Tiệm Cơm Chiên Hạnh Phúc
Chương 123
Editor: Thienyetkomanhme
Nháy mắt, một mùi thơm nồng đậm tràn ngập văn phòng.
“Này cũng quá thơm đi!”Một vị giáo viên tron đó cảm thán xong, mọi người sôi nổi nắm lên chiếc đũa bắt đầu ăn.
Tôm bóc vỏ tưới mới cùng với hạt cơm vàng ruộm, thoạt nhìn đẹp ngửi lên cũng thực mê người, ăn lên càng ngon hơn, ăn ngon đến hoàn toàn dừng lại không được.
“Bà chủ cũng thật hào phóng, thế nhưng cho nhiều tôm bóc vỏ như vậy.”
“Đúng vậy, hơn nữa tôm bóc vỏ này không riêng hương vị ngon, vị cũng rất tươi mới, ăn một lần liền biết không phải cái loại hàng đông lạnh.”
“Tôi đếm, hẳn là có khoảng mười con tôm, tôm lớn như vậy còn cho nhiều như vậy, bà chủ thật là quá hào phóng.”
“Đúng vậy, tôi lần trước ở bên ngoài trường học ăn cơm chiên tôm bóc vỏ, giá cả cũng không hề rẻ, hương vị cùng đĩa này càng không thể so, kết quả bên trong chỉ có ba con tôm nhỏ bóc vỏ.”
Tôm bóc vỏ vừa to vừa tươi làm bọn họ ăn thập phần thỏa mãn, nhịn không được khen khởi bà chủ một hồi.Khen xong, bọn họ lại vùi đầu tiếp tục ăn, thẳng đến khi hộp cơm chiên trong tay ăn đến sạch sẽ, mới ngẩng đầu lên.
“Cơm chiên tôm bóc vỏ này ăn ngon quá, cảm giác rất thoải mái ăn hết một đĩa to cũng không thấy ngấy.”
“Trước kia tôi không ăn cơm chiên, cơm chiên nhà này thật là không có gì để nói, mỗi một loại cơm chiên đều ngon như vậy, làm tôi biến thành người mê cơm chiên.”
“Cảm giác ăn qua là nghiện, đáng tiếc ngày mai không đặt được.”
“Tôi định trưa ngày mai trực tiếp đi tới trong tiệm ăn, dù sao cũng không xa.” Một nam giáo viên đeo kính nói.
Bên cạnh có giáo viên nữ nghe vậy, nhìn về phía hắn: “Anh định đi trực tiếp tới tiệm? Vậy giúp tôi mang ít đồ qua được không?”
“Mang đồ qua?” Không phải mang cơm hộp trở về sao? Giáo viên nam có điểm hoài nghi lỗ tai của mình.
“Tôi xem thông báo, chủ tiệm nói chuẩn bị tham gia kỳ thi đại học sang năm, liền giúp cô ấy sửa sang lại một ít tài liệu.”
Nữ giáo viên nói xong, những giáo viên khác trong văn phòng cũng sôi nổi bày tỏ bọn họ cũng có thể giúp đỡ tìm một ít, ngày mai để giáo viên nam mang một thể.
“Được.”
Nam giáo viên một ngụm đồng ý, các giáo viên khác mới kêu hắn thuận tiện mang cơm hộp trở về.
Cửa hàng tạp hóa nọ.Ông chủ ngồi cả một buổi sáng, trừ bỏ bán được hút đồ linh tinh vụn vặt, căn bản là không ai tới cửa, làm hắn nhịn không được thở dài.
Cửa hàng nhà hắn trước kia buôn bán còn tạm ổn, nhưng gần đây phụ cận mở một cái siêu thị lớn, mấy cái siêu thị loại nhỏ, sinh ý liền càng ngày càng ảm đạm.
“Xin chào, là anh đặt cơm hộp sao?”
Lúc ông chủ đang ủ rũ cụp đuôi, một nhân viên giao cơm bỗng nhiên đi tới ngoài cửa hàng.”Là tôi.” Nhìn thấy cơm hộp tới, ông chủ vội đứng dậy nhận cơm hộp.
“Ông anh vận khí thật tốt, thế nhưng cướp được món cơm chiên mới của cửa hàng này.” Nhân viên giao cơm hồi tưởng lại mùi hương ngửi thấy ở trong tiệm, đem cơm hộp đưa qua còn nhịn không được nói một câu.
Ông chủ nghe vậy, khó có khi lộ ra một gương mặt tươi cười: “Tôi chờ sẵn ở trong tiệm từ sớm mới đặt được đấy.”
Nhân viên giao cơm cười một chút, lưu lại một câu nhờ ông chủ đánh giá 5 sao, một lần nữa cưỡi lên xe rời đi.Nhận được cơm hộp, ông chủ gấp không chờ nổi quay lại trong tiệm mở ra túi đựng xốc lên cái nắp.
“Thật thơm!”
Mùi hương mê người này, nháy mắt xua tan ưu phiền trong đầu hắn, làm hắn hiện tại chỉ có phần cơm chiên tôm, nhìn ngon ngửi càng thơm, trước mắt.
Hắn bưng lên cái chén cầm lấy chiếc đũa và một miếng to, tức khắc phát hiện, cơm chiên này ăn lên càng thơm!Đồ ăn ngon có thể khác tâm trạng vui vẻ, lời này cũng không phải là nói bừa, ba miếng cơm xuống bụng, cả người ông chủ đều thả lỏng lại, trêи mặt đã lộ ra vài phần sung sướиɠ.
Ăn quá ngon!Ngay từ đầu hắn còn có điểm luyến tiếc một ngụm ăn luôn một con tôm, chờ phát hiện cơm chiên tôm này phân lượng không ít, hắn một bên cao hứng một bên toàn bộ nhét vào trong miệng, ăn đến đặc biệt thỏa mãn.
Ăn cơm chiên ngon như vậy, dù nhớ đến chuyện buôn bán trong tiệm không tốt, hắn cũng không còn phiền như vậy.Thật sự không được, cùng lắm đem cửa hàng sang nhượng lại, dù sao mấy năm nay cũng kiếm được một chút tiền, tóm lại không lỗ vốn.
“Ông chủ, bình thủy này bao nhiêu tiền?”
“Cái này bao nhiêu tiền?”
“Có bật lửa không?”
“Cái này bán thế nào?”
Ông chủ mới vừa tính toán tốt thật sự không được thì đem cửa hàng chuyển nhượng lại, vài phút sau thế nhưng có khách hàng bắt đầu tới cửa, còn có không ít.
Ngay từ đầu, hắn còn tưởng rằng sinh ý trong tiệm sinh bắt đầu phát triển lại, chờ những người khách đó tính tiền sẽ hỏi hắn cơm hộp đang ăn là mua ở nhà nào, hắn mới biết được, nguyên lai bọn họ ” ý của Tuý Ông không phải ở rượu”.
Bất quá, đã chuẩn bị tâm lý cho trường hợp xấu nhất, hắn thật ra cũng không thất vọng, ngược lại nhiệt tình nói cho bọn họ là mua ở tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, cùng với món ăn trong tiệm cơm chiên Hạnh Phúc có bao nhiêu ngon vân vân.
Các khách nhân nhớ kỹ tên “Tiệm cơm chiên Hạnh Phúc”, đều cảm thấy ông chủ làm người còn khá tốt, tỏ vẻ lần sau muốn tới chiếu cố sinh ý của hắn.
“Vậy tôi cảm ơn các cậu trước.” Ông chủ cũng không để bụng bọn họ là nói thật hay là nói giỡn, trước nói lời cảm tạ rồi tính sau.Chờ khách hàng rời đi, hắn cầm lên chén cơm chiên còn chưa ăn xong tiếp tục ăn, ăn ăn đột nhiên bật cười, cảm thấy việc này ngẫm lại còn rất có ý tứ.
Hơn 12 giờ, Tư Cảnh Lâm lại lần nữa đi vào tiệm cơm chiên Hạnh Phúc.Nguyễn Miên Man hôm nay quả nhiên làm mì lạnh hòe diệp cho anh, còn làm cho anh một chén thạch hoa quế đường đỏ.
Là mì lạnh hòe diệp nhưng từ bề ngoài mà nhìn, kỳ thật cùng món mỳ lạnh rau xanh lần trước cô làm khác biệt không lớn, bất đồng chính là, mì hòe diệp mang theo mùi hương đặc trưng của lá hòe, ngửi lên rất thoải mái tươi mới.Mùa hè ăn một ngụm mì lạnh hòe diệp, cả người đều thoải mái, Tư Cảnh Lâm ăn một lát, mới cầm lấy cái muỗng nhấm nháp chén thạch hoa quế đường đỏ bên cạnh.Hoa quế mùi hương rất dễ chịu, cho vào miệng, miếng thạch lành lạnh mang theo hơi thở hoa quế, ăn lên ngọt thanh mỹ vị, trơn mềm ngon miệng.
“Đây cũng là em làm?”
Nguyễn Miên Man sợ anh không đủ ăn, chiên đĩa tôm bóc vỏ trứng gà đưa lại đây cho anh, Tư Cảnh Lâm chỉ vào miếng hỏi cô.
“Đúng vậy, đây là dùng hạt băng phấn lúc trước bà Hồ cho em để làm, anh thích ăn sao? Đợi lát nữa mang một ít đi.” Nguyễn Miên Man cười nói.
Tư Cảnh Lâm nói: “Ăn rất ngon, mì lạnh hòe diệp cũng rất ngon.”
“Vậy anh ăn nhiều một chút, mì lạnh hòe diệp vẫn còn trong tủ lạnh.” Nguyễn Miên Man nói xong, tiếp tục đi đến bệ bếp bận rộn.
Tư Cảnh Lâm nhìn theo cô rời đi, mới cúi đầu nhìn về phía đĩa tôm bóc vỏ xào trứng.Tôm bóc vỏ trắng hồng cùng trứng gà vàng nhạt hợp với hành thái điểm xuyết phía trêи, thoạt nhìn thập phần xinh đẹp, anh không tự giác đem chiếc đũa với qua.Trứng gà thơm, tôm bóc vỏ càng thơm, hai cái kết hợp, ăn lên vừa mềm vừa tươi ngon.
Hôm nay Tư Cảnh Lâm tương đối có thời gian, ăn xong một bừa cơm trưa sắc hương vị đều đầy đủ, ở trong tiệm chờ đến buôn bán buổi trưa kết thúc, không lập tức bắt đầu ôn tập cho Nguyễn Miên Man, mà để cô đi lên nghỉ ngơi một hồi trước.
“Không cần, đã chậm trễ rất nhiều thời gian của anh.” Nguyễn Miên Man lắc đầu nói.
Tư Cảnh Lâm nói: “Làm việc và nghỉ ngơi phải kết hợp thì hiệu suất học tập mới cao, đi thôi, vừa lúc anh cần xem một bưu kiện trước.”
Thấy anh kiên trì, Nguyễn Miên Man lúc này mới lên lầu nghỉ ngơi, trước lúc đi còn không quên chuẩn bị cho anh một đĩa trái cây cùng nước trà.Nhìn theo cô lên lầu, Tư Cảnh Lâm quả nhiên mở ra di động làm việc.
Vài phút sau, mèo béo từ bên ngoài chơi đủ đã trở về liền nhìn đến người đàn ông không tính là xa lạ ngồi ở trong tiệm.”Mieo……”
Ngữ khí không được tốt lắm mà hướng anh kêu một tiếng, Quả Quýt Nhỏ lắc lư một vòng trong nhà chính, sau đó chuẩn bị lên lầu.
Tư Cảnh Lâm nhanh tay lẹ mắt mà nắm cố nó một cái, đem nó nhắc tới cái ghế bên cạnh mình đặt xuống: “Ở chỗ này chơi đi.”
“Mieo!”
Mèo béo hung dữ hướng anh kêu một tiếng liền muốn nhảy xuống, lại bị anh duỗi tay đè lại, theo bản năng liền duỗi móng vuốt cào anh.
Tư Cảnh Lâm rũ mắt quét nó một cái, ánh mắt sắc bén tức khắc làm nó thành thật lại, thu hồi móng vuốt đưa đến bên miệng ɭϊếʍ hai cái, một bộ dạng ra vẻ nó vốn dĩ cũng chỉ định ɭϊếʍ ɭϊếʍ móng vuốt mà thôi.
Mặc dù nó đã ngoan ngoãn ngồi im, Tư Cảnh Lâm cũng không thu tay lại, vẫn luôn đặt ở trêи lưng nó, một cái tay khác cầm di động chậm rãi nhìn.
Nửa giờ sau, nghỉ ngơi vừa đủ Nguyễn Miên Man đi từ trêи lầu xuống.Tư Cảnh Lâm nghe được âm thanh xuống lầu, lúc này mới thu tay, đứng dậy đi tới bên cạnh bồn nước rửa tay.
“Mieo mieo ô mieo ô……”Nguyễn Miên Man còn chưa có hoàn toàn từ cầu thang xuống tầng một, Quả Quýt Nhỏ đã chạy đến trước mặt cô kêu lên, còn đứng lên tới một bộ muốn cô ôm.
Đang ôm sách cùng tài liệu, Nguyễn Miên Man không có biện pháp ôm nó, cúi đầu nói: “Làm sao vậy? Ở bên ngoài cùng con mèo khác đánh nhau thua sao?”
“Mieo mieo mieo……”
Nghe nó càng kêu càng ủy khuất, Nguyễn Miên Man ở trêи người nó cẩn thận nhìn qua một vòng, không thấy vết thương, trấn an nói: “Được được, buổi tối cho em thêm hai con tôm bóc vỏ.”
Nói xong, cô vòng qua mèo béo xuống lầu, liền nhìn thấy Tư Cảnh Lâm vừa mới rửa tay xong quay lại.
“Anh Cảnh Lâm bận xong rồi sao?”
Tư Cảnh gật đầu, đón cô đến bên người mình ngồi xuống.Nguyễn Miên Man mới vừa ngồi xuống, mèo béo vẫn luôn đi theo cô trực tiếp nhảy đến trêи đùi cô nằm sấp xuống.
“Em sao lại dính người như vậy?” Nguyễn Miên Man cúi đầu nhìn nó, nhưng cũng không đuổi nó đi xuống.
Kế tiếp, hai người bắt đầu ôn tập tiếp đoạn ngày hôm qua.Mèo béo ngay từ đầu còn ngoan ngoãn ghé vào trêи đùi Nguyễn Miên Man, về sau lại bắt đầu duỗi móng vuốt chụp đùi người bên cạnh.
Tư Cảnh Lâm phát hiện, cúi đầu liếc nó một cái, tiếp tục giảng bài cho cô.Có lẽ là có chủ nhân làm chỗ dựa, mèo béo thu hồi móng vuốt không đến hai phút, lại lại lần nữa chụp qua một cái.Biết cô rất thích con mèo này, thấy nó dùng móng vuốt mà cào, Tư Cảnh Lâm dứt khoát tùy nó đi.
Nhưng thật ra lúc sau, Nguyễn Miên Man vô tình nhìn đến, nắm lấy móng vuốt của nó, nhẹ nhàng đập môt cái: “Không được nghịch ngợm!”
“Mieo ô ~”
Mèo béo ở trong lòng ngực cô lăn một cái, ngửa ra cái bụng làm nũng.
“Làm chuyện xấu liền biết làm nũng, mau cùng anh Cảnh Lâm nói xin lỗi.” Nguyễn Miên Man nói xong, ôm nó đứng lên, ôm lấy móng vuốt của nó chắp lại.
“Mieo ô ~”
Tư Cảnh Lâm mỉm cười nhìn cô cùng con mèo béo nghịch nhợm, lúc cô nhìn qua nói: “Không sao.”
Tiểu nhạc đệm qua đi, hai người tiếp tục ôn tập.Ngoài cửa Tiệm cơm chiên Hạnh Phúc cách đó không xa, Lệ Nam một tay đem người chuẩn bị trở về đi túm lại: “Cậu làm gì? Không phải đã nói tới xin lỗi sao?”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!