Thủy Tinh Cầu - Chương 26: Bạch phát tẩu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
173


Thủy Tinh Cầu


Chương 26: Bạch phát tẩu


Vương Hoa hãi hùng sửng sốt hơn cả buổi, chẳng nói nên lời nào hết.

Hắn nằm chiêm bao cũng chẳng ngờ rằng chiêu thức hắn vừa sử dụng lúc nãy lại chính là Vô Địch ngũ thức của Võ Lâm Hoàng Đế trong truyền thuyết năm xưa.

Lão nhân râu bạc trông thấy Vương Hoa hãi hùng như thế bất giác hỏi :

– Chẳng lẽ sư phụ ngươi không phải là Võ Lâm Hoàng Đế ư?

– Phải, có lẽ chiêu thức võ công ấy khá giống chiêu thức Vô Địch ngũ thức, nhưng quyết không phải là Vô Địch ngũ thức được!

Lão nhân râu bạc nói :

– Ta nói rằng chính đây là Vô Địch ngũ thức.

– Làm thế nào bạn chứng minh được?

– Năm xưa ta từng trông thấy Châu tiền bối, mặc dù chưa hoàn toàn trông thấy bộ mặt Vô Địch ngũ thức, song ta vẫn còn nhận thức được nó.

Vương Hoa hỏi :

– Lão từng gặp Võ Lâm Hoàng Đế ư?

– Đúng thế!

Vương Hoa vốn hoài nghi lão gia gia thần bí này là Võ Lâm Hoàng Đế, nhưng bây giờ sự thật đã chứng minh rằng lão không phải. Bằng không lão nhân tóc bạc này không có lý do gì mà chẳng nhận ra lão như thế. Vậy thì lão gia gia này là ai? Võ Lâm Tiểu Tốt ư?

Đương nhiên, điều này cũng không thể được. Từ võ công và tất cả cử chỉ đã qua mình có thể nhận thấy được lão không phải. nếu lão là Võ Lâm Tiểu Tốt thì càng không thể lấy được Đại lực kim đơn của Võ Lâm Hoàng Đế rồi.

Vương Hoa đang suy nghĩ nát óc.

Lão nhân râu bạc hỏi tiếp :

– Tiểu ca nhi, xin hỏi lần nữa, sư phụ ngươi có phải là Võ Lâm Hoàng Đế không?

Lão nhân lùn thấp tiếp lời nói :

– Đương nhiên không phải rồi!

lão nhân râu bạc thoáng ngạc nhiên nói :

– Thế thì Vô Địch ngũ thức…

– Ta đã truyền thụ cho hắn, nhưng chắc chắn không phải là Vô Địch ngũ thức.

Lão nhân râu bạc thất kinh nói :

– Chính lão đệ đã truyền võ công này cho hắn?

Lão nhân lùn thấp căm phẫn nói :

– Thế nào, bạn cho rằng lão già này không có bản lãnh này chăng?

– Không dám… nhưng mà…

– Nhưng mà thế nào?

– Nhưng mà ta có ký ức rất rõ về võ công này. Thế thì lão đệ ắt là môn nhân của Châu tiền bối năm xưa rồi?

Lão nhân lùn thấp nói :

– Ngươi chớ suy đoán lung tung nữa. Ta có quen biết với Võ Lâm Hoàng Đế và Võ Lâm Tiểu Tốt đâu?

lão nhân râu bạc cũng hồ đồ ngẩn người tại chỗ luôn.

Vì Vương Hoa vừa sử dụng một chiêu song chưởng Vô Địch lúc nãy rõ ràng là tuyệt chiêu Vô Địch ngũ thức mà Võ Lâm Hoàng Đế Châu Mã đã lừng lẫy thiên hạ.

Trông thần tình ngớ ngẩn của Vương Hoa, quả thật hắn chẳng biết Vô Địch ngũ thức gì hết!

Lúc lão nhân lùn thấp cử thạch sư tử thì lão nhân râu bạc cũng đã trông thấy rồi, thế thì sự kiện này phải giải thích làm sao đây?

Quả thật lão nhân râu bạc muốn phát điên lên.

Ngớ ngẩn một hồi thật lâu, lão nhân râu bạc mới hỏi lần nữa :

– Xin hỏi có thật tiểu ca nhi tên là Ngô Minh chăng?

Vương Hoa định trả lời thì lão nhân lùn thấp đã căm phẫn hỏi :

– Thế nào? Bạn tìm hỏi cặn kẽ như thế, có phải bạn đã theo dõi bọn này mà đến đây ư?

Vương Hoa nghe lão nói thế bất giác giật mình bắn người lên. Lúc nãy gia gia từng nói có người theo dõi bọn mình, chẳng lẽ người theo dõi đó chính là lão nhân này sao?

Lão nhân râu bạc hỏi ngược trở lại :

– Ta đã theo dõi các ngươi?

– Nếu chẳng phải thế thì ngươi hỏi han cặn kẽ như thế để làm gì?

– Lão phu chỉ động tánh hiếu kỳ mà thôi!

– Hiếu kỳ ư?

Lão nhân lùn thấp hỏi tiếp :

– Việc kỳ lạ thì thiếu gì, ví dụ tại sao một trong Võ lâm Tam lão chết mất một người và một người mất tích, sao bạn không đi điều tra xem thế nào?

Lão nhân râu bạc biến sắc, nói giọng hớt hải :

– Ngươi…

– Thế nào, ta nói sai rồi chăng?

Lão nhân râu bạc kinh hãi nói chẳng nên lời, tại sao lão hãi hùng như thế, ngoại trừ chính bản thân lão ra thì còn ai biết. Vương Hoa cũng chẳng hiểu nguyên nhân gì hết.

Lão nhân râu bạc cố gắng trấn tĩnh tinh thần, nói :

– Lão đệ, sao ngươi lại biết như thế?

Lão nhân lùn thấp cười lạnh lùng nói :

– Bạn chớ cho rằng tự mình bạn thông minh mà thôi. Nói cho bạn biết, bạn bảo rằng chỉ hiếu kỳ ư, ngoài ra còn nhiều sự kiện kỳ lạ hơn nữa. Ví dụ bảo rằng người mà Thủy Tinh mỹ nhân đã phái ra giang hồ đã đi đâu mất rồi tại sao bạn lại không đi điều tra thử xem?

– A… ngươi…

Lão nhân râu bạc giật mình kinh hãi, suýt nữa đã nhảy vọt lên.

Lão nhân lùn thấp vẫn với giọng lạnh lùng nói :

– Ta thế nào ư? Có phải hai đại sự này lạ lùng gấp mấy lần so với Võ Lâm Hoàng Đế chăng? Ngươi chỉ là anh hùng rơm, tự thân còn chưa lo xong…

– Ta ư?

Lão nhân lùn thấp nói tiếp :

– Thế nào, ngươi hãy trả lời xem sao?

Lão nhân râu bạc ấp úng không nói nên lời nào hết.

Lão nhân lùn thấp lạnh lùng nói :

– Ngươi có quen biết Chương Vĩnh Kỳ chứ?

Lão nhân râu bạc khẽ gật đầu nói :

– Ta đã từng gặp y một lần!

Lão nhân lùn thấp hỏi tiếp :

– Ngươi đã gặp y ở trong trường hợp nào thế?

Lão nhân râu bạc đưa mắt nhìn lão nhân lùn thấp không nói gì hết, vì lão đang hoài nghi lai lịch của đối phương, cho đến bây giờ y vẫn chưa biết lão nhân lùn thấp này là ai hết?

Lão nhân lùn thấp trông thấy đối phương ra vẻ trầm tư và có lẽ y hoài nghi những lời nói của mình thì phải, phải bèn lập lại lần nữa :

– Thế nào? Ngươi đã gặp y ở trường hợp nào?

Lão nhân râu bạc vẫn im lặng không nói gì hết.

Lão nhân lùn thấp bỗng nhiên hỏi tiếp :

– Thế thì ngươi có biết vợ Chương Vĩnh Kỳ là ai chăng?

Bỗng nhiên lão nhân lùn thấp hỏi đến người vợ của Chương Vĩnh Kỳ thế thì bên trong ắt phải có bí ẩn gì không sai.

Một hồi thật lâu, lão nhân râu bạc nói :

– Điều này thì ta chẳng mấy rõ!

– Vợ của y là ai mà bạn cũng không biết sao?

– Đúng thế, Chương Vĩnh Kỳ cứ lặng thinh không nói đến vấn đề này!

– Ta hỏi ngươi một việc nữa?

– Xin cứ nói.

– Ngươi từng gặp Thủy Tinh mỹ nhân phải không?

– Phải, ta đã gặp y!

– Võ công của y thế nào?

Lão nhân râu bạc ngạc nhiên hỏi :

– Ngươi có biết ta là ai chăng?

– Phí lời vô ích, nếu ta không biết ngươi là ai thì hỏi những câu này làm gì nữa?

Vương Hoa không chịu đựng được nữa, hỏi :

– Lão là ai thế?

Hình như hai người chẳng hề để ý tới câu hỏi của Vương Hoa chớ đừng nói trả lời làm gì. Họ cũng chẳng thèm dòm ngó đến Vương Hoa luôn.

Lão nhân râu bạc nói :

– Nếu ngươi biết ta là ai thế thì ngươi ắt phải nghe nói mọi việc trong truyền thuyết rồi.

Lão nhân lùn thấp khẽ gật đầu nói :

– Được, thế tại sao y phải lưu lại quả Thủy Tinh Cầu?

– Ta không biết?

– Ngươi có biết quả Thủy Tinh Cầu ấy có thật nằm trong tay Chương Vĩnh Kỳ chăng?

– Truyền thuyết…

– Chớ nói truyền thuyết làm gì, ta nói khẳng định là như thế!

– Khẳng định ư?

– Phải, ta khẳng định như thế!

– Thế thì…

– Bạn già kia, ta đã biết lai lịch ngươi, ta đã hỏi ngươi thế này là xem trọng ngươi.

Ngươi chớ giả khùng giả điên với ta làm gì nữa.

Lão nhân râu bạc khẽ gật đầu nói :

– Phải, ta cũng khẳng định là như thế!

Vương Hoa nghe lão nói thế đã giật bắn người lên. Lão nhân râu bạc này đã xác nhận rằng quả Thủy Tinh Cầu nằm trong tay Chương Vĩnh Kỳ, thế thì sự việc này không còn nghi ngờ gì nữa.

Lão nhân lùn thấp hạ giọng nói :

– Ngươi gặp quả Thủy Tinh Cầu ấy cách đây bao lâu rồi?

– Gần hai mươi năm nay.

– Sau đó thế nào nữa?

– Sau đó ta không còn gặp lại y, mãi cho tới mười năm trước đây ta gặp y lần nữa.

Lúc ấy y là Quan chủ Thông Thiên quan.

– Bạn già kia, Chương Vĩnh Kỳ từng cứu ngươi khỏi nạn phải không?

– Ngoại trừ ngươi ra, còn người nào đã biết Chương Vĩnh Kỳ có quả Thủy Tinh Cầu ấy nữa?

– Ta chẳng mấy rõ điều này!

– Ngươi có nói việc này với ai bao giờ chăng?

– Đương nhiên không, năm xưa khi Chương Vĩnh Kỳ cứu ta, đã từng căn dặn bao lần, bảo ta không được tiết lộ sự việc này ra ngoài, bằng không y sẽ có họa sát thân không sai. Sự việc trọng đại như thế ta há dám truyền ra ngoài ư?

Lão nhân lùn thấp nói giọng lạnh lùng :

– Bạn già kia, chính ngươi đã truyền sự việc này ra ngoài.

– Ta ư?

– Đúng thế!

Lão nhân râu bạc biến sắc nói :

– Có thể như thế sao?

– Đương nhiên ngươi không thể cố ý tiết lộ rồi, mà chỉ là vô ý thôi. Bạn già kia, ngươi nghĩ kỹ lại xem, ngươi có vô ý tiết lộ cho người thứ hai nào biết chăng?

Lão nhân râu bạc nói :

– Một trăm phần trăm không có.

– Nếu như có thì sao?

– Nếu có thì Bạch Phát Tẩu ta bằng lòng trao chiếc thủ cấp này ra ngay.

Vương Hoa nghe lão nói thế rùng mình giật bắn người lên. Hắn không ngờ lão nhân râu bạc này lại chính là Bạch Phát Tẩu, một trong Võ lâm Tam lão.

Hắn đã hiểu tại sao lão nhân lùn thấp hỏi lão có gặp Thủy Tinh mỹ nhân và có biết võ công y cao siêu thế nào…

Nhưng hắn vẫn còn một số vấn đề chưa hiểu, ví dụ như hai mươi năm trước Bạch Phát Tẩu từng gặp Chương Vĩnh Kỳ, rõ ràng Chương Vĩnh Kỳ đã từng sử dụng Thủy Tinh Cầu giải cứu lão, nhưng thực sự diễn biến như thế nào thì hắn không thể suy đoán được.

Lão nhân lùn thấp nói :

– Bạn già kia, nếu chính ngươi truyền sự kiện này ra bên ngoài thì ngươi bằng lòng dùng chiếc thủ cấp của ngươi để bảo chứng ư?

– Đúng thế!

– Ngươi nói thật chứ?

Bạch Phát Tẩu căm phẫn nói :

– Lão phu vẫn tự tin chưa nói đùa bao giờ.

Xem tiếp hồi 27 Giải nghi

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN