Tiệm Cơm Chiên Hạnh Phúc - Chương 141
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
22


Tiệm Cơm Chiên Hạnh Phúc


Chương 141


Editor: Thienyetkomanhme

Cô nói xong, vẻ mặt nhân viên giao cơm liền thất vọng, cô cúi đầu từng ngụm từng ngụm đem mì hòe diệp dư lại ăn hết, cầm chén không bếp, không tới một hồi, bưng một ly chè đậu xanh ra tới cho hắn.

“Cảm ơn.” Nhân viên giao cơm nói lời cảm tạ, bưng chè đậu xanh lên uống.

“Không cần khách khí.” . TruyenHD

Chu Linh một lần nữa trở lại phòng bếp hỗ trợ, bắt đầu có nhân viên giao cơm khác đi vào trong tiệm.

Người đầu tiên đi vào trong tiệm lập tức chia sẻ cùng đồng nghiệp: “…… Mì lạnh kia thoạt nhìn xanh biếc như phỉ thúy, nằm ở trong chén, rất mê người…… Ngửi cũng rất thơm……”

Nghe hắn miêu tả, những người khác đều đói bụng: “Trong tiệm có bán không?”

“Không, là cơm cho nhân viên thôi.”

“Nói như vậy, làm nhân viên trong tiệm cũng quá hạnh phúc rồi, không biết trong tiệm còn nhận người không nhỉ.”

“Muốn nhận người còn đến lượt cậu chắc? Tôi đã sớm ứng tuyển rồi.”

Thanh âm của nhóm nhân viên giao cơm cũng không nhỏ, trong phòng bếp, Chu Linh nghe được bọn họ nói chuyện, quay đầu nói: “em xem, bọn họ đều hâm mộ chị kìa.”

Nguyễn Miên Man cười cười, đang chuẩn bị nói chuyện, lại nhìn thấy Tư Cảnh Lâm từ bên ngoài tiến vào.

Cô thu hồi tầm mắt, đang chuẩn bị nói cho cơm trưa của anh ở tủ lạnh, dư quang nhìn đến trong tay hắn bao lớn bao nhỏ, suy nghĩ vừa chuyển: “Sao anh lại mua nhiều thứ như vậy?”

“Mua chút kem cùng sữa chua cho em.” Lúc anh nói chuyện, đã đi tới tủ lạnh đem đồ vật bỏ vào tủ trước, nhìn thấy bên trong có mì lạnh hòe diệp, thuận tay lấy ra.

Anh đã bỏ vào tủ lạnh, Nguyễn Miên Man cũng không nói cái gì nữa, chỉ nói: “Anh mau ăn cơm trưa đi, bên trong còn có chè đậu xanh cùng canh nấm tuyết nữa.”

Tư Cảnh Lâm gật đầu, nhìn thoáng qua cái nồi trước mặt cô: “Cơm chiên cà chua trứng gà?”

“Không phải anh không thích ăn cà chua sao?” Anh chỉ là thuận miệng hỏi, Nguyễn Miên Man lại cho rằng anh muốn ăn, quay đầu nhìn lại.

“Đúng vậy.” Tư Cảnh Lâm gật đầu, đối với chuyện cô nhớ rõ sở thích của mình cảm thấy vui vẻ.Nguyễn Miên Man từ biểu tình của anh như hiểu ra chút chút, mở miệng nói: “Ông Ngô nói với em.”

Tư Cảnh Lâm tin tưởng, ông nội khẳng định là thuận miệng nhắc tới khi nói chuyện phiếm, cô có thể nhớ kỹ, hiển nhiên là quan tâm tới mình.

Nguyễn Miên Man thấy anh cười cười nhìn mình cũng không nói lời nào, thu hồi tầm mắt nói: “Anh đi ăn cơm nhanh lên.”

Tư Cảnh Lâm thấy cô không có ý định nói chuyện với mình tiếp, lúc này mới ngồi xuống bắt đầu dùng cơm.Vốn dĩ, Tư Cảnh Lâm chuẩn bị cơm nước xong, buổi chiều sẽ ôn tập cùng cô, nhưng mà một cuộc điện thoại gọi tới làm anh không thể không rời đi.

Thấy anh cơm nước xong không rời đi, trong lòng Nguyễn Miên Man bỗng nhiên có chút khẩn trương, nhưng mà chờ anh có việc đột xuất không thể không đi, lại có một chút mất mát.Bất quá, cô cũng không rối rắm lâu, rất nhanh liền tiếp tục bận rộn.

Hơn 12 giờ, trong tiệm bắt đầu có nhiều khách tới ăn.Trừ bỏ người thật sự không thích ăn cà chua, đại bộ phận khách hàng tới đây đều muốn nếm thử cơm chiên cùng rau trộn đậu phộng mới ra.

“Ăn ngon thật!”

Cơm chiên và chua trứng gà chua ngọt ngon miệng, so với những món cơm chiên khác, sẽ ướt hơn một chút, nhai cơm rất ngon, cà chua chua ngọt ngon miệng cùng trứng gà non mềm tiên hương, ăn lên ngon miệng lại kϊƈɦ thích vị giác.

Người ăn cơm chiên cà chua trứng gà nhiều, toàn bộ trong tiệm đều là mùi hương chua ngọt của cà chua.

Vừa tới trong tiệm khách hàng nguyên bản không định ăn cơm chiên cà chua trứng gà, ngửi được hương vị này, lúc Chu Linh hỏi bọn họ muốn ăn cái gì, theo bản năng nói: “Cơm chiên cà chua trứng gà.”

Hai vị khách cùng nhau tới ăn cơm, sau khi ăn xong cơm chiên, một người nói: “Loại thời tiết này, rất hợp ăn cơm chiên cà chua trứng gà, rất kϊƈɦ thích vị giác.”

“Đúng vậy, tôi vốn đang cảm thấy buổi trưa ăn không vô, kết quả ăn ăn, một đĩa cơm chiên lớn như vậy thế nhưng hết sạch rồi.” Một người khác nói tiếp nói.

“Rau trộn đậu phộng này ăn cũng ngon, tiên hương giòn nộn, chính là trong tiệm không có bia, bằng không có thể nhâm nhi hai ly.”

“Buổi chiều còn phải đi làm, nghĩ cái gì đâu? Chờ buổi tối tan tầm uống hai ly thật ra cũng không tệ.”

“Vậy cũng đúng, chúng ta mua một phần rau trộn đậu phộng trở về, buổi tối uống.”

Bọn họ gọi Chu Linh ra mua một phần rau trộn đậu phộng mang đi, khách bàn bên cạnh cũng nói theo: “Chúng tôi cũng muốn một phần rau trộn đậu phộng mang đi.”

Chu Linh đáp tiếng tỏ vẻ đã biết, khách bàn bên cạnh nói: “Rau trộn đậu phộng này ăn ngon thật, không riêng đậu phộng ngon, cà rốt cùng dưa chuột bên trong cũng giòn nộn, càng ăn càng thơm.”

“Đúng vậy, tôi trước kia cũng thường xuyên mua rau trộn đậu phộng ăn, nhưng cũng không ngon như bà chủ làm.”

Cơm chiên cà chua trứng gà cùng rau trộn đậu phộng mới bán không chỉ nhận được sự ủng hộ của khách hàng tới trong tiệm ăn, khách hàng trêи app cơm hộp cũng rất thích, khu bình luận là một mảnh khen ngợi.

Đóng cửa, Chu Linh làm xong vệ sinh chuẩn bị về nhà, còn chưa kịp ra tới cửa, đã thấy Lý Niệm vào cửa hàng.

Đang ở nhà chính Nguyễn Miên Man cũng nhìn thấy cô, đứng dậy nói: “Bánh gạo kê ăn hết rồi ạ?”

Lý niệm đúng là người lúc trước có em họ vì giảm béo quá độ dẫn tới mất đi cảm giác thèm ăn nên tới tiệm mua bánh chưng, kết quả được Nguyễn Miên Man trợ giúp, làm một ít bánh gạo kê mang về.

Em họ cô nhận được bánh gạo kê, phối hợp với việc xem video liên quan tới món ăn trong cửa hàng, dần dần khôi phục một ít cảm giác ăn uống.Biết được bánh gạo kê hữu dụng với em họ cô, mỗi lần cô lại đây, Nguyễn Miên Man đều sẽ giúp cô làm một ít bánh gạo kê.

Bánh gạo kê màu vàng nhạt mềm xốp thơm ngọt, dinh dưỡng mỹ vị lại tốt cho dạ dày, ăn một đoạn thời gian, cô bé đang có chút biểu hiện của bệnh kén ăn rốt cuộc khôi phục một ít, trừ bỏ bánh gạo kê cùng bánh chưng của tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, cũng có thể ăn một ít món ăn khác.

Lý niệm hôm nay tới đây, chính là thay mặt cô mình lần nữa cảm tạ bà chủ.”Còn không có, hiện tại tình huống của em họ tôi đã tốt hơn chút, đồ ăn cô tôi làm đều có thể ăn một chút, cô nhờ tôi nhất định phải tới cảm ơn bà chủ.” Lý Niệm nói.

Nói lời cảm ơn tự nhiên không có khả năng tay không tới, Lý Niệm còn mang đến không ít trái cây cùng một giỏ củ cải nhỏ.

“Chuyện nhỏ không tốn sức mà thôi, không cần khách khí.” Nói lời cảm tạ Nguyễn Miên Man có thể nhận, đồ vật cô lại không muốn thu.

Lý Niệm thấy vậy, vội nói: “Đều là một ít đặc sản quê nhà mà thôi, không đáng giá, tỷ như giỏ củ cải này, là củ cải nhỏ chỉ có chỗ chúng ôi có, vỏ mỏng trắng tinh, thịt chất non mịn chặt chẽ, vào miệng giòn nộn, thích hợp nấu ăn hoặc ướp……”

Cô luôn miệng nói đồ vật không đáng giá, chỉ là chút tâm ý của cô nhà mình, lưu lại đồ vật liền chạy lấy người.Nguyễn Miên Man thấy vậy, có chút bất đắc dĩ, cuối cùng cũng không cầm đồ vật đuổi theo.

Chờ Lý Niệm cùng Chu Linh trước sau rời đi, trong tiệm chỉ còn một mình Nguyễn Miên Man.Cô đem đồ vật Lý niệm đưa tới cất gọn, bỏ vào tủ lạnh, chuẩn bị đóng cửa tủ lạnh bỗng nhiên nhìn thấy hôpk kem bên trong, thuận tay cầm một cái ra.

Đóng gói tinh xảo phấn nộn có hình một trái Dâu Tây phía trêи, thể hiện vị của hộp kem này.Nguyễn Miên Man cầm kem ra cửa ngồi xuống, thưởng thức xong cái vỏ liền cẩn thận mở ra cái nắp.

Kem màu hồng phấn lộ ra lạnh lẽo, thoạt nhìn đặc biệt mê người, Nguyễn Miên Man cầm lấy cái muỗng múc một muỗng đưa vào trong miệng, mùi Dâu Tây liền tràn đầy khoang miệng, cả người cô đều cảm giác được một trận sảng kɧօáϊ.Mùa hè ăn kem, tuyệt đối là một loại hưởng thụ, cô ăn một ngụm, liền yêu cái hương vị này.

Nguyên bản mỗi ngày vận rộn buôn bán xong, cô đều sẽ nghỉ ngơi một lúc, nhưng mà hôm nay, ăn xong kem, cô một chút buồn ngủ cũng không có, dứt khoát xử lý giỏ củ cải nhỏ Lý Niệm đưa tới.

Một giỏ củ cải thoạt nhìn trắng tinh, hơn nữa tinh tế nhỏ xinh, cô cầm lấy một cây rửa sạch, đưa đến bên miệng cắn một miếng, vào miệng giòn nộn, mùi hăng của củ cải sống một chút cũng không có.

Nếm qua, Nguyễn Miên Man cảm thấy, loại củ cải nhỏ này, so với để nấu, càng thích hợp muối ăn hơn.Củ cải cũng không lớn lắm, cũng không cần thiết phải cắt, cô đơn giản xử lý qua, lấy một cái bình trống trong phòng bếp ra bắt đầu ướp.

Một đoạn thời gian sau, chờ củ cải nhỏ ướp tốt, Nguyễn Miên Man nếm một ngụm, ăn vào trọng vị cay lại có chút ngọt, trong ngọt lại có chút chua, thập phần giòn nộn ngon miệng.

Loại củ cải nhỏ này ướp xong, lúc buồn miệng Chu Linh lại nhón một miếng, ăn cùng cháo hương vị cũng rất tuyệt.

Cùng củ cải nhỏ này so sánh, củ cải chua trong tiệm tức khắc kém hơn không ít.Nguyễn Miên Man thấy vậy, ngày hôm sau đi chợ hỏi thăm một chút, từ cửa hàng nọ mua không ít loại củ cải nhỏ này trở về.

“Cô chủ là chuẩn bị muối củ cải nhỏ bán trong tiệm sao?” Củ cải mua trở về, Chu Linh một bên hỗ trợ rửa sạch một bên hỏi.

Nguyễn Miên Man lắc đầu nói: “Trời nóng, cơm chiên tương đối nóng, thấy không ít khách hàng đều nói gần đây ăn uống không tốt, nên em định làm cho bọn họ thêm một chút món khai vị.”

Chu Linh cảm thấy củ cải nhỏ ăn ngon như vậy lại làm đồ ăn tặng kèm có chút đáng tiếc, không khỏi khuyên một câu: “Củ cải nhỏ này cũng không rẻ, ướp cũng mất thời gian, làm đồ tặng kèm cũng quá đáng tiếc.”

“Là đồ tặng kèm nên phân lượng cũng sẽ không nhiều, một cái củ cải nhỏ cắt thành lát cũng có thể chia cho mấy cái hộp, không sao.” Nguyễn Miên Man nói.

Thấy cô đã suy nghĩ xong, Chu Linh không nói gì nữa.

Buổi trưa cùng ngày, bắt đầu buôn bán, trong tiệm bận bận rộn tới lui như thường.

Nhân viên giao cơm tới trong tiệm, nếu có tiền và thời gian, đều sẽ ở trong tiệm ăn chút gì đó.

Ngay từ đầu, nhóm nhân viên giao cơm còn sẽ rối rắm một chút, cảm thấy chính mình chạy một đơn tổng cộng cũng kiếm được mấy đồng tiền, trở tay một cái ở trong tiệm dùng hết thật sự có chút xa xỉ.

Nhưng mà, chờ trong tiệm càng ngày càng nhiều món ngon, mỗi lần đều nhịn không được đi nếm thử, bọn họ đã từ bỏ phản kháng.Dù sao giữa trưa cũng cần ăn cơm, một khi đã như vậy, còn không bằng ăn tại đây, ăn xong, lại mang theo vẻ mặt thỏa mãn đi đưa cơm hộp cho khách.

Thời gian buôn bán bắt đầu, không bao lâu, nhân viên giao come quen cửa quen nẻo tiến vào, trực tiếp nói vọng vào trong phòng bếp: “Một phần cơm chiên cà chua trứng gà.”

Dứt lời, hắn do dự hai giây, thật sự là có chút muốn ăn rau trộn đậu phộng, nghĩ cùng lắm thì tháng này mua ít một gói thuốc lá, lại bổ sung nói: “Lại thêm một phần rau trộn đậu phộng.”

Từ khi có rau trộn đậu phộng, doanh số đậu phộng rang trong tiệm đều giảm xuống một ít, hiển nhiên, vào mùa này, mọi người muốn ăn rau trộn hơn.

Chu Linh đáp lời, không bao lâu sau, dùng khay bưng cơm chiên cà chua trứng gà và rau trộn đậu phộng ra.Đem cơm chiên cùng rau trộn đậu phộng đặt tới trước mặt nhân viên giao cơm, cô lại đặt một cái đĩa bằng lòng bàn tay xuống: “Đây là món ăn kèm, anh ăn từ từ.”

Cúi đầu nhìn lát củ cải trắng tỏa ra mùi chua ngọt được đặt trong đĩa sứ xanh, nhân viên giao cơm cầm lấy chiếc đũa gắp lên một mảnh đưa vào trong miệng.

Củ cải ướp có hương vị thập phần phong phú, chua ngọt đắng cay đủ cả, trừ bỏ đắng, mấy vị khác đều đạm đà, hơn nữa củ cải đặc biệt giòn nộn, ăn lên ngon miệng lại khai vị.Một miếng củ cải xuống bụng, nhân viên giao cơm nhịn không được lại liền ăn vài miếng, ngay sau đó cả người để thật sảng kɧօáϊ.

Ăn quá ngon!Hắn chưa từng nghĩ tới, củ cải ướp thế nhưng sẽ ngon như vậy, ăn ngon đến mức hắn nhìn đĩa chỉ còn vài miếng không nhiều lắm, thế nhưng có chút luyến tiếc ăn một lượt hết luôn.

Hắn thưởng thức dư vị của củ cải, bưng lên cơm chiên bắt đầu ăn.Cơm chiên cà chua trứng gà cũng rất mỹ vị, làm hắn ăn mấy miếng, mới lại kẹp lên một mảnh củ cải ăn.Củ cải miếng phân lượng thật sự quá ít, mặc dù hắn ăn mấy miếng cơm chiên mới ăn một miếng củ cải, thực mau đĩa củ cải đã thấy đáy.Đồ ăn tặng kèm, ăn xong hắn cũng ngượng ngùng kêu thêm, tiếc nuối mà ɭϊếʍ môi dưới, tiếp tục ăn cơm.

Chờ từng đám người từ trong tiệm rời đi, khách hàng bắt đầu nhận được cơm hộp.

Phòng làm việc nọ.

Nhận được cơm hộp, ông chủ mắt sắc nhìn một cái đã phát hiện mỗi phần cơm hộp ddefu có thêm một cái hộp nhỏ.

Thường ăn cơm hộp đều biết, loại hộp này đều đựng gia vị hoặc là đồ ăn kèm.Nghĩ đến tay nghề của bà chủ, đồ ăn kèm hương vị khẳng định sẽ không kém, ông chủ thừa dịp nhân viên chưa phản ứng kipk, vội đoạt vài hộp ở trêи tay.

“Ông chủ làm gì thế?” Chờ hắn cướp hộp đi, nhóm nhân viên mới lấy lại tinh thần.

Bị phát hiện, ông chủ đúng lý hợp tình nói: “Tôi ăn uống không tốt, muốn ăn thêm chút đồ ăn kèm, có vấn đề sao?”

Nếu là cơm hộp nhà khác, vậy khẳng định không thành vấn đề, nhưng đay là tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, vậy rất có vấn đề.Nhóm nhân viên cũng biết đồ đã bị hắn cướp đi muốn để hắn nhả ra có bao nhiêu khó khăn, u oán mà liếc hắn một cái, vội cướp mấy hộp đồ ăn kèm dư lại.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN