Tiệm Cơm Chiên Hạnh Phúc - Chương 27
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
157


Tiệm Cơm Chiên Hạnh Phúc


Chương 27


Editor: Thienyetkomanhme

Ông Ngô gật đầu, mới vừa xoay người đột nhiên nhớ tới, dừng lại bước chân nói: “Ngày kia chính là thanh minh, cháu vũng bận rộn lâu như vậy, nếu không đóng cửa nghỉ ngơi mấy ngày?”

“Dạ, cháu cũng định nghỉ ngơi hai ngày, đi tảo mộ ông bà.” Nếu thay nguyên thân một lần nữa sống lại, tiết thanh minh, về tình về lý cũng nên tảo mộ người thân của nguyên thân, từ sớm cô đã có ý định này.

Lúc trước bà ngoại qua đời, con bé thiếu chút nữa khóc chết tịa lễ tang, thấy cô chủ động nhắc tới, ông Ngô có chút lo lắng.

Chú ý tới biểu tình của ông Ngô, Nguyễn Miên Man nói: “Cháu không có việc gì, ông trở về nghỉ ngơi đi.”

Ông Ngô nói vài câu khuyên giải an ủi, lúc này mới rời đi.

Office building.

Trương San lần đầu tăng ca mà vui vẻ như vậy, bởi vì cô cướp được canh cá tam tiên – món mới của tiệm cơm chiên Hạnh Phúc.

Khu làm việc, nhân viên ở lạ tăng ca hầu như đều ủ rũ cụp đuôi không nói gì, tinh thần nhiều ít có phần uể oải, đi lấy cơm hộp trở về, Trương San tươi cười rạng rỡ cùng bọn họ hoàn toàn không giống nhau.

“Trương San, tăng ca có cái gì mà vui vẻ vậy?” Có nam đồng nghiệp liếc mắt nhìn cô một cái, hữu khí vô lực nói.

Những đồng nghiệp khác không hiểu, cô ở lại tăng ca có cái gì vui, chỉ có đồng nghiệp nữ bên cạnh thấy trong tay cô cầm hộp cơm đột nhiên nói: “San San, đừng nói là cậu cướp được canh cá tam tiên nhé?”

Trương San cười gật đầu, đồng nghiệp nữ lập tức kêu lên: “A! Sao vận khí của câu lại tốt như vậy? Lúc trước thì mua được canh cá viên, hiện tại thế nhưng cướp được canh cá tam tiên!”

Cảm thán xong, cô chạy nhanh đi lấy cái ly dùng một lần, cọ đến bên người bạn: “San San tốt, San San xinh đẹp mỹ lệ, không cần nhiều, giống như lần trước phân cho tớ một ly canh hai viên cá được không?”

Gần đây thường xuyên cùng nhau ăn cơm trưa, quan hệ hai người hiện tại cũng không tệ lắm, Trương San cũng không nhiều cố kỵ, hừ một tiếng trực tiếp làu bàu: “Không có việc gì liền Trương San, muốn ăn canh của tôi liền San San.”

“Ai nha, hai chúng ta ai với ai, gọi là gì đều giống nhau.” Nữ đồng nghiệp nói xong, trực tiếp duỗi tay, “Tới tới tới, cái nắp này khá sắc đấy, để tớ giúp cậu mở.”

Đồng nghiệp bên cạnh thấy cô vì chút canh mà đối với Trương San ân cần như vậy, bi khơi mào lòng hiếu kỳ, ngừng tay đi qua hóng hớt.

Theo nữ đồng nghiệp đem cái nắp mở ra, một cổ mùi hương mang theo nhiệt khí bay ra.

Thơm quá a!Trong lúc nhất thời, bất luận là người đã ăn hay chưa ăn qua bữa tối đều bị mùi hương này thèm đến.

“Trương San, cô đây là đặt cơm hộp ở nhà nào sao lại thơm như vậy?” Có người nhịn không được hỏi.

Trương San còn không có mở miệng, vị nữ đồng nghiệp kia trước mở miệng nói: “App Bánh trôi cơm hộp – tiệm cơm chiên Hạnh Phúc. Bất quá canh này cũng đừng suy nghĩ, sớm đã bị cướp sạch.”

Nói xong, cô giơ cái ly hướng Trương San ý bảo đổ canh vào.

Trương San đổ chút canh cho cô nói: “Chỉ có thể phân cho cậu một viên.”

“Kia lại cho tớ chút thịt nạc, nấm hương cùng rau chân vịt.”

“Đây, cho cậu một chút a.” Trương San nói xong, mỗi loại lại gắp một chút cho cô.

Chờ nữ đồng nghiệp thổi canh bắt đầu uống, những người khác nhìn đến cô uống ngon như vậy, chưa ăn cơm nhịn không được cầm lấy di động mở app bánh trôi ra.

Trương San uống ngụm canh, phát hiện canh tam tiên cá viên đồng dạng thực thơm, bất quá hương vị của nó cùng canh cá viên đơn thuần không giống nhau.

Canh cá viên là đồ ăn có hương vị thủy sản, mà canh tam tiên lại có hương vị thoải mái hơn.Canh còn có chút nóng, cô uống hai ngụm thuận tay mở ra hộp cơm chiên.

Hôm nay cô muốn ăn thanh đạm một chút, cho nên đặt chính là cơm chiên rau thập cẩm, thập phần thoải mái thanh tân lại ăn ngon.

Đang xem xét thực đơn tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, mấy đồng nghiệp đang do dự không biết nên đặt cơm hay không, nhìn thấy cô ăn ngon như vậy, dứt khoát vẫn là đặt một phần cơm chiên, một bát canh.

9 giờ rưỡi, cửa hàng đóng cửa.

Nguyễn Miên Man đem phòng bếp thu thập sạch sẽ xong, nhìn đến một túi lớn ngải diệp bà Vương mang cho.

Bằng không ngày mai liền lấy ra làm bánh thanh đoàn.

Nghĩ tới gần thanh minh, ngày kia lại chuẩn bị nghỉ ngơi không mở cửa buôn bán, Nguyễn Miên Man quyết định ngày mai làm một chút bánh thanh đoàn thêm vào thực đơn.Ngào chút đậu đỏ nghiền đặt trong tủ lạnh dự phòng, Nguyễn Miên Man rửa mặt xong lên lầu, bắt đầu xem xét tiền lời của cửa hàng.

Không có tiếp tục đưa tặng bánh hoa đào, tiền lời hôm nay không những không có giảm bớt, còn so với ngày hôm qua nhiều hơn mấy chục đồng.

Nguyễn Miên Man cảm thấy như vậy đã thực không tồi, lại bắt đầu xem bình luận.

【H**q: Canh cá tam tiên uống quá ngon, cá viên liền không cần phải nói, trước sau như một đều ngon, thịt bên trong cũng rất non, nấm hương cùng rau chân vịt cũng ăn ngon, nguyên liệu chủ tiệm cho vào rất vừa phải, như vậy một chén canh lớn tôi một người uống xong hiện tại bụng muốn căng ra. 】

【 võ **w: Ha ha ha ha, tôi cũng cướp được canh cá viên tam tiên, vợ tôi nói uống rất ngon, liền trả tiền cơm hộp cho tôi. 】

【4**b: Vì cái gì các ngươi đều cướp được, tôi lại không cướp được, chủ tiệm ngày mai còn có không? 】

【6** ngày: Tôi cũng không cướp được, chủ tiệm ngày mai lại thêm một chút đi. 】

【n**x: Tôi cảm thấy canh cá viên tam tiên vị càng phong phú hơn một ít, chủ tiệm ơi 10 phần thật sự quá ít, làm 50 phần giống canh cá viên miếng, được không? 】

【H**q: 50 phần tôi phỏng chừng không có khả năng, chủ tiệm lúc trước có nói, cá viên là thuần thủ công, tôi hiện tại chỉ muốn biết, ngày mai còn có 10 phần hay không? 】

【n**x: Kỳ thật với tay nghề của chủ tiệm, cá viên không làm canh tam tiên khẳng định cũng ăn ngon, chủ tiệm có thể tăng thêm canh tam tiên không? Mỗi ngày đều uống canh rau xanh đậu hủ, muốn thay đổi khẩu vị. 】

【 cái ** thứ: Tôi cảm thấy canh tam tiên có thể có, không bỏ cá viên có thể đổi thành giăm bông hoặc là trứng cút. 】

【 thiên **3: Tôi cảm thấy canh cà chua tam tiên kỳ thật cũng không tồi. 】

……

【 là ** sơn: Canh tam tiên cá viên thật sự là mỹ vị, tôi mới vừa mở cái nắp, đồng nghiệp ngửi thấy mùi thơm liền thèm, bọn họ nhịn không được cũng vào trong tiệm đặt cơm chiên, sau đó đều khen ăn ngon. 】

【3**6: Kỳ thật cũng không nhất định phải canh tam tiên, canh khác cũng có thể a, chủ tiệm, tôi muốn uống canh củ sen xương sườn. 】

【 thiên **3: Kỳ thật thời tiết này, uống chút canh bồ câu hoặc là canh gà rất không tồi. 】

【 thanh **l: Tôi cảm thấy điểm tâm chủ tiệm làm so với cửa hàng chuyên về điểm tâm còn muốn ngon hơn, không tính làm bánh hoa đào, có thể suy xét ra một ít loại điểm tâm khác. 】

【5** còn: Tôi thèm uống canh nấm xương sườn, hoặc là canh bí đao xương sườn. 】

【a**n: Dù sao cũng là cửa hàng chuyên bán cơm chiên, tôi cảm thấy chủ tiệm hẳn nên thêm chút cơm chiên, tôi muốn ăn cơm chiên bắp tôm bóc vỏ. 】

【 mộng **k: Tôi cũng thích ăn tôm, cơm chiên tôm bóc vỏ được đó, chủ tiệm lần sau liền cho ra loại cơm chiên này được không? 】

【k**l: Các ngươi nói những món đó tôi đều muốn ăn, chủ tiệm, nhìn đến tiếng lòng của khách hàng được không, mau ra món mới đi! 】

……

Nguyễn Miên Man đều đã quen với việc bọn họ đủ loại thúc giục ra thực đơn mới, xem xong cười cười còn chưa tính.

Chờ cô nằm xuống chuẩn bị ngủ, bên ngoài đột nhiên đổ mưa.

Gần thanh minh trời mưa cũng bình thường, bất quá nghĩ đến đã đồng ý với ông Ngô làm bánh hoa đào, cô vội vàng, thừa dịp mưa chưa lớn trước chiết chút cành hoa đào mang vào trong tiệm, lúc này mới một lần nữa vào phòng nghỉ ngơi.

Trận mưa này từ buổi tối đứt quảng tới ngày hôm sau cũng chưa tạnh hẳn, bình thường 6 giờ trời đã có chút sáng nhưng hôm nay vẫn một mảnh tối thui.

Nguyễn Miên Man tỉnh lại trong tiếng mưa rơi xuống mái hiên, nhìn trời còn tối, mở lên di động nhìn thoáng qua, phát hiện đã hơn 6 giờ.

Mèo con còn oa trên đuôi giường đang ngủ ngon lành, Nguyễn Miên Man dứt khoát cũng không đánh động nó, phóng nhẹ bước chân rời khỏi phòng.

Rửa mặt xong Nguyễn Miên Man đem cửa lớn mở ra, nhìn bên ngoài nghiêng nghiêng mưa phùn, suy nghĩ của cô không khỏi có chút bay xa.

Ở cửa hơi hơi xuất thần một lát, cô mới xoay người đi phòng bếp.

Ăn xong bữa sáng đơn giản, gọi Quả Quýt Nhỏ tỉnh chuẩn bị tốt thức ăn mèo, cô đem cá viên làm tốt, thấy còn có thời gian, vì thế bắt đầu làm bánh thanh đoàn.

Nguyễn Miên Man kiếp trước nguyên quán ở trấn nhỏ vùng Giang Nam, nơi đó có tập tục thanh minh cùng Tết hàn thực làm bánh thanh đoàn.

Nguyễn Miên Man đem rau ngải rửa sạch, thái bỏ vào nước ngâm chế thành nước ngải thảo, nước rau ngải màu xanh đậm để trong bồn sứ trắng, thoạt nhìn thật xinh đẹp.

Cô bưng lên quấy lên thưởng thức, mới lấy ra một cái khác bồn, đem bột nếp cùng mì ấn định tỉ lệ tốt, đổ vào nước ngải thảo nhào thành cục bột.

Đậu đỏ nghiền tối hôm qua đã ngào tốt, chỉ cần lấy ra liền có thể sử dụng.

Nguyễn Miên Man động tác rất nhanh, không bao lâu liền nặn ra hơn ba mươi cái bánh thanh đoàn nhân đậu.

Trong tiệm có lồng hấp bánh bao, cô đem bánh thanh đoàn nhân đậu vào nồi, bỗng nhiên nghĩ đến trước kia còn có vài người sẽ làm bánh thanh đoàn nhân thịt.

Trong tiệm còn có không ít thịt, sau hai ngày nghỉ ngơi, lúc này dùng bớt một chút cũng tốt.

Nghĩ như vậy, cô đã lấy ra thịt băm làm nhân, lại đem măng mùa xuân hai ngày trước bà Lý đưa qua cắt thành hột lựu.

Nhân thịt xào một chút sẽ càng thơm hơn, cô để dầu trong chảo nóng lên, đổ hành, gừng, tỏi vào phi thơm, tiếp lại đổ thịt cùng măng mùa xuân vào trong nồi xào lên.

Thịt cùng măng mùa xuân mùi hương dung hợp vào nhau càng phá lệ mê người, làm Quả Quýt Nhỏ nguyên bản bởi vì không thích mùi ngải thảo mà chạy đi, lại lần nữa chạy vào nhà, hướng về phía phòng bếp “meo meo” không ngừng.

Nguyễn Miên Man tạm thời không đếm xỉa tới nó, nhanh chóng đem nhân thịt xào tốt liền bắt đầu gói bánh thanh đoàn mặn.

Đem nhân thịt sử dụng hết, tổng cộng gói ra 60 cái bánh thanh đoàn nhân thịt, thấy cục bột ngải diệp còn dư lại một ít, cô dứt khoát lại gói mười mấy cái bánh thanh đoàn nhân đậu đỏ nghiền.Chờ đem bánh thanh đoàn vào lồng hấp, cô vừa liếc di động, quả nhiên đã quá giờ mở cửa hàng bình thường.

Vội đem nồi bánh thanh đoàn đầu tiên đã hấp chín ra chụp một bức ảnh tải lên thực đơn, cô lại đăng cái thông báo, tỏ vẻ tiết thanh mnh cửa hàng sẽ nghỉ ngơi hai ngày.

Nhóm khách hàng cũ của tiệm cơm chiên Hạnh Phúc thấy giữa trưa cửa hàng mở chậm hơn bình thường, liền suy nghĩ có phải hay không chủ tiệm nhìn thấy bình luận ngày hôm qua của bọn họ liền cân nhắc làm món mới.

Hưng phấn tiến vào, xem từ đầu tới cuối, quả nhiên phát hiện kinh hỉ.

Bánh thanh đoàn, cũng không có nhiều người biết, dù biết, cũng chỉ có ấn tượng đại khái.

Bất quá, xuất phát từ tín nhiệm đối với tay nghề của lão bản, cùng với bánh thanh đoàn số lượng có hạn, rất nhiều người thậm chí chỉ quét mắt liền nhanh hạ đơn, sợ tay chậm một bước lại không nếm được món mới.

Cũng do Nguyễn Miên Man hạn chế mỗi loại bánh thanh đoàn mỗi đơn chỉ có thể mua một cái, nếu không có người ham ăn, sợ là có thể một đơn liền mua đi hơn phân nửa số bánh.

Chờ đặt đơn thành công, cướp được bánh thanh đoàn, khách hàng mới có thời gian về lạ trong tiệm nhìn kỹ.

Hình ảnh mới đăng, bánh mang màu xanh đậm to đại khái bằng nắm tay trẻ con, thoạt nhìn xinh đẹp như bích ngọc.

Bánh thanh đoàn tổng cộng có hai loại khẩu vị, phân biệt là bánh nhân đậu cùng nhân thịt.Đặt xong đơn khách hàng nhìn hình ảnh bánh thanh đoàn mỹ tư tư mà chờ mong cơm hộp, tay kéo xuống, bỗng nhiên nhìn đến một cái tin dữ —— tiết thanh minh muốn nghỉ ngơi hai ngày!

Rất nhiều người đang nghĩ ngợi tới tết Thanh Minh nghỉ ở nhà, có thể ngủ nướng, chờ tỉnh lại đặt một phần cơm chiên một chén canh, ăn xong chơi chơi di động, chờ buổi tối lại đổi một loại cơm chiên khác, quả là kỳ nghỉ hoàn mỹ.

Hiện tại, theo cửa hàng thông báo, kỳ nghỉ tốt đẹp trong tưởng tượng đã rách nát một nửa.Công ty Trung Thiên.

“Quá đáng giận mà, tôi không cướp được, thế nào thế nào, các ngươi cướp được sao?”

“Tôi cướp được hai cái, một cái bánh nhân đậu, một cái nhân thịt.”

“Tôi cũng cướp được, đáng tiếc chủ tiệm hạn chế số lượng bánh mỗi đơn, bằng không còn có thể mua thêm mấy cái.”

“Tôi cũng không cướp được!”

Lúc trước bọn họ đều là cùng nhau đặt cơm hộp, rốt cuộc như vậy có thể tiết kiệm chút phí giao hàng.

Từ ngày hôm qua không cướp được canh cá tam tiên, lại bị bình luận miêu tả thèm đến không chịu nổi, bọn họ liền quyết định, về sau trong tiệm có ra món mới bọn họ liền từng người đặt đơn, gia tăng tỷ lệ cướp được.

P/S: Với kiến thức hạn hẹp mình cũng không rõ bánh thanh đoàn là bánh gì, nên xin phép minh họa bằng bánh ngải với nguyên liệu và cách chế biến tương tự ^^

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN