Thú Nô - Chương 20
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
249


Thú Nô


Chương 20


“Được không, Tiểu Tình Tình… Để ta nhìn một cái thôi….” An Nhiên kéo góc áo Phong Tình, xấu xa làm nũng.

“Không được!”

“Nhìn một cái thôi…. Tiểu Tình Tình… Tình Tình tốt bụng… Đừng nhẫn tâm như thế!”

“A…” Phong Tình bị làm cho phiền chết. “Ngươi đừng ồn ào nữa được không!!!”

“Cho ta nhìn thú một sừng của ngươi, ta liền không ồn nữa!”

“Ta không triệu hoán được, ngươi ồn ào nữa cũng vô dụng!”

“Hả ? Là ý gì?”

“Ta triệu hoán nó, nó lại không để ý tới ta.”

Phong Tình bĩu môi, có vẻ rất ủy khuất, mấy ngày nay bị An Nhiên ồn ào phiền phức, mấy lần triệu hoán Shogula, nhưng mặc cho mình triệu hoán thế nào, một chút đáp lại cũng không có, không biết Shogula xảy ra chuyện gì, hắn hảo lo lắng.

“Không để ý tới ngươi? Ngươi chính là chủ nhân nó! Nó thế nào có thể không để ý tới ngươi? Nó lấy cái gì không để ý tới ngươi?”

An Nhiên thét chói tai, khó thấy Tiểu Tình Tình lỏng miệng, vẫn không thấy được thánh thú một sừng đáng yêu??

“Tóm lại nó chính là không để ý tới ta, ta triệu hoán không được, ngươi ồn ào nữa cũng vô ích!”

“Ngô….”

An Nhiên bực mình, trề môi, tiện tay cầm nhánh cây khuấy bậy đống lửa như trút giận.

“Ta đã trở về.” Ericter vào động. “Hôm nay ăn đuôi long quy cùng thịt chuột đất!”

“Lại là đuôi long quy?” Phong Tình vẻ mặt ghét bỏ. “Mỗi ngày đều ăn đuôi long quy, ăn cũng ăn ngán rồi.”

Kỳ thực thịt long quy cũng không tồi, thịt vừa mềm vừa mịn, rất ngon, nhưng có ngon tới đâu đi nữa, liên tục ăn cũng khiến người ta thở không nổi.

“Thịt long quy bổ, ngươi thân thể không tốt, bổ rất nhiều.”

Ericter từ không gian thứ nguyên lấy ra một ly gì đó như nước, đưa tới trước mặt Phong Tình.

“Đến, uống hết!”

“Thân thể ta thật sự hảo!” Phong Tình than thở, tiếp nhận cái cốc. “Đây là gì?”

Trong cốc màu trắng trong suốt đầy chất lỏng mang theo nhiều hạt trắng, ngửi rất thơm.

“Mật hoa hải đường tuyết, rất tốt, rất có dinh dưỡng.” Y cố ý ép lão long quy mang tới.

Hải đường tuyết là đặc sản tuyết sơn, sinh trưởng ở đáy hồ tuyết trên tuyết sơn vạn năm tuyết đọng, mật hoa có dược hiệu rất tốt, trợ tiêu hóa, làm đẹp dưỡng nhan, kéo dài tuổi thọ, vân vân… Trong đó rõ ràng nhất là bổ thận, hoa và thân hoa cũng dùng để chế tác ma trượng, dược tề ma pháp, với nguyên tố ma pháp thủy hệ có hiệu quả tăng phúc rất tốt.

Hải đường tuyết là thực vật rất trân quý, rất khó lấy được, vì trong tuyết hồ hải đường tuyết sinh trưởng tám chín phần mười có ở một con long quy, long quy là thánh thú thủy hệ, da dày, năng lực khôi phục siêu cường, cũng không phải thứ có thể tùy tiện đối phó.

Thịt long quy là nguyên liệu nấu ăn rất tốt, bất quá ăn thì có thêm tác dụng phụ, chẳng hạn như ăn nhiều thì giáo thương không thể đợi…

“Hảo uống!” Phong Tình uống cạn mật hoa hải đường tuyết, chép miệng do dư vị.”Còn không?”

“Ta tìm được có nhiêu đây!” Ericter cười cười xin lỗi. “Sau này tìm thấy chắc chắn cho ngươi, ta đi nướng thịt, ngươi chờ chút!”

“Ờ!”

Cơm ăn no, Phong Tình choáng hồ hồ ngáp một cái, ăn xong liền muốn ngủ, càng lúc càng như heo, thịt chuột ăn không quá mấy lần, ban nãy hắn đối phó thịt chuột, thịt long quy một miếng cũng không ăn, đều cống hiến cho An Nhiên. An Nhiên này lại đang oa trong ngực triệu hoán thú băng quái vặn tới vẹo lui, vẻ mặt nôn nóng bất an, không biết xảy ra chuyện gì, mà Ericter thì đang thu dọn huyệt động.

“Ngươi xảy ra chuyện gì?” Phong Tình không nhịn được hỏi, An Nhiên như con khỉ không an phận cứng lại cuộn trong ngực băng quái, khiến người ta nhìn cũng cảm thấy chật vật.

“Ăn nhiều thịt long quy, mông ngứa.” An Nhiên mặt khổ. Sớm biết không nên tham lam ăn thịt long quy nhiều như vậy, làm mình rất muốn yêu yêu.

“Ta ăn thịt long quy chưa từng xảy ra vấn đề, thế nào ngươi ăn liền mông ngứa?” Phong Tình nhíu mày.

An Nhiên không đáp, mắt trợn trắng, khinh thường Phong Tình. Tiểu hài tử ngốc nghếch này rõ là một cân não cũng không có, cũng không ngẫm lại mấy ngày nay mỗi ngày ăn thịt long quy cùng chuyện mình ăn cơm xong liền biến mất là hiện tượng khó hiểu tới bao nhiêu.

Hu hu, chính là vì mỗi ngày thấy mỹ vị thịt long quy đều vào miệng Tiểu Tình Tình, mình lại một chút cũng ăn không được, hôm nay hắn mới nhịn không được tham ăn.

Ericter thu dọn hảo, vỗ vỗ tay đi tới, ngồi vào bên cạnh Phong Tình, thân thể Phong Tình nghiêng một cái dựa vào người y.

“Eri, tuyết sơn thật nhàm chán.” Phong Tình nói.

“Nhẫn nại, ngày mai sẽ xuống núi!” Ericter vỗ vỗ lưng hắn trấn an.

“Ngày mai?” Phong Tình ngẩng đầu mạnh bạo.

“Ngày mai vừa vặn một tháng, đến thời điểm quay về học viện!”

Gì? Ngày mai là một tháng? Hắn còn tưởng thời gian vẫn còn dài…

“Ngày mai liền phải về học viện?” An Nhiên kinh hô. “Trời ạ! Nhiệm vụ của ta còn chưa hoàn thành!”

“Ngươi cũng là học sinh học viện Phare?” Phong Tình trừng lớn mắt, hoài nghi nhìn An Nhiên.

“Thế nào? Không giống sao?” An Nhiên trừng lại. “Ta chính là học sinh hàng top của học viện Phare, cũng sắp tốt nghiệp!”

“Ngươi cũng đã ba mươi mấy…” Thế nào cũng không nên là một học sinh….

“Ba mươi mấy thì sao? Ba mươi mấy liền không thể là học sinh? Ba mươi mấy ngán đường ngươi?”

Mỹ nhân nha, luôn có cái nhìn rất mẫn cảm đối với kẻ lưu ý đến tuổi của mình.

“Không, không có gì…”

Thế kỷ 21 còn có tư tưởng “ Học, học nữa, học mãi” mà, nơi này hẳn là cũng có, ba mươi mấy còn là học sinh cũng chẳng có gì lạ.

Chỉ là thật sự nhìn không ra An Nhiên là phần tử ham học.

“Hừ!” An Nhiên đứng dậy. “Ngày mai trở về học viện, bây giờ ta phải đi hoàn thành nhiệm vụ, phải rời khỏi các ngươi, hảo luyến tiếc…”

Góc mày kéo xuống, thật sự là bộ dáng có chút không cam lòng.

“Đến học viện liền gặp lại, cũng không phải sau này sẽ không thấy được.” Phong Tình cũng không luyến tiếc.

“Rõ là tiểu hài tử không đáng yêu!” Phong Tình lãnh tình tổn thương trái tim yếu đuối của An Nhiên, An Nhiên nâng ngực làm động tác tan nát cõi lòng. “Cư nhiên một câu giữ lại cũng không có, trái tim của ta cũng tan vỡ…”

Cúi đầu giả bộ lau lau nước mắt không tồn tại, rồi mới thừa dịp Phong Tình muốn nôn hết sức mạnh bạo nhào lên hy vọng có thể trộm được một cái thơm chia tay, chưa toại nguyện, bị Ericter cười tủm tỉm tóm cổ áo ném ra ngoài.

Hu hu, muốn cùng Tiểu Ter Ter thân thiết thân thiết, Tiểu Tình Tình trừng mắt, muốn cùng Tiểu Tình Tình thân thiết thân thiết, Tiểu Ter Ter ngăn cản, hai người kia, rắp tâm ức hiếp một người độc thân như hắn!

“Ta đi! Ta sẽ tìm các ngươi sau! Lần sau gặp lại, Tiểu Tình Tình nhất định phải triệu hoán thú một sừng cho ta nhìn! Các ngươi không thể quên ta nha….”

Người thoáng một cái chạy ra khỏi động, thanh âm còn nhiễu vang một hồi lâu.

*************************

“Phụ vương.”

“Xảy ra chuyện gì, hài tử, tâm của ngươi rất loạn.”

“Ta yêu thương một nhân loại.”

“Nga? Tộc của ta cũng không cấm người trong tộc kết hôn cùng ngoại tộc, chỉ cần ngươi có thể cam đoan người kia tâm địa thiện lương, xứng với ngươi, cũng không mang đến tai hoạ cho tộc, ngươi cứ dũng cảm theo đuổi.”

“Nhưng hắn một chút cũng không biết tâm ý của ta, hôm trước còn cùng một con vong linh long kết hợp.”

“………..”

“Phụ vương, ta nên làm thế nào?”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN