Thụ Yêu (Quỷ Cây) - Chương 26: Phòng ngủ Play 2 (H)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
881


Thụ Yêu (Quỷ Cây)


Chương 26: Phòng ngủ Play 2 (H)


Edit by: Thuymac9420

Trời Sở ngàn dặm thu trong, nước láng liền trời, thu quạnh quẽ. Mắt ngắm non xa, gái búi tóc cao, tủi hờn đượm vẻ… __(Bán sinh thán).

Bạn học dừng lại, quay đầu lại nhìn một chút.

Trời lặn bên lầu, chim hồng kêu lẻ. Giang Nam khách trẻ, đem gươm báu ra coi, lan can đứng tuốt. Nhìn non sông, ai hiểu ý….__ (Bán sinh thán).

Bạn học lại dừng lại, quay đầu nhìn một chút.

Sáng nay bạn học lại học thơ.

Chỉ là cả quá trình không có đọc thuộc luôn một lần, mà giữa chừng lại dừng lại hai, ba lần. Cô không ngừng nhìn về phía giường trên, sau màn giường luôn truyền đến những âm thanh kỳ quái, tuy là rất nhỏ nhưng trong phòng ngủ yên tĩnh lại nghe thấy rõ ràng. Hơn nữa, màn giường thỉnh thoảng lại gợn lên một cái, như bị cái gì đó chạm vào.

Không lẽ là chuột? Cô chần chừ.

Bạn học đứng lên.

Tiểu U nhờ chút ánh sáng yếu ớt, xuyên thấu qua màn vải cũng nhìn thấy bạn cùng phòng mấy lần quay đầu lại. Mỗi lần hoa huyệt mình bị cắm vào rút ra phát ra những tiếng nước nhỏ làm bạn cùng phòng chú ý quay đầu nhìn khiến trái tim Tiểu U không kiềm chế được mà đập khẩn trương. Không thể nằm xuống giường nên cô không dám động đậy tay chân mà ôm chặt lấy dây leo đang bay lơ lửng, khiến chúng quấn chặt lấy mình.

Tiểu U sợ dây leo đang điên cuồng luật động trong cơ thể sẽ khiến cho chiếc giường khung sắt không hề chắc chắn phía dưới phát ra âm thanh. Cũng không dám để cho dây leo lôi kéo mình khiến màn giường lộ ra.

Tiểu U nhìn thấy bạn học cùng bàn đứng lên. Dưới ánh đèn, bóng người bạn học mơ hồ chiếu lên tấm màn, nhưng không giống như muốn đi làm gì đó, mà mặt nhìn đúng hướng vị trí của mình, nửa ngày không có cử động gì.

Tiểu U thậm chí cảm giác mình và bạn học cùng phòng đang đối diện nhau.

Tiểu U sợ bạn học sẽ đột nhiên kéo màn giường mình lên, nhìn thấy bộ dạng trần truồng đang bị đâm chọc giữa không trung của mình. Này thật sự là chết mất! Tiểu U ở trong lòng thầm mắng dây leo kỳ quái này đến chết.

“Tiểu U… “

Nghe thấy tiếng gọi nhẹ nhàng ở bên ngoài màn vải, trái tim Tiểu U sắp nhảy ra ngoài, cô cắn chặt dây leo ở trong miệng mình đến mức trào ra chất lỏng trong suốt ngọt ngào. Dù vậy nhưng cũng không thể khiến cô giảm bớt lo lắng. Dây leo vẫn luận động va chạm không ngừng nghỉ ở trong hoa huyệt, mang theo hơi khí nóng rực và tần suất mạnh mẽ khiến Tiểu U như nghẹt thở.

Tiểu U cảm thấy mình tan chảy đến nơi rồi, trong miệng vẫn đang cắn chặt, ngoại trừ thở gấp, thì cái gì cũng không làm được.

Bên ngoài màn bạn học lại gọi Tiểu U một tiếng nữa, nhưng vẫn không được đáp lại, liền giơ tay hướng về phía màn.

Tiểu U sợ chết khiếp, cảm giác dây leo không còn quấn chặt nữa, không suy nghĩ nhiều liền lăn một vòng xuống giường, liền đưa tay muốn mò lấy chăn để che lại thân thể trần truồng của mình. Theo hành động vặn vẹo của Tiểu U, khung giường sắt đung đưa phát ra tiếng kêu cót két chói tai. Dây leo nhét đầy trong cơ thể cũng đột nhiên nhấn sâu hơn, Tiểu U rên lên một tiếng, cảm thấy mị thịt bên trong hoa huyệt run rẩy đến tê dại.

Lúc này, màn giường bị bạn học cùng phòng kéo ra, Tiểu U còn chưa kịp che lại chính mình.

Nhưng bạn học kéo màn lên cũng không thấy được cái gì không nên nhìn, bởi vì đèn bàn mà cô đang bật đột nhiên tối thui.

Toàn bộ phòng ngủ tràn ngập những dây leo vô hình, vào lúc cô đưa tay ra, chúng liền cuốn lấy dây cắm đèn nhổ xuống.

Ánh sáng bị mất, trong phòng ngủ thoáng chốc giơ tay không thấy năm ngón.

Bạn học cùng phòng đang muốn giúp Tiểu U bắt con chuột đột nhiên cả kinh. Sao đột nhiên lại mất điện? Cô còn chưa học thuộc thơ, tiếng Anh còn chưa chuẩn bị bài, địa lý còn chưa vẽ lược đồ, lịch sử…(0_0)

“A…~ưm~” Trên giường Tiểu U đột nhiên rên rỉ lên một tiếng mị hoặc, che lấy âm thanh luật động đâm vào rút ra chà xát ở dưới thân.

Nghe được tiếng của Tiểu U, bạn cùng phòng cho rằng Tiểu U đã tỉnh lại, liền nhắc nhở: “Tiểu U, trên giường cậu hình như có con chuột, luôn phát ra âm thanh nhỏ nhỏ. Có phải cậu để đồ ăn sạt trên giường nên bị chuột ăn vụng không?”

________________

P/s: tìm ra bài thơ mà chạy khắp nơi. Phùuu

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN