Tiệm Cơm Chiên Hạnh Phúc - Chương 14
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
171


Tiệm Cơm Chiên Hạnh Phúc


Chương 14


Editor: Thienyetkomanhme

Chờ hai nhân viên giao cơm ăn uống xong, đơn hàng của bọn họ cũng đã làm tốt.

Trong đó một vị giao cơm phát hiện đơn chính mình đưa có một phần canh cá viên, nhịn không được nói với đồng nghiệp bên cạnh: “Cậu nói nếu tôi cầm đi phần canh cá viên này, sau đó nói với khách hàng là bị ngã đổ rồi, liệu khách có tin không?”

“Khẳng định sẽ tin, nhưng là cậu làm được tôi sẽ trả cho cậu một nửa tiền cơm.” Một vị khác thập phần bình tĩnh mà tiếp lời.

Hắn đương nhiên bình tĩnh, rốt cuộc bị khách hàng phát hiện ra, đánh chết cũng không liên quan tới hắn.

Vốn dĩ chỉ là chỉ đùa một chút nhân viên giao cơm thấy hắn nghiêm trang lừa dối mình như thế, tức giận nói: “Có quỷ mới tin cậu, Tới lúc đó bị đánh giá xấu cũng không phải cậu.”

Vui đùa thì vui đùa, hai người cũng không dám trì hoãn chính sự, khi nói chuyện xe cũng đang lao nhanh ra khỏi ngõ.

Phụ cận hẻm Hồ Lô, trong tòa office building nọ, khi Trương San mở ra cơm hộp của mình, nữ đồng nghiệp bên cạnh ngửi thấy một mùi thơm, liền bỏ hộp cơm chiên mình ăn đnag ăn dỏ cọ đến bên người cô: “San San sao canh của cậu lại không giống của tớ?”

“Đương nhiên là không giống, tớ đặt chính là canh cá viên.” Ngửi thấy mùi thơm, Trương San đắc ý cầm lấy cái muỗng múc một ngụm uống, tức khắc rung đùi, “Hương thơm thàn tiên gì đây, uống ngon thật!”

“A a a —— tớ tối hôm qua sớm đem cơm chiên hôm nay muốn ăn cùng canh rau xanh đậu hủ thêm vào xe mua sắm, giữa trưa trực tiếp vào xe mua sắm đặt đơn, cho nên căn bản không thấy được trong tiệm ra món mới, không được, tớ phải đặt thêm một phần canh cá viên, tớ thích nhất ăn cá viên.”

“Đừng nghĩ, trong tiệm tổng cộng chỉ có mười hai phần, tớ đây là một phần cuối cùng.” Thấy cô lấy ra di động, Trương San bớt thời giờ nhắc nhở.

Nghe vậy, đồng nghiệp nữ cầm di động động tác dừng một lát, ngay sau đó đôi tay khép lại nhìn về phía cô: “San San, San San tốt, mỹ lệ nhất, xinh đẹp nhất nhất, ôn nhu nhất công ty……”

“Dừng, dừng, đừng làm tớ buồn nôn, lấy cái ly dùng một lần tới đây, tớ chia cho cậu một ly.”

Cô vừa mới nói xong, cô bạn đồng nghiệp đã lanh lẹ mà chạy tới máy lọc nước bên kia lấy tới một cái ly giấy dùng một lần, vứt mị nhãn nói: “Cho tớ xin mấy viên cá nha, yêu cậu~”

“Tổng cộng mới sáu viên, chỉ có thể cho cậu một viên.”

“Hai cái, hai cái đi mà, lần sau tớ mời cậu ăn tôm hùm đất.”

“Rồi rồi, lại cho cậu thêm một cái.”

Trương San hào phóng cho đi hai cái viên cá, chờ lúc cô múc lên một cái cá viên cắn một miếng, tức khắc liền hối hận.

“Cho rồi không được lấy lại, lấy lại là cường đạo!” Đối phương thấy cô nhìn qua, lập tức bưng cái ly cùng cơm chiên lùi về chỗ của mình.

Nhìn canh cá viên màu sắc cùng hương khí, cô hối hận vô tận, thấy vậy đồng nghiệp liền biết tất nhiên là ăn rất ngon, nhưng chờ thật sự đến trong miệng, cô mới phát hiện so với chính mình tưởng tượng còn muốn ăn ngon hơn.

“Má ơi, như thế nào cá viên lại ăn ngon như vậy? Tôi trước kia ăn những cái đó quả thực chính là hàng giả!”

Hai viên cá ăn xong, cái ly canh cũng uống xong, cô liếm liếm môi, quả thực là phát cuồng vì canh cá viên nhà này.

Chờ không kịp cơm nước xong, cô dứt khoát dùng tay trái lấy cái muỗng tiếp tục ăn cơm chiên, sau đó dùng tay phải cầm di động bắt đầu viết bình luận.

【 ăn ** cá: A a a a a! Chủ tiệm canh cá viên ăn quá ngon, tôi trước nay không ăn qua cá viên ngon như vậy, canh cũng thực tươi ngon, so nhà mình ninh canh cá còn muốn thơm…… Chính là có một chút, chủ tiệm có thể hay không làm nhiều chút, tôi giữa trưa cũng chưa mua được, nịnh nọt mãi mới được đồng nghiệp cho hai viên cá cùng một ly canh. 】

Bình luận của cô đăng lên không bao lâu, liền có người ở phía dưới trả lời, làm cô thấy đủ, ít nhất đồng nghiệp còn chia cho cô, kể lể đồng nghiệp của mình chính là cái gia súc, chẳng cho hắn thì thôi, còn luôn nhem nhem chọc hắn phát thèm.

Từ cái này ra, còn có bình luận cầu chủ tiệm hãy bán nhiều canh cá viên hơn.

Nguyễn Miên Man vội vàng làm xong đơn đặt hàng giữa trưa, theo thói quen mở ra khu bình luận của cửa tiệm, liền phát hiện khu bình luận đnag nổ tung.

Đầu tiên là những khách hàng cướp được canh cá viên đủ loại khen ngợi, trong đó có một người không biết lấy ra sức chịu đựng từ đâu, thế nhưng trước khi ăn có thể chụp được tấm ảnh gửi lên.

【 là ** sơn: Cơm chiên liền không khen nữa, rốt cuộc những người ở khu bình luận đã khen nhiều rồi. Hôm nay tôi muốn khen canh cá viên chủ tiệm vừa mới ra, quả thực chính là tuyệt đỉnh mỹ vị, không riêng canh thớm đến mức làm người ta hận không thể đem đầu lưỡi nuốt vào, ngay cả rau xanh bên trong ăn cũng rất ngon…… Đương nhiên, quan trọng nhất vẫn là cá viên, tuyết trắng mượt mà, một ngụm còn chưa có cắn xuống hết, hàm răng đã có thể cảm nhận được độ mềm dẻo, chờ cắn xuống, đầu lưỡi là có thể nếm đến vị tươi ngon……】

【3**6: Tôi nói canh cá viên cửa hàng này ăn ngon, có người khả năng sẽ hỏi ‘ Ngon tới mức nào? ‘ như vậy tôi liền cùng mọi người nói, tính cả tôi và nhân viên là 6 người, canh cá viên có đủ để chia không cần tranh đoạt, phần canh còn lại vì công bằng, bọn họ thiếu chút nữa lấy cốc đong đo trong phòng thí nghiệm ra để chia canh. Đương nhiên, tôi nói chuyện này không phải vì nói cho mọi người canh cá viên có bao nhiêu mỹ vị, mà là nghĩ nói cho chủ tiệm biết, nếu không muốn một ngày nào đó cửa hảng bị lên bài bóc phốt, vẫn nên chuẩn bị nhiều canh một chút đi, bằng không tôi sợ chính mình sẽ nhịn không được đánh chết đám nhân viên tranh canh của tôi! 】

Nhờ bài 《 khiếp sợ! Tôi chưa bao giờ gặp qua ông chủ vô sỉ như vậy》 ban tặng, không ít khách hàng đều quen mắt “3**6”, nhìn thấy bình luận này của hắn, trước phải “Ha ha ha ha” cười một hồi.

Cười xong, có khách xem náo nhiệt còn chê việc không lớn lại sôi nổi châm ngòi “Mấy nhân viên của anh mà nhìn thấy bình luận, trước hợp lực đánh chết ông chủ đó”, “Chính là, tôi khuyên anh mau đem bình luận xóa, bằng không nhân viên của anh nhìn thấy liền không xong”.

【A**6: Phần canh cá viên này, mặc dù đựng trong hộp cơm đơn sơ, cũng không cách nào che giấu được giá trị của nó, nước canh trong suốt, cá viên tuyết trắng mượt mà, còn có rau xanh biếc…… Không nói ngoan, đổi cái một cái chén xinh đẹp, đặt ở khách sạn 5 sao bán 160 cũng thấy được hời [ hình ảnh ] 】

……

Chính vì nhóm khách hàng mua được canh cá viên khen ngợi chân tình, đặc biệt là hình ảnh càng dụ hoặc, chọc những người không mua được canh cá viên hâm mộ ghen ghét.

Đặc biệt là những người đã từng có cơ hội đặt được, là vì nhất thời do dự mà bỏ lỡ.

Vì thế, kế tiếp bình luận thống nhất biến thành ——

【6** ngày: Viết một huyết thư cầu chủ tiệm buổi chiều làm cnah cá viên nhiều hơn một chút, nếu không đêm nay tôi khẳng định ngủ không yên. 】

【H**q: Bang —— chủ tiệm, nhìn thấy thứ ném tới bàn phím trước mặt ngươi sao? [ hung ba ba ] ngươi hôm nay nếu là không làm thêm một chút canh cá viên, tôi liền…… Quỳ gối trên bàn phím không đứng dậy, mẹ nó ai cũng đừng nghĩ kéo tôi lên! 】

【 cái ** thứ: Xì, ‘H**q’ anh là muốn tôi cười chết sao? Chủ tiệm, nhìn thấy không? Không nên làm một người vô tội tham ăn mất đi hai chân, còn không nhanh làm thêm canh cá viên. 】

【n**x: Lăn lội đầy đất cầu nhiều canh cá viên hơn a a a……】

……

【5** còn: Chủ tiệm, canh cá viên của ngươi thành công khiến cho tôi chú ý, nếu là buổi chiều tôi không ăn được, ta đành phải ‘ thiên lương vương phá ‘cửa hàng, đến lúc đó, tôi muốn đem chủ tiệm nhốt vào phòng tối, mỗi ngày làm canh cá viên cho tôi [ bá đạo tổng tài mode on ] 】

【H**q: Chủ tiệm làm ăn buốn bán mà như vậy không được a! Tiền đó, đều là tiền đó, tiền đều không cần kiếm nữa sao? Còn chờ cái gì, mau đi làm canh cá viên canh đi! 】

Xem xong bình luận mới nhất, Nguyễn Miên Man luôn có một loại ảo giác khu bình luận nhà mình tựa hồ không quá thích hợp.

Cô lui ra ngoài, tùy tiện tiến vào một nhà cửa hàng ở trang đầu vào khu bình luận xem qua.Ân, tự tin, đem chữ “Ảo giác”, khu bình luận nhà cô xác thật cùng cửa hàng khác bất đồng.

Chính mình trong lòng suy nghĩ một hồi, Nguyễn Miên Man nhịn không được lấy tay vỗ trán, phát hiện chính mình bị một nhóm người đe dọa.

Vốn dĩ Nguyễn Miên Man chỉ chuẩn bị bán buổi trưa nay, lần sau làm cá viên cho Quả Quýt Nhỏ ăn rồi lại tính.

Nhưng nhìn đến mấy cái bình luận này, hiển nhiên buổi chiều không bán là không được.

Bất quá dù sao tất cả đều làm bằng tay, nếu tính buổi chiều còn bán, phân lượng cũng không có khả năng nhiều, vì thế ở trên cùng cái kia bình luận cuối cùng trả lời.

【 Chủ tiệm trả lời: Cá viên là làm cho mèo con trong nhà ăn, cá nhuyễn trộn một ít gia vị là làm một ít chính mình ăn, phần còn lại là để bán trong tiệm. Nếu mọi người thích, buổi chiều tôi lại có thể làm một ít, bất quá từ chọn lựa cá đến bằm nhuyễn cá lại làm thành viên tương đối phí thời gian, cho nên số lượng khả năng sẽ không quá nhiều. 】

Bình luận vừa đăng, trên mạng, mấy người nhìn thấy “Ngọa tào” một tiếng, ngón tay như bay mà ấn lên di động.

【 nhưng ** ái: Chủ tiệm, nhà ngươi còn thiếu mèo không? Ngoan ngoãn nghe lời biết làm nũng, còn có thể mang ngươi chơi game. 】

【 cái ** thứ: Người không bằng mèo, trước nay không nghĩ tới, tôi thế nhưng sẽ có một ngày hâm mộ một con mèo. 】

【h**x: Tôi là bác sĩ thú y chuyên nghiệp, chủ tiệm, nghe tôi, mèo con vẫn là ăn đồ ăn cho mèo là tốt nhất, tôi có mấy bao thức ăn cho mèo nhập khẩu, lấy tới để đổi cá viên được không? 】

……

Đương nhiên, trừ bỏ mặt trên đám lau nhau phía trên, còn có không ít khách hàng cảm thán, trách không được ăn ngon như vậy, nguyên lai là tất cả đều làm bằng tay.

Hiện nay, phàm là những thứ làm thủ công, trong lòng mọi người đều muốn đánh giá cao hơn.Lấy trù nghệ của chủ tiệm lại tự làm cá viên hoàn toàn bằng tay, ngẫm lại khiến cho người chảy nước miếng.

Do đó, mấy khách hàng vốn chỉ vào xem náo nhiệt cũng bắt đầu hạ quyết tâm, buổi chiều nhất định phải cướp được cá viên.

【5** còn: Buổi chiều tôi nhất định phải ăn được canh cá viên, mọi người đừng cùng tôi tranh đoạt, còn có mấy người đã ăn qua, tự giác, đừng đặt a. 】

【 thiên **3: Dựa vào đâu? Thời điểm đặt đơn tự nhiên là dựa vào bản lĩnh chính mình đi. 】

【H**q: Đây là lúc cho mấy người biêt sthees nào là tốc độ tay của người độc thông hai mươi năm, buổi chiều tôi nhất định sẽ cướp được canh cá viên, đến lúc đó, tôi sẽ nhớ rõ chụp mấy tấm ảnh cho mọi người xem, không cần cảm ơn. 】

【n**x: A! Tốc độ tay của người độc thân hơn hai mươi năm tính là cái gì? Tôi đã trải qua n đợt giảm giá 11-11, mỗi lần đều có thể thành công trong vài giây đặt được hàng, kinh nghiệm nhiều năm còn chưa đủ lợi hại sao? 】

……

Đã đi chợ nông sản mua cá Nguyễn Miên Man không biết, lúc cô ra cửa, khu bình luận lại náo nhiệt lên.

Mua xong cá trở về, Nguyễn Miên Man liền bắt đầu vội vàng bằm nhuyễn làm cá viên.

Cô làm được một nửa, ông Ngô liền lại đây, cũng không cùng cô khách khí, nói thẳng buổi sáng cô đưa tới canh cá viên uống quá ngon, đặc biệt là cá viên, ông chưa ăn đủ.

Lúc này hơn 3 giờ chiều, vừa lúc ăn bữa điểm tâm trà chiều,, Nguyễn Miên Man thuận tay liền cho làm cho ông một chén canh cá viên, lại dùng cá bằm nhuyễn thêm đồ ăn chiên một đĩa bánh to bằng lòng bàn tay.

Chiên lên là đồ ăn lúc nào cũng thơm hơn, thịt cá vàng tươi đặt trong đĩa sứ màu trắng, nhìn đã thấy ngon.

Cũng may lúc này Quả Quýt Nhỏ chạy ra ngoài chơi không ở nhà, nếu không ngửi được hương vị này sợ là có thể trực tiếp nhảy lên mặt bàn.

Ông Ngô kêu cô cùng ngồi xuống ăn nghỉ ngơi một chút, cắn một ngụm ngoài giòn trong mềm bánh rán thịt cá, uống một ngụm tiên hương ngon miệng canh cá viên, nhịn không được cảm thán: “Ông cũng thật có lộc ăn, mỗi ngày có thể ăn nhiều món ngon như vậy.”

“Ôn thích ăn thì thường qua đi ạ, cháu làm mấy thứ này cũng không phiền toái.” Nguyễn Miên Man cũng không phải mỗi ngày có thể mang đồ ăn qua cho ông, rốt cuộc thời điểm lúc ăn cơm là lúc cô bận nhất, mà chờ đỡ bận thì ông Ngô đều đã ăn cơm xong.

“Sao lại không phiền toái, ông xem cháu làm trong phòng bếp, bằm thịt làm cá viên cũng không dễ dàng.”

“Chỉ là nhìn nhiều thôi ạ, làm lên kỳ thật không khó.”

Ăn uống no đủ xong, ông Ngô biết cô còn vội làm cá viên, một hai phải hỗ trợ cô.

Nguyễn Miên Man biết tính ông, chỉ có thể để ông rửa rửa mấy nguyên liệu nầu ăn cho buổi tối.

Chờ ông đi về, Nguyễn Miên Man lại làm bánh rán thịt cá cùng canh cá viên để ông mang về.Ông Ngô bưng canh cùng bánh rán đi bộ trở về, ngửi thấy một đường mùi hương ông lập tức lại thèm.

Dù sao đều là của ông, sớm hay muộn ông đều ăn, hiện tại vẫn còn nóng ăn luôn, còn có thể tiết kiệm tiền điện không cần dùng lò vi ba.

Tìm được lý do, ông Ngô liền đem canh cùng bánh đặt ở trên bàn cơm chuẩn bị ăn luôn.

Canh cùng bánh đều được Nguyễn Miên Man đặt trong chén sứ, còn dùng nguyên bộ chén sứ, mở ra một cái, sắc – hương – vị đều đầy đủ.

Trước khi ăn, ông Ngô nghĩ ra, cầm lấy di động chụp hai bức ảnh gửi cho cháu trai.

【[ hình ảnh ][ hình ảnh ] Đông Đông làm cho ông canh cá tam tiên cùng bánh rán thịt cá, hương vị đặc biệt ngon, con bé này chính là hiếu thuận, có cái gì ăn ngon đều nhớ thương ông. 】Tư Cảnh Lâm ở nước ngoài lúc này là rạng sáng, nhận được tin nhắn của ông, đột nhiên cảm thấy đói bụng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN