Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê
Chương 254 - Chương 146.4
“Ta sai Minh Lục phái nhiều người đi thăm dò, tối hôm nay đã tìm được ông ta.” Tần Liễm nói, khi biết Hách Liên Dực vu oan giá họa Hách Liên Thành ám sát Hoàng Thượng, hắn liền cho người mời Bạch Khách Du đến, cũng cho người nhanh chóng thông tri với Thái y viện cho Bạch Khách Du vào chữa trị.
Cốc chủ Linh Y cốc y thuật diệu thủ hồi xuân, đệ nhất thiên hạ, quả nhiên danh bất hư truyền. Trong một khoảng thời gian ngắn như vậy có thể làm Hoàng Thượng tỉnh lại, cũng có sức đi ra ngoài.
Nguyên Ung Đế nhìn Hách Liên Dực chật vật, sai người tiến lên đỡ hắn.
Nguyên Ung Đế hừ lạnh: “Mất mặt!” lập tức nổi giận: “Ai cho ngươi ăn tim hùm mật gấu, dám can đảm nghi vấn thân thế của Thái tử, vu oan đại thần nhất phẩm triều đình, giả tạo mật chỉ, tự mình điều động binh mã?” Nguyên Ung Đế trầm mặt quát, thân thể mặc dù hư nhược nhưng nhiều năm thiên uy tích lũy vẫn khiến lòng người kính sợ như trước.
Lời Nguyên Ung Đế vừa dứt, thế cục nháy mắt nghịch chuyển.
“Phụ Hoàng, chứng cớ trước mặt, nhi thần không thể không hoài nghi.” Hách Liên Dực ủy khuất nói.
“Cốt nhục của trẫm, trẫm tự biết rõ thân thế Thái tử, tâm trẫm đã sớm xác nhận, người khác đừng có nhiều lời.
Trẫm trọng thương, Tần Thừa tướng nhanh chóng mời Bạch Thần y đến trị thương cho trẫm. Nếu như Thái tử là người Tần Thừa tướng tìm đến giả mạo, Tần Thừa tướng vẫn luôn ủng hộ Thái tử, Thái tử ám sát trẫm, Tần Thừa tướng không cần thiết tìm Bạch Thần y đến hủy đi cả kế hoạch của Thái tử.
Đêm nay trong đám thích khách đâm trẫm bị thương có người của Vinh Vương phủ hay không, trong lòng ngươi tự biết, trẫm không muốn nhiều lời.
Phủ Thái tử xuất hiện Long bào là quà của Trẫm ban tặng, tuyệt đối không phái Thái tử làm.” Thanh âm Nguyên Ung Đế mệt mỏi, Hách Liên Dực nghe thấy trái tim chợt đóng băng.
Thích khách tối nay có người của Vinh Vương phủ hay không, không muốn nhiều lời, rõ ràng Phụ Hoàng đã cho rằng chắc chắn đám thích khách kia là do Hách Liên Dực hắn sai khiến. Trên thực tế, đúng là một nhóm thích khách đi đúng là của hắn, nhưng Hoàng Thượng vừa xuất hiện liền quy chụp toàn bộ tội danh cho hắn.
Long bào xuất hiện trong phủ Thái tử có phải là do Hoàng Thượng ban tặng hay không, Hách Liên Dực hắn là rõ ràng nhất. Long bào kia là hắn sai người bí mật lẻn vào phủ Thái tử giấu kín, Hoàng Thượng lại gật đầu thừa nhận đây là vật mình ban tặng, còn ai dám nghi ngờ Thái tử tự làm Long bào?
Phụ Hoàng, ngài đúng thật thiên vị vô cùng. Đều là nhi tử của người, Hách Liên Thành là cốt nhục của nữ nhân người yêu thương, người liền cưng chiều như vậy.
Trái tim Hách Liên Dực cảm thấy lạnh buốt, đồng thời còn dâng lên lửa giận, oán khí đến toán thân phát run, bàn tay giấu trong tay áo rộng nắm chặt.
Nhìn khuôn mặt Hách Liên Dực bị đè nén thành màu gan heo, trong lòng Thanh Linh cảm thấy vô cùng sung sướng.
Nàng biết Hách Liên Dực vẫn luôn không được Hoàng Thượng yêu thích, bởi vì Kính Nam vương và Thục phi nương nương đúng là có một đoạn chuyện xưa, Hoàng Thượng không muốn gặp hắn chứ đừng nói thiên vị hắn.
“Phụ Hoàng, người bị thương mới vừa tỉnh lại, không nên gặp gió, người mau trở về nghỉ ngơi đi.” Hách Liên Thành
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!