Thôn Phệ Tinh Không - Chương 44: Cao điểm
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
123


Thôn Phệ Tinh Không


Chương 44: Cao điểm


Tiểu đội Hỏa Chùy lặng lẽ tiến vào vùng ngoại ô của thị xã 0201.

“La Phong, ba ngày nay chúng ta đi dọc theo đường cao tốc là giải đất hoang vắng.” Trần Cốc vừa đi vừa hạ giọng nói bên cạnh La Phong. “Tuyệt đại đa số quái thú đều sinh sống ở trong các thành thị, sống trong những khu tập trung đông các công trình kiến trúc của con người. Thị xã, một khu vực thành thị lớn như thế mới là nơi thực sự nguy hiểm.”

“Em hiểu, Trần ca!” La Phong gật đầu.

Trong các bài viết ở ‘Ngôi Nhà Cực Hạn’ cũng đề cập tới một số thói quen tụ tập của quái thú.

Trường kỳ chiến đấu với loài người, quái thú cũng phát hiện ra nếu chúng sống ở những giải đất hoang vắng, trống trải, nơi không có gì che chắn thì quân đội cùng với Võ giả của loài người có thể từ xa phát hiện ra chúng, thông qua các loại súng bắn tỉa, các loại vũ khí đạn đạo… tiến hành công kích từ xa.

Mà ở trong các thành thị, có các kiến trúc dày đặc.

Quái thú chỉ cần tránh ở trong những khu nhà cửa riêng biệt, súng bắn tỉa sẽ rất khó có cơ hội, trừ phi các tay súng bắn tỉa đó đi vào trong những khu vực thành thị này. Hơn nữa quân đội loài người một khi tiến vào trong khu vực thành thị chiến đấu cùng quái thú trên các đường phố, như vậy quái thú sẽ chiếm được rất nhiều ưu thế. Các công trình kiến trúc dày đặc mới là thiên đường của quái thú.

“Mục tiêu của tiểu đội Hỏa Chùy chúng ta tất nhiên là quái thú cấp Thú tướng. Nhưng …” Trần Cốc thấp giọng nhắc nhở. “Quái thú cấp Thú tướng đã có trí tuệ nhất định, so với loài người cũng không thua kém bao nhiêu. Quái thú cấp Thú tướng có mệnh lệnh, là sẽ có rất nhiều quái thú cấp thú binh tụ tập lại chung quanh nghe thú tướng chỉ huy. Hầu như chung quanh mỗi thú tướng đều tập trung rất nhiều thú binh, cho nên để giết được một con thú tướng sẽ gặp rất nhiều khó khăn.”

La Phong gật gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

Thú binh cùng thú tướng không chỉ có chênh lệch lớn về thực lực, quan trọng nhất lại là trí tuệ.

Quái thú cấp Thú tướng để bảo vệ mạng sống của mình, đương nhiên sẽ triệu tập rất nhiều quái thú cấp Thú binh bảo hộ ở chung quanh. Ngoại trừ một số ít quái thú chuyên hoạt động riêng lẻ ra, còn thì đại đa số Thú tướng đều có rất nhiều thú binh vây quanh.

“Mọi người cẩn thận một chút, khu vực phía trước có một bầy Thiết Ngưu đấy.” Đội trưởng Cao Phong đột nhiên mở miệng nói. “Thủ lĩnh của bầy Thiết Ngưu này, chắc chắn là một Thú tướng cao cấp, thêm nữa là bầy Thiết Ngưu này số lượng rất lớn, chúng ta tránh đi thôi. Trần Cốc đừng nổ súng khi có Thiết Ngưu tấn công, nhớ kỹ cần phải đánh chết ngay lập tức, đừng để cho Thiết Ngưu kêu gọi đồng bọn.”

“Vâng, đội trưởng.”

Năm người cùng gật đầu.

Vùng ven thị xã không giống với giải đất hoang vắng bên ngoài, nơi này nguy hiểm hơn rất nhiều.

Men theo một con đường nhỏ, sáu người tiểu đội Hỏa Chùy dè dặt bước tới.

“Dừng lại!” Ngụy Thiết, lão đại trong anh em nhà họ Ngụy giơ tay, mắt chăm chú nhìn về phía trước. Ở xa xa phía trước, một con Thiết Mao Dã Trư khổng lồ nằm trên mặt đất, bên cạnh có hai con quái thú Hổ Ngao Khuyển đang cắn xé từng mảng thịt; đột nhiên chúng dừng lại ngẩng đầu nhìn về phía tiểu đội Hỏa Chùy còn ở nơi xa đầy cảnh giác.

“Chúng ta đi qua, không nên động thủ.” Cao Phong hạ thấp giọng nói.

Dọc theo con đường cao tốc hoang vắng, nhóm người La Phong vô cùng tự nhiên, thoải mái, muốn giết quái thú là giết; nhưng ở trong thành thị lại khác.

. . .

Vừa thận trọng di chuyển, phải tránh né hơn mười lần cùng với giải quyết nhanh chóng tám con quái thú cấp Thú binh, nhóm người La Phong đã tới được mục tiêu của mình, tiểu khu Lam Thiên, thị xã 0201. Sở dĩ tiểu khu Lam Thiên được tiểu đội Hỏa Chùy lựa chọn bởi vì ở tiểu khu này có ba tòa nhà chung cư cao tới 21 tầng.

“Đi, lên tầng trên cùng.”

“Mọi người cẩn thận một chút, không chừng ở trong tòa nhà chỗ nào cũng có thể đụng phải quái thú đấy.”

“Đừng gây ra những tiếng động lớn.”

Sáu người của tiểu đội Hỏa Chùy, dọc theo cầu thang không ngừng leo lên.

“Grào…..” Một loạt tiếng gầm trầm thấp quanh quẩn trong tầng nhà, sáu người tiểu đội Hỏa Chùy cùng cau mày, Ngụy Thiết đi đầu tiên, khẽ nói: “Cho dù ở tầng trên cùng, mọi người cũng nên cẩn thận một chút.” Cả nhóm người đều nắm chắc vũ khí trong tay, bất kỳ lúc nào cũng có thể xuất thủ, còn Trần Cốc sử dụng vũ khí nóng thì được bảo hộ ở chính giữa.

Từng bước, từng bước tiến lên.

“Cẩn thận!” La Phong nhìn thoáng qua góc rẽ phía trước thấy đột nhiên nhô ra một con quái thú Sư Ngao Khuyển cao khoảng chừng hai mét, những sợi lông dài phủ kín toàn thân, trông to như một chiếc xe địa hình hầm hố. Con Sư Ngao Khuyển này nhìn thấy loài người lập tức phát ra một tiếng gầm rồi lao tới làm dậy lên một cơn gió mạnh.

Tiểu đội Hỏa Chùy đang đi lên cầu thang, còn con quái thú thì lại hung hăng lao xuống, hơn nữa với thể hình to lớn tạo ra lực lượng thật mạnh mẽ.

Vèo! Vèo!

Hai anh em Ngụy Thiết, Ngụy Thanh đi đầu, động tác gần giống nhau như đúc, một tay cầm tấm chắn, một tay nắm loan đao, đồng thời lao thẳng lên trên vọt qua sát bên người Sư Ngao Khuyển. Lúc lướt sát qua thân thể Sư Ngao Khuyển loan đao trong tay họ hóa thành một đạo đường cong xẹt qua khớp chân trước của con quái thú.

Chiêu thức sử dụng của Ngụy Thiết và Ngụy Thanh đều giống nhau như đúc.

Trúng chiêu, hai chân trước của con quái thú lảo đảo không vững buộc nó phải dừng lại ở giữa cầu thang. Đúng lúc này, Thiết thương Trương Khoa từ phía sau lao thẳng lên, thanh trường thương chế tạo từ hợp kim ở trong tay mang theo một tiếng rít xé gió, đâm thẳng vào đầu con Sư Ngao Khuyển đang lảo đảo.

Vèo! Trường thương lập tức thông qua mắt xuyên thấu vào trong đầu con Sư Ngao Khuyển.

“G…gr..ào…” Tiếng gầm tắt ngang, bốn chân con Sư Ngao Khuyển đạp đạp hai cái, rồi vô lực ngã xuống.

Ba người Ngụy Thanh, Ngụy Thiết, Trương Khoa phối hợp rất hoàn mỹ. Hai người trước hỗ trợ đả thương hai chân trước con Sư Ngao Khuyển, làm nó mất thăng bằng, tận dụng thời khắc đó Trương Khoa nhanh chóng xuất thương, một kích đoạt mạng. Thương pháp Trương Khoa cũng độc, chuẩn đáng sợ, trực tiếp đâm xuyên qua mắt con quái thú.

. . .

Quá trình di chuyển trong tòa nhà lần này, tiểu đội Hỏa Chùy tổng cộng gặp 3 con quái thú tất cả, cũng coi như là may mắn. Mà trong 3 con quái thú này, có một con lại từ phía dưới thang lầu xông lên; khi đó La Phong và Cao Phong hai người đi cuối đội ngũ, tất nhiên là La Phong xuất thủ gọn gàng, dứt khoát, chém chết con quái thú cấp G đó.

* * *

Đi lên tới đầu cầu thang, sáu người tiểu đội Hỏa Chùy đi ra sân thượng của tòa chung cư 21 tầng này.

“Đóng cánh cửa đầu cầu thang lại!” Cao Phong mở miệng nói. “Đề phòng có quái thú từ dưới chạy lên sân thượng.”

“Vâng!”

La Phong và Trương Khoa quay lại đóng cánh cửa sắt vào, xong lại tìm một thanh sắt cài vào rồi bẻ quặp lại, biến nó thành một khung cửa chết.

“Phù, cuối cùng cũng có thể thư giãn đôi chút.” Trương Khoa nở nụ cười méo mó, khó nhọc, đặt mông ngồi xuống sàn sân thượng; lấy từ trong ba lô ra thức ăn giàu năng lượng và nước uống.

“Vẫn mang theo kính viễn vọng đấy chứ.” Đội trưởng Cao Phong nói. “Mọi người lấy kính viễn vọng, ra gần lan can sân thượng nhìn xuống phía dưới cho ta, tìm xem có thấy con quái thú cấp Thú tướng nào không! Nhớ kỹ đừng để thân thể lộ ra phía ngoài nhiều, nếu quái thú phía dưới phát hiện ra chúng ta thì sẽ có đôi chút phiền toái đấy.” Ở trên sân thượng thật ra lại rất an toàn.

Ở trên sân thượng tòa nhà cao tới 21 tầng thì quái thú không có cách nào leo lên từ phía ngoài.

Cho dù quái thú cấp Thú tướng có chỉ huy đám thú binh leo theo cầu thang xông lên, nhưng mà cầu thang thì có rộng được bao nhiêu đâu. Uy hiếp cũng không lớn lao gì, tiểu đội Hỏa Chùy hoàn toàn có đủ thời gian để chạy thoát.

“Bắt đầu tìm kiếm quái thú cấp Thú tướng đi!”

“Anh em chú ý tìm hang ổ của nó.”

La Phong cũng lấy kính viễn vọng từ trong ba lô của mình ra; kính viễn vọng, dây thép,… một vài công cụ phụ trợ mọi người cũng đều tự mang theo, dù sao thì cũng chẳng nặng nề gì cho lắm.

Ngồi chồm hổm ở bên cạnh lan can, La Phong nhòm kỹ từng con đường, góc phố, chỗ nào cũng thấy có quái thú. Trong từng khu vực của thành phố, số lượng quái thú so với ở khu vực hoang dã ngoài kia nhiều gấp cả chục, cả trăm lần. Thậm chí có một cái ngã tư đường nhìn thoáng qua cũng áng chừng được ít nhất có cả trăm con quái thú đang đi tới.

Cho dù là Võ giả cấp Chiến Tướng, nếu bị cả mấy trăm con quái thú vây công, tỷ lệ sống sót cũng không cao.

“Đội trưởng ơi, toàn là quái thú cấp Thú binh thôi.”

“Bên này ta cũng không thấy Thú tướng xuất hiện.”

“Tính cả Cao Phong nữa là năm người, tất cả đều cầm kính viễn vọng từ những vị trí khác nhau nhìn xuống phía dưới. Đứng ở chỗ cao mới có thể dễ dàng nhìn thấy được phía xa. Ở độ cao 21 tầng, trên sân thượng của khu chung cư này có thể nhìn ra rất xa, cũng có thể thấy được rất nhiều quái thú.

“Cạch!” Một cái hòm sắt được Trần Cốc – người duy nhất không dùng kính viễn vọng mở ra. Trong hòm sắt ngoại trừ vô số đạn ra còn có một cái hộp gỗ hình chữ nhật; bên trong hộp gỗ có một số linh kiện của súng bắn tỉa đang được Trần Cốc nhanh chóng lắp ráp lại.

Lát sau…

Một khẩu súng bắn tỉa hạng nặng màu xám bạc đã được lắp xong, cả ống ngắm cũng được lắp ráp hoàn hảo.

“Trần Cốc đem từng viên đạn đặc thù ép vào băng đạn, khoảng chừng 10 viên đạn một băng.

“Đội trưởng, tìm thấy quái thú cấp thú tướng thì cho ta biết nhé.” Trần Cốc mở miệng nói.

“Ừ, ngươi cứ nghỉ ngơi một lát cho tinh thần tỉnh táo đi, việc tìm quái thú cấp Thú tướng để cho chúng ta làm.” Cao Phong gật đầu, sau đó quay sang phân phó. “Mọi người tập trung chú ý, đừng để sót nhé.” Đây là biện pháp dễ dàng nhất khi tìm giết quái thú ở trong thành phố, ở trên cao có thể nhìn thấy xa.

(Lão CC này viết lặp đi lặp lại mất lần rồi :48: cứ ở trên cao mới nhìn được xa, làm như không viết thì người đọc không biết ấy :51: )

Biện pháp này so với việc đứng ở ngã tư đường tìm kiếm quái thú thì tốc độ nhanh hơn cả chục, cả trăm lần, mà độ an toàn lại rất cao.

La Phong, Trương Khoa, hai anh em Ngụy Thiết, Ngụy Thanh cùng với Cao Phong cầm kính viễn vọng cẩn thận nhìn kỹ từng khu vực bên dưới, còn Trần Cốc thì lại ôm khẩu súng bắn tỉa hạng nặng nhắm mắt lại, bắt đầu ngủ.

——

Sự Kiện Hào Khí Lạc Hồng

Tiểu đội Hỏa Chùy lặng lẽ tiến vào vùng ngoại ô của thị xã 0201.

“La Phong, ba ngày nay chúng ta đi dọc theo đường cao tốc là giải đất hoang vắng.” Trần Cốc vừa đi vừa hạ giọng nói bên cạnh La Phong. “Tuyệt đại đa số quái thú đều sinh sống ở trong các thành thị, sống trong những khu tập trung đông các công trình kiến trúc của con người. Thị xã, một khu vực thành thị lớn như thế mới là nơi thực sự nguy hiểm.”

“Em hiểu, Trần ca!” La Phong gật đầu.

Trong các bài viết ở ‘Ngôi Nhà Cực Hạn’ cũng đề cập tới một số thói quen tụ tập của quái thú.

Trường kỳ chiến đấu với loài người, quái thú cũng phát hiện ra nếu chúng sống ở những giải đất hoang vắng, trống trải, nơi không có gì che chắn thì quân đội cùng với Võ giả của loài người có thể từ xa phát hiện ra chúng, thông qua các loại súng bắn tỉa, các loại vũ khí đạn đạo… tiến hành công kích từ xa.

Mà ở trong các thành thị, có các kiến trúc dày đặc.

Quái thú chỉ cần tránh ở trong những khu nhà cửa riêng biệt, súng bắn tỉa sẽ rất khó có cơ hội, trừ phi các tay súng bắn tỉa đó đi vào trong những khu vực thành thị này. Hơn nữa quân đội loài người một khi tiến vào trong khu vực thành thị chiến đấu cùng quái thú trên các đường phố, như vậy quái thú sẽ chiếm được rất nhiều ưu thế. Các công trình kiến trúc dày đặc mới là thiên đường của quái thú.

“Mục tiêu của tiểu đội Hỏa Chùy chúng ta tất nhiên là quái thú cấp Thú tướng. Nhưng …” Trần Cốc thấp giọng nhắc nhở. “Quái thú cấp Thú tướng đã có trí tuệ nhất định, so với loài người cũng không thua kém bao nhiêu. Quái thú cấp Thú tướng có mệnh lệnh, là sẽ có rất nhiều quái thú cấp thú binh tụ tập lại chung quanh nghe thú tướng chỉ huy. Hầu như chung quanh mỗi thú tướng đều tập trung rất nhiều thú binh, cho nên để giết được một con thú tướng sẽ gặp rất nhiều khó khăn.”

La Phong gật gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

Thú binh cùng thú tướng không chỉ có chênh lệch lớn về thực lực, quan trọng nhất lại là trí tuệ.

Quái thú cấp Thú tướng để bảo vệ mạng sống của mình, đương nhiên sẽ triệu tập rất nhiều quái thú cấp Thú binh bảo hộ ở chung quanh. Ngoại trừ một số ít quái thú chuyên hoạt động riêng lẻ ra, còn thì đại đa số Thú tướng đều có rất nhiều thú binh vây quanh.

“Mọi người cẩn thận một chút, khu vực phía trước có một bầy Thiết Ngưu đấy.” Đội trưởng Cao Phong đột nhiên mở miệng nói. “Thủ lĩnh của bầy Thiết Ngưu này, chắc chắn là một Thú tướng cao cấp, thêm nữa là bầy Thiết Ngưu này số lượng rất lớn, chúng ta tránh đi thôi. Trần Cốc đừng nổ súng khi có Thiết Ngưu tấn công, nhớ kỹ cần phải đánh chết ngay lập tức, đừng để cho Thiết Ngưu kêu gọi đồng bọn.”

“Vâng, đội trưởng.”

Năm người cùng gật đầu.

Vùng ven thị xã không giống với giải đất hoang vắng bên ngoài, nơi này nguy hiểm hơn rất nhiều.

Men theo một con đường nhỏ, sáu người tiểu đội Hỏa Chùy dè dặt bước tới.

“Dừng lại!” Ngụy Thiết, lão đại trong anh em nhà họ Ngụy giơ tay, mắt chăm chú nhìn về phía trước. Ở xa xa phía trước, một con Thiết Mao Dã Trư khổng lồ nằm trên mặt đất, bên cạnh có hai con quái thú Hổ Ngao Khuyển đang cắn xé từng mảng thịt; đột nhiên chúng dừng lại ngẩng đầu nhìn về phía tiểu đội Hỏa Chùy còn ở nơi xa đầy cảnh giác.

“Chúng ta đi qua, không nên động thủ.” Cao Phong hạ thấp giọng nói.

Dọc theo con đường cao tốc hoang vắng, nhóm người La Phong vô cùng tự nhiên, thoải mái, muốn giết quái thú là giết; nhưng ở trong thành thị lại khác.

. . .

Vừa thận trọng di chuyển, phải tránh né hơn mười lần cùng với giải quyết nhanh chóng tám con quái thú cấp Thú binh, nhóm người La Phong đã tới được mục tiêu của mình, tiểu khu Lam Thiên, thị xã 0201. Sở dĩ tiểu khu Lam Thiên được tiểu đội Hỏa Chùy lựa chọn bởi vì ở tiểu khu này có ba tòa nhà chung cư cao tới 21 tầng.

“Đi, lên tầng trên cùng.”

“Mọi người cẩn thận một chút, không chừng ở trong tòa nhà chỗ nào cũng có thể đụng phải quái thú đấy.”

“Đừng gây ra những tiếng động lớn.”

Sáu người của tiểu đội Hỏa Chùy, dọc theo cầu thang không ngừng leo lên.

“Grào…..” Một loạt tiếng gầm trầm thấp quanh quẩn trong tầng nhà, sáu người tiểu đội Hỏa Chùy cùng cau mày, Ngụy Thiết đi đầu tiên, khẽ nói: “Cho dù ở tầng trên cùng, mọi người cũng nên cẩn thận một chút.” Cả nhóm người đều nắm chắc vũ khí trong tay, bất kỳ lúc nào cũng có thể xuất thủ, còn Trần Cốc sử dụng vũ khí nóng thì được bảo hộ ở chính giữa.

Từng bước, từng bước tiến lên.

“Cẩn thận!” La Phong nhìn thoáng qua góc rẽ phía trước thấy đột nhiên nhô ra một con quái thú Sư Ngao Khuyển cao khoảng chừng hai mét, những sợi lông dài phủ kín toàn thân, trông to như một chiếc xe địa hình hầm hố. Con Sư Ngao Khuyển này nhìn thấy loài người lập tức phát ra một tiếng gầm rồi lao tới làm dậy lên một cơn gió mạnh.

Tiểu đội Hỏa Chùy đang đi lên cầu thang, còn con quái thú thì lại hung hăng lao xuống, hơn nữa với thể hình to lớn tạo ra lực lượng thật mạnh mẽ.

Vèo! Vèo!

Hai anh em Ngụy Thiết, Ngụy Thanh đi đầu, động tác gần giống nhau như đúc, một tay cầm tấm chắn, một tay nắm loan đao, đồng thời lao thẳng lên trên vọt qua sát bên người Sư Ngao Khuyển. Lúc lướt sát qua thân thể Sư Ngao Khuyển loan đao trong tay họ hóa thành một đạo đường cong xẹt qua khớp chân trước của con quái thú.

Chiêu thức sử dụng của Ngụy Thiết và Ngụy Thanh đều giống nhau như đúc.

Trúng chiêu, hai chân trước của con quái thú lảo đảo không vững buộc nó phải dừng lại ở giữa cầu thang. Đúng lúc này, Thiết thương Trương Khoa từ phía sau lao thẳng lên, thanh trường thương chế tạo từ hợp kim ở trong tay mang theo một tiếng rít xé gió, đâm thẳng vào đầu con Sư Ngao Khuyển đang lảo đảo.

Vèo! Trường thương lập tức thông qua mắt xuyên thấu vào trong đầu con Sư Ngao Khuyển.

“G…gr..ào…” Tiếng gầm tắt ngang, bốn chân con Sư Ngao Khuyển đạp đạp hai cái, rồi vô lực ngã xuống.

Ba người Ngụy Thanh, Ngụy Thiết, Trương Khoa phối hợp rất hoàn mỹ. Hai người trước hỗ trợ đả thương hai chân trước con Sư Ngao Khuyển, làm nó mất thăng bằng, tận dụng thời khắc đó Trương Khoa nhanh chóng xuất thương, một kích đoạt mạng. Thương pháp Trương Khoa cũng độc, chuẩn đáng sợ, trực tiếp đâm xuyên qua mắt con quái thú.

. . .

Quá trình di chuyển trong tòa nhà lần này, tiểu đội Hỏa Chùy tổng cộng gặp 3 con quái thú tất cả, cũng coi như là may mắn. Mà trong 3 con quái thú này, có một con lại từ phía dưới thang lầu xông lên; khi đó La Phong và Cao Phong hai người đi cuối đội ngũ, tất nhiên là La Phong xuất thủ gọn gàng, dứt khoát, chém chết con quái thú cấp G đó.

* * *

Đi lên tới đầu cầu thang, sáu người tiểu đội Hỏa Chùy đi ra sân thượng của tòa chung cư 21 tầng này.

“Đóng cánh cửa đầu cầu thang lại!” Cao Phong mở miệng nói. “Đề phòng có quái thú từ dưới chạy lên sân thượng.”

“Vâng!”

La Phong và Trương Khoa quay lại đóng cánh cửa sắt vào, xong lại tìm một thanh sắt cài vào rồi bẻ quặp lại, biến nó thành một khung cửa chết.

“Phù, cuối cùng cũng có thể thư giãn đôi chút.” Trương Khoa nở nụ cười méo mó, khó nhọc, đặt mông ngồi xuống sàn sân thượng; lấy từ trong ba lô ra thức ăn giàu năng lượng và nước uống.

“Vẫn mang theo kính viễn vọng đấy chứ.” Đội trưởng Cao Phong nói. “Mọi người lấy kính viễn vọng, ra gần lan can sân thượng nhìn xuống phía dưới cho ta, tìm xem có thấy con quái thú cấp Thú tướng nào không! Nhớ kỹ đừng để thân thể lộ ra phía ngoài nhiều, nếu quái thú phía dưới phát hiện ra chúng ta thì sẽ có đôi chút phiền toái đấy.” Ở trên sân thượng thật ra lại rất an toàn.

Ở trên sân thượng tòa nhà cao tới 21 tầng thì quái thú không có cách nào leo lên từ phía ngoài.

Cho dù quái thú cấp Thú tướng có chỉ huy đám thú binh leo theo cầu thang xông lên, nhưng mà cầu thang thì có rộng được bao nhiêu đâu. Uy hiếp cũng không lớn lao gì, tiểu đội Hỏa Chùy hoàn toàn có đủ thời gian để chạy thoát.

“Bắt đầu tìm kiếm quái thú cấp Thú tướng đi!”

“Anh em chú ý tìm hang ổ của nó.”

La Phong cũng lấy kính viễn vọng từ trong ba lô của mình ra; kính viễn vọng, dây thép,… một vài công cụ phụ trợ mọi người cũng đều tự mang theo, dù sao thì cũng chẳng nặng nề gì cho lắm.

Ngồi chồm hổm ở bên cạnh lan can, La Phong nhòm kỹ từng con đường, góc phố, chỗ nào cũng thấy có quái thú. Trong từng khu vực của thành phố, số lượng quái thú so với ở khu vực hoang dã ngoài kia nhiều gấp cả chục, cả trăm lần. Thậm chí có một cái ngã tư đường nhìn thoáng qua cũng áng chừng được ít nhất có cả trăm con quái thú đang đi tới.

Cho dù là Võ giả cấp Chiến Tướng, nếu bị cả mấy trăm con quái thú vây công, tỷ lệ sống sót cũng không cao.

“Đội trưởng ơi, toàn là quái thú cấp Thú binh thôi.”

“Bên này ta cũng không thấy Thú tướng xuất hiện.”

“Tính cả Cao Phong nữa là năm người, tất cả đều cầm kính viễn vọng từ những vị trí khác nhau nhìn xuống phía dưới. Đứng ở chỗ cao mới có thể dễ dàng nhìn thấy được phía xa. Ở độ cao 21 tầng, trên sân thượng của khu chung cư này có thể nhìn ra rất xa, cũng có thể thấy được rất nhiều quái thú.

“Cạch!” Một cái hòm sắt được Trần Cốc – người duy nhất không dùng kính viễn vọng mở ra. Trong hòm sắt ngoại trừ vô số đạn ra còn có một cái hộp gỗ hình chữ nhật; bên trong hộp gỗ có một số linh kiện của súng bắn tỉa đang được Trần Cốc nhanh chóng lắp ráp lại.

Lát sau…

Một khẩu súng bắn tỉa hạng nặng màu xám bạc đã được lắp xong, cả ống ngắm cũng được lắp ráp hoàn hảo.

“Trần Cốc đem từng viên đạn đặc thù ép vào băng đạn, khoảng chừng 10 viên đạn một băng.

“Đội trưởng, tìm thấy quái thú cấp thú tướng thì cho ta biết nhé.” Trần Cốc mở miệng nói.

“Ừ, ngươi cứ nghỉ ngơi một lát cho tinh thần tỉnh táo đi, việc tìm quái thú cấp Thú tướng để cho chúng ta làm.” Cao Phong gật đầu, sau đó quay sang phân phó. “Mọi người tập trung chú ý, đừng để sót nhé.” Đây là biện pháp dễ dàng nhất khi tìm giết quái thú ở trong thành phố, ở trên cao có thể nhìn thấy xa.

(Lão CC này viết lặp đi lặp lại mất lần rồi :48: cứ ở trên cao mới nhìn được xa, làm như không viết thì người đọc không biết ấy :51: )

Biện pháp này so với việc đứng ở ngã tư đường tìm kiếm quái thú thì tốc độ nhanh hơn cả chục, cả trăm lần, mà độ an toàn lại rất cao.

La Phong, Trương Khoa, hai anh em Ngụy Thiết, Ngụy Thanh cùng với Cao Phong cầm kính viễn vọng cẩn thận nhìn kỹ từng khu vực bên dưới, còn Trần Cốc thì lại ôm khẩu súng bắn tỉa hạng nặng nhắm mắt lại, bắt đầu ngủ.

——

Sự Kiện Hào Khí Lạc Hồng

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN