Tiệm Cơm Chiên Hạnh Phúc - Chương 9
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
119


Tiệm Cơm Chiên Hạnh Phúc


Chương 9


Editor: Thienyetkomanhme

Hứa Mộng Nguyệt cũng không phải thật sự muốn ăn cơm chiên của cái tiệm nhỏ này, nhưng cô không muốn ăn cùng người ta không muốn cô ăn lại là hai việc khác nhau.

“Thật không nể mặt?” Giọng nói chị ta có điểm tức giận, nói xong thấy đối phương chỉ nhìn còn mèo trong lòng không thèm phản ứng mình, cũng không mắng chửi hay nói lời tàn nhẫn gì, tùy tay ném tiền vào trong túi, trực tiếp đứng dậy bỏ đi.

Thẳn đến khi bóng dáng Hứa Mộng Nguyệt sắp biến mất khỏi ngõ nhỏ, người đang trêu mèo mới ngẩng đầu lên, không khỏi nhíu mi lại.

Trang điểm tinh xảo cùng một thân hàng hiệu Hứa Mộng Nguyệt với hẻm Hồ Lô không hòa hợp, chờ cô đi ra ngõ nhỏ, mấy người trong hẻm không tránh được nghị luận hai câu, tò mò không biết đây là họ hàng nhà ai.

Người mà mọi người đang bàn tán đi tới một chiếc xe thể thao màu đỏ đậu đầu gần đầu hẻm, ngồi tại ghế lái là một cô gái tầm tuổi nàng, chô cô ngồi vào xe, một mặt khởi động xe một mặt hỏi: “Như thế nào rồi, nhanh như vậy liền xong?”

“Đừng nói nữa, con bé nhà quê đó thế nhưng không cho tôi mặt mũi.” Hứa Mộng Nguyệt không vui đem tình huống lúc trước ở ngõ nhỏ phát sinh nói một lần.

“Còn có người dám không cho Hứa đại tiểu thư mặt mũi? Thật đúng là cho chút thể diện lại không biết điều.” Cô gái lái xe giúp mắng một câu xong liền hỏi, “Cậu quanh co lòng vòng tiếp xúc ông già kia liệu có tác dụng sao? Vị kia nghe nói cha mẹ ruột hắn cũng không thèm để tâm, sẽ để ý một người ông khác họ sao?”

“Tớ cũng rất vất vả nghe được tin tức, nghe nói hắn khi còn nhỏ được ông già kia nuôi bên người một đoạn thời gian, ngẫu nhiên sẽ qua thăm hỏi.” Hứa Mộng Nguyệt vừa nói vừa trang điểm lại.Cô gái lái xe cảm thấy, nếu hắn quan tâm ông già kia như vậy, sao lại để ông lão sống tại cái ngõ nhỏ đấy, bất quá cũng không nói ra làm bạn mất hứng.

“Con bé không nể mặt cậu mở tiệm ăn trong ngõ hả? Có muốn tìm người loan tin nguyên liệu nấu ăn trong tiệm không sạch sẽ, làm một chút để xả giận?”

Hứa Mộng Nguyệt nhà mình là mở khách sạn, nghe thấy cái đề nghị này, bang một tiếng đóng lại hộp phấn trnag điểm: “Đừng, tớ kiêng kị cái này.”

“Nghe nói cửa tiệm này bán qua app cơm hôp, đợi chút nữa tới liên hệ người áp xuống là được.”Cái gọi là áp xuống, chính là vốn dĩ dựa vào đánh giá của khách hàng cho cửa tiệm, khi có người tìm từ khóa “Cơm chiên” sẽ thấy “Tiệm cơm chiên Hạnh Phúc” đầu tiên, hiện tại, phải kéo xuống thấp nhất mới có thể thấy; những khách hàng hay đặt “Tiệm cơm chiên Hạnh Phúc” bình thường tìm sẽ thấy ngay trang đầu, hiện tại cũng sẽ biến mất……

Nguyễn Miên Man cũng không biết, cửa tiệm nhà mình bị người áp xuống, ngoài ngoài cửa trêu mèo xong lại xem sách cùng TV.

Có cái móng vuốt duỗi tới đập đập trang sách, lại có cái đầu đáng yêu ngó ngó của mèo con, làm ảnh hưởng nghiêm trọng tới tốc độ đọc sách của Nguyễn Miên Man, đến lúc xem TV có lẽ vời vì là phim hoạt hình, Quả Quýt mới chịu ngồi yên.

Lúc bà Vương tới đây, liền nhìn thấy ngồi tại nhà chính là cô gái xinh đẹp ôm mèo, dáng người ngay ngắn ngồi phía trước TV, một người một mèo cùng một biểu tình chuyên chú lại có hai phần giống nhau.

Trên mặt bà theo bản năng lộ ra một nụ cười, đứng ở cửa một lúc mới nói:”Đông Đông, bà mang đồ ăn tới đây.”

Nguyễn Miên Man thấy bà tới, vội buông mèo con đứng dậy, chạy tới đỡ hai túi đồ ăn lớn trong tay bà xuống.

Hai ngày trước, cô vô tình thấy bà Vương ở đầu ngõ bán rau xanh, thấy người tới mua toàn là người kén cá chọn canh, đem lá rau phía bên ngoài nhổ một đống lại còn trả giá rất thấp.Người già không coi thời gian cùng công sức của mình là phí tổn, chỉ cảm thấy rau tự mình trồng có thể bán ra ngoài là tốt rồi.

Nhưng Nguyễn Miên Man lại thấy bà cực cực khổ khổ trồng ra nửa xe ba bánh rau xanh lại chỉ bán được 10 đồng.

Rau đã bán cô cũng không tiện nói cái gì, chờ bà bán xong chuẩn bị về, cô liền nói muốn mua lại rau trong vườn nhà bà.

Trong tiệm dĩ nhiên cần nguyên liệu nấu ăn, đồ bên ngoài cũng tốt, nhưng không thể nào so được với rau xanh vừa hái từ vườn tới.

Vốn dĩ bà Vương không chịu bán, nói cô trực tiếp tới trong vườn mà hái, Nguyễn Miên Man lại không chịu, kiên trì muốn mua, cũng nói lát cô đi siêu thị, nếu bà không bán, chính mình liền đi siêu thị mua.

Bà Vương vừa nghe tới đi siru thị mua đồ, lúc này mới thỏa hiệp.

Đưa xong đồ ăn, bà Vương hỏi thăm cô hai câu liền muốn rời đi.

Nguyễn Miên Man nhìn thời gian, vốn dĩ muốn giữ bà lại ăn cơm, bà Vương cự tuyệt muốn về nhà ăn cơm.

Tiễn bà Vương xong, Nguyễn Miên Man đơn giản ăn bát cơm cho buổi tối, di động liền vang lên chuông nhắc nhỏ có đơn đặt hàng.

Đơn hàng đầu là cơm chiên đậu que thịt bằm cùng cơm chiên Dương Châu, chhir thấy đuôi tóc thiếu nữ qua lại trước kệ bếp, động tác không nhanh không chậm đảo đồ ăn ở hai cái chảo nóng, một chảo thả xuống thịt bằm, một cái khác thả xuống bắp, cà rốt, dưa chuột đủ loại màu sắc của nguyên liệu nấu ăn.

Hương thơm của cả hai nồi đồng thời tỏa ra, tỏa lên trên hầu hết bị máy hút khói đưa đi, còn một ít phiêu tán trong nhà.

Quả Quýt nồi xổm ở cửa bếp hơi hơi ngẩng cái đầu nhỏ, đuổi theo hương khí kêu meo meo.Chờ bỏ đậu que vào, lại ước lượng cơm cho vào chảo, xào tới hương thơm của nguyên liệu nấu ăn và cơm hòa quyện, càng tạo ra nồng đậm hương khí.

Quả Quýt vốn ngoan ngoãn ngồi ngoài cửa không dám tiến vào rốt cuộc không chịu nổi kêu lên: “Mieo……”

Một tiếng này, thật sự chọc người, đáng tiếc trước bệ bếp tạp âm rất lớn, Nguyễn Miên Man cũng không có nghe được.

Làm nũng đáng tiếc gặp người không nghe được, mèo con thất vọng quỳ rạp trên mặt đất, ngửi mùi thơm mà liếm liếm chân.

Một đơn kết thúc, lại có những đơn khác tới, Nguyễn Miên Man cũng không có thời gian chú ý Quả Quýt Nhỏ nhà mình.

Vãn là tới khi có nhân viên giao cơm nói giỡ: “Bà chủ, mèo nhà cô sắp thèm tới phát khóc rồi.”Nguyễn Miên Man lúc này mới chú ý tới kẻ đang ghé vào cửa phòng bếp, một đôi mắt mèo trò xem mang theo hơi nước có chút đáng thương, nhất thời có chút dở khóc dở cười.

Hiển nhiên, so với bị thèm khóc, càng có thể nó bị phần cơm tương lúa mạch làm cho cay khóc.

“Ngoan, em không thể ăn cơm chiên, đi bên ngoài chơi một lát, chị lại cho em thêm chút đồ ăn.”Thấy nàng ra dấu đuổi mèo, mèo con đứng lên hướng nàng kêu một tiếng rồi mới chạy về nhà chính.

Thẳng đến lúc cửa hàng đóng cửa, Nguyễn Miên Man cũng chưa phát hiện cửa tiệm bị người áp xuống.

Nhưng thật ra có khách hàng cũ của tiệm, tìm không thấy “Tiệm cơm chiên Hạnh Phúc” trong app thấy có chút kỳ quái, bất quá từ đơn đặt hàng cũ vẫn có thể vào tiệm, liền cũng không nghĩ nhiều.

Trước khi đi ngủ, Nguyễn Miên Man nửa dựa vào đầu giường, một tay ôm mèo nhỏ, một tay cầm di động, theo thường lệ tính tiền lời hôm nay cùng bình luận.

Từ ngày đầu tiên mở tiệm tới nay, tiền lời mỗi ngày đều có thể cao hơn hôm trước, khó có được hôm nay lại bằng với ngày hôm qua.

Nguyễn Miên Man cũng không nghĩ nhiều, chỉ cho là đã tới cực hạn, sau đó liền mở ra khu bình luận.

【3**6: Bỏ thêm tương lúa mạch cơm chiên ăn càng ngon, ngày mai tôi còn muốn ăn tiếp! Tương lúa mạch hẳn là của chụ tiệm tự làm đi? vị cay lại có chút hơi ngọt, hàm độ cũng vừa phải, so với bình bán trong siêu thị ăn ngon hơn nhiều. Đúng rồi, ông chủ khi nào thì thêm món canh? 】

Nguyễn Miên Man đã đặt hàng ở một nhà trong ngõ chuyên là đậu hũ thủ công, từ ngày mai bắt đầu đưa đậu hũ tới, vì thế thuận tay trả lời.

【 Chủ tiệm hồi phục: Tương lúa mạch là tự nhà làm, ngày mai trong cửa hàng sẽ thêm canh rau đậu hũ. 】

Cơm chiên là dùng dầu chiên ra, tay nghề có tốt, ăn xong cũng không tránh được khô miệng, lúc này ăn thêm một chén canh rau đậu hũ thật quá thích hợp, có thể giải nóng, vừa có rau xanh vừa có đậu hũ, một công đôi việc.

Nhưng mà khách hàng nhận được phản hồi lại có chút thất vọng, bới vì hắn không thích ăn đậu hũ, bất quá lại nghĩ, nhà này có thể đêm cơm chiên trứng bình thường nhất xào ngon tới như vậy, rau rau xanh đậu hủ không chừng lại có niềm vui bất ngờ?

Nguyễn Miên Man tiếp tục kéo xuống xem, phát hiện một cái có ít bình luận kỳ lạ.

【l**v: Mẹ nó, cơm chiên nhà này cũng quá ngon đi! Căn bản không cần mua bình luận, quả nhiên cái tên chủ topic kia tất cả lại bạ đặt, ghen tỵ cửa tiệm làm ăn tốt.】

Cái gì mua bình luận? Cái gì chủ topic?

Nguyễn Miên Man mang theo nghi hoặc tiếp tục kéo xuống dưới, đọc thêm hai cái bình luận mới hiểu được, hình như có ở Tieba nói cô mua bình luận khen ngợi.

Cô rời khỏi app cơm hộp tìm tìm trong di động, bấm vào một biểu tượng ít dùng Tieba app, có điểm mới lạ tìm được nơi thảo luận trong Tieba, không cần mất nhiều công sức liền tìm thấy chủ đề kia —— Cửa tiệm cơm chiên điên rồ ở app cơm hộp Bánh Trôi.

Chủ đề này mở từ vài ngày trước, sở dĩ vẫn còn ở trang đầu, là bởi vì chủ topic có tính cách thật sự chấp nhất, phàm là có bình luận, hắn liền nhất định phải trả lời, cũng nhất định bắt đối phương phải đồng ý với quan điểm của hắn.

Vốn những người vào xem topic có điểm hoài nghi, cửa tiệm này có phải hay không mua bình luận tật, chờ củ topic không đưa ra được chứng cứ, còn một hai ấn đầu người ta phải đồng ý với hắn, có người nghi ngờ hắn một câu liền bị nói là bạn bè người thân của chủ tiệm, mọi người đều bắt đầu cảm thấy hắn có tật xấu.

Nguyễn Miên Man xem xong chủ đề vốn đang chuẩn bị giải thích hai câu, chờ nhìn thấy bình luận hắn trả lời mọi người, cảm thấy cùng loại người cố chấp này giải thích cũng vô dụng, liền thôi không bình luận.

Cái thảo luận này đối với sinh ý trong tiệm cũng không có ảnh hưởng gì, ngược lại còn làm mấy khách nhân mới tới tìm.

Nguyễn Miên Man nghĩ vậy, rời khỏi cuộc thảo luận tiếp tục đi dạo xung quanh.

Tùy tiện nhìn nhìn, phát hiện thời gian không còn sớm, cô vội buông di động.

“Quả Quýt Nhỏ ngủ ngon.”

Đem mèo con đặt vào ổ mèo dưới chân giường, Nguyễn Miên Man tắt đèn nằm xuống.

Ngày kế mới tờ mờ sáng, Quả Quýt đã đứng ở đầu giường, dùng chóp mũi cọ cọ khuôn mặt người đang ngủ say trên giường, lại nhẹ nhàng dùng đệm thịt chạm vào nàng.

Người đang chôn nửa khuôn mặt trên gối liền mở mắt ra, đối mặt với mèo con ngoãn ngoãn ngồi xổm trước mặt mình.

Chớp mắt tỉnh lại, cô duỗi tay vuốt ve mèo con mấy cái mới ngồi dậy.

“Mieo ô ~” mèo con bị xoa loạn lông trước trán liền nhảy vào trong ngực cô, cọ cọ cằm cùng cổ cô.

Nguyễn Miên Man nhịn không được cười rộ lên, anh mắt trong trẻo hơi cong cong.

Trong phòng còn có chút tối, cô ôm mèo xuống giường, kéo ra tấm rèm cửa, phía chân trời đã bị mặt trời mọc nhuộm ra một mảnh màu đỏ.

Đi vào thế giới này thật tốt.

Nguyễn Miên Man trong lòng bỗng nhiên hiện lên suy nghĩ, sau đó cúi đầu hôn Quả Quýt đang dựa vào vai mình một cái thật nhẹ, mở cửa sổ ra liền mang mèo xuống lầu.Chờ cô rửa mặt thay quần áo xong không bao lâu, cửa lớn bị gõ vang, ông chủ cửa hàng đậu hũ tới giao đậu hũ.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN