Tiệm Tạp Hóa Âm Dương - Chương 203
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
14


Tiệm Tạp Hóa Âm Dương


Chương 203


Sau khi Từ Dẫn Châu rời đi, không khí trong tiệm càng thêm náo nhiệt, lão Vương đầu trọc khoa trương nói:

“Aiza Từ tiên sinh gây áp lực cho quỷ quá lớn, đứng một bên như chờ chúng ta ăn no, đến đứng ngồi không yên”

Trên đầu Thẩm Như Như tỏa ra luồng khí đen: “Ông đừng bôi nhọ anh ấy, đĩa trâu liễu tiêu đen trước mặt ông là anh ấy tự tay làm đấy..”

Lão Vương sắc mặt đại biến: “Cái gì?! Từ tiên sinh biết nấu ăn sao? Thật đáng sợ!”

Vẻ mặt của Thái Thái cũng trở nên hoảng sợ: “Đại ma vương làm đồ ăn, quỷ ăn vào sẽ không xảy ra vấn đề chứ?”

Thẩm Như Như: “…”

Chân cô nương bị phản ứng của bọn họ chọc cười: “Miệng lưỡi ăn thịt người, các ngươi mồm miệng độc ác thật.”

“Đúng rồi, bà chủ Thẩm, gần đây tôi lại nhìn trúng một đôi giày, lát nữa cô giúp tôi một chút nhé? Trên người cô ấy vẫn là sườn xám kia, dáng người thướt tha động lòng người, làn váy phía dưới vẫn trống rỗng như cũ. Buổi tối Ny Ny đi theo bà nội đến đây, bây giờ đang ngồi bên cạnh bà nội, tò mò quay đầu lại đánh giá bàn nhỏ giọng hỏi bà nội: “Chị này không có chân sao còn muốn mua giày?”

Cô bé tự cho là âm thanh ép xuống đã rất thấp rồi, nhưng cả phòng này đều là quỷ, thính lực rất tốt, tất cả đều giống như cái gì cũng không nghe thấy.

Bản thân Chân cô nương cũng không kiêng kị như vậy, cô ấy nghe được tiếng: “tỷ tỷ” của Ny Ny, không chỉ không cảm thấy bị mạo phạm còn cười khanh khách quay đầu nhìn cô bé: “Ny Ny, chờ em trưởng thành sẽ hiểu, trong tủ giày của phụ nữ vĩnh viễn thiếu một đôi giày. Tỷ tỷ không có chân, nhưng có tủ giày nha. Ny Ny cái hiểu cái không nháy mắt mấy cái, cúi đầu ngây ngốc.

Một đám quỷ ở Kính Hoa Duyên đợi hơn hai giờ, ăn uống no đủ nhân tiện đặt trước một đống sản phẩm, lúc này mới hài lòng rời đi.

Cũng may bát đũa không cần rửa sạch, đều bị bọn họ phân công mang đi. Thẩm Như Như khóa cửa trở về phòng nghỉ ngơi, vào cửa phát hiện Từ Dẫn Châu tựa vào đầu giường xem video, anh gần đây mê phim kinh dị, đem tất cả phim kinh dị có tiếng của các quốc gia thu thập lên coi, lúc nào rảnh rỗi liền xem, hơn nữa còn xem chúng như phim hài, thường xuyên cười từ đầu đến cuối.

Thẩm Như Như cảm thấy anh hai ngày nay xem phim kinh dị cười so với hai mươi mấy năm trước cộng lại còn nhiều hơn.

Bối cảnh âm trầm, âm nhạc vang lên, Từ Dẫn Châu lại bắt đầu nở nụ cười, tiếng cười của anh vô cùng nội liễm, không giống điệu cười ha ha của Vưu Nhất, chỉ là độ cong khóe miệng sẽ lớn hơn bình thường rất nhiều. Cô ghé qua nhìn, trên màn hình đang chiếu bộ phim kinh dị Nhật Bản: “Nguyền rủa” mấy năm trước, cảnh nữ quỷ từ trên cầu thang bò xuống.

Cô có chút mờ mịt: “Chỗ này buồn cười lắm sao?”

Từ Dẫn Châu chỉ vào cái đầu thiếu nửa khuôn mặt của nữ quỷ: “Hiệu quả trang điểm quá giả, vẻ hoảng sợ của י, một diễn viên khác trông cực kì buồn cười, nói thật Ny Ny cũng có thể diễn tốt hơn bọn họ. Nói xong anh lại chuyển sang một bộ phim ma khác trong nước, hình ảnh dừng lại ở biểu tình sợ hãi đến cực điểm của nữ chính, bình luận: “Diễn viên này diễn xuất không tệ, rất có cảm giác kinh hãi, nhưng mà nội dung phim thật sự quá ngốc”

Thẩm Như Như nhìn chằm chằm khuôn mặt nữ diễn viên trong chốc lát, nỗi sợ hãi của cô ấy quả thật rất chân thật, một chút dấu vết diễn xuất cũng không nhìn ra, tựa như trong hiện thực thật sự thấy quỷ. Cô tìm kiếm trong trí nhớ một lát: “Nữ diễn viên này hình như đã từng đóng không ít phim, em có chút ấn tượng với cô ấy, trước đây diễn xuất rất kém cỏi, chỉ có thể làm bình hoa di động, không ngờ diễn phim kinh dị lại rất tốt.

Từ Dẫn Châu: “Thật sao, trách không được cả bộ phim chỉ có một biểu tình sợ hãi.

Buổi sáng ngày hôm sau, Thẩm Như Như nhận được điện thoại xuyên quốc gia của Herman.

Âm thanh nhiệt tình dào dạt của Herman từ đầu dây bên kia truyền đến: “Chào bà chủ Thẩm, còn nhớ tôi không?”

Thẩm Như Như: “Đương nhiên nhớ rõ, Herman tiên sinh, ngài tìm tôi có chuyện gì sao?”

Herman sang sảng cười to nói: “À, là như vậy, sau khi về nước tôi vẫn luôn nhớ mãi không quên cửa hàng Kính Hoa Duyên của cô, vì thế cân nặng của tôi đều giảm ba cân. Tôi thật sự không cam lòng cứ như vậy bỏ lỡ hợp tác với cô, cho nên đặc biệt tìm các thành viên hội đồng quản trị thương lượng, cuối cùng quyết định mời cô cùng chúng tôi tạo ra một bó hoa đặc biệt liên danh lễ tình nhân”

Thẩm Như Như trong lòng khẽ động: “Liên danh sản xuất?”

“Đúng vậy. Âm thanh Herman tràn đầy ý cười: “Trên thực tế chúng tôi có kế hoạch là hoa do Kính Hoa Duyên cung cấp, còn chúng tôi sẽ cung cấp sáng tạo kế hoạch cùng bao bì tuyên truyền, sau đó lấy Kính Hoa Duyên cùng tập đoàn Hoa Tươi chung danh nghĩa truyền ra. A, cô không cần lo lắng vấn đề gì, chúng tôi quyết định đem cái này làm sản xuất bó hoa, hàng năm lễ tình nhân thay đổi, các chủ đề khác nhau sẽ được tung ra. Bà chủ Thẩm, ý của cô như thế nào?”

Thẩm Như Như gần như không cần suy nghĩ đã đồng ý phương án hợp tác này, tập đoàn Hoa tươi là công ty lâu đời của nước Y, thành lập hơn một trăm năm, thương hiệu vang vọng toàn cầu, rất nhiều minh tinh kết hôn đều đặt làm hoa và các loại hoa trang trí ở tập đoàn Hoa tươi. Kính Hoa Duyên có thể đáp ứng tập đoàn hoa tươi, tương đương với cá chép nhảy qua Long Môn phi thăng lên trời, chỉ cần nhà thiết kế đáng tin cậy, giá trị con người sau này tuyệt đối sẽ tăng lên vài bậc thang.

Herman rất nhanh liền đem phương án hợp tác cùng hợp đồng chi tiết thông qua hòm thư gửi tới, Thẩm Như Như cẩn thận đọc mấy lần, sau khi xác định không có vấn đề liền ký xuống hợp đồng. Herman vô cùng tán thưởng sự sảng khoái của cô, tỏ vẻ nhà thiết kế do công ty sắp xếp trong vòng một tuần sẽ chạy tới Kính Hoa Duyên gặp mặt nói chuyện với cô.

Nghiêm Nghệ Tình kết thúc công tác quay chụp hôm nay, sau đi phòng hóa trang tẩy trang thay quần áo xong, nhân viên công tác nhìn thấy cô ấy đều cười chào hỏi.

“Chị Tình, hôm nay thần sắc thật tốt, quả nhiên người gặp chuyện vui thì tinh thần đều sảng khoái”

“Chị Tình, đừng quên bánh kẹo cưới của chúng tôi đấy nhé.

“Đúng vậy, chị Tình nhớ phát kẹo cưới cho đoàn làm phim, để chúng ta đều được hưởng không khí vui mừng!” Nghiêm Nghệ Tình đảo mắt, tháo lông mi giả, vừa nói: “Yên tâm đi, không thể thiếu của mọi người, tuần sau công ty hôn lễ đưa tới tôi sẽ mang cho mọi người.

Nghiêm Nghệ Tình là một nữ diễn viên công diễn được hơn mười năm, có một khuôn mặt xinh đẹp, chỉ tiếc vẫn lăn lộn không nóng không lạnh, lúc diễn đều là nữ diễn viên phụ. Nhưng mà thắng ở thời gian, công diễn lâu tích lũy không ít kinh nghiệm, quanh năm suốt tháng ít nhất không thiếu diễn xuất, kiếm được cũng rất nhiều. Cho đến năm ngoái cô ấy đóng vai chính trong một bộ phim kinh dị, được các giới trong nghề khen ngợi, doanh thu phòng vé cũng không tệ, sau đó có rất nhiều kịch bản cùng loại tìm tới cô, mời cô đóng vai nữ chính. Nhưng Nghiêm Nghệ Tình không nhận, cô từ chối đóng phim kinh dị lần nữa, quay đầu lại tiếp tục làm nữ phụ trong các bộ phim.

Bạn bè trong giới cũng không hiểu lắm cách làm của cô, nhiều năm như vậy vợ chịu đựng thành bà, thật vất vả mới diễn nhân vật chính, sao còn không muốn? Có người suy đoán rằng do cô ấy cảm thấy diễn phim kinh dị xui xẻo, sẽ làm suy yếu vận mệnh của bản thân. Cũng có người suy đoán lúc trước cô ấy phát huy vượt xa người thường, không nắm chắc trình độ diễn xuất như vậy……

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN