Đội trưởng Hổ Nha Phan Á không kìm được đi về phía những quân phục tác chiến, thi thể hài cốt đó. Nhìn những thi thể hài cốt máu thịt bầy nhầy trên mặt đất, đội trưởng Hổ Nha nắm chặt hai đấm đau đớn thống khổ.
– Phan Á, người đã chết rồi. Ngươi khổ sở cũng làm được gì?
Lão giả họ Lưu quát khẽ.
– À, chuyện gì thế?
Nam tử họ Vương cười khẽ rồi nhìn qua bên này. Thanh niên lai lập tức cười giải thích nói:
– Vương thúc, là như thế này. Lần này cha ta để ta ra ngoài tiến hành huấn luyện thực chiến, rồi cho lão Lưu và Tạp Long bảo vệ, đồng thời cũng mời một tiểu đội vũ giả cấp chiến tướng, phòng ngừa không đủ nhân thủ. Nhưng tiểu đội này tổng cộng có sáu người, bây giờ lại chết mất năm, chỉ còn lại có một người thôi.
– Sáu người mà chết mất năm à?
Thanh âm trầm thấp như từ trong tận họng tên cự hán truyền ra.
– Tiểu đội này hình như hơi quá yếu!
– Lý tiên sinh.
Lão giả họ Lưu cung kính nói.
– Việc này cũng không phải là do tiểu đội Hổ Nha yếu, kỳ thật mấy ngày hôm trước, khi chúng ta ra ngoài cho thiếu gia tiến hành huấn luyện thực tế chiến đấu, hai đội viên lưu thủ ở cứ điểm lọt vào cuộc công kích của quái thú, chết tại chỗ! Còn lần này chúng ta đang nghỉ ngơi trên lầu sáu, cũng không hiểu sao lại gặp phải một đoàn quái thú công kích… ba người thực lực hơi yếu hơn, đã chết giữa bầy thú rồi.
Nam tử họ Vương khẽ nhíu mày.
Tên cự hán cũng nghi hoặc nói:
– Kỳ quái vậy à?
Bầy quái thú công kích vũ giả nhân loại ở tận nơi họ trú, là việc rất hiếm thấy. Loại việc này còn liên tiếp phát sinh hai lần, càng có vẻ quỷ dị hơn!
– Có người đứng sau lưng ám toán các ngươi rồi.
Nam tử họ Vương nói khẽ.
– Hẳn là có cừu oán với tiểu đội Hổ Nha đó!
…
La Phong nấp trên lầu hai chung cư gần đó, nằm trong buồng vệ sinh, phải giảm bớt hô hấp đến cực hạn, không dám phát ra chút tiếng vang nào, nghe thấy rõ ràng tiếng nói của nam tử họ Vương xa xa, không khỏi chấn động: “Người này đoán rất chuẩn!”
– Có cừu oán với tiểu đội Hổ Nha à?
Phan Á đi tới.
– Vương thúc?
Thanh niên lai cũng nghi hoặc nhìn về phía nam tử họ Vương.
– Cha ngươi mặc dù cũng có vài địch nhân, nhưng đó đều là chiến thần! Chiến thần không đến mức chạy tới giết một hài tử như ngươi đâu. Nếu làm như vậy, cha ngươi khẳng định sẽ phát điên, tiêu diệt cả nhà đối phương.
Nam tử họ Vương cười khẽ nói.
– Huống chi chiến thần muốn giết ngươi, chỉ cần ngươi ly khai khỏi Căn Cứ Thị ngày thứ nhất là ngươi đã chết rồi.
Thanh niên lai gật gật đầu.
– Cha ngươi phải làm như vậy, chính là vì Lý Uy ngươi vốn đã có một thể chất có thể huấn luyện vào bậc nhất, nhưng bây giờ sức chiến đấu của ngươi cũng rất bình thường.
Nam tử họ Vương hỏi.
– Hiện tại tố chất thân thể ngươi thế nào rồi?
– Tố chất thân thể xem như chiến tướng trung cấp. Nhưng… bây giờ ta khoảng chừng có thể đối phó đại đa số ‘quái thú cấp chiến tướng sơ cấp’ thôi.
Thanh niên lai trả lời.
– Rất bình thường! Quá bình thường! Hoặc có thể nói là… kém!
Nam tử họ Vương nói hơi bất mãn.
– Trí tuệ con người cao hơn quái thú! Trí tuệ quái thú cấp lãnh chúa, mới tương đương với trí tuệ nhân loại thôi! Do đó… vũ giả cao thủ chính thức, thường có thể đối phó với quái thú ngang cấp. Một vài vũ giả biến thái, thậm chí còn có thể diệt cả quái thú vượt cấp! Tố chất thân thể ngươi có thể so được với cấp chiến tướng trung cấp, nhưng lại chỉ có thể đối phó với cấp chiến tướng sơ cấp à? Còn thiếu rất nhiều huấn luyện!
Thanh niên lai gật gật đầu vẻ thật thà.
– Ngươi có tố chất thân thể không tệ, cha ngươi và mẹ ngươi cũng đầu tư rất nhiều vào ngươi!
Nam tử họ Vương nói vẻ thấm thía.
– Với thiên phú của ngươi, hơn nữa ba mẹ ngươi ủng hộ, trong vòng mười năm có thể bước vào ‘Cấp chiến thần” một cách chắc chắn! Do đó bây giờ ngươi phải vô cùng tập trung thu thập kinh nghiệm thực chiến! Đến lúc ngươi trở thành chiến thần, gia nhập vào ‘Chiến Thần Cung’, mới có thể làm những người khác phải tôn trọng ngươi. Chứ không nên để ngươi trở thành công tử chỉ biết nói mà không biết làm.
– Hiểu rồi, Vương thúc.
Thanh niên lai nghiến răng gật đầu.
Cha hắn là cường giả một đời, mẹ hắn cũng là một cường giả cấp chiến thần trong một siêu đại gia tộc ở Âu Minh. Có gien cha mẹ, Lý Uy có thiên phú cực tốt. Cho dù chưa vào khu hoang dã, qua hai mươi mấy năm nay, tố chất thân thể của hắn cũng đạt tới chiến tướng trung cấp!
Nếu cha hắn, mẹ hắn bỏ thêm nhiều đầu tư nữa, Lý Uy tương lai bước vào ‘Chiến thần’ là điều tuyệt nhiên không phải khó.
– Xin hỏi tiền bối, cái gì gọi là Chiến Thần Cung?
Đội trưởng Hổ Nha ‘Phan Á’ bên cạnh không kìm được phải lên tiếng hỏi.
…
La Phong núp tại chỗ không dám phát ra chút tiếng vang nào cũng vểnh tai lên. Đúng rồi, Chiến Thần Cung là gì?
– Bình thường khi đạt tới ‘Chiến tướng cao cấp’, sẽ được biết thôi.
Nam tử họ Vương liếc mắt nhìn hắn.
– Ngươi có thực lực không tệ, ta có nói cho ngươi biết sớm cũng không việc gì! Chiến Thần Cung, là một đoàn thể do tất cả các cường giả cấp chiến thần, thậm chí cả những tồn tại vượt qua cả cấp chiến thần, từ ngũ đại cường quốc trên toàn thế giới, từ các đại Căn Cứ Thị tập hợp mà thành!
– Toàn thế giới, nếu nói như vậy tất cả các chiến thần đều là một trong những thành viên của Chiến Thần Cung!
– Còn hai người đệ nhất cường giả thế giới ‘Hồng’ cùng với ‘Lôi Thần’, chính là người sáng lập ra Chiến Thần Cung! Đây là thế lực đỉnh cao thuộc về những vũ giả chúng ta.
Nam tử họ Vương mỉm cười.
Đội trưởng Hổ Nha Phan Á kinh ngạc đến ngây người.
La Phong núp xa xa cũng chấn động. Trời ạ, các chiến thần của nhân loại trên toàn thế giới tập hợp thành một thế lực sao? Hơn nữa lại do những tuyệt thế cường giả ‘Hồng’, ‘Lôi Thần’ cùng sáng lập ra? Thế lực này một khi thành lập, thì các đại cường quốc căn bản không có cách nào đối kháng được với thế lực như vậy!
– Chiến Thần Cung là thánh điện của vũ giả.
– Chiến Thần Cung, là pháo đài cuối cùng của toàn nhân loại chúng ta đối kháng với quái thú!
– Mục đích tồn tại của Chiến Thần Cung một là theo đuổi sức mạnh cực hạn thân thể nhân loại chúng ta, hai là tiêu diệt quái thú trên Địa Cầu!
Nam tử họ Vương hai mắt như phóng ra ánh sáng, nói từng chữ một.
Bọn người ở đây ai nấy đều nhiệt huyết sôi trào, kể cả lão già họ Lưu cũng rất chờ mong. Hắn là cấp chiến tướng cao cấp, chỉ thiếu một bước cuối cùng, nhưng với tuổi của hắn, xem ra rất khó có đột phá gì nữa. La Phong núp xa xa nghe thế cũng cảm thấy nôn nóng vạn phần.
– Được rồi, Lý Uy, các ngươi mau mau đi thôi.
Nam tử họ Vương mỉm cười nói.
– Ta và Lý thúc ngươi còn chuẩn bị phải đi đối phó với con ‘Thiết Giáp Long” cấp lãnh chúa cao cấp nữa. Hành động lần này rất nguy hiểm, do đó các ngươi bây giờ nên mau mau ly khai xa một chút, tốt nhất chạy đến đường cao tốc ở vùng ngoại thành.
– Thiết Giáp Long?
Thanh niên lai mắt trợn tròn.
Phan Á, lão giả họ Lưu, tráng hán da trắng cũng hít mạnh một hơi.
– Trời.
La Phong núp ở đàng xa cũng chấn động.
– Hai chiến thần này thật là lớn gan. Đó là Thiết Giáp Long cấp lãnh chúa cao cấp đó!
Quái thú cấp lãnh chúa và nhân loại có trí tuệ tương đương, hơn nữa vì trời sinh quái thú cấp lãnh chúa đã có tố chất thân thể mạnh hơn nhân loại ngang cấp!
Do đó, quái thú cấp lãnh chúa cao cấp cho dù chiến thần cấp cao mà gặp chúng bình thường cũng phải chạy trốn.
Hai chiến thần liên thủ, đi giết một lãnh chúa cao cấp?
Điên rồi ư?
– Ha ha, con Thiết Giáp Long vừa mới đẻ trứng, thực lực yếu bớt đi không ít.
Nam tử họ Vương cười nói.
– Chính là cơ hội tốt nhất!
– Đẻ trứng?
Bọn người Thanh niên lai đều rất kinh ngạc.
– Thôi, mau mau đi thôi. Con Thiết Giáp Long cách đây chừng mười dặm, một khi chúng ta động thủ, nó sẽ khống chế bầy thú khổng lồ, rất có thể phát sinh những rung động lớn… Chung quanh vùng này sẽ bị lan đến, do đó các ngươi chạy ra xa khỏi Thành phố Thượng Hải, chạy trốn tới đường cao tốc là an toàn nhất.
Nam tử họ Vương nói.
Những con cấp lãnh chúa đều rất thông minh, đều sẽ khống chế những tộc quần quái thú khổng lồ.
– Ừm, hiểu rồi.
Thanh niên lai gật đầu lia lịa.
– Cháu chúc Lý thúc, Vương thúc mã đáo thành công.
– Chúng ta đi.
Thanh niên lai ra lệnh một tiếng. Bọn người Phan Á lập tức ai nấy nhanh chóng ly khai. Lời nhắc nhở của chiến thần làm họ không dám chậm trễ, lập tức cả đám chạy ra khỏi thành thị.
Trên đường đi.
Nhóm bốn người thanh niên lai thán phục vô cùng.
– Vương tiên sinh và Lý tiên sinh quả thật lợi hại. Dám đi giết lãnh chúa cao cấp! Cho dù sau khi đẻ trứng thì thực lực nó yếu bớt một chút, nhưng dù sao vẫn là lãnh chúa cao cấp.
Lão giả họ Lưu không kìm được sự thán phục.
– Hai người này, có phải là hai anh em Ảnh Đao “Ảnh Đao’ Vương Thông và ‘Đại Lực Hùng’ Lý Hám trong truyền thuyết không?
Phan Á không kìm được hỏi.
– Đúng.
Thanh niên lai cười đắc ý.
– Năm đó cha mẹ ta còn trẻ, từng ở cùng một tiểu đội với Vương thúc và Lý thúc. Đó là giao tình sinh tử đó!
Đội trưởng Hổ Nha Phan Á không kìm được than thầm.
Đây chính là bối cảnh! Ba mẹ người ta đều là chiến thần, tự nhiên bằng hữu ba mẹ hắn cũng không ít người là chiến thần!
“Một ngày nào đó, ta cũng phải trở thành chiến thần, gia nhập vào Chiến Thần Cung! Một khi gia nhập vào Chiến Thần Cung, cũng rất dễ kết giao với những chiến thần khác… Đến lúc đó ta cũng có thể có vô số quan hệ với những chiến thần khác!” Phan Á không nén được sự chờ mong. “Ừm, tiểu đội Hổ Nha ta chết hết chỉ còn lại có mình ta. Khi về, ta sẽ tìm một tiểu đội vũ giả lợi hại một chút xin gia nhập!”
…
Còn La Phong vẫn ẩn núp không dám nhúc nhích.
Bên ngoài truyền đến thanh âm nói chuyện.
– Giải phẫu xong chưa? Đi thôi, chúng ta phải chuẩn bị kỹ một chút. Lần này đối thủ chúng ta là Thiết Giáp Long đó! Nếu là cấp lãnh chúa cao cấp cỡ “Ngân Nguyệt Hung Lang’, hoặc ‘Hắc Vân Hổ’ vân vân, cũng dễ giải quyết! Nhưng Thiết Giáp Long là một con biến thái, luận về tốc độ, phòng ngự, sức mạnh, kết cấu thân thể cơ hồ đều đạt đến đến cực hạn. Lần này nó đẻ trứng, là cơ hội tốt nhất cho chúng ta.
Thanh âm vừa nghe hiển nhiên là của nam tử họ Vương.
Còn thanh âm trầm thấp của cự hán chợt vang lên:
– Xong rồi, Vương ca.
– Tốt, xuất phát!
Tiếng một luồng gió vút qua, sau đó không còn có tiếng động gì nữa.
La Phong nhìn ra ngoài cửa sổ, hai người đó đã đi xa ra nhìn không thấy hình bóng nữa.
“Phan Á lần này thật sự gặp may. Xem ra, lần này không giết được Phan Á rồi.” La Phong hiểu rõ. Bọn người thanh niên lai một khi ly khai phạm vi Thành Thị Số 003, hành động phục kích chúng lần này xem như kết thúc. “Ừm, không thể mạo hiểm! Không phải chuyện lớn, đợi lần sau gặp tên đội trưởng Hổ Nha Phan Á đi khu hoang dã cũng được.”
Ánh mắt La Phong lộ ra chút tò mò: “Hai đại chiến thần săn giết con lãnh chúa cao cấp Thiết Giáp Long vừa đẻ trứng xong, thực lực yếu bớt một chút? Hơn nữa chỉ cách đây mười dặm?”
“Trận này, nhất định phải đi xem.”
La Phong cảm thấy ngứa ngáy. Một trận đại chiến tuyệt thế như thế mà mình không xem, thì thật có lỗi với bản thân!
Sự Kiện Hào Khí Lạc Hồng
Đội trưởng Hổ Nha Phan Á không kìm được đi về phía những quân phục tác chiến, thi thể hài cốt đó. Nhìn những thi thể hài cốt máu thịt bầy nhầy trên mặt đất, đội trưởng Hổ Nha nắm chặt hai đấm đau đớn thống khổ.
– Phan Á, người đã chết rồi. Ngươi khổ sở cũng làm được gì?
Lão giả họ Lưu quát khẽ.
– À, chuyện gì thế?
Nam tử họ Vương cười khẽ rồi nhìn qua bên này. Thanh niên lai lập tức cười giải thích nói:
– Vương thúc, là như thế này. Lần này cha ta để ta ra ngoài tiến hành huấn luyện thực chiến, rồi cho lão Lưu và Tạp Long bảo vệ, đồng thời cũng mời một tiểu đội vũ giả cấp chiến tướng, phòng ngừa không đủ nhân thủ. Nhưng tiểu đội này tổng cộng có sáu người, bây giờ lại chết mất năm, chỉ còn lại có một người thôi.
– Sáu người mà chết mất năm à?
Thanh âm trầm thấp như từ trong tận họng tên cự hán truyền ra.
– Tiểu đội này hình như hơi quá yếu!
– Lý tiên sinh.
Lão giả họ Lưu cung kính nói.
– Việc này cũng không phải là do tiểu đội Hổ Nha yếu, kỳ thật mấy ngày hôm trước, khi chúng ta ra ngoài cho thiếu gia tiến hành huấn luyện thực tế chiến đấu, hai đội viên lưu thủ ở cứ điểm lọt vào cuộc công kích của quái thú, chết tại chỗ! Còn lần này chúng ta đang nghỉ ngơi trên lầu sáu, cũng không hiểu sao lại gặp phải một đoàn quái thú công kích… ba người thực lực hơi yếu hơn, đã chết giữa bầy thú rồi.
Nam tử họ Vương khẽ nhíu mày.
Tên cự hán cũng nghi hoặc nói:
– Kỳ quái vậy à?
Bầy quái thú công kích vũ giả nhân loại ở tận nơi họ trú, là việc rất hiếm thấy. Loại việc này còn liên tiếp phát sinh hai lần, càng có vẻ quỷ dị hơn!
– Có người đứng sau lưng ám toán các ngươi rồi.
Nam tử họ Vương nói khẽ.
– Hẳn là có cừu oán với tiểu đội Hổ Nha đó!
…
La Phong nấp trên lầu hai chung cư gần đó, nằm trong buồng vệ sinh, phải giảm bớt hô hấp đến cực hạn, không dám phát ra chút tiếng vang nào, nghe thấy rõ ràng tiếng nói của nam tử họ Vương xa xa, không khỏi chấn động: “Người này đoán rất chuẩn!”
– Có cừu oán với tiểu đội Hổ Nha à?
Phan Á đi tới.
– Vương thúc?
Thanh niên lai cũng nghi hoặc nhìn về phía nam tử họ Vương.
– Cha ngươi mặc dù cũng có vài địch nhân, nhưng đó đều là chiến thần! Chiến thần không đến mức chạy tới giết một hài tử như ngươi đâu. Nếu làm như vậy, cha ngươi khẳng định sẽ phát điên, tiêu diệt cả nhà đối phương.
Nam tử họ Vương cười khẽ nói.
– Huống chi chiến thần muốn giết ngươi, chỉ cần ngươi ly khai khỏi Căn Cứ Thị ngày thứ nhất là ngươi đã chết rồi.
Thanh niên lai gật gật đầu.
– Cha ngươi phải làm như vậy, chính là vì Lý Uy ngươi vốn đã có một thể chất có thể huấn luyện vào bậc nhất, nhưng bây giờ sức chiến đấu của ngươi cũng rất bình thường.
Nam tử họ Vương hỏi.
– Hiện tại tố chất thân thể ngươi thế nào rồi?
– Tố chất thân thể xem như chiến tướng trung cấp. Nhưng… bây giờ ta khoảng chừng có thể đối phó đại đa số ‘quái thú cấp chiến tướng sơ cấp’ thôi.
Thanh niên lai trả lời.
– Rất bình thường! Quá bình thường! Hoặc có thể nói là… kém!
Nam tử họ Vương nói hơi bất mãn.
– Trí tuệ con người cao hơn quái thú! Trí tuệ quái thú cấp lãnh chúa, mới tương đương với trí tuệ nhân loại thôi! Do đó… vũ giả cao thủ chính thức, thường có thể đối phó với quái thú ngang cấp. Một vài vũ giả biến thái, thậm chí còn có thể diệt cả quái thú vượt cấp! Tố chất thân thể ngươi có thể so được với cấp chiến tướng trung cấp, nhưng lại chỉ có thể đối phó với cấp chiến tướng sơ cấp à? Còn thiếu rất nhiều huấn luyện!
Thanh niên lai gật gật đầu vẻ thật thà.
– Ngươi có tố chất thân thể không tệ, cha ngươi và mẹ ngươi cũng đầu tư rất nhiều vào ngươi!
Nam tử họ Vương nói vẻ thấm thía.
– Với thiên phú của ngươi, hơn nữa ba mẹ ngươi ủng hộ, trong vòng mười năm có thể bước vào ‘Cấp chiến thần” một cách chắc chắn! Do đó bây giờ ngươi phải vô cùng tập trung thu thập kinh nghiệm thực chiến! Đến lúc ngươi trở thành chiến thần, gia nhập vào ‘Chiến Thần Cung’, mới có thể làm những người khác phải tôn trọng ngươi. Chứ không nên để ngươi trở thành công tử chỉ biết nói mà không biết làm.
– Hiểu rồi, Vương thúc.
Thanh niên lai nghiến răng gật đầu.
Cha hắn là cường giả một đời, mẹ hắn cũng là một cường giả cấp chiến thần trong một siêu đại gia tộc ở Âu Minh. Có gien cha mẹ, Lý Uy có thiên phú cực tốt. Cho dù chưa vào khu hoang dã, qua hai mươi mấy năm nay, tố chất thân thể của hắn cũng đạt tới chiến tướng trung cấp!
Nếu cha hắn, mẹ hắn bỏ thêm nhiều đầu tư nữa, Lý Uy tương lai bước vào ‘Chiến thần’ là điều tuyệt nhiên không phải khó.
– Xin hỏi tiền bối, cái gì gọi là Chiến Thần Cung?
Đội trưởng Hổ Nha ‘Phan Á’ bên cạnh không kìm được phải lên tiếng hỏi.
…
La Phong núp tại chỗ không dám phát ra chút tiếng vang nào cũng vểnh tai lên. Đúng rồi, Chiến Thần Cung là gì?
– Bình thường khi đạt tới ‘Chiến tướng cao cấp’, sẽ được biết thôi.
Nam tử họ Vương liếc mắt nhìn hắn.
– Ngươi có thực lực không tệ, ta có nói cho ngươi biết sớm cũng không việc gì! Chiến Thần Cung, là một đoàn thể do tất cả các cường giả cấp chiến thần, thậm chí cả những tồn tại vượt qua cả cấp chiến thần, từ ngũ đại cường quốc trên toàn thế giới, từ các đại Căn Cứ Thị tập hợp mà thành!
– Toàn thế giới, nếu nói như vậy tất cả các chiến thần đều là một trong những thành viên của Chiến Thần Cung!
– Còn hai người đệ nhất cường giả thế giới ‘Hồng’ cùng với ‘Lôi Thần’, chính là người sáng lập ra Chiến Thần Cung! Đây là thế lực đỉnh cao thuộc về những vũ giả chúng ta.
Nam tử họ Vương mỉm cười.
Đội trưởng Hổ Nha Phan Á kinh ngạc đến ngây người.
La Phong núp xa xa cũng chấn động. Trời ạ, các chiến thần của nhân loại trên toàn thế giới tập hợp thành một thế lực sao? Hơn nữa lại do những tuyệt thế cường giả ‘Hồng’, ‘Lôi Thần’ cùng sáng lập ra? Thế lực này một khi thành lập, thì các đại cường quốc căn bản không có cách nào đối kháng được với thế lực như vậy!
– Chiến Thần Cung là thánh điện của vũ giả.
– Chiến Thần Cung, là pháo đài cuối cùng của toàn nhân loại chúng ta đối kháng với quái thú!
– Mục đích tồn tại của Chiến Thần Cung một là theo đuổi sức mạnh cực hạn thân thể nhân loại chúng ta, hai là tiêu diệt quái thú trên Địa Cầu!
Nam tử họ Vương hai mắt như phóng ra ánh sáng, nói từng chữ một.
Bọn người ở đây ai nấy đều nhiệt huyết sôi trào, kể cả lão già họ Lưu cũng rất chờ mong. Hắn là cấp chiến tướng cao cấp, chỉ thiếu một bước cuối cùng, nhưng với tuổi của hắn, xem ra rất khó có đột phá gì nữa. La Phong núp xa xa nghe thế cũng cảm thấy nôn nóng vạn phần.
– Được rồi, Lý Uy, các ngươi mau mau đi thôi.
Nam tử họ Vương mỉm cười nói.
– Ta và Lý thúc ngươi còn chuẩn bị phải đi đối phó với con ‘Thiết Giáp Long” cấp lãnh chúa cao cấp nữa. Hành động lần này rất nguy hiểm, do đó các ngươi bây giờ nên mau mau ly khai xa một chút, tốt nhất chạy đến đường cao tốc ở vùng ngoại thành.
– Thiết Giáp Long?
Thanh niên lai mắt trợn tròn.
Phan Á, lão giả họ Lưu, tráng hán da trắng cũng hít mạnh một hơi.
– Trời.
La Phong núp ở đàng xa cũng chấn động.
– Hai chiến thần này thật là lớn gan. Đó là Thiết Giáp Long cấp lãnh chúa cao cấp đó!
Quái thú cấp lãnh chúa và nhân loại có trí tuệ tương đương, hơn nữa vì trời sinh quái thú cấp lãnh chúa đã có tố chất thân thể mạnh hơn nhân loại ngang cấp!
Do đó, quái thú cấp lãnh chúa cao cấp cho dù chiến thần cấp cao mà gặp chúng bình thường cũng phải chạy trốn.
Hai chiến thần liên thủ, đi giết một lãnh chúa cao cấp?
Điên rồi ư?
– Ha ha, con Thiết Giáp Long vừa mới đẻ trứng, thực lực yếu bớt đi không ít.
Nam tử họ Vương cười nói.
– Chính là cơ hội tốt nhất!
– Đẻ trứng?
Bọn người Thanh niên lai đều rất kinh ngạc.
– Thôi, mau mau đi thôi. Con Thiết Giáp Long cách đây chừng mười dặm, một khi chúng ta động thủ, nó sẽ khống chế bầy thú khổng lồ, rất có thể phát sinh những rung động lớn… Chung quanh vùng này sẽ bị lan đến, do đó các ngươi chạy ra xa khỏi Thành phố Thượng Hải, chạy trốn tới đường cao tốc là an toàn nhất.
Nam tử họ Vương nói.
Những con cấp lãnh chúa đều rất thông minh, đều sẽ khống chế những tộc quần quái thú khổng lồ.
– Ừm, hiểu rồi.
Thanh niên lai gật đầu lia lịa.
– Cháu chúc Lý thúc, Vương thúc mã đáo thành công.
– Chúng ta đi.
Thanh niên lai ra lệnh một tiếng. Bọn người Phan Á lập tức ai nấy nhanh chóng ly khai. Lời nhắc nhở của chiến thần làm họ không dám chậm trễ, lập tức cả đám chạy ra khỏi thành thị.
Trên đường đi.
Nhóm bốn người thanh niên lai thán phục vô cùng.
– Vương tiên sinh và Lý tiên sinh quả thật lợi hại. Dám đi giết lãnh chúa cao cấp! Cho dù sau khi đẻ trứng thì thực lực nó yếu bớt một chút, nhưng dù sao vẫn là lãnh chúa cao cấp.
Lão giả họ Lưu không kìm được sự thán phục.
– Hai người này, có phải là hai anh em Ảnh Đao “Ảnh Đao’ Vương Thông và ‘Đại Lực Hùng’ Lý Hám trong truyền thuyết không?
Phan Á không kìm được hỏi.
– Đúng.
Thanh niên lai cười đắc ý.
– Năm đó cha mẹ ta còn trẻ, từng ở cùng một tiểu đội với Vương thúc và Lý thúc. Đó là giao tình sinh tử đó!
Đội trưởng Hổ Nha Phan Á không kìm được than thầm.
Đây chính là bối cảnh! Ba mẹ người ta đều là chiến thần, tự nhiên bằng hữu ba mẹ hắn cũng không ít người là chiến thần!
“Một ngày nào đó, ta cũng phải trở thành chiến thần, gia nhập vào Chiến Thần Cung! Một khi gia nhập vào Chiến Thần Cung, cũng rất dễ kết giao với những chiến thần khác… Đến lúc đó ta cũng có thể có vô số quan hệ với những chiến thần khác!” Phan Á không nén được sự chờ mong. “Ừm, tiểu đội Hổ Nha ta chết hết chỉ còn lại có mình ta. Khi về, ta sẽ tìm một tiểu đội vũ giả lợi hại một chút xin gia nhập!”
…
Còn La Phong vẫn ẩn núp không dám nhúc nhích.
Bên ngoài truyền đến thanh âm nói chuyện.
– Giải phẫu xong chưa? Đi thôi, chúng ta phải chuẩn bị kỹ một chút. Lần này đối thủ chúng ta là Thiết Giáp Long đó! Nếu là cấp lãnh chúa cao cấp cỡ “Ngân Nguyệt Hung Lang’, hoặc ‘Hắc Vân Hổ’ vân vân, cũng dễ giải quyết! Nhưng Thiết Giáp Long là một con biến thái, luận về tốc độ, phòng ngự, sức mạnh, kết cấu thân thể cơ hồ đều đạt đến đến cực hạn. Lần này nó đẻ trứng, là cơ hội tốt nhất cho chúng ta.
Thanh âm vừa nghe hiển nhiên là của nam tử họ Vương.
Còn thanh âm trầm thấp của cự hán chợt vang lên:
– Xong rồi, Vương ca.
– Tốt, xuất phát!
Tiếng một luồng gió vút qua, sau đó không còn có tiếng động gì nữa.
La Phong nhìn ra ngoài cửa sổ, hai người đó đã đi xa ra nhìn không thấy hình bóng nữa.
“Phan Á lần này thật sự gặp may. Xem ra, lần này không giết được Phan Á rồi.” La Phong hiểu rõ. Bọn người thanh niên lai một khi ly khai phạm vi Thành Thị Số 003, hành động phục kích chúng lần này xem như kết thúc. “Ừm, không thể mạo hiểm! Không phải chuyện lớn, đợi lần sau gặp tên đội trưởng Hổ Nha Phan Á đi khu hoang dã cũng được.”
Ánh mắt La Phong lộ ra chút tò mò: “Hai đại chiến thần săn giết con lãnh chúa cao cấp Thiết Giáp Long vừa đẻ trứng xong, thực lực yếu bớt một chút? Hơn nữa chỉ cách đây mười dặm?”
“Trận này, nhất định phải đi xem.”
La Phong cảm thấy ngứa ngáy. Một trận đại chiến tuyệt thế như thế mà mình không xem, thì thật có lỗi với bản thân!
Sự Kiện Hào Khí Lạc Hồng
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!