Tiệm Bánh Bao Âm Dương - Chương 10
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
84


Tiệm Bánh Bao Âm Dương


Chương 10


Mộc Tử Dịch không tin, cậu bình thường lúc phát livestream đều ngụy trang rất kỹ, ngoài tay ra thì còn lộ cái gì đâu! Hơn nữa cậu cũng rất cẩn thận, lúc livestream còn tránh mấy đồ vật có thể phản chiếu như thủy tinh nữa!

Không lý nào bị người ta phát hiện mình là livestreamer, trừ phi…..

Cậu hướng ánh mắt về phía Lý Tùng Tử.

Lý Tùng Tử vung tay nói: “Không phải tôi, tôi mấy ngày nay đều vô cùng thảm, ngay cả weibo còn không onl!”

Mộc Tử Dịch lại chầm chậm hướng mắt về phía con mèo nhà mình, lần cuối cùng cậu phát livestream là năm ngày trước, lúc đó thân phận trên mạng vẫn không bị gì. Sau đó cậu nhận một nghiệp vụ, làm xong liền về nhà ngủ ba ngày. Nghĩ tới nghĩ lui, kẻ làm lộ thân phận mình chỉ có một khả năng duy nhất, cũng chính là con mèo nhà mình.

Mộc Tử Dịch lộ ra một nụ cười ôn nhu nhàn nhạt, hướng về phía mèo mập nhỏ mà ngoắc ngoắc tay: “Nhóc mập ngoan, nói mau nào, ngươi làm gì rồi?”

“Meo u~” Mèo mập nhỏ giơ hai chân trước lên, chỉ đứng bằng hai chân sau, hoảng sợ mà dựa vào lưng ghế sofa, còn vung chân trước rồi ngoắc đuôi loạn xạ. Gọi nó là nhóc mập, không cần biết có liên quan đến nó hay không, đều phải chối tới cùng!

Trực giác của nó nói cho nó biết, đại khái là sự việc lần này có liên quan với lần trước nó nghịch điện thoại của cậu.

Mộc Tử Dịch khẽ cười, chậm rãi hướng ma trảo về phía tiểu tử này….

Nhưng được nửa đường thì Lý Tùng Tử chặn lại, hắn nói: “Trước hết cậu đừng gấp, dùng điện thoại của cậu lên mạng xem bình luận trực tiếp đi, biết đâu chủ phòng này còn có ý nghĩa gì khác?”

“Meo meo meo!” Mèo mập nhỏ cũng điên cuồng gật đầu, không thể oan uổng mèo ngoan nha!

Mộc Tử Dịch khựng lại, này cũng không phải là không có khả năng…

Vì vậy cậu lấy điện thoại, bật web phát sóng trực tiếp của tiết mục lên, mà mấy người khác ai nấy cũng mượn điện thoại của nhân viên công tác xem.

Trên web phát sóng trực tiếp, rõ ràng là đang nửa đêm, nhưng bình luận vẫn ngợp trời, người xem còn bị choáng.

[Tập hợp vây xem hiện trường 666]

[Tập hợp vây xem hiện trường lộ thân phận 333]

[Chủ phòng ha ha ha….]

[Hỏi chủ phòng một câu, mặt đau không? Hhh vừa mới nói lời hung hăng giây sau liền bị tát vào mặt]

[Có chuyện gì rồi? Chủ phòng cái gì? Tử Dịch tiểu ca còn ẩn giấu thân phận gì sao?]

[Không có gì, chính là chủ phòng mấy phút trước còn nhướn mắt kêu gọi khán giả, nói cái gì mà mọi người sẽ không điều tra ra được hắn. Sau đó Vu tiểu ca liền nói cho cậu ấy biết, thân phận livestreamer của cậy ấy đã sớm bị đào ra rồi]

[Hiện trường mất mặt với tốc độ ánh sáng 666]

[Tôi hóng, nhưng này thì có quan hệ gì với mèo mập? Nó rõ ràng cái gì cũng không làm]

[Lầu trên….. Good job!]

[A a a nói đúng đó! Ôm mèo mập, không cho chủ phòng tùy tiện oan uổng nó, hứ!]

[Mèo mập nhỏ đáng thương, này là chủ nhân kiểu gì ah, thân là mèo thành tinh cao quý dĩ nhiên còn phải giúp chủ nhân chống lưng 333]

[Chủ phòng cười lên thật cmn dễ nhìn]

[Đậu xanh nhìn mặt cùng với nụ cười này, liền cảm thấy đây chính là ôn nhu soái ca đến tim cũng cũng bị rung động! Nhưng vừa nhìn thấy cậu ta vươn tay về phía nhóc mập, lại nhìn cái dáng vẻ tội nghiệp kia của nó… Ân, lại là cảm giác tan nát cõi lòng]

[Tôi thấy chủ phòng sủng mèo của cậu ấy nhất, đồng thời cũng thích lấy nó ra gánh tội nhất 666]

[Nửa tiếng trước vì làm loạn tóc của chủ phòng, kết quả bị vò đến lông xù cả lên. Lần này không biết chủ phòng sẽ làm gì với nó đây, hoảng hoảng, tuyệt đối đừng đánh nó nha!]

[Đã ấn số hiệp hội bảo vệ động vật, tùy thời chuẩn bị bấm gọi 333]

[Chủ phòng nhìn nè nhìn nè, không liên quan gì đến mèo nhỏ, tôi làm chứng cho nó!]

[Ặc, lần này chủ phòng hình như không có oan uổng nhóc mập….]

[Aaaaaa im miệng!]

[Aaaaaaa nơi này có người quá mức thành thật, mọi người mau cô lập người này!]

[Cô lập cô ấy! Đi toilet không gọi cô ấy!]

…….

Mộc Tử Dịch hơi nhíu máy, ngẩng đầu nhìn một cái máy quay, nói: “Mọi người có thể nói cho tôi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không?”

[Chủ phòng nhìn tôi nhìn tôi, cậu cầu tôi tôi liền nói 333]

[Xem cậu có thành ý như vậy, tôi đành nói cho cậu biết.]

[Chương trình phát sóng trực tiếp linh dị thần quái nào đó bỗng xuất hiện một tiểu khả ái mới, lớn lên như hoa như ngọc làm rung động lòng người. Nhưng thân phận tiểu khả ái này thật ra là —–]

[Một vị livestreamer mỹ thực mỹ cảnh, mấy ngày trước vẫn chỉ là một livestreamer sở hữu dăm ba vạn fan. Vì tự nhận mình xấu xí mà không lộ mặt, chỉ để lộ tay. Bốn ngày trước, livestreamer này một lần ngủ liền ngủ đến ba ngày không tỉnh, trong lúc đó còn mộng du mà mở điện thoại ra livestream, sau đó lại ngủ…..]

[Một lần ngủ mà thành danh, liền như vậy qua một đêm mà biến thành livestreamer sở hữu mười vạn fan trên weibo cùng web livestream!]

[Lầu trên ngươi out, vừa nãy weibo chủ phòng follower đã lên đến trăm vạn rồi 333]

[Chậc, chính mình mộng du mở máy livestream tiết lộ thân phận còn dám đổ lên đầu mèo mập,  chủ phòng không biết xấu hổ, hừ!]

[Một vị chủ phòng hot lên nhanh chóng đã nhiều lần đổ lỗi lên đầu manh sủng, anh ấy có tim không?!]

[Đây rốt cuộc là không có đạo đức, hay là….]

[Đau lòng mèo mập nhỏ, bé ngoan đừng sợ, có hàng ngàn hàng vạn boss mèo khác chống lưng cho cưng!]

……

Lý Tùng Tử ngẩng đầu nhìn Mộc Tử Dịch thần sắc mơ hồ, lại liếc nhìn mèo mập nhỏ bộ dạng đáng thương yếu ớt đang chuẩn bị tùy thời bỏ trốn. Hắn nghĩ nghĩ, đánh bạo mở miệng nói: “Cái đó, tôi làm chứng cho mấy cư dân mạng, cậu thỉnh thoảng cũng sẽ mộng du!”

Mộc Tử Dịch nhìn hắn, trong mắt mang theo vài tia hoài nghi.

“Thật đó!” Lý Tùng Tử cứng đầu nói: “Tối hôm qua tôi không phải không dám ngủ ở nhà mình mà chạy sang nhà cậu sao! Sau đó tôi liền phát hiện, cậu nửa đêm mộng du, bò dậy đi mở tủ lạnh, tôi sợ đến mức không dám kêu cậu.”

Mộc Tử Dịch trầm mặc: “Cậu cũng thật may mắn, không có kêu tôi.”

Lý Tùng Tử điên cuồng gật đầu: “Đúng đó, nghe nói người đang mộng du bị gọi tỉnh thần kinh sẽ dễ có vấn đề lắm!”

“Không phải, tôi là nói….” Mộc Tử Dịch ánh mắt u ám, âm thanh không rõ nói: “Tôi sẽ không như vậy, chắc là quỷ nhập thân rồi.”

Lý Tùng Tử liền đờ đẫn.

Mông của mấy người kia liền đồng loạt lùi về sau, hận không thể cách Mộc Tử Dịch cùng Lý Tùng Tử xa một chút.

Không để ý đến Lý Tùng Tử bị dọa một trận, Mộc Tử Dịch lấy tay sờ sờ cằm, bắt đầu suy nghĩ… Không lẽ do bản thân gần đây quá mệt mỏi, mệt tới mức mộng du luôn?

Này cũng không phải là tốt….

Mộc Tử Dịch nhìn mèo mập nhỏ, ngoắc ngoắc tay: “Bé ngoan, lại đây.”

Nghe đến hai chữ “bé ngoan” này, nó lập tức ngoan ngoãn mà chạy tới.

Mộc Tử Dịch vuốt đầu mèo, ôn nhu nói: “Xin lỗi, thiếu chút nữa oan uổng ngươi rồi. Lần sau ngươi phát hiện ta mộng du, nhớ gọi ta tỉnh dậy.”

Mèo mập nhỏ lắc lắc đầu, chủ nhân nó mộng du lúc nào đâu?

Lý Tùng Tử thấy Mộc Tử Dịch cùng mèo của cậu lại tốt đẹp, còn tắt điện thoại cùng mèo khanh khanh ta ta như không có gì xảy ra. Hắn nhất thời hả hê hướng về phía máy quay mà “Ye” một cái. Sau đó nhanh chóng cúi đầu xem bình luận.

[Đột nhiên đau lòng chủ phòng 333]

[Đau lòng +1]

[Đau lòng +2] 

…..

[Đau lòng +số chứng minh! Bất quá không thể không khen một câu, Lý Tùng Tử xử vụ này thật gọn gàng!]

[Kết bạn không cẩn thận chính là như này hhh]

[Đậu xanh cái miệng của chủ phòng cũng thật là..  vừa mở ra liền cái gì mà quỷ nhập thân 333]

[May là Lý Tùng Tử bịa ra, nếu không hắn ta bị dọa khóc luôn rồi hhh]

[Ôm ôm Tùng Tử, cũng không dễ dàng gì!]

[Mèo mập nhỏ không bị đánh là được rồi, tôi chịu không nổi nữa đi ngủ trước đây 333]

[hhh Chủ phòng có độc, tôi xem mà không muốn ngủ]

[Chủ phòng thật sự có độc hhh]

[Đợi chút, các người sao lại thiện lương như vậy! Chủ phòng buông lời khiêu khích như thế nào chẳng lẽ đều quên hết rồi sao?!]

[Thiếu niên kích động, chủ phòng ngoài việc ưa tỏ vẻ đẹp trai nói hưu nói vượn ra còn có một ưu điểm nữa, da mặt so với tường đồng vách sắt còn dày hơn ba phần]

[Lầu trên là fan lâu năm, đã kiểm chứng 333]

[Chủ phòng bắt đầu bày ra bộ dạng giả ngu, trầm luân bồi manh sủng chơi đùa. Đợi đó đi, cậu ta khẳng định sẽ không đáp lại chuyện này nữa đâu 333]

[Cười đùa cho vui là được rồi, không cần xem là thật, nếu không chủ phòng có thể sẽ tùy hứng mà dừng livestream 333]

[Không được, vẫn có chút đau lòng chủ phòng. Chúng ta có nên nói cho cậu ấy, cậu ấy bị chúng ta cùng Lý Tùng Tử chơi một vố rồi?]

[Không cần đâu, nói cho cậu ấy, vậy chúng ta phải đau lòng cho mèo mập nhỏ rồi 333]

[Vì vậy mọi người đứng giữa chủ phòng và nhóc mập, đều chọn nhóc mèo mập rồi hhh]

[Cái vị cách một lầu trên muốn nói chân tướng cho chủ phòng kia đã bị cô lập]

[Aiz, mấy người nói xem chủ phòng sẽ không vì chứng mộng du mà đi bác sĩ đi…..]

[Không thể đâu….]

[Chắc là sẽ không, chủ phòng chỉ là nhất thời bị lừa. Đợi đến lúc cậu ta quay lại xem weibo hoặc lịch sử phát sóng, khẳng định sẽ biết hết]

[E là tới lúc đó nhóc mập chạy không thoát trận đòn rồi 333]

[Không sao, chỉ cần không đánh nó trên livestream, tôi không nhìn thấy sẽ không đau lòng 333]

[Tôi cũng vậy, chỉ cần cậu ta không đánh nó trên livestream]

[Nói tới mới nhớ, bây giờ nghĩ lại một chút vẫn là cảm thấy rất ảo diệu, mèo nhà chủ phòng làm sao lại khôn như vậy! Nói không phải thành tinh tôi còn không tin!]

[Vu tiểu ca, hỏi dùm một chút đi 333]

Vu tiểu ca đang dòm ngó bình luận nổi lòng tốt liền ngẩng đầu giơ tay: “Dịch lão sư, khán giả hỏi mèo nhà cậu có phải thành tinh rồi hay không.”

Mộc Tử Dịch lạnh lùng nhìn hắn, lại nhìn về phía máy quay, nghiêm túc nói: “Mọi người đều là người lớn lên trong thời đại xã hội chủ nghĩa, cả ngày đều nghĩ cái gì vậy! Từ sau kiến quốc động vật không được phép thành tinh, mọi người đừng ồn nữa!”

Cậu ôm lấy mèo mập nhỏ, cho nó đối mặt với ống kính, vẻ nghiêm túc đầy mặt: “Nhìn thấy không, nó chỉ là một con mèo lớn lên trong thời kì xã hội chủ nghĩa, đặc biệt chính trực! Không thành tinh!”

Mèo mập nhỏ đặc biệt chính trực gật gật đầu, y như chủ nhân nó mặt đầy vẻ nghiêm túc.

Sau một phen náo loạn, cả đoàn chậm rãi bình tĩnh lại. Cùng với sự bình tĩnh của bọn họ, trong phần bình luận cũng bắt đầu tràn ngập dòng chữ “Ngủ ngon”.

Nhân số càng ngày càng ít đi, đạo diễn tổ tiết mục lúc này mới gọi cho một vị nhân viên công tác. Sau đó liền thấy nhân viên này nói mấy người quay phim đem máy tạm thời tắt đi.

Sau khi máy quay tắt, cửa lớn bỗng dưng mở ra.

Mộc Tử Dịch vừa ngẩng đầu, liền thấy một người đàn ông đẹp trai đứng ở cửa, dùng đôi mắt không rõ tâm tình nhàn nhạt quét một vòng phòng khách. Sau đó, cặp mắt kia dừng lại trên người Mộc Tử Dịch cùng mèo của cậu.

Đôi mắt hoa đào của Mộc Tử Dịch hơi nheo lại, sau đó hướng về phía người kia lễ phép cười,  vỗ vỗ xoa dịu mèo mập nhỏ không hiểu vì sao có chút nóng nảy trong lòng mình.

Tác giả có lời muốn nói: 

Mèo mập nhỏ không hiểu sao lại bị đẩy ra gánh chức danh sinh trưởng trong thời kì xã hội chủ nghĩa: “Meo?” Có chuyện gì?

Lý Tùng Tử lừa bạn tốt: Địu móa, may mà tối qua người này không mộng du thật!Nếu không…. quỷ nhập thân cái gì….nghĩ đến liền thấy hãi QWQ

Mộc Tử Dịch bị khán giả cùng Lý Tùng Tử cấu kết lừa gạt: Aiz, ai có thể nói cho tôi, chứng mộng du nên đi bác sĩ tâm lý hay là đi bác sĩ khoa thần kinh đây?  Rất gấp, online chờ!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN