Thú Tu Thành Thần - Chương 1012: Suýt bị cắm sừng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
6


Thú Tu Thành Thần


Chương 1012: Suýt bị cắm sừng


Phạt sau đó giao nộp hết tất cả thông tin, tất được chia làm bốn chuyện.

Đầu tiên hắn và viên ngọc màu trắng một cái tên Thiên một cái tên Phạt, cả hai là cặp đôi Thiên Phạt có năng lực phán quyết và trừng phạt mọi kẻ trong Vạn gliới.

Thứ hai là bọn chúng đang muốn tiến cấp cần phò trợ một cái chủ nhân tiến ra khỏi giới hạn vạn giới đầu tiên là Giải Nguyên Thần Vương nhưng hắn ta cùi bắp nên chỉ sử dụng được năng lực phong tỏa không gian.

Thứ ba bọn hắn khi gặp Băng Thần liền đã bị hắn dùng cấm pháp thẩm thấu, không làm gì khác được mới bắt hai người để ép Băng Thần và hiện tại Phạt ở Hư giới còn Thiên ở trong Cấm giới.

Thứ tư trong quá trình quay trở lại để bắt người chúng đã rút sạch sẽ năng lượng của hai nàng, bên Thiên thì Bạch Mẫu Đơn còn dính tác dụng phụ.

Ngẫm nghĩ một chút Băng Thần mới hỏi:

“Bạch Mẫu Đơn bị tác dụng phụ gì, ngươi có thể giúp ta tìm đến nàng ta không? “

Lưỡi kiếm kề sát rạt thậm chí còn bị Băng Thần biết chuyện mình đã nhận chủ nên hắn đành khai hết:

“ Nhẹ thì mất trí nhớ, nặng thì trở thành người thực vật, nặng nữa thì căn cơ phá hủy khó tu luyện lại, còn muốn tìm được nàng thì không khó bởi ta và Thiên luôn có liên kết.”

Băng Thần lại hỏi:

“Ta tưởng các ngươi ngưu bức lắm làm sao bây giờ lại cùi bắp thế? ”

Phạt có vẻ uất ức nói:

“ Thế giới này bị một thế lực cực mạnh phong ấn kẻ ngoại lai như ta, hai kẻ siêu mạnh trực tiếp đến phong ấn bọn ta, bây giờ chủ nhân mạnh lên chúng ta mới từ từ tháo bỏ được phong ấn. ”

Băng Thần thở dài nói:

” Thế là hai người các ngươi bây giờ chỉ là hai viên bi biết bay không hơn không kém, ta bây giờ muốn xem chút bảo vật vật Sáng thế trâu bò thế nào.”

Phạt sợ hãi bởi hắn không nghĩ Băng Thần cục súc như thế này:

“Chủ nhân bình tĩnh ta tác dụng lớn lắm ngươi cứ yên tâm, ngươi có nhớ khi tìm thấy xác của Giải Nguyên Thần Vương không, tác dụng của ta đó. ”

Băng Thần nghe xong cảm thấy có lý ra phết, liền hỏi:

“ Còn tên kia? ”

Phạt thản nhiên trả lời:

“ Ngươi nói đến Thiên sao, hắn ta thì khiến cho dòng chảy vận mệnh nghiêng về phía ngài. Từ lúc hoàn thành nhận chủ thì hắn ta đã giúp ngài may mắn hơn rất nhiều. ”

Băng Thần ngạc nhiên hỏi:

“Bá đạo như thế, sao ta cảm thấy ngươi cùi bắp thế. ”

Phạt không phục nói:

“Khả năng chiến đấu của ta vô cùng bá đạo, khi có thể kết hợp với một thứ vũ khí ta sẽ tăng rất lớn sức mạnh của nó. ”

Băng Thần khẽ vuốt cằm nói:

“ Chẳng nhẽ tên kia không có khả năng đó? ”

Phạt chép miệng nói:

“ Có thì có nhưng hắn không ban tặng khả năng chiến đấu mà là khả năng hồi phục, giải vận, nói chung hắn có thể làm người chết sống dậy được một lần. ”

Băng Thần thẳng thắn:

” Ngươi vẫn cùi bắp hơn nhưng ta ghi nhận sức mạnh của ngươi, thế ngay bây giờ ta có thể dùng ngươi ở trong thế giới này hay phải mang ngươi ra ngoài Cấm giới?”

Phạt thở dài rồi nói:

“Tất nhiên là phải đi ra ngoài Cấm giới, chỉ có nơi đó thì sức mạnh của ta mới được hồi phục phần nào, những người thao túng thế giới này đặt phong ấn quá mạnh, mất gần trăm năm nhưng ta vẫn chỉ giải được một phần rất nhỏ.

Còn ở Cấm giới thì ta và Thiên tuy chưa thể điều khiển nó theo ý muốn nhưng đã sở hữu sức mạnh tương đương một cái Thiên Đạo thu nhỏ. Quan trọng nhất ví dụ chủ nhân dùng chúng ta giết kẻ xấu thì ngươi sẽ nhận được một phần nhỏ hồi báo.”

Băng Thần nheo mày hỏi:

“Ý của ngươi là sở hữu hai ngươi thì cần phải làm ngươi tốt mới có hồi báo.”

Phạt lúc này trở nên thản nhiên:

“Tùy ngươi thôi chủ nhân, còn ta thì không ý kiến, còn tên Thiên thì chưa chắc đâu, dù sao chính hắn cũng lập ra kế hoạch này để ép ngài làm nhiều việc tốt. Chỉ có điều kế hoạch này có chút không ổn, ngài mạnh như thế này thì làm sao có chuyện thao túng được.”

Nghe Phạt nịnh bợ mình nhưng Băng Thần chẳng thấy vui chút nào, từ Thanh Thủy cho đến Thiên Phạt đều muốn cho hắn làm người tốt. Băng Thần không phải người xấu nhưng càng không phải người tốt, số mệnh đùa cợt làm hắn có chút cảm giác thụ động.

Tính đến thời điểm hiện tại chuyện đến với hắn ta đều tốt nhưng lại khiến hắn ta phải đi vào một con đường hắn không muốn. Nhưng tạm thời gác chuyện này qua một bên, chuyện quan trọng hơn là mang Hắc Dạ ra ngoài sau đó tìm Bạch Mẫu Đơn mới là vấn đề chính.

Băng Thần khẽ giọng nói:

“Bây giờ ta mang nàng ra ngoài trước rồi tính, ngươi có cách gì không Phạt.”

Phạt suy nghĩ một chút rồi nói:

“Chỉ cần tìm cho ta một thứ vũ khí để dung hợp thì ta sẽ lấy được năng lực mở ra thông đạo để quay về Cấm giới. ”

Hắc Dạ bỗng níu tay Băng Thần lại rồi nói:

“Băng Thần trước tiên hãy giải quyết chuyện của thôn này cái đã, khi ta đến đây không chút thực lực không phải trưởng thôn cưu mang thì ta đã gặp chuyện rồi, bây giờ thôn làng này gặp rắc rối ta không có thực lực để giúp nhưng ngươi thì được.”

Băng Thần thở ra một hơi nhẹ giọng nói:

“Thế cũng được, nàng dẫn ta tới chỗ của trưởng thôn đi. “

Hắc Dạ vui vẻ gật đầu sau đó dẫn Băng Thần đi gặp trưởng thôn, đang ngồi than ngắn thở dài ngoài sân trưởng thôn thấy Hắc Dạ dẫn người tới thì không khỏi vui vẻ, hắn vội chạy ra ngoài tiếp đón.

Trưởng thôn đứng trước mặt Băng Thần cúi đầu hỏi:

“Không biết công tử thuộc môn phái nào?”

Băng Thần lấy ra quyển trục nhiệm vụ rồi nói:

“Ta thuộc Thanh Thủy Phái đến đây để giải quyết rắc rối của thôn này, phiền trưởng thôn xác nhận giúp ta. ”

Trưởng thôn nghe thế thở phào một tiếng như trút được gánh nặng, hắn mời Băng Thần vào trong nhà chứ sao có thể để khách quý đứng ngoài sân được.

“Công tử vào trong trước sau đó ta sẽ giải thích cặn kẽ căn nguyên cho công tử.”

Băng Thần đi vào trong, trưởng thôn rót cho hắn ta chén trà rồi nói từ từ thông báo:

“Công tử cũng biết người của thế giới chúng ta có giao kèo với thần linh nên muốn chết cũng không thể, thế nhưng điều đó không có nghĩa chúng ta có thể phản kháng lại khi bị làm nhục.”

Để ý thấy Hắc Dạ thân thiết khoác tay Băng Thần già đời trưởng thôn liền dặm mắm thêm muối vào:

“Ở gần thôn có một toán cướp, trong đó mạnh mẽ nhất thủ lĩnh là kẻ đại gian đại ác đến mức thân linh tuy trao cho hắn sức mạnh hơn hẳn người thường nhưng không thể bất tử bất diệt như người khác.

Cũng chính vì biết mình chỉ có một mạng lại sớm muộn gì cũng bị những người như công tử kiếm giết lên càng hống hách không kiêng nể gì cả. Đến cả Hắc Dạ cũng bị hắn để mắt tới, hôm trước hắn có nói hai ngài nữa sẽ tới mang nàng đi làm áp trại phu nhân, ai cản đường hay phản kháng thì sẽ giết một trăm lần theo cách đau đớn nhất. “

Băng Thần cũng hiểu vấn đề này, trong Thiên Đạo những người tu vi dưới Vũ Vương đều bất tử để đề phòng ngươi chơi lạm sát. Thậm chí tu vi cao hơn Hư giới cư dân khi bị giết cũng tùy loại mới không thể hồi sinh, dù sao số người chơi là vô cùng vô tận, cứ giết xong thì mất sẽ rất khó để tạo ra nhiệm vụ mới.

Như toán cướp kia chẳng hạn, thủ lĩnh của họ bị giết không thể hồi sinh nhưng những tên còn lại vẫn sẽ sống tốt chờ người đến giết đi giết lại làm nhiệm vụ. Còn nhiệm vụ Băng Thần là nhiệm vụ lần đầu và bị giới hạn, nói chung ai nhanh tay giết tên thủ lĩnh thì người khác coi như mất cơ hội.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN