Tiệm Cơm Chiên Hạnh Phúc - Chương 94
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
33


Tiệm Cơm Chiên Hạnh Phúc


Chương 94


Editor: Thienyetkomanhme

Thu thập xong, thấy thời gian cũng không sai biệt lắm, cô cầm một cái túi xách nhỏ xuất phát.”U! Trang điểm đến xinh đẹp như vậy, Đông Đông đây là đi đâu vậy?” Mấy bà lão trong ngõ nhỏ gặp được cô, hai mắt nhìn một lát mới xác định là cô, lập tức cười hỏi.

Nguyễn Miên Man hơi dừng lại bước chân nói: “Đi tham gia họp lớp ạ.”

Bà lão vốn đang nghĩ có phải cô đi xem mắt hay không, nghe nói là đi họp lớp, tâm tư bát quái nháy mắt liền tan, lại quan tâm nói: “Hôm nay mặt trời lớn lắm, có lấy dù nhà bà đi theo không? Cháu trắng như vậy, đừng phơi đen.”Nguyễn Miên Man nói lời cảm tạ lại cự tuyệt ý tốt của bà, ngay sau đó tiếp tục đi ra khỏi ngõ nhỏ.

Hôm nay trời nóng, đầu ngõ chỉ có chỗ dưới bóng cây còn vài ông lão chơi cờ, nhìn đến cô đi ra tới, không tránh được quan tâm vài câu.Nguyễn Miên Man cùng bọn họ đơn giản nói hai câu, liền nhìn thấy chiếc xe màu đen cách đó không xa, cùng với tài xế đứng ngoài xe gật đầu chào mình.Ngày hôm qua Tư Cảnh Lâm đã nói với cô, sẽ phái xe tới đưa cô đi hop lớp, cho nên Nguyễn Miên Man nhìn đến đối phương cũng không kinh ngạc.

Cô đi qua đi nói: “Làm phiền anh.”

Vị tài xế này nói rất ít, xua tay tỏ vẻ không phiền toái, mở cửa xe mờ cô đi vào.

Nguyễn Miên Man ngồi vào trong xe, suy nghĩ một chút, vẫn là gửi tin nhắn cho Tư Cảnh Lâm nói một tiếng, chờ nhận được tin nhắn trả lời của an, nửa tựa lưng vào ghế ngồi nhắm mắt dưỡng thần.

Hơn hai mươi phút sau, xe trực tiếp tiến vào bãi đỗ xe dưới tầng hầm của Lâu Ngoại Lâu.Nhận thấy ánh sáng thay đổi Nguyễn Miên Man mở mắt ra, liền thấy xe đã dừng lại.

“Từ bên này có thể trực tiếp đi thang máy lên.” Tài xế tựa hồ rất quen thuộc với nơi này, xuống xe xong trực tiếp mang theo cô thông qua thang máy tới lầu hai Lâu Ngoại Lâu.

Bọn họ mới ra thang máy liền có người phục vụ chào đón, mỉm cười hỏi bọn hộ muốn đi chỗ nào.Lúc trước trong điện thoại, Hà Na đã nói cho cô biết tên phòng riêng là Nhị Linh Tam, lúc này Nguyễn Miên Man trực tiếp báo ra.

Có người phục vụ dẫn đường, tài xế liền không đi theo, tỏ vẻ sẽ ở bãi đỗ xe chờ cô.

“Không cần, đợi lát nữa tự tôi có thể trở về.” Nguyễn Miên Man sao có thể để người ta chờ ở bãi đỗ xe, nói xong thấy hắn không dao động, bổ sung nói, “Tôi sẽ nói với anh Cảnh Lâm.”

“Tôi chờ Tư tổng phân phó.” Tài xế nói xong, theo đường cũ vào thang máy đi xuống.

Chờ hắn đi rồi, không tới vài phút Nguyễn Miên Man liền đi theo người phục vụ đi vào Nhị Linh Tam.Cửa phòng bao nửa đóng nửa mở, xa xa liền nghe được âm thanh nói chuyện phiếm náo nhiệt bên trong.Nguyễn Miên Man theo bản năng lấy ra di động nhìn thoáng qua, xác định mình không đến trễ, hướng người phục vụ nói lời cảm ơn xong liền đi vào.

“A, mau xem đây là người đẹp nào tới?”

Có bạn học nam tinh mắt thấy có cố gái xinh đẹp bước vào, vỗ người bên cạnh.Giọng hắn không nhỏ, người ngồi cùng bàn đều nghe được, theo bản năng quay đầu.

Cô gái tiến vào tựa như tiên nữ, bộ váy hoa cúc nhí thanh thuần tốt đẹp, tư thái đi tới chậm rãi, bọn họ trong lúc nhất thời thế nghĩ không ra đây là bạn học nào trong lớp học.Lúc bọn họ đang hoài nghi đối phương có phải đi nhầm phòng không, Hà Na nhận ra bàn cùng bàn của mình tuy khí chất đã thay đổi.

Cô đứng lên, ngữ khí lộ ra vài phần kinh ngạc: “Nguyễn Miên Man?”

Mọi người ở đây nghe thấy cái tên này, bừng tỉnh lại, thời gian giống như trở lại thời cấp ba, không khỏi nhớ lại, lần đầu tiên nhìn thấy Nguyễn Miên Man, bọn họ cũng từng kinh diễm như vậy, chỉ là sau này……

Mấy cái bàn trong phòng bao trên cơ bản đã ngồi đầy người, Nguyễn Miên Man thấy bọn họ nhìn chằm chằm chính mình nhưng không ai nói gì, mày nhíu lại, nhìn đến người đứng lên, mới dãn mày ra.

“Hà Na.” Nguyễn Miên Man đi qua, mỉm cười gật đầu với cô.

Hà Na không nghĩ tới, đã từng là một người bạn lạnh lùng, ít nói hôm nay thế nhưng hướng mình mỉm cười, thụ sủng nhược kinh, đồng thời lôi kéo cô đến bên cạnh ngồi xuống.

“Cậu gần đây thế nào?”

“Tạm ổn.”

Hà Na cùng cô đơn giản hàn huyên vài câu, lúc này mới hỏi: “Tiệm cơm chiên Hạnh Phúc nổi tiếng trên mạng thật sự là cậu mở à?”

Việc này cũng không có gì phải phủ nhận, Nguyễn Miên Man tự nhiên gật đầu.Mọi người đối với người bạn học bỏ thi đại học, hiện tại mở một cửa hàng rất nổi tiếng trên mạng vẫn là khá tò mò, nghe cô cùng Hà Na hàn huyên, những người khác cũng nhịn không được chen vào nói.

“Được nha Nguyễn Miên Man, tốt xấu học chung mấy năm, chúng tớ còn không biết cậu có tay nghề tốt như vậy.”

“Đúng vậy, nếu biết tay nghề cậu khá như vậy, lúc trước cắm trại dã ngoại khi liền không để mặc cậu không tham dự.”

“Tớ xem trên mạng thấy người ta khen món ăn trong tiệm cậu lên tận trời, chờ có thời gian rảnh nhất định đến nếm thử.”

“Đúng vậy, bình thường tớ cũng rất thích ăn cơm chiên, nhất định đến nếm thử cơm nhà cậu, đặc biệt là ‘ cơm chiên cứu mạng ‘ kia.”

Nguyễn Miên Man đối với bọn họ cũng không phải quá quen thuộc, bất quá thái độ mọi người cũng không tồi, cô tự nhiên cũng sẽ cho mặt mũi: “Được, hoan nghênh mọi người ghé qua tiệm.”Thấy cô so với lúc học cấp ba nói nhiều hơn một ít, đối với mọi người cũng không lạnh lùng như trước, mấy bạn học nam đều bắt đầu tìm cô nói chuyện.

“Được rồi, người đến đông đủ, đồ ăn cũng lên rồi, đừng chỉ lo nói chuyện phiếm, đều mau ăn đi.” Cuối cùng, lớp trưởng người tổ chức lần họp mặt này mở miệng, mới cho Nguyễn Miên Man thanh tĩnh một chút.

Buổi liên hoan tốt nghiệp đã mời qua giáo viên, bọn họ lần này liền không mời nữa, bởi vậy không khí cũng tương đối nhẹ nhàng.Lâu Ngoại Lâu chi phí cũng không thấp, bắt đầu động đũa, mọi người liền chuyển sự chú ý tới thức ăn trên bàn.

“Món vịt nướng này không tồi, cậu nếm thử.” Lúc ăn cơm, Hà Na liền khá chăm sóc Nguyễn Miên Man.

Nguyễn Miên Man gật gật đầu, cảm thấy đồ ăn nhà này xác thật không tồi.Ăn ăn, mọi người lại bắt đầu ồn ào lên, thậm chí bưng cái ly đi qua đi lại các bàn.

Lớp trưởng đi đến bàn bên này, tầm mắt không tự chủ được dừng ở trên người cô gái xinh đẹp ngồi đó.Thật ra từ cấp ba hắn đã có hảo cảm với cô, nhưng cô trừ bỏ học tập thì trong mắt không nhìn thấy bất cứ thứ gì.Vốn dĩ hắn còn nghĩ, nếu không liền chờ đến sau khi thi đại học lại nói, không nghĩ tới cô thế nhưng bỏ thi đại học.

Đại học là xã hội thu nhỏ, tiến vào đó, hắn cũng thành thục hơn không ít, không thể không suy xét tới những yếu tố hiện thực, nghĩ đến điều kiện gia đình của mình và cô, nghĩ đến bằng cấp về sau của mình và cô, hắn cuối cùng lựa chọn từ bỏ.Vốn dĩ cho rằng, từ đây về sau, bọn họ chính là hai đường thẳng song song vĩnh viễn sẽ không gặp nhau, không nghĩ tới……

“Miên Man, tôi mời cậu một ly.” Hắn phát hiện, lại gặp cô một lần nữa, mình vẫn rung động như cũ.

Nguyễn Miên Man nghe tiếng ngẩng đầu, nhìn thấy người thanh niên vẻ mặt ôn nhu nhìn mình: “Xin lỗi, tôi không uống rượu.” Thực ra ở nhà cô cũng không ngại thỉnh thoảng uống mấy ngụm, nhưng ở bên ngoài, cô lại không định uống.

Hà Na mơ hồ nhìn ra chút manh mối, đụng nhẹ cô một chút nói: “Nước ngọt cũng được mà, vẫn nên cho lớp trưởng chút mặt mũi.”

“Đúng vậy, cậu dùng nước ngọt cũng được.” Lớp trưởng gật đầu nói.

Nguyễn Miên Man nghe vậy, chỉ có thể bưng lên cốc nước cùng hắn chạm ly.Cô uống xong nước ngọt, lớp trưởng tựa hồ không có ý định rời đi, đứng ở bên cạnh cùng cô nói chuyện phiếm.Có Hà Na ở bên cạnh tiếp lời, Nguyễn Miên Man thật ra cũng không nói với hắn được mấy câu.

Bàn bên cạnh có một cô gái nhìn thấy lớp trưởng cùng các cô vừa nói vừa cười, trong mắt lộ ra vài phần không cao hứng.Cô gái bàn bên cạnh liền nói thầm mấy câu với cô bạn học bên cạnh có quan hệ không tệ lắm, hai người cùng nhau đi qua.

“Nguyễn Miên Man, cậu định sẽ luôn buôn bán không học đại học nữa sao?”

Lời này cô ta nói là vừa cười vừa nói, nhưng đều là con gái, Hà Na làm sao nghe không hiểu cô đến tột cùng là tốt bụng quan tâm hay là ngầm có ý trào phúng.

“Vương Lị cậu có ý gì?” Tốt xấu gì đã từng ngồi cùng bàn, lúc trước cũng không có mâu thuẫn gì, lúc này tự dưng có người tới gây chuyện, Hà Na tự nhiên sẽ đứng về phía bạn cùng bàn.

Vương Lị nói: “Không có ý gì, quan tâm bạn học cũ một chút không được sao? Rốt cuộc thành tích lúc trước Nguyễn Miên Man cũng khá tốt, lần trước họp lớp không phải còn có người cảm thán đáng tiếc cho cô ấy sao.”

“Học đại học còn không phải vì tìm được một công việc tốt sao, người ta đều đã có sự nghiệp tốt như vậy, đi học hay không cũng không ảnh hưởng gì.” Hà Na dỗi nói.

“Nòi thì nói vậy, vẫn là học đại học thì tốt hơn, không phải nói vì tấm bằng, trải nghiệm cuộc sống đại học một chút cũng không tồi.” Phương diện này, lớp trưởng vẫn là tán đồng quan điểm của Vương Lị.

Rốt cuộc điều kiện gia đình bọn họ chênh lệch khá lớn, cô có tấm bằng đại học, người nhà hắn cũng dễ dàng tiếp nhận cô hơn.Vương Lị nghe được hắn nói, lập tức cười rộ lên, càng thêm hăng hái: “Lớp trưởng nói đúng, đại học vẫn nên học thì hơn, bằng không về sau cùng chồng nói chuyện phiếm cũng không có tiếng nói chung……”

Bạn học nữ bên cạnh cũng phụ họa nói: “Lị Lị nói không sai, hiện tại có bằng cấp ba thôi thì thật sự quá thấp, sẽ làm người ta xem thường.”

Nguyễn Miên Man vừa rồi đã từ trong tay Hà Na nhận được bằng tốt nghiệp, thuận tiện đem lần tiền góp trả bữa ăn này cũng đưa cho cô bạn.Đương nhiên, vốn dĩ lần này lớp trưởng nói là hắn sẽ bao hết, nhưng bạn học khác cảm thấy ngượng ngùng, vẫn là mỗi người bỏ ra một trăm đồng, không đủ lớp trưởng lại bổ sung.Lời nói không hợp nhau, nửa câu cũng ngại nhiều.

Nguyễn Miên Man cảm thấy bằng tốt nghiệp cũng lấy được rồi, cơm cũng ăn rồi, dứt khoát đứng dậy nói: “Tôi còn có chút việc, đi trước.”

“Ai ——”

“Cô chủ nhỏ? Sao cô ở chỗ này?”

Thấy Nguyễn Miên Man nói đi là đi, Hà Na theo bản năng gọi cô lại, ai ngờ ngoài cửa cũng có người kêu cùng lúc.

Nguyễn Miên Man ngẩng đầu liền thấy Triệu Hữu Vi cùng hai người thanh niên tới trong tiệm ăn cơm lúc trước đứng ở ngoài cửa, có điểm kinh ngạc.

Bất quá so với bạn học phía sau, ngược lại cô cùng người thường xuyên tới trong tiệm ăn cơm, Triệu Hữu Vi, còn quen thuộc hơn, vài bước đi qua nói: “Tôi tới đây tham gia họp lớp.”

Triệu Hữu Vi lướt qua mấy bàn bên trong, thấy những người khác đều còn ngồi, một mình cô đi ra ngoài, ánh mắt khẽ nhúc nhích lại cười nói: “Vậy thật đúng là trùng hợp, chúng ta cũng chuẩn bị tới đây ăn cơm, nếu bên trong là bạn học của cô, đợi lát nữa bảo giám đốc giảm 20% hóa đơn nha.”

Lâu Ngoại Lâu chưa bao giờ có khuyến mãi, càng đừng nói giảm tới 20%, bạn học trong phòng bao nghe được lời nói từ cửa truyền vào, đánh giá mấy thanh niên vừa thấy chính là phú nhị đại dần dần đều an tĩnh lại.

Vô duyên vô cớ, Nguyễn Miên Man sao có thể phiền toái hắn, đang muốn cự tuyệt, lại nhìn đến người đi từ bên trái tới: “Anh Cảnh Lâm, sao anh ở chỗ này?”

Đám người Triệu Hữu Vi quay đầu nhìn đến anh, kinh ngạc một chút, nghĩ đến bạn gái người ta ở, anh tới đây mới là bình thường, lại cảm thấy mình lại lo vớ vẩn rồi.

“Tư tổng.” Vài người khách khí chào hỏi, thân hình không tự giác đứng thẳng một chút.Tư Cảnh Lâm hơi hơi gật đầu sau, nhìn về phía cô bé ở cửa: “Kết thúc rồi?”

“Dạ.” Nguyễn Miên Man gật đầu, “Em chuẩn bị đi về.”

“Vừa lúc, anh cũng muốn đi rồi, cùng nhau đi.” Tư Cảnh Lâm khi nói chuyện, dư quang nhàn nhạt lướt qua mấy người bên trong.

“Dạ.”

Nguyễn Miên Man mới vừa đồng ý, một người mặc trang phục giám đốc vội vàng đi tới, khom người nói: “Tư tổng.”

Theo sau hắn, bên ngoài cửa phòng bao nho nhỏ, nhất thời đứng không ít người.Tư Cảnh Lâm biết hắn vô duyên vô cớ khẳng định sẽ không tới đây tìm mình, trực tiếp đi qua: “Chuyện gì?”

Giám đốc tiến lên một bước, biểu tình có chút nghiêm túc nói: “Hôm nay tầng trên cùng được người bao để tổ chức mừng thọ Sở Hồng Dân lão tiên sinh…… Mới vừa rồi lão tiên sinh đột nhiên nhắc tới đã từng được ăn một chén mì thọ, để nhà bếp thử làm lại không hợp khẩu vị của ông, tuy rằng lão tiên sinh chưa nói cái gì, nhưng tôi xem vài vị ở đó đều có chút không vui……”

Vị lão tiên sinh Sở Hồng Dân này thật ra bản thân không có bối cảnh gì ghê gớm, bất quá học sinh đào lý khắp thiên hạ, học sinh của ông trải rộng từ quân chính tới thương giới, mọi người gặp mặt không tránh được kính ông vài phần.

Tư Cảnh Lâm thật ra không sợ những học sinh đó của ông, nhưng vì chút việc nhỏ này đắc tội với người ta thì thật sự không đáng: “Người am hiểu làm mì nhất trong khách sạn cũng đã thử làm?”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN