Thôn Phệ Tinh Không - Chương 736: Hỗn Độn Thành Chủ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
31


Thôn Phệ Tinh Không


Chương 736: Hỗn Độn Thành Chủ


Cửa Phủ Thành Chủ ở Hỗn Độn Thành luôn mở rộng, thường xuyên có người ra vào Phủ Thành Chủ.
La Phong cũng rất quen thuộc đi vào Phủ Thành Chủ, nhưng lúc trước đều đi tới tìm hiểu Cửu Vũ Hỗn Độn Bia, còn lần này, lại đi tới bái kiến “Hỗn Độn thành chủ”.
– Nội Phủ Thành chủ!
La Phong hít sâu một hơi, đi về phía nghiêm ngặt nhất Phủ Thành Chủ ” Nội Phủ”.
Cửa phủ luôn luôn mở.

Nhưng Nội Phủ lại có hộ vệ canh gác nghiêm ngặt, liếc mắt nhìn qua thấy các hộ vệ ai nấy đều là Thần Linh Bất Hủ
– Choang!
Hai hộ vệ đồng thời hạ trường thương, ngăn La Phong lại, đồng thời lạnh lùng nhìn La Phong.
– Ta là La Phong, tới đây để bái kiến thành chủ đại nhân.
La Phong cung kính nói.
– Thành chủ đại nhân, ngươi muốn gặp là có thể gặp sao?
Trong đó có một hộ vệ toàn thân thoáng có lôi điện vờn quanh, lạnh lẽo nhìn La Phong.
– Nếu không có lệnh của thành chủ đại nhân, dù là tôn giả cũng đừng mơ đều gặp được thành chủ đại nhân.
Họ có thể canh cửa cho Hỗn Độn Thành Chủ kỳ thật cũng rất đang kiêu hãnh đắc ý rồi. Hỗn Độn Thành Chủ là tồn tại số một của công ty Vũ Trụ Giả. Là người nắm quyền cao nhất.
Thần Linh Bất Hủ đều tranh nhau canh cửa, cho dù là canh cửa, cũng có thể không thèm nể mặt đám Vũ Trụ Tôn Giả tới đây bái phỏng một chút nào.
Vì họ canh cửa này chính là đại biểu cho bộ mặt của Hỗn Độn Thành Chủ.
– Thỉnh được thông bẩm.
La Phong cười khẽ nói:
– Ta thật ra đã được thành chủ đại nhân ra lệnh nên mới đến đây.
– Hả?
Một đám Thần Linh Bất Hủ hộ vệ chung quanh đều nhìn nhìn La Phong.
Cũng đúng
Không có mệnh lệnh của Hỗn Độn Thành Chủ, tiểu gia hỏa nào dám chạy đến đây quấy rối.
– Ngươi chờ một chút, ta đi thông bẩm.
Vẻ mặt tên hộ vệ Bất Hủ có lôi điện xoay vòng không còn lạnh lùng, mà hơi có vẻ tươi cười.
– Ngươi nhất định là La Phong rồi?
Lập tức, tên Bất Hủ hộ vệ kinh ngạc nhìn La Phong.
La Phong mỉm cười gật đầu.
– Đi vào đi, Quy Nhất Tôn Giả đang trong đó chờ ngươi.
Tên hộ vệ Bất Hủ có lôi điện xoay vòng quanh người nói, đồng thời cũng kéo trường thương ngăn trở La Phong về.
La Phong cười, rồi tiến vào Nội Phủ. Đám Bất Hủ hộ vệ nhìn hắn ly khai đều không khỏi truyền âm thảo luận với nhau. Phải biết rằng, Vực Chủ hoặc Giới Chủ có thể tiến vào ‘ Nội Phủ ” Phủ Thành Chủ, e rằng trên ức năm cũng khó mà chạm mặt được. Đây là nơi Hỗn Độn Thành Chủ sinh sống chứ đùa sao.
Nội Phủ.
Dọc theo hành lang rộng lớn, chẳng mấy chốc đã đi đến một trên quảng trường toàn đá lộn xộn. La Phong liếc mắt thấy xa xa có một nam tử đầu trọc mặc chiến bào màu đỏ rực đang đứng. Người này có vẻ tươi cười, cả người lại có vẻ rất bình lặng. Chỉ cần nhìn nam tử đầu trọc này, La Phong đã không tự chủ được cảm thấy lòng yên tĩnh lại, thấp thoáng như dung nhập vào một tinh không một tĩnh lặng uyên bác, hoặc một không gian vũ trụ.
Chung quanh tất cả như đều biến mất, chỉ còn lại có nam tử đầu trọc đứng đó.
“Hả? ” La Phong run lên, rồi bừng tỉnh lại.
“Nhân vật đáng sợ thật, Thiên Kinh Cung Chủ, Bất Tử Tôn Giả, Thực Hỏa Tôn Giả, Cửu Kiếm Tôn Giả… những Vũ Trụ Tôn Giả ta đều cảm giác thấy họ vô cùng lợi hại. Còn Thần Linh Bất Hủ cấp phong Vương mặc dù cũng mạnh, nhưng ta miễn cưỡng còn có thể phán đoán ra họ mạnh yếu tới đâu. Còn nhân vật trước mắt này, ta căn bản không thể phán đoán, hẳn phải là cũng Vũ Trụ Tôn Giả. ” La Phong trong nháy mắt đã xác nhận.” Phỏng chừng người này là ” Quy Nhất Tôn Giả” mà đám thủ vệ Nội Phủ nói rồi.”
La Phong đi về phía nam tử đầu trọc chiến bào đỏ rực.
– Ta là Quy Nhất Tôn Giả, phụng lệnh sư phụ, đến đây tiếp ngươi.
Quy Nhất Tôn Giả mỉm cười, nụ cười có sức mạnh đánh vào tâm linh.
– La Phong bái kiến Quy Nhất Tôn Giả.
La Phong cung kính hành lễ.
– Đi theo ta.
Quy Nhất Tôn Giả nói.
– Dạ.
La Phong cung kính đi theo một bên.
Quy Nhất Tôn Giả dẫn La Phong, đi vào Nội Phủ Phủ Thành Chủ. Đồng thời lại cười quay đầu nhìn về phía La Phong:
– Sư phụ có ý thu ngươi làm ký danh đệ tử, ta thấy ngươi, hẳn cũng nguyện ý rồi chứ?
– Dạ.
La Phong gật đầu.
– Ừm, ngươi đã thành ký danh đệ tử dưới trướng sư phụ, không cần xưng hô với ta là Quy Nhất Tôn Giả nữa, cứ gọi ta là Nhị sư huynh là được.
Quy Nhất Tôn Giả cười khẽ nói:
– Ta bái làm môn hạ sư phụ cực sớm, cho nên mới có thể trở thành Nhị sư huynh. Sư phụ có rất nhiều đệ tử, không ít người mạnh hơn ta. Chỉ vì sư phụ phá lệ ân sủng, ta mới có thể thường xuyên ở cùng sư phụ.
La Phong liền nói:
– Ra mắt Nhị sư huynh.
– Ừm.
Quy Nhất Tôn Giả mỉm cười vừa đi vừa nói chuyện.
– Sư phụ có tam đại phân thân, chủ trì ở Hỗn Độn Thành chính là chủ Sát Phạt. Do đó ngươi cần phải cung kính, không thể đắc tội nhé.
– Dạ.
La Phong cả kinh, vội cung kính đáp.
Trời.

Hỗn Độn Thành Chủ lại có tới tam đại phân thân. Ở lại Hỗn Độn Thành chính là chủ Sát Phạt? Chẳng lẽ vẻn vẹn chỉ cần một phân thân cũng có thể trấn thủ cả Hỗn Độn Thành? Nếu là như vậy, thực lực Hỗn Độn Thành Chủ thật sự làm cho người ta không thể tưởng tượng được.
Kỳ thật Hỗn Độn Thành Chủ có tam đại phân thân sớm đã không còn là bí mật. Cường giả sở dĩ là cường giả, được người ta tôn kính, là phải dựa vào giết chóc mà nên. Hỗn Độn Thành Chủ tam đại phân thân cộng lại cũng giết cường giả ngoại tộc. Từng phân thân đều có thực lực cường đại không tưởng tượng nổi.
“Khu Hỗn độn? ” La Phong nhìn ra một đình viện u tĩnh trước mặt. Ngoài đình viện có một tấm bia đá, trên tấm bia đá có hai chữ Khu Hỗn Độn.
– Sư phụ bên trong ấy.
Quy Nhất Tôn Giả nói rồi đưa La Phong tiến vào.
La Phong cũng bước vào theo.
Ầm ầm…
Thời không rung động. Lúc trước vẫn còn tại Phủ Thành Chủ, nhưng khi La Phong cất một bước bước vào đình viện thì cảm giác thấy vật đổi sao dời, mình đã tiến vào một khoảng thế giới mênh mông.
Đại địa vô tận, liếc mắt nhìn quanh, có những thi thể rải rác khắp nơi, một vài thi thể khổng lồ như tinh cầu, còn cái lại nhỏ hơn cả nhân loại, nhưng những thi thể đó đều ẩn chứa khí tức đáng sợ làm người ta ớn lạnh. Hẳn là một đống hoang tàn của một chiến trường đỉnh cao đáng sợ.
La Phong cùng Quy Nhất Tôn Giả hành tẩu qua vùng đất hoan tàn liếc mắt nhìn không tới cuối.
– Sư phụ.
Quy Nhất Tôn Giả đột nhiên hô.
– Hả?
La Phong lúc này mới khiếp sợ phát hiện… gần đó có một nam tử cao cao ba thước, rất lực lưỡng. Hắn mặc một bộ chiến khải màu đỏ sậm cổ kính vô cùng phức tạp, chân đi giày chiến, đồng thời một cái đuôi đầy lân giáp từ dưới chiếc quần chiến lòi ra.
Khi ánh mắt La Phong nhìn vào người này, hắn cảm thấy linh hồn như run lên. Lúc đầu chỉ là thấy một bóng người, sau đó lại như thấy được cả quy luật vũ trụ vô cùng vô tận. Quy luật vũ trụ mênh mông rộng lớn không ngừng tản ra khí tức giết chóc, làm thậm chí cả linh hồn La Phong cũng hoàn toàn phải thần phục.
Không có chút ý nghĩ phản kháng nào.
– La Phong?
Một thanh âm rất bình thường vang lên. Lúc trước tất cả các hình tượng hão huyền toàn bộ biến mất, La Phong dùng mắt thường có thể thấy được nam tử này.
Nam tử mặc chiến khải màu đỏ sậm, có đuôi đầy lân giáp quay đầu nhìn về phía La Phong. Trên trán hắn mọc ra hai sừng màu đỏ rực, trên mặt cũng có những hoa văn kỳ dị, có vẻ rất hung ác. Nhưng đôi mắt hắn lại bình thản như hải dương mênh mông, như tinh không vô tận, làm cho người ta vô tình cảm an bình
– La Phong bái kiến thành chủ đại nhân.
La Phong vội quỳ mọp xuống.
– Đáng sợ, thật là đáng sợ.
La Phong trong lòng kinh hãi.
– Ta vừa thấy đã, lại tựa như thấy cả quy luật vũ trụ. Đúng, đây là cảnh giới quy luật của bản thân hắn! Hi La Đa cũng nói… Thần thú nhất định quy luật dung hợp, nhất cử nhất động đều dẫn theo quy luật dung hợp. Cho dù là pho tượng Thần Thú cũng tự dẫn theo quy luật dung hợp! Còn Hỗn Độn Thành Chủ, hắn đã đạt tới trình độ như vậy, tự thân đã tự nhiên có quy luật rồi. Quan khán bản thân Hỗn Độn Thành Chủ, cũng như trực tiếp quan sát những quy luật cường đại của Hỗn Độn Thành Chủ.
Đây là cảnh giới.
Tuyệt đối trên cảnh giới của Vũ Trụ Tôn Giả, chính thức đứng trên đỉnh cao nhất của vũ trụ mênh mông.
– Biểu hiện của ngươi rất không tệ, kỳ ngộ cũng rất nhiều.
Hỗn Độn Thành Chủ nhìn La Phong, mỉm cười nói.
La Phong cung kính lắng nghe.
Nhưng đáy lòng lại cảm thấy hốt hoảng. Vì hắn cảm giác ánh mắt của Hỗn Độn Thành Chủ như nhìn thấu mình. Mình tựa hồ chẳng hề còn bí mật gì:
“Không, phân thân Ma Sát Tộc của ta mang theo nguyên hạch vẫn luôn ẩn mình tại nhẫn thế giới. Còn ta đã sớm luyện hóa nhẫn thế giới rồi. Nếu có người thăm dò thì ta sớm đã phát hiện chứ.
Nếu có người thăm dò nguyên hạch ta, ta cũng phải phát hiện mới đúng. Ừm, nhưng thực lực Hỗn Độn Thành Chủ rất khó tin, cũng khó nói. Nhưng hắn dù sao cũng là Hỗn Độn Thành Chủ, phỏng chừng còn không tới mức tiến hành điều tra nhẫn thế giới của ta.”
– Ta thấy video ngươi xông lên Thông Thiên Kiều rồi. Người sắp hiểu thấu bản chất 108 loại không gian rồi.
Hỗn Độn Thành Chủ cười khẽ nói:
– Lần này đi tới Hỗn Độn Thành, còn chưa tới 90 năm, cũng sắp hiểu được 108 loại bản chất không gian, quả là rất khá.
La Phong ngoan ngoãn lắng nghe.
– Ngươi vượt qua tầng thứ 13, hẳn là đã tìm hiểu pho tượng Thần Thú khổng lồ của tộc quần Kim Giác ở “Thần Thú Hợp Cốc”, có được một chút lĩnh ngộ ý cảnh rồi phải không?
Hỗn Độn Thành Chủ nói.
– Dạ.
La Phong liền nói.
Trong lòng lại run lên.
Thật là đáng sợ. Hỗn Độn Thành Chủ phán đoán mặc dù hơi có sai số, nhưng lại không thể xem như lầm lẫn. Vì La Phong điêu khắc vô số làn, cũng là điêu khắc lại pho tượng Thần Thú khổng lồ đang ngủ say ở Thần Thú Hợp Cốc. Vì pho tượng Thần Thú loại nhỏ mà La Phong tìm được căn bản không thể điêu khắc được. Một khi điêu khắc, chỉ nét bút hơi sai một chút là bị vũ trụ áp bách. Còn pho tượng Thần Thú ngủ say do Hi La Đa, lưu lại thì vẫn có thể khắc ra.
– Có thể ngộ ra một chút ý cảnh, không tệ.
Hỗn Độn Thành Chủ nói:
– Ngươi có nguyện làm đệ tử ký danh của ta không?
– Đệ tử nguyện ý.
La Phong cung kính nói.
Hỗn Độn Thành Chủ gật đầu.
Hắn, chính là nhân vật đứng trên đỉnh cao nhân loại. Mặc dù thiên tài là rất trọng yếu, nhưng hắn cũng hiểu rất rõ… có những người có lẽ tốc độ cảm ngộ chậm, nhưng lại có thể đột phá tiến bước không ngừng, từ đó có thể trở thành Vũ Trụ Tôn Giả. Do đó trừ phi là loại thiên tài tuyệt thế ngàn vạn kỷ nguyên mới xuất hiện, chứ nếu không hắn sẽ không quan tâm.
Cho dù là thiên tài tuyệt thế ngàn vạn kỷ nguyên mới xuất hiện, Hỗn Độn Thành Chủ cũng phải quan sát, quan sát xong mới xác nhận có thu người này làm thân truyền đệ tử không.
– Ta biết Chân Diễn đổi cho ngươi thiên đầu của Diễn Thần Thất Biến.
Hỗn Độn Thành Chủ nói:
– Còn ngươi có thể cảm ngộ chút ý cảnh của pho tượng Thần Thú, chứng tỏ về phương diện quy luật dung hợp rất có thiên phú. Nhưng… quy luật dung hợp, khó hơn ngàn vạn lần so với việc ngươi chỉ cần lĩnh ngộ một loại quy luật.
– Ta cho ngươi thời gian 3000 năm.
Hỗn Độn Thành Chủ nói.
– Nếu ngươi tại Hỗn Độn Thành trong vòng 3000 năm mà có thể luyện thành Diễn Thần Thất Biến tầng thứ nhất, ta sẽ thu ngươi làm thân truyền đệ tử.
Hỗn Độn Thành Chủ nhìn La Phong nói.

Sự Kiện Hào Khí Lạc Hồng

Cửa Phủ Thành Chủ ở Hỗn Độn Thành luôn mở rộng, thường xuyên có người ra vào Phủ Thành Chủ.
La Phong cũng rất quen thuộc đi vào Phủ Thành Chủ, nhưng lúc trước đều đi tới tìm hiểu Cửu Vũ Hỗn Độn Bia, còn lần này, lại đi tới bái kiến “Hỗn Độn thành chủ”.
– Nội Phủ Thành chủ!
La Phong hít sâu một hơi, đi về phía nghiêm ngặt nhất Phủ Thành Chủ ” Nội Phủ”.
Cửa phủ luôn luôn mở.

Nhưng Nội Phủ lại có hộ vệ canh gác nghiêm ngặt, liếc mắt nhìn qua thấy các hộ vệ ai nấy đều là Thần Linh Bất Hủ
– Choang!
Hai hộ vệ đồng thời hạ trường thương, ngăn La Phong lại, đồng thời lạnh lùng nhìn La Phong.
– Ta là La Phong, tới đây để bái kiến thành chủ đại nhân.
La Phong cung kính nói.
– Thành chủ đại nhân, ngươi muốn gặp là có thể gặp sao?
Trong đó có một hộ vệ toàn thân thoáng có lôi điện vờn quanh, lạnh lẽo nhìn La Phong.
– Nếu không có lệnh của thành chủ đại nhân, dù là tôn giả cũng đừng mơ đều gặp được thành chủ đại nhân.
Họ có thể canh cửa cho Hỗn Độn Thành Chủ kỳ thật cũng rất đang kiêu hãnh đắc ý rồi. Hỗn Độn Thành Chủ là tồn tại số một của công ty Vũ Trụ Giả. Là người nắm quyền cao nhất.
Thần Linh Bất Hủ đều tranh nhau canh cửa, cho dù là canh cửa, cũng có thể không thèm nể mặt đám Vũ Trụ Tôn Giả tới đây bái phỏng một chút nào.
Vì họ canh cửa này chính là đại biểu cho bộ mặt của Hỗn Độn Thành Chủ.
– Thỉnh được thông bẩm.
La Phong cười khẽ nói:
– Ta thật ra đã được thành chủ đại nhân ra lệnh nên mới đến đây.
– Hả?
Một đám Thần Linh Bất Hủ hộ vệ chung quanh đều nhìn nhìn La Phong.
Cũng đúng
Không có mệnh lệnh của Hỗn Độn Thành Chủ, tiểu gia hỏa nào dám chạy đến đây quấy rối.
– Ngươi chờ một chút, ta đi thông bẩm.
Vẻ mặt tên hộ vệ Bất Hủ có lôi điện xoay vòng không còn lạnh lùng, mà hơi có vẻ tươi cười.
– Ngươi nhất định là La Phong rồi?
Lập tức, tên Bất Hủ hộ vệ kinh ngạc nhìn La Phong.
La Phong mỉm cười gật đầu.
– Đi vào đi, Quy Nhất Tôn Giả đang trong đó chờ ngươi.
Tên hộ vệ Bất Hủ có lôi điện xoay vòng quanh người nói, đồng thời cũng kéo trường thương ngăn trở La Phong về.
La Phong cười, rồi tiến vào Nội Phủ. Đám Bất Hủ hộ vệ nhìn hắn ly khai đều không khỏi truyền âm thảo luận với nhau. Phải biết rằng, Vực Chủ hoặc Giới Chủ có thể tiến vào ‘ Nội Phủ ” Phủ Thành Chủ, e rằng trên ức năm cũng khó mà chạm mặt được. Đây là nơi Hỗn Độn Thành Chủ sinh sống chứ đùa sao.
Nội Phủ.
Dọc theo hành lang rộng lớn, chẳng mấy chốc đã đi đến một trên quảng trường toàn đá lộn xộn. La Phong liếc mắt thấy xa xa có một nam tử đầu trọc mặc chiến bào màu đỏ rực đang đứng. Người này có vẻ tươi cười, cả người lại có vẻ rất bình lặng. Chỉ cần nhìn nam tử đầu trọc này, La Phong đã không tự chủ được cảm thấy lòng yên tĩnh lại, thấp thoáng như dung nhập vào một tinh không một tĩnh lặng uyên bác, hoặc một không gian vũ trụ.
Chung quanh tất cả như đều biến mất, chỉ còn lại có nam tử đầu trọc đứng đó.
“Hả? ” La Phong run lên, rồi bừng tỉnh lại.
“Nhân vật đáng sợ thật, Thiên Kinh Cung Chủ, Bất Tử Tôn Giả, Thực Hỏa Tôn Giả, Cửu Kiếm Tôn Giả… những Vũ Trụ Tôn Giả ta đều cảm giác thấy họ vô cùng lợi hại. Còn Thần Linh Bất Hủ cấp phong Vương mặc dù cũng mạnh, nhưng ta miễn cưỡng còn có thể phán đoán ra họ mạnh yếu tới đâu. Còn nhân vật trước mắt này, ta căn bản không thể phán đoán, hẳn phải là cũng Vũ Trụ Tôn Giả. ” La Phong trong nháy mắt đã xác nhận.” Phỏng chừng người này là ” Quy Nhất Tôn Giả” mà đám thủ vệ Nội Phủ nói rồi.”
La Phong đi về phía nam tử đầu trọc chiến bào đỏ rực.
– Ta là Quy Nhất Tôn Giả, phụng lệnh sư phụ, đến đây tiếp ngươi.
Quy Nhất Tôn Giả mỉm cười, nụ cười có sức mạnh đánh vào tâm linh.
– La Phong bái kiến Quy Nhất Tôn Giả.
La Phong cung kính hành lễ.
– Đi theo ta.
Quy Nhất Tôn Giả nói.
– Dạ.
La Phong cung kính đi theo một bên.
Quy Nhất Tôn Giả dẫn La Phong, đi vào Nội Phủ Phủ Thành Chủ. Đồng thời lại cười quay đầu nhìn về phía La Phong:
– Sư phụ có ý thu ngươi làm ký danh đệ tử, ta thấy ngươi, hẳn cũng nguyện ý rồi chứ?
– Dạ.
La Phong gật đầu.
– Ừm, ngươi đã thành ký danh đệ tử dưới trướng sư phụ, không cần xưng hô với ta là Quy Nhất Tôn Giả nữa, cứ gọi ta là Nhị sư huynh là được.
Quy Nhất Tôn Giả cười khẽ nói:
– Ta bái làm môn hạ sư phụ cực sớm, cho nên mới có thể trở thành Nhị sư huynh. Sư phụ có rất nhiều đệ tử, không ít người mạnh hơn ta. Chỉ vì sư phụ phá lệ ân sủng, ta mới có thể thường xuyên ở cùng sư phụ.
La Phong liền nói:
– Ra mắt Nhị sư huynh.
– Ừm.
Quy Nhất Tôn Giả mỉm cười vừa đi vừa nói chuyện.
– Sư phụ có tam đại phân thân, chủ trì ở Hỗn Độn Thành chính là chủ Sát Phạt. Do đó ngươi cần phải cung kính, không thể đắc tội nhé.
– Dạ.
La Phong cả kinh, vội cung kính đáp.
Trời.

Hỗn Độn Thành Chủ lại có tới tam đại phân thân. Ở lại Hỗn Độn Thành chính là chủ Sát Phạt? Chẳng lẽ vẻn vẹn chỉ cần một phân thân cũng có thể trấn thủ cả Hỗn Độn Thành? Nếu là như vậy, thực lực Hỗn Độn Thành Chủ thật sự làm cho người ta không thể tưởng tượng được.
Kỳ thật Hỗn Độn Thành Chủ có tam đại phân thân sớm đã không còn là bí mật. Cường giả sở dĩ là cường giả, được người ta tôn kính, là phải dựa vào giết chóc mà nên. Hỗn Độn Thành Chủ tam đại phân thân cộng lại cũng giết cường giả ngoại tộc. Từng phân thân đều có thực lực cường đại không tưởng tượng nổi.
“Khu Hỗn độn? ” La Phong nhìn ra một đình viện u tĩnh trước mặt. Ngoài đình viện có một tấm bia đá, trên tấm bia đá có hai chữ Khu Hỗn Độn.
– Sư phụ bên trong ấy.
Quy Nhất Tôn Giả nói rồi đưa La Phong tiến vào.
La Phong cũng bước vào theo.
Ầm ầm…
Thời không rung động. Lúc trước vẫn còn tại Phủ Thành Chủ, nhưng khi La Phong cất một bước bước vào đình viện thì cảm giác thấy vật đổi sao dời, mình đã tiến vào một khoảng thế giới mênh mông.
Đại địa vô tận, liếc mắt nhìn quanh, có những thi thể rải rác khắp nơi, một vài thi thể khổng lồ như tinh cầu, còn cái lại nhỏ hơn cả nhân loại, nhưng những thi thể đó đều ẩn chứa khí tức đáng sợ làm người ta ớn lạnh. Hẳn là một đống hoang tàn của một chiến trường đỉnh cao đáng sợ.
La Phong cùng Quy Nhất Tôn Giả hành tẩu qua vùng đất hoan tàn liếc mắt nhìn không tới cuối.
– Sư phụ.
Quy Nhất Tôn Giả đột nhiên hô.
– Hả?
La Phong lúc này mới khiếp sợ phát hiện… gần đó có một nam tử cao cao ba thước, rất lực lưỡng. Hắn mặc một bộ chiến khải màu đỏ sậm cổ kính vô cùng phức tạp, chân đi giày chiến, đồng thời một cái đuôi đầy lân giáp từ dưới chiếc quần chiến lòi ra.
Khi ánh mắt La Phong nhìn vào người này, hắn cảm thấy linh hồn như run lên. Lúc đầu chỉ là thấy một bóng người, sau đó lại như thấy được cả quy luật vũ trụ vô cùng vô tận. Quy luật vũ trụ mênh mông rộng lớn không ngừng tản ra khí tức giết chóc, làm thậm chí cả linh hồn La Phong cũng hoàn toàn phải thần phục.
Không có chút ý nghĩ phản kháng nào.
– La Phong?
Một thanh âm rất bình thường vang lên. Lúc trước tất cả các hình tượng hão huyền toàn bộ biến mất, La Phong dùng mắt thường có thể thấy được nam tử này.
Nam tử mặc chiến khải màu đỏ sậm, có đuôi đầy lân giáp quay đầu nhìn về phía La Phong. Trên trán hắn mọc ra hai sừng màu đỏ rực, trên mặt cũng có những hoa văn kỳ dị, có vẻ rất hung ác. Nhưng đôi mắt hắn lại bình thản như hải dương mênh mông, như tinh không vô tận, làm cho người ta vô tình cảm an bình
– La Phong bái kiến thành chủ đại nhân.
La Phong vội quỳ mọp xuống.
– Đáng sợ, thật là đáng sợ.
La Phong trong lòng kinh hãi.
– Ta vừa thấy đã, lại tựa như thấy cả quy luật vũ trụ. Đúng, đây là cảnh giới quy luật của bản thân hắn! Hi La Đa cũng nói… Thần thú nhất định quy luật dung hợp, nhất cử nhất động đều dẫn theo quy luật dung hợp. Cho dù là pho tượng Thần Thú cũng tự dẫn theo quy luật dung hợp! Còn Hỗn Độn Thành Chủ, hắn đã đạt tới trình độ như vậy, tự thân đã tự nhiên có quy luật rồi. Quan khán bản thân Hỗn Độn Thành Chủ, cũng như trực tiếp quan sát những quy luật cường đại của Hỗn Độn Thành Chủ.
Đây là cảnh giới.
Tuyệt đối trên cảnh giới của Vũ Trụ Tôn Giả, chính thức đứng trên đỉnh cao nhất của vũ trụ mênh mông.
– Biểu hiện của ngươi rất không tệ, kỳ ngộ cũng rất nhiều.
Hỗn Độn Thành Chủ nhìn La Phong, mỉm cười nói.
La Phong cung kính lắng nghe.
Nhưng đáy lòng lại cảm thấy hốt hoảng. Vì hắn cảm giác ánh mắt của Hỗn Độn Thành Chủ như nhìn thấu mình. Mình tựa hồ chẳng hề còn bí mật gì:
“Không, phân thân Ma Sát Tộc của ta mang theo nguyên hạch vẫn luôn ẩn mình tại nhẫn thế giới. Còn ta đã sớm luyện hóa nhẫn thế giới rồi. Nếu có người thăm dò thì ta sớm đã phát hiện chứ.
Nếu có người thăm dò nguyên hạch ta, ta cũng phải phát hiện mới đúng. Ừm, nhưng thực lực Hỗn Độn Thành Chủ rất khó tin, cũng khó nói. Nhưng hắn dù sao cũng là Hỗn Độn Thành Chủ, phỏng chừng còn không tới mức tiến hành điều tra nhẫn thế giới của ta.”
– Ta thấy video ngươi xông lên Thông Thiên Kiều rồi. Người sắp hiểu thấu bản chất 108 loại không gian rồi.
Hỗn Độn Thành Chủ cười khẽ nói:
– Lần này đi tới Hỗn Độn Thành, còn chưa tới 90 năm, cũng sắp hiểu được 108 loại bản chất không gian, quả là rất khá.
La Phong ngoan ngoãn lắng nghe.
– Ngươi vượt qua tầng thứ 13, hẳn là đã tìm hiểu pho tượng Thần Thú khổng lồ của tộc quần Kim Giác ở “Thần Thú Hợp Cốc”, có được một chút lĩnh ngộ ý cảnh rồi phải không?
Hỗn Độn Thành Chủ nói.
– Dạ.
La Phong liền nói.
Trong lòng lại run lên.
Thật là đáng sợ. Hỗn Độn Thành Chủ phán đoán mặc dù hơi có sai số, nhưng lại không thể xem như lầm lẫn. Vì La Phong điêu khắc vô số làn, cũng là điêu khắc lại pho tượng Thần Thú khổng lồ đang ngủ say ở Thần Thú Hợp Cốc. Vì pho tượng Thần Thú loại nhỏ mà La Phong tìm được căn bản không thể điêu khắc được. Một khi điêu khắc, chỉ nét bút hơi sai một chút là bị vũ trụ áp bách. Còn pho tượng Thần Thú ngủ say do Hi La Đa, lưu lại thì vẫn có thể khắc ra.
– Có thể ngộ ra một chút ý cảnh, không tệ.
Hỗn Độn Thành Chủ nói:
– Ngươi có nguyện làm đệ tử ký danh của ta không?
– Đệ tử nguyện ý.
La Phong cung kính nói.
Hỗn Độn Thành Chủ gật đầu.
Hắn, chính là nhân vật đứng trên đỉnh cao nhân loại. Mặc dù thiên tài là rất trọng yếu, nhưng hắn cũng hiểu rất rõ… có những người có lẽ tốc độ cảm ngộ chậm, nhưng lại có thể đột phá tiến bước không ngừng, từ đó có thể trở thành Vũ Trụ Tôn Giả. Do đó trừ phi là loại thiên tài tuyệt thế ngàn vạn kỷ nguyên mới xuất hiện, chứ nếu không hắn sẽ không quan tâm.
Cho dù là thiên tài tuyệt thế ngàn vạn kỷ nguyên mới xuất hiện, Hỗn Độn Thành Chủ cũng phải quan sát, quan sát xong mới xác nhận có thu người này làm thân truyền đệ tử không.
– Ta biết Chân Diễn đổi cho ngươi thiên đầu của Diễn Thần Thất Biến.
Hỗn Độn Thành Chủ nói:
– Còn ngươi có thể cảm ngộ chút ý cảnh của pho tượng Thần Thú, chứng tỏ về phương diện quy luật dung hợp rất có thiên phú. Nhưng… quy luật dung hợp, khó hơn ngàn vạn lần so với việc ngươi chỉ cần lĩnh ngộ một loại quy luật.
– Ta cho ngươi thời gian 3000 năm.
Hỗn Độn Thành Chủ nói.
– Nếu ngươi tại Hỗn Độn Thành trong vòng 3000 năm mà có thể luyện thành Diễn Thần Thất Biến tầng thứ nhất, ta sẽ thu ngươi làm thân truyền đệ tử.
Hỗn Độn Thành Chủ nhìn La Phong nói.

Sự Kiện Hào Khí Lạc Hồng

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN