Tiệm Bánh Bao Âm Dương - Chương 14
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
83


Tiệm Bánh Bao Âm Dương


Chương 14


Mấy fan trong phòng livestream đang nhìn chằm chằm mèo mập nhỏ móng trái cầm thức ăn cho mèo móng phải cầm cá nhỏ, trước ngực còn buộc một cái yếm giống như em bé mới tập ăn.

Đôi mắt mèo to to ngơ ngác nhìn màn hình, còn tranh thủ cuối đầu mà uống một hớp sữa, sau đó tiếp tục dùng đôi mắt ngơ ngác đó nhìn màn hình.

[A a a manh đập vào mặt, ngao!!!]

[A a a nhóc mập ngoan ngoan, manh chết tâm can thiếu nữ của lão phu rồi 333]

[Tặng cái lễ vật cho nhóc mập mua cá khà khà…]

[Thêm tui nữa tui cũng tặng 333]

[Chủ phòng đâu? Đi nằm lười rồi?]

[Nằm trên ghế sofa sau lưng mèo mập đó 333]

[Xem xét mức độ đáng yêu của mèo mập, cho phép chủ phòng nằm lười hai phút 333]

[Vậy mà lại công khai để một con mèo livestream thay mình 333 Chủ phòng cho mèo mập thêm đồ ăn chưa?]

[Ờm.. Đồ ăn trên bàn của mèo mập nào là món chính, đồ ăn vặt, sữa dê,.. cái gì cũng có, còn thêm đồ ăn cái gì nữa! Này so với bữa ăn của tôi còn phong phú hơn]

[Tôi đang ăn mì gói QWQ]

[Hệ liệt người còn không bằng mèo]

[Chủ phòng chủ phòng, còn không lộ mặt liền report cậu!]

[Muốn xem chủ phòng hưm hưm…]

[Vì nhan sắc của chủ phòng mà tới, vậy mà lại nằm lười giấu mặt! Report report!]

[Lập nhóm report 333]

Mộc Tử Dịch thư thái nằm trên ghế sofa, thản nhiên nói: “Trong hợp đồng của tôi không có quy định phải lộ mặt, cho nên mọi người report cũng vô dụng.”

[Ngày nào cũng oán fan như vậy..]

[Chủ phòng đọc bình luận!]

[Chủ phòng thật quá đáng… Tôi muốn thoát khỏi fandom, chuyển sang làm fan nhóc mèo mập!]

[Out fandom hết là tốt nhất, như vậy chủ phòng là của tôi rồi 333]

“Tôi là của cậu?” Mộc Tử Dịch cười cười, “Rất lớn mật nha, ai cho cậu dũng khí đó, để cậu ngông cuồng như vậy?”

[Xuất hiện rồi, hệ liệt oán fan kinh điển của chủ phòng 333]

[Dịch, Dịch lão sư? Không đúng, Dịch lão sư bình thường đều như thế này sao?]

[Cũng không khác lắm, trước đây lúc giấu mặt chủ phòng thích oán người, nói nhăng nói cuội gì gì đó 333 Chắc là do không lộ mặt nên coi như không có gánh nặng gì hết]

[Chủ phòng chủ phòng, thật sự không định kể chuyện lúc cậu tham gia tiết mục kia xuất hiện quỷ vật sao?]

[Còn có sự kiện gặp quỷ của Lý Tùng Tử nữa 333]

[Lần trước lúc chủ phòng đang livestream ngủ sau đó người tìm đến chính là Tùng Tử đi! Trong weixin kêu gào gặp quỷ đòi cứu mạng cũng là cậu ta 333]

[Có phải bởi vì cậu ta nên chủ phòng mới có thể cùng đi quay tiết mục đúng không?]

[Trên đời này vốn dĩ thật sự có quỷ ah! Thần linh ơi, bất quá tôi vô cùng tò mò cuối cùng thì quỷ vật kia bị xử lý như thế nào, chẳng lẽ còn ở trong ngôi nhà cũ đó?]

[Không có đâu 333 Weibo chính thức của tổ tiết mục đã thông báo mời đại sư về tụng kinh, ngôi nhà đó cũng bị xin dỡ đi rồi]

[Tôi còn định nói đi tới đó vây xem một chút…]

……………..

Nhìn một mảng bình luận chỉ toàn nói về tiết mục phát sóng trực tiếp hôm trước, Mộc Tử Dịch chỉ nhìn nhìn, không nói tiếng nào. Dù sao cũng là tiết mục mà Lý Tùng Tử tham gia, cậu cũng không tiện nói gì.

Nhắc tới, cũng không biết linh hồn trong bình tro cùng với vị quản gia kia hiện tại như thế nào rồi. Đương nhiên mấu chốt nhất là không biết còn có cơ hội gặp lại vị tiểu ca Cố Cảnh đẹp trai kia không.

Mộc Tử Dịch có chút nhan khống, vẻ ngoài cùng khí chất của Cố Cảnh vừa hay là kiểu cậu ưa thích. Bằng không lúc mới gặp cậu cũng sẽ không tùy ý mà cười với người ta một cái. Ai cũng đều có lòng yêu thích cái đẹp, giống như việc cậu mỗi sáng thức dậy đều ngắm bản mặt mình trong gương, thỉnh thoảng nhịn không được mà cười một cái.

Ừm, Cố Cảnh cũng chỉ là lớn lên không đẹp bằng cậu một chút thôi.

Cậu nghĩ, không bằng sau này vẫn là đốt chút tiền giấy cho người đó, chỉ là không biết anh ở địa phủ thuộc đơn vị nào, khu vực phụ trách ở đâu….

Mộc Tử Dịch đó giờ nghĩ thì nghĩ vậy nhưng cũng không thực sự làm, rất nhanh liền đem cái ý nghĩ đó quẳng đi, lại nhìn vào phần bình luận.

Mà lúc này, Cố Cảnh, người bị cậu gán cho cái chức “công nhân viên địa phủ”, đang mặt vô biểu tình mà ngồi trên ghế bằng gỗ gụ, trong tay cầm một phần tư liệu.

Đằng sau anh là một ông lão, hơi khom người, vô cùng cung kính nói: “Đại nhân, đây là tư liệu chính thức của Mộc Tử Dịch.”

Ngón trỏ Cố Cảnh vô ý mà gõ nhẹ lên bàn gỗ, nhìn tư liệu trong tay đến xuất thần.

Tróc quỷ sư tự do không thuộc môn phái nào, đối đầu quỷ vật thích dĩ bạo chế bạo…hả?

Trước mắt từ từ hiện lên nụ cười ấm áp của thanh niên kia, người sạch sẽ ôn hòa như vậy, làm sao cũng không giống một người dĩ bạo chế bạo.

Ông lão phía sau nhiều lời: “Vị Mộc Tử Dịch tiên sinh này, bình thường ngoài việc nhận ủy thác từ hai giới âm dương, ở nhân giới còn là một vị livestreamer chuyên về mỹ thực mỹ cảnh, tương đối tự do. Hình như mỗi lần nhận được ủy thác, ra ngoài công tác sẽ thuận tiện làm livestream ăn uống hoặc cảnh vật, kiếm thêm chút tiền.”

“Livestreamer?”

Ông lão dùng hai tay đưa lên một cái máy tính bảng, nói: “Livestreamer là hạng mục mới nổi lên trong hai năm gần đây của nhân giới…”

Ông lão vận dụng hết khả năng để nói sơ một lượt, sau đó mở app livestream lên, lại nhấn vào phòng livestream.

“Tài khoản bên app livestream này liên kết với tài khoản weibo, có không ít tiền, ngài có thể tùy ý dùng để khen thưởng cho livestreamer. Ngài xem ở đây, sau khi mở ra sẽ hiện lên danh sách lễ vật, ngài có thể lựa chọn lễ vật tùy theo mức tiền…”

Hai phút sau, ông lão chậm rãi đi khỏi căn phòng lớn. Cẩn thận đóng cửa phòng, ông trầm mặc thở dài một tiếng, hy vọng lần này đại nhân có thể tìm chút niềm vui trong đó. Dù cho rơi vào thế giới trên mạng cũng tốt hơn là ngồi làm việc từ ngày này sang ngày khác hoặc ngồi ngẩn người.

Ông lão chậm rãi quay về, nghĩ rằng một lát nữa còn phải nạp thêm tiền vào thẻ, vạn nhất đại nhân thật sự tìm tới phòng livestream của Mộc tiên sinh, còn muốn thưởng lễ vật nữa thì sao.

Cố Cảnh một tay cầm máy tính bảng, tay kia chọt thử bên này một chút bên kia một chút, trong lòng cảm khái sự phát triển của nhân giới thật vô cùng nhanh. Trong điện thoại của mình chỉ có weixin mà hai tháng trước địa phủ học theo nhân giới mà làm, còn không biết nhân loại đã xuất hiện ra cái thứ “livestream” này.

Tốn hết hai phút để tìm hiểu cái app này, sau đó anh liền tìm trong thanh tìm kiếm cái tên “Mộc Tử”. Rất nhanh, trong app liền nhảy ra một phòng livestream. Anh nhấn vào phòng nhưng không thấy Mộc Tử Dịch, ngược lại nhìn thấy một con mèo ngốc manh, đang tiến hành “livestream ăn uống”.

Màn hình tràn ngập bình luận bay lung tung, Cố Cảnh không nhịn được mà tắt hết đi. Trong lúc tắt bình luận, anh mơ hồ nghe được âm thanh không lớn lắm của Mộc Tử Dịch.

“…..Nói thật đó, bớt chút tiền ra để dành dụm, tương lai có thể mua nhà mua xe cưới vợ…..”

Trong âm thanh trong trẻo lộ ra một chút cảm giác lười biếng, chỉ nghe thấy tiếng mà không thấy người. Cố Cảnh chần chừ mà nhìn con mèo ngốc trong màn hình, suy nghĩ ý tứ trong câu nói kia của Mộc Tử Dịch.

Không nhà không xe không vợ…. Mộc Tử Dịch cậu..rất nghèo sao?

Bây giờ cái nghề tróc quỷ sư ở nhân giới đã suy tàn tới vậy rồi à?

Nghĩ cũng phải, nếu như làm ăn được, Mộc Tử Dịch hà tất lại phải làm livestreamer kiếm thêm tiền!

Nghĩ tới đây, Cố Cảnh trực tiếp mở ra phần lễ vật, nhấn xuống một cái xe, một cái du thuyền, cùng với một ngôi biệt thự.

Tiền tài với anh mà nói, cũng không có ý nghĩa gì, xài thì cũng là xài thôi. Không bằng cho người vừa hay hợp ý mình đang cần. Huống hồ anh tặng có chút tiền thế này, với anh mà nói cũng chỉ như muối bỏ bể, không đáng nhắc tới.

Về phần vợ, cái này anh cũng không có cách, trong app livestream không có thứ này.

Mộc Tử Dịch trợn mắt há mồm nhìn xe, du thuyền, biệt thự đang chiếm toàn màn hình, che mất mèo mập nhỏ. Cậu không nhịn được mà thì thầm: “Ôi trời đất ơi hóa ra fan của mình còn có thổ hào ah!”

Lễ vật này vừa đập một cái liền lên cả vạn rồi!

Trong phòng livestream bình luận cũng náo nhiệt không ngừng.

[Vị “Lão Tiên Sinh” này là đang vả vào mặt chủ phòng sao hhhh]

[Chủ phòng chân trước vừa nói mọi người đừng có thưởng lễ vật mắc tiền cho mình, giây sau liền bị thổ hào fan đập luôn một cục tiền 333]

[Hào, chúng ta kết bằng hữu đi] *Hào trong thổ hào”

[Hào, bằng hữu?]

[Chủ phòng quyết tâm không lộ mặt! “Lão Tiên Sinh” có thiếu cháu gái không? Cháu gái mà lên đại học biết nấu cơm biết làm việc nhà á 333]

[“Lão Tiên Sinh” đây chính là chứng cứ ông không thiếu nhà không thiếu xe đi 23333]

[Chủ phòng chủ phòng, thổi thổi mặt, không đau ha 333]

………………

Cố Cảnh không có mở bình luận, bởi vậy không biết cư dân mạng đang khí thế ngất trời mà bình luận. Anh thấy Mộc Tử Dịch không có phản ứng, chỉ nghĩ là cậu không biết, lại lần nữa đổi một cái xe khác, một ngôi nhà có view ra biển mà gửi đi. Anh đối với giá trị tiền bạc hiện giờ cũng không hiểu rõ lắm,  bởi vì anh rất ít khi xài tiền. Chỉ là anh cũng biết, chính mình ở trong phòng livestream đập đến trăm cái xe, Mộc Tử Dịch cũng không đổi lấy một cái xe thật tới được.

Nhưng mà trong phòng livestream tặng xe thật không được, anh chỉ có thể tích tiểu thành đại, đập nhiều một chút.

Tặng nhiều lễ vật quý liên tiếp như vậy, Mộc Tử Dịch không thể không lộ mặt. Chỉ thấy cậu từ trên ghế sofa ngồi dậy, hướng tới bên cạnh nhóc mèo đang ăn nhà mình, nhìn camera nói: “Cảm ơn “Lão Tiên Sinh” đã tặng lễ vật, nhưng mà nếu tiên sinh không phải là người có tiền, vậy xin đừng tiếp tục tặng nữa.”

Phía bên kia màn hình, Cố Cảnh suy nghĩ một chút mới thử gửi một cái bình luận.

[Lão Tiên Sinh: Tôi rất có tiền.]

Có tiền? Ha! Mộc Tử Dịch cong môi khẽ cười, “Vậy thì cảm ơn “Lão Tiên Sinh” nhé!”

Vừa dứt lời, lại thấy trong bình luận xuất hiện một cái du thuyền lớn, cùng với một cái bình luận to thật to.

[Lý Tùng Tử: Anh em, tôi tới rồi.]

Mộc Tử Dịch nhướn mày: “Cậu tới làm gì, mau đi ra!”

[Lý Tùng Tử: Aiz aiz aiz, tôi vừa tới cậu liền đuổi tôi đi? Tôi không dễ dàng gì mới rút chút thời gian quẹt thẻ cho cậu đó!]

Mộc Tử Dịch mặt đầy vẻ ghét bỏ: Đợi lát nữa fan của cậu biết cậu ở đây, nói không chừng toàn bộ liền chạy qua. Phòng livestream của tôi phải làm sao đây!”

[Lý Tùng Tử: Còn không phải thấy lễ vậy của cậu quá ít, tới hỗ trợ cậu chút sao!]

Bình luận vừa biến mất, Lý Tùng Tử liền tặng cho Mộc Tử Dịch cái du thuyền. Trước đây Mộc Tử Dịch sợ phiền phức, vẫn luôn giấu thân phận, hắn cũng không dám xuất hiện trong phòng livestream của cậu, ngay cả weibo cũng không dám follow nhau. Nhưng bây giờ không giống, anh em của hắn đã bị lộ thân phận, toàn thế giới đều biết bọn họ có quan hệ tốt rồi! Hắn tặng anh em mình vài cái lễ vật, không phải là chuyện đương nhiên sao!

“Cậu không gây thêm phiền phức cho tôi là tôi đã tạ trời tạ đất rồi!” Mộc Tử Dịch vén chòm tóc hơi dài trước trán lên, đôi mắt hơi híp lại, có chút nguy hiểm mà cười nói: “Nói tới, tôi chuẩn bị đi tìm bác sĩ, tiến hành trị liệu chứng mộng du. Bệnh này không dễ trị, tốn tiền còn tốn sức. Tùng Tử à, cậu nói thế nào đây?”

[Lý Tùng Tử: Cái gì chứ, tôi nghĩ rồi, cảm thấy cậu nói rất có đạo lý, bây giờ tôi liền ngay lập tức lui ra khỏi phòng livestream!]

Trước khi đi, Lý Tùng Tử còn đập cho Mộc Tử Dịch một cái lễ vật quý nhất, để vị cơ hữu bị lừa của mình có thể bớt giận chút.

Trong bình luận tràn ngập vui vẻ.

[Bắt sống Tùng Tùng 333]

[Ai ya, chạy mất rồi]

[Tình huống gì, nghe nói Tùng Tùng nhà tôi chạy đến phòng livestream này? Người đâu người đâu!]

[Bị chủ phòng dọa chạy rồi 333]

[Chủ phòng V5]

[Xem ra chủ phòng đã biết mình bị lừa rồi hhh]

[Vì Tùng Tùng mà thắp nến, ha ha ha….]

[Tôi chỉ muốn biết mèo mập có phải bị đánh hay không 333]

[Hiển nhiên không có, coi nó ăn ngon như thế kia chuyên chú như thế kia]

[Chủ phòng V587!]

[Mặt nạ của tôi rơi mất rồi ha ha ha… cười tới nỗi rơi mất 333]

[Lý Tùng Tử: tôi tới rồi người anh em! Dịch lão sư: Cậu tới làm gì, mau đi ra!]

[hhhh Tùng Tùng ủy khuất 333]

[Tùng Tùng không ủy khuất, Tùng Tùng chủ là sợ hãi thôi hhh]

[Chủ phòng: Còn dám chạy, tức chết a a a 333]

………

Cố Cảnh không thấy bình luận khẽ cau mày, đồng tình nhìn Mộc Tử Dịch dường như có chút tức giận trong màn hình.

Không nhà, không xe, không vợ, còn bị bệnh. Người này, mệnh sao mà khổ thế.

Anh không chút do dự mà liên tục đập lễ vật vào phòng livestream, đặc biệt là xe và du thuyền.

Trong một căn phòng khác, ông lão nhìn thấy điện thoại di động liên tục vang lên tiếng báo tin nhắn tiêu tiền, liền lộ ra một nụ cười hiền lành.

Tác giả có lời muốn nói: 

Mộc Tử Dịch:???

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN