Tiệm Bánh Bao Âm Dương - Chương 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
123


Tiệm Bánh Bao Âm Dương


Chương 1


Trong căn phòng nội thất đơn giản nhưng vẫn mang phong cách sang trọng,  một cậu thanh niên không rõ diện mạo đang ôm mền ngủ say như chết.

“Meo”

Bỗng nhiên một con mèo mập xám từ ngoài cửa chạy vào, động tác nhẹ nhàng nhảy lên cái tủ đầu giường, hướng về cậu thanh niên đang nằm mà kêu “meo meo”.

Cậu thanh niên vẫn nằm yên bất động.

Mèo xám thất vọng hừ hừ mấy tiếng, xoay mình chơi với cái điện thoại đang còn cắm sạc để trên giá đỡ.

Kì lạ chính là, rõ ràng là một con mèo, vậy mà nó lại có thể dùng đệm thịt mà thành thục nhấn mở điện thoại, còn dùng móng vuốt nhỏ nhập mật mã vào.

Màn hình điện thoại sáng lên, mèo nhỏ dùng móng vuốt lần lượt mở ra mấy cái app nó biết lẫn không biết. Ấn một hồi, đại khái cảm thấy không có gì thú vị, nó nghiêng đầu, nhảy xuống giường rồi chạy ra khỏi phòng.

Trước khi đi, nó còn thất vọng quay đầu lại liếc nhìn cậu thanh niên đang ngủ trên giường, sau đó xoay người đi ra.

Cái con mèo không biết dùng điện thoại này hoàn toàn không biết được, mấy cái app mà nó mở, toàn bộ còn chưa có tắt đâu!

Mà app live stream mà chủ nhân của chiếc điện thoại này hay dùng dĩ nhiên đã bị mở ra, hơn nữa còn bị mèo nhỏ không cẩn thận mà nhấn phát trực tiếp. Lúc này, trong phòng livestream chỉ đang có vài người.

[Chủ phòng đâu? Hôm nay là chuẩn bị livestream ăn uống hay chơi trò chơi đây?]

[Tôi như thế nào lại giống như vừa nghe được tiếng mèo kêu ah..]

[Tôi cũng nghe thấy, là mèo nhà chủ phòng sao?]

[Chủ phòng chủ phòng, kêu gọi chủ phòng!  Cậu đem camera hướng về cái gì vậy ah, trắng trắng nhìn không ra.]

[Tôi cũng không biết, hơi giống cái giường á.]

[Chủ phòng đâu? Bình thường giấu mặt thì thôi, lần này ngay cả tay với âm thanh cũng không phát ra? Có chút quá đáng!]

Ngay lúc mọi người đang náo loạn comment để tìm chủ phòng, con mèo xám lại chạy vào phòng, trên miệng còn đang ngậm một cái bao.

Chỉ thấy nó hai ba lần nhảy lên tủ đầu giường, sau đó lại nhảy lên giường rồi mới đem cái bao trong miệng thả xuống.

“Meow~”. Mèo mập nhỏ dùng móng đẩy đẩy người trên giường, như làm nũng mà kêu to.

Người này lại chỉ hơi động thân mình rồi xoay người ngủ tiếp. Mèo nhỏ cũng không bỏ cuộc, tiếp tục đem móng mà đẩy người trên giường.

Trong phòng livestream, bình luận tăng lên không ít.

[Kia là… mèo sao?!]

[Trên giường có người?!]

[Con mèo dễ thương quá!  Đây là đem túi đồ ăn đến nhờ chủ nhân mở sao?]

[Mèo nhỏ đáng thương, đến đây với chị nè, để chủ nhân mi ngủ đi ha!]

[Khoan, đợi chút! Nếu như người trên giường là chủ phòng, chủ phòng còn đang ngủ, vậy cái livestream này là ai mở?!]

[!!!]

[Hình như trong phòng ngoài mèo và người trên giường này thì cũng không còn ai khác.. Chắc sẽ không phải là con mèo kia mở đi!]

[Cũng khó nói, mèo nhà tôi còn biết chơi Weixin nha, cảm thấy việc này cũng có khả năng lắm!]

Bình luận trở nên náo nhiệt hẳn lên, mà mèo nhỏ trên giường cũng không yên tĩnh. Cuối cùng nhờ vào nỗ lực không ngừng của nó, chủ nhân của nó cũng động đậy rồi!

Chỉ thấy người trên giường dường như xoay người 180 độ, đem mặt cùng chân lộ ra, lại dùng tay chân ôm lấy mền và gối, mắt cũng không mở tiếp tục ngủ.

Mèo mập nhỏ thất vọng kêu hai tiếng, ngồi bất động một bên, cố gắng dùng ánh mắt của nó để gọi chủ nhân dậy.

Mà trong phòng livestream, phần bình luận im lặng một cách quỷ dị trong chốc lát, sau đó liền bạo phát.

[Mỹ nhân!]

[Soái ca!!]

[Mỹ nhân mặc áo ngủ con ếch!!!]

[Áo ngủ con ếch kia ngươi đừng chạy]

[Thật đẹp trai! Trời ơi đây là chủ phòng sao?!  Là chủ phòng sống chết đòi giấu mặt tự nhận mình xấu xí đó hả?!]

[Chủ phòng là cái móng heo lừa người!]

[Tin lời chủ phòng nữa tôi liền ăn bàn phím]

[Năm đó bởi vì chủ phòng tự nhận mình xấu mà tôi xém chút đã thoát phấn* rồi!]

thoát phấn: thuật ngữ chỉ việc dừng làm fan của ai đó

[Thật may lúc đó vì tay đẹp mà tiếp tục kiên trì]

[Tôi thì vì theo chủ phòng có thể xem được rất nhiều mỹ thực mỹ cảnh, dù bình thường tôi cũng không ăn được không đi theo được.]

[Xém chút nữa là bỏ qua thịnh thế mỹ nhan rồi!]

[Không được, tôi phải chụp màn hình quăng lên Weibo cho nhóm cơ hữu* của tôi xem một cái!]

cơ hữu: từ dùng trên mạng để chỉ tình đồng chí:v các bạn hiểu mà ha

[Tôi cũng phải cho bạn tôi xem, mỹ nhân hiếm thấy nha!]

…..

Cô gái có tài khoản weibo tên “Cật Thần” là một blogger về mỹ thực. “Mộc Tử” chính là tài khoản mà cô ta follow đã lâu, không có việc liền thích livestream cảnh đẹp hoặc đồ ăn ngon. Cô luôn cho rằng cậu ấy chắc cũng bình thường thôi, vì trước giờ cậu ta không bao giờ chịu lộ mặt.

Nhưng ai biết được, cậu ấy đột nhiên lại có ra một khuôn mặt “nam thần” như vậy! Điều này làm “Cật Thần” vô cùng kích động, vội vàng chụp màn hình rồi đăng weibo.

[“Cật thần” V: Tôi làm fan một vị streamer chuyên về mỹ cảnh mỹ thực nhưng luôn không lộ mặt, hiện tại đang được nghi ngờ lộ mặt rồi #hìnhảnh#]

Trong hình, một cậu thanh niên mặc áo ngủ màu xanh in hình con ếch đang ôm mền, ngủ đến vô cùng ngọt ngào.

Mái tóc màu nâu nhìn rất mềm mại, rối như tơ vò, ở trên gương mặt kia lại có một loại cảm giác ngổn ngang nhưng xinh đẹp.

Gương mặt kia, làn da trắng nõn sạch sẽ. Ngoại trừ một nốt ruồi nhỏ màu nâu trên má, gương mặt này là một cục mụn cũng không có.

Lông mày không đậm không nhạt, vừa đẹp. Đôi mắt ngoan ngoãn nhắm lại, lông mi dày dưới mí mắt hình thành nên một đường cong hình quạt đẹp mắt, làm cho người ta muốn chạm nhẹ lên một chút…

Cái mũi nhỏ mà thẳng tắp, rất dễ nhìn. Môi hình chữ M, môi dưới hơi dày hơn một chút, phấn nộn, cũng rất đẹp.

Lại nhìn đôi tay kia, khớp xương rõ ràng, thon dài trắng nõn đẹp đẽ. Mà đôi chân kia, dù mặc quần ngủ nên không thấy rõ lắm, nhưng cũng không khó để nhìn ra chúng cũng rất thon.

Rất nhanh liền có người hỏi Blogger mỹ thực đó ID của chủ phòng, Blogger cũng không giấu diếm liền đưa ra.

Bên trong phòng livestream “Mộc Tử” rất nhanh liền tràn vào không ít người, nhưng ngoại trừ những khán giả bên trong phòng, cũng không còn ai biết.

Mèo nhỏ im lặng nhìn chằm chằm chủ nhân của nó hết nửa ngày mà vẫn không được hồi đáp. Nó liền hầm hừ cắn một góc của túi thức ăn, lại dùng móng đè một bên khác, “xoạt” một tiếng đem túi xé ra.

[Ai u, con mèo này rõ ràng mở túi thức ăn rất chi thuần thục!]

[Phỏng chừng chính là muốn nũng nịu 333]

[Cậu bạn nhỏ này thật không tệ nha, chuẩn bị một chút liền có thể debut C vị luôn đó!]

C vị: Vị trí center (thường dùng trong một nhóm)

[Kia xác định là chủ phòng sao? Nếu như không phải vậy sẽ rất lúng túng nha..]

[Tám chín phần mười là vậy, căn phòng này chỉ có cậu ta và con mèo, cũng không thể là con mèo kia chứ!]

[Mỹ nhân cũng không hẳn cái gì cũng hoàn mỹ nha, chính là cái bộ đồ cùng cái tư thế ngủ này làm tôi nghĩ đến đứa em họ 3 tuổi ở nhà 333]

[ Ha ha ha hình ảnh này cũng thật là có cảm giác đánh đố!]

[Co chân như vậy không khó chịu sao? Cảm giác duỗi ra cũng được một mét tám đó 333]

[Bộ đồ ngủ này em trai tôi cũng có]

[Đồ ngủ thật đáng yêu!]

[Mèo nhỏ cũng rất đáng yêu, chính là có hơi mập]

Mèo mập nhỏ vừa nhìn chằm chằm cậu thanh niên trên giường, một bên dùng móng vuốt lấy ra thức ăn cho mèo. Lúc này, điện thoại vang lên âm báo, mèo mập nhỏ nhảy lên cái tủ đầu giường, mở điện thoại lên. Nó thấy trong điện thoại xuất hiện hình ảnh chủ nhân đang ngủ của nó, trên đó còn cuất hiện mấy dòng chữ chạy ngang qua mà nó không biết. Nó nghiêng đầu, không để ý đến, trực tiếp dùng móng mở ra một cái thông báo tin nhắn.

Điện thoại rất nhanh liền chuyển sang weixin, mèo nhỏ dùng móng mở ra tin nhắn mới kia. Một giây sau, chỉ nghe từ trong đó truyền ra một giọng nói đầy sợ hãi.

“Mộc Tử Dịch, cứu tôi! Tôi gặp phải quỷ rồi!”

Mèo mập nhỏ nghiêng nghiêng đầu, đứng dậy nhảy lên trên giường, lại dùng móng vuốt vỗ vỗ lên mặt chủ nhân nó.

“Meo meo meo~” Dậy đi, làm việc nào!

Chủ nhân trên giường xoay người, mắt cũng không trợn, hầm hừ nói: “Thức ăn cho mèo ở trong hộc tủ phòng ngươi.. Tự đi lấy đi.”

“Meo!” Không phải muốn thức ăn mà!

“Muốn uống nước thì tự mở vòi nước…”

“Meo meo!” Không phải muốn uống nước, ngao!

Người trên giường đẩy móng vuốt mèo đang tàn phá bừa bãi trên mặt hắn ra, hừ hừ nói: “Ngoan… Ngươi cũng không phải là nhóc con ba tuổi nữa, độc lập một chút đi.. Ngoan..”

Trong phòng livestream, một làn sóng bình luận bay tới bay lui.

[Quả nhiên là do nó mở livestream! Nhưng nó hình như cũng không hiểu cái này, ngược lại nó lại biết mở weixin]

[Thật thông minh, vẫn còn biết phải gọi chủ nhân dậy]

[Hóa ra chủ phòng tên là Mộc Tử Dịch… Thật tò mò cái người gửi weixin kêu cứu, còn nói gặp phải quỷ ]

[Tò mò +1, giọng nói người kia có chút quen tai, nhưng không nhớ nổi đã nghe qua ở đâu.]

[Vừa nói như vậy tôi cũng cảm thấy giọng nói trong weixin hơi quen quen..]

[Quản người đó là ai, bây giờ mỹ nhân mới là quan trọng! Cậu ấy vừa mở miệng tôi liền khẳng định, cậu ấy chính là chủ phòng không chạy đi đâu được]

[Này là quen dùng phong cách chững chạc đàng hoàng nói hưu nói vượn, để một con mèo nhỏ tự học cách độc lập cũng được ah 333]

[hhh Đau lòng cho chú mèo bị buộc gắn với “ba tuổi” cùng “độc lập” 333]

….

Mèo mập nhỏ bị bức ép độc lập tức giận kêu “Meo nha” một tiếng, móng nhỏ nhấc cao lên.

“Ba ba ba”, móng nhỏ cùng đệm thịt đánh không ngừng vào khuôn mặt kia!

“Au!” Chủ nhân trên giường kêu thảm một tiếng, một tay túm lấy gáy mèo mập, một tay che mặt bị vỗ đau.

Cậu thanh niên có khuôn mặt tuấn tú dễ nhìn kia vừa mở miệng, chính là giọng đông bắc vô cùng đậm, dữ dằn nói: “Mèo mập, ngươi làm gì!”

Trong phòng livestream, nhất thời tim thủy tinh nát rơi đầy đất.

[Mở miệng quỳ, đây là giọng đông bắc!]

[Đậu xanh, rõ ràng lớn lên là tướng mạo ôn nhuận như ngọc, làm sao vừa mở miệng lại giống như một ông già vậy!]

[Ermmm tôi bắt đầu hoài nghi đây có phải là chủ phòng hay không, chủ phòng nói chuyện rất chọc người (ý nói rất được mọi người yêu thích), cũng không có giọng đông bắc!]

[Nói thật… Tương phản rất lớn! Có chút tương phản manh 333]

Manh: moe, dễ thương

[Tôi cũng thấy cậu ấy có chút manh 333]

[Dáng vẻ tiểu ca ca dữ dằn thật đáng yêu hhh]

[Cái vẻ buồn ngủ mắt mông lung kia thật dễ nhìn, không được tôi không nhịn được, tôi muốn đẩy ngã cậu ấy]

[Coi như là rất dữ dằn, đập vào mắt là khuôn mặt như hoa đào này tôi cũng nhận, xin mọi người chúc phúc chúng tôi, cảm ơn 333]

[Không không không, cậu ta là của tôi, các người không có tư cách cướp!]

[Chủ phòng đây là tinh phân* sao?666]

Tinh phân: tâm thần phân liệt

[Kì thật xem kỹ thì cũng không phải dữ thật, mèo nhỏ còn rất nhàn nhã, cũng không có sợ hãi quẩy đuôi]

Trên thực tế, mèo nhỏ có quẫy đuôi, nhưng dáng vẻ rất thảnh thơi. Bị chủ nhân hung dữ như vậy cũng không có khổ sở sợ sệt, ngược lại còn duỗi ra móng vuốt xám, chỉ chỉ cái điện thoại trên tủ đầu giường.

Tác giả có lời muốn nói:

– Về việc lượng pin của điện thoại: điện thoại được cắm sạc, có nói trong đoạn 5.

– Còn về góc độ quay phim: Điện thoại đặt trên tủ đầu giường, hơi nghiêng.

Mộc Tử Dịch: Tối nay ta muốn ăn thịt, nhưng trong tủ lạnh không có thịt, ta lại không muốn đi ra ngoài, làm sao bây giờ nhỉ… [liếc mắt nhìn mèo nhỏ – trong mắt không có ý tốt]

Mèo mập nhỏ: meo meo meo meo meo!!!! [ Ngươi ăn ta meo!!!]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN