thứ bẩy giá cả trọn bộ lại những 300 vạn Hoa Hạ tệ, nửa giá 150 vạn ( yêu cầu: điểm cống hiến cấp hai sao), ước chừng đắt gấp mười lần!

Phi tiêu đời thứ bẩy nếu người dùng có đủ thực lực thì hoàn toàn có thể đả thương quái thú cấp lĩnh chủ loại sơ đẳng. Cấp thú tướng và cấp lĩnh chủ có chênh lệch rất lớn. Nhưng giá cả vũ khí lại không ngờ rằng chênh lệch nhiều như vậy.

“Tinh Thần Niệm lực của mình rất mạnh, hơn nữa còn có thể tăng lên rất nhanh. Vốn định mua phi tiêu sê ri đời thứ bẩy, nhưng mà một bộ giá những 300 vạn, nửa giá lại đòi hỏi điểm cống hiến cấp hai sao! Mình mua năm sáu cái thì mất những hơn một ngàn vạn đồng!”

“Làm sao mình mua cho nổi được?”

“Chừng này tiền, căn bản không thể hao phí được” La Phong vốn tưởng rằng số tiến ban đầu hai ngàn vạn là rất nhiều, nhưng mà bây giờ hắn phát hiện là trang bị của Võ giả có giá cả cũng đắt quá chừng.

Kỳ thật La Phong không biết, mấy cái đồ trang bị này thì giá cả cũng không quá đắt đỏ!

Phải biết là quái thú cấp Lĩnh chủ đến tên lửa đạn đạo nổ ngay cạnh cũng không làm chết được! Một mũi phi tiêu có thể bắn thủng thì thử nghĩ xem yêu cầu đối với vật liệu của mũi phi tiêu cao tới đâu! Một mũi phi tiêu có giá 300 vạn Hoa Hạ tệ, xem chừng cũng còn trong phạm vi hợp lý.

. . .

Kỳ thật đám Võ giả đi mua vũ khí các loại thì tiêu tiền như lá tre. Nhưng rồi về sau này khi bắt giết được các loại quái thú lợi hại thì kiếm tiền cũng rất đáng nể.

Đáng tiếc, hiện tại La Phong còn chưa bắt đầu kiếm tiền.

Sáng hôm sau áng chừng khoảng mười giờ.

Tiểu khu Minh Nguyệt, có một người lạ đi tới vườn hoa của nhà La Phong.

“La Phong tiên sinh, đây là bí kíp ngài mua, muốn mở phái có vân tay của tiên sinh”

La Phong tiếp nhận cái hộp hợp kim dày do người đó đưa cho rồi đặt ngón tay lên đầu đọc dữ liệu “Tách! Vân tay kiểm tra đã được duyệt” Một giọng nói điện tử vang lên, lập tức hộp hợp kim mở ra cho phép nhìn thấy một quyển sách dày khoảng một cm. Trên quyển sách còn có hai đĩa CD.

“Cửu Trọng Lôi Đao.” La Phong đọc bốn chữ trên quyển sách kia.

“La Phong tiên sinh, ngài xem qua đi, sau khi xác nhận thì xin mời ký tên” Người giao hàng mỉm cười nói, nhưng trong mắt hắn nhìn La Phong ẩn chứa một vẻ hâm mộ.

Cửu Trọng Lôi Đao đây!

Võ giả bình thường thì không mua nổi.

” La Phong tiên sinh, tin tưởng rằng ngài đã biết sau khi mua bí kíp vẫn có một số cấm kỵ chứ?” Nhười giao hàng cười nói: “Dựa theo quy củ, tôi cũng nói qua một lần. . . Bản quyền của bí kíp thuộc về người sáng tạo ra bí kíp, bản quyền bí kíp Cửu Trọng Lôi Đao ã¬9thuộc về Lôi thần! Người mua chỉ có quyền học tập, không có quyền truyền thụ. Không được sao chép bí kíp, tự mình mua bán, truyền thụ bí kíp. Một khi có người vi phạm thì võ quán Cực Hạn, võ quán Lôi Điện, liên minh ngầm, quân đội chính phủ sẽ hợp tác truy sát!”

La Phong gật gật đầu, hắn đương nhiên biết quy chế này.

Sau khi nghiệm thu thì người giao hàng ra về.

“Một quyển bí kíp này, kèm theo hai đĩa CD, mà giá một ức ( một trăm triệu) Hoa Hạ tệ a.” La Phong đứng trong vườn mà không ngớt kính nể “Vẫn là sáng tạo ra bí kíp kiếm tiền nhanh nhất, như là Lôi thần, một quyển ã¬` Cửu Trọng Lôi Đao ã¬9của ngài thì người mua càng nhiều, ngài kiếm tiền càng nhiều” chỉ cần hơi tính toán là không khó tưởng tượng Lôi thần rốt cuộc thu lời bao nhiêu tiền.

Chẳng qua. . . Đối với người sáng lập ‘Võ quán Lôi Điện’ như Lôi thần mà nói thì tiền tài không có ý nghĩa quá lớn.

Đang lúc La Phong cầm bí kíp chuẩn bị đi vào nhà thì nghe thấy một tiếng gọi vang lên “La Phong”.

La Phong quay đầu lại thì thấy người vừa đến chính là tổng giáo quan Ổ Thông của hội quán Cực Hạn.

“Chào chú Ô” La Phong cười nói.

“Ta vừa mới thấy người giao hàng của Tổng bộ, cậu mua hàng à?” Ổ Thông cười nói.

“Vâng.” La Phong gật gật đầu.

“ã¬` Cửu Trọng Lôi Đao ã¬9?” Ổ Thông liếc mắt thấy bốn chữ trên bìa quyển bí kíp trên tay La Phong thì chấn động: “Cậu, không ngờ cậu dám bỏ tiền mua cái này?” Các thế lực lớn khống chế rất nghiêm ngặt việc nghiền ngẫm bí kíp này.

“Dù sao tiền để mua cũng không phải là của cháu” La Phong cười, lập tức nói đấy bất đắc dĩ: “Chẳng qua cháu cũng mới phát hiện, bây giờ thật sự là không đủ tiền để mua. Mua chiến đao, quần áo tác chiến hao phí tiền quá nhiều.”

“Đúng rồi, La Phong, ta đến chủ yếu nói cho cậu một chuyện” Tổng giáo quan Ổ Thông cười nói, “Trước đây không lâu, có phải là có một thanh niên tên là Trương Hạo Bạch đắc tội với cậu?”

La Phong rùng mình, Trương Hạo Bạch? Mình còn chưa kịp đi tìm hắn để gây chuyện.

“Đúng, hắn từng tìm người muốn đánh gãy chân tay của cháu” La Phong gật đầu nói.

“Là như thế này. Trương Hạo Bạch có người chú tên gọi ‘Trương Trạch Hổ’, chính là Võ giả của võ quán Lôi Điện. Hắn nhờ Tổng giáo quan võ quán Lôi Điện ở thành phố Dương Châu nói hộ để chuẩn bị giải quyết riêng chuyện này với cậu.” Tổng giáo quan Ổ Thông nói: “La Phong này, không phải cậu đang thiếu tiền sao? Lần này cũng là cơ hội kiếm tiền, cậu có thể nhân cơ hội thu được chút đỉnh!”

——

Sự Kiện Hào Khí Lạc Hồng

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN