Tiên Giới Chiến - Tiên Giới Chiến - Chương 157: Lệnh triệu tập
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
8


Tiên Giới Chiến


Tiên Giới Chiến - Chương 157: Lệnh triệu tập



Trung Thành vỗ mạnh lên ngực một cái, toàn thân hắn rung lên, bắn ra một lớp băng vụn. Vô số mảnh băng li ti rơi xuống, rắc trắng một mảng đất dưới chân. Hắn đã đem tình trạng này đi hỏi Mặc Tinh và đám chuyên gia ở trung tâm nghiên cứu văn minh phù tự. Nhưng cả đám đều chỉ phán rằng đây là do hàn khí xâm nhập cơ thể quá lâu, hậu tích bạc phát ra ngoài, cần phải thái âm bổ dương.

Đại khái là bảo hắn đi quan hệ với một đống phụ nữ có thể chất đặc biệt.

Mặc Tinh khi đó còn nhiệt tình giới thiệu cho hắn mấy nữ tu cấp bậc Kim Đan, luôn hứa hẹn rằng tinh thông đủ loại thuật song tu, giúp hắn thỏa mãn.

Trung Thành cảm khái thở dài một cái, rồi nhún vai:

“Là vậy đấy.”

“Là do anh không kiểm soát được nguyên tố thân thể thôi.” Shaorin cười nhẹ.

“Nguyên tố thân thể!?” Trung Thành nhíu mày hỏi. Kiến thức về long ngữ minh văn là độc quyền của học viện Key West và IMI. Xem ra đã đến đúng nhà đúng bệnh.

Từ tiên giới chạy về Key West thì quá xa, vị hội trưởng hội học sinh có khả năng giải quyết vấn đề này đã sớm chạy đi tìm Robert mất hút, cực chẳng đã, Trung Thành liền đến đây hỏi.

Vừa nhíu mày, hắn vừa âm thầm quan sát Shaorin. Đôi mắt vẫn luôn nhắm, cùng với vẻ mặt hiền hiền thản nhiên như thường lệ, nhưng gặp quỷ… cô ta đang tưới nước, cắt tỉa cành và chăm sóc hoa trong vườn.

Mặc dù biết Shaorin nhắm mắt chỉ như một loại thủ thuật để ức chế tự tăng trưởng năng lực, nhưng nhìn một người luôn nhắm nghiền mắt đi trồng hoa, cảm giác quỷ dị vô cùng.

Một điểm quái lạ nữa là, cái đồng hoa màu tím này đột nhiên mọc khắp khu vực xung quanh căn cứ trong một đêm. Loài hoa thì càng quái lạ, không hề có trên danh sách thực vật ở trái đất lẫn tiên giới, đây là do mới lai tạo ra chăng.

Cơ mà sau khi thấy Shaorin thản nhiên đi dạo giữa đồng hoa, Trung Thành cũng liền quăng hết mấy cái kỳ lạ ra khỏi đầu. Gần đây sức thừa nhận của hắn rất mạnh, đến việc bản thân biến thành dòng điện bám lên viên đạn railgun hắn còn làm rồi nữa là.

“Trong cơ thể anh có hai loại nguyên tố, nhưng chúng đều không thuộc về anh. Mặc kệ điều đó, anh lại tự cưỡng chế biến thành nguyên tố dưới pháp trận của Băng Liên Tâm cung cấp, mất kiểm soát là chuyện dĩ nhiên thôi đúng không!?” Shaorin ngắt lấy một bông hoa, đưa lên cho Trung Thành.

Hắn ngẩn người.

“Cho.” Shaorin bình tĩnh nói.

“À.” Trung Thành đần mặt, cầm lấy.

Không có gì ngoại lệ, cánh hoa đóng băng ngay lập tức.

Nhưng ngay sau khi đóng băng, hình dạng bông hoa dần dần thay đổi rồi tiêu biến. Trung Thành cầm lại trên tay chỉ làm một mảnh băng trống không. Cánh hoa giống như chưa từng tồn tại. Nếu như không phải ở mặt băng có một phần rỗng tạo hình như bông hoa đó.

“Quả nhiên là rời khỏi căn nguyên thì thực thể tạo thành từ Sâm La Vạn Tượng không thể tồn tại trên thế giới à.” Shaorin khẽ lẩm bẩm nói.

Lực lượng của Trung Thành, hay đúng hơn là của Băng Liên Tâm đã ngăn cách hoàn toàn cảm ứng của Shaorin với bông hoa, thứ vốn là thực thể này vì mất đi ý chí của Shaorin duy trì hình dạng, liền lập tức tan biến vào hư vô.

Nói như vậy, với những thực thể có tâm linh mạnh mẽ, hay một vòng bảo hộ ngăn cách tuyệt đối, Sâm La Vạn Tượng cũng không thể cưỡng ép biến đổi những thứ xung quanh của chúng. Đây là lý do người có Sâm La Vạn Tượng có thể tùy ý biến chuột thành mèo, biến phàm nhân thành dê gà chó lợn, nhưng không thể làm vậy với những cường giả khác. Giống như Trung Thành bây giờ, Shaorin nhẩm tính, muốn biến hắn thành con chuột, chắc hẳn là một việc rất mất sức. Nếu hắn mở Băng Liên Tâm lên, chỉ sợ còn miễn nhiễm với Sâm La Vạn Tượng.

Shaorin ngẩng mặt, cười với Trung Thành: “Cám ơn đã giúp làm thí nghiệm.”

Trung Thành tiếp tục đần mặt, nãy giờ hắn vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra. Tự dưng tặng hoa cho hắn là có ý gì!? Thí nghiệm là có ý gì!? Cánh hoa vừa rồi là sao!? Nếu là ảo giác tại sao lớp băng tự động tạo thành từ Băng Liên Tâm lại đóng băng được hình dạng của nó. Nếu không phải ảo giác thì tại sao không chút gì còn lưu lại!? Lớp băng bọc kín không gian quanh nó cơ mà!? Cái ảo thuật gì đây!?

Mặc kệ đối phương vẫn cư xử thật thản nhiên, thậm chí còn khá lịch sự với mình.

Hắn cảm thấy mình giống thằng đần bị xoay như chong chóng.

Mà thôi kệ đi, cố gắng lý giải logic của phụ nữ là một việc tương đối ngu xuẩn dành cho bất cứ phái nam nào. Nói thì nói vậy, hắn cũng khá tò mò:

“Nếu cô đã có thể tạo ra một cánh đồng hoa như vậy, tại sao còn cần phải tưới nước và cắt tỉa cành!?”

“Đồng hoa này cần một thực thể định nghĩa hình dạng của chúng. Tôi đang chăm sóc là thứ đó.”

“Cũng tức là nếu mấy nhánh hoa trước mặt cô chết, thì đồng hoa này cũng sẽ chết!?”

“Ừm, tôi không có tinh lực để liên tục duy trì đồng hoa, bởi vậy thiết lập mặc định sự tồn tại của chúng vào mấy nhánh hoa này, sau đó hằng ngày chăm sóc sẽ dễ dàng hơn.”

“Khá giống mắt trận của trận pháp tiên giới nhỉ!?” Trung Thành lập tức liên tưởng.

“Haha, tôi cũng tham khảo thứ đó khá nhiều đấy. Ứng dụng cũng không tệ đúng không.” Shaorin bắt đầu thu dọn hộp dụng cụ chăm sóc cây cảnh, đứng lên.

“Vậy thôi, tôi đi nhé.”

Trung Thành để ý, dù có thực lực siêu nhiên, nhưng Shaorin có vẻ rất thích sinh hoạt như một người bình thường. Từ từ bước đi, cẩn thận ngăn nắp, thậm chí còn có thể gọt hoa quả. Ngoại trừ lúc chiến đấu, chưa bao giờ thấy cô sử dụng siêu năng lực. Không giống như Ren, đi lại chạy nhảy đều dùng trạng thái siêu tốc, thậm chí bình thường không có việc gì làm, còn phản trọng lực lơ lửng cho vui.

Cơ mà, lúc này nghĩ mấy thứ này làm quái gì.

“À, khoan đã. Về nguyên tố thân thể.” Trung Thành vội vàng gọi với. Vấn đề này khiến hắn phiền muộn mấy hôm nay. Đi tắm nước nóng cũng đóng băng, rất rách việc.

Shaorin dừng bước, quay đầu lại, có chút áy náy nói:

“Thật xin lỗi, tôi không biết. Ba chị em bọn tôi không ai làm được nguyên tố thân thể cả.”

“Hả!?” Trung Thành tròn mắt.

“Có lẽ cần thiên phú đặc biệt gì đó. Ngoại trừ đại trưởng lão ở Trường Sinh Đảo và King, tôi chưa nghe thấy ai đạt được trạng thái này, ít nhất là mấy ngàn năm nay.”

Shaorin nghĩ nghĩ một chút rồi nói:

“Nếu thật sự nghiêm trọng, tôi nghĩ anh nên về Key West, ở đó có rất nhiều tài liệu liên quan đến Long Ngữ Minh Văn.”

Trung Thành tăc lưỡi, hắn mới không muốn về Key West để bị con bé hội trưởng não cá vàng kia mổ xẻ đấy.

“Vậy, nếu anh không phiền.” Shaorin nhẹ giọng nói. Trung Thành đang đứng chắn lối trở về căn cứ.

“À à.” Trung Thành ảo não đứng nghiêng người dịch sang bên, hắn đặc biệt cảm thấy, hình như cứ nói chuyện với Shaorin là mình ngẩn người hơi bị nhiều

Shaorin bước qua người hắn, đột nhiên lại khựng lại, quay người nhìn hắn, khuôn mặt có chút cổ quái:

“Em gái anh, đang gọi tôi.”

Khuôn mặt xinh đẹp ở sát cạnh bên, thậm chí hơi thở nhè nhẹ còn phảng phất trên da mặt, nhưng lúc này Trung Thành không còn tâm tình nào để ý, hắn chỉ sững người vì tin tức sét đánh.

Đúng lúc này, bên cạnh Shaorin xuất hiện một lỗ đen thông đạo, từ bên trong chìa ra một cán kiếm có phần quai bảo vệ như hai cánh chim tỏa rộng.

Phượng hoàng kiếm!?

Shaorin nắm lấy chuôi kiếm, khuôn mặt thoáng có chút ửng hồng, đại khái tâm tình rất vui vẻ khi tìm thấy bảo vật thất lạc lâu ngày.

“Xem ra tôi phải tới chỗ cô ta một chuyến.”

Hư không thông đạo mở rộng, bao trùm lấy Shaorin, Trung Thành rùng mình, lập tức thoát khỏi trạng thái sững người, đưa tay lên bắt lấy một cánh tay của Shaorin.

Rồi dưới khuôn mặt ngạc nhiên cực độ của Shaorin, cả hai cùng biến mất.

Chỉ để lại một bộ dụng cụ chăm sóc hoa dưới cánh đồng màu tím cùng mấy cánh hoa phiêu lãng.

Cùng lúc đó, bất kể là Ren đang lấy Shenjian làm bao cát, hay Stellar đang không mặn không nhạt đối thoại với Hans, tất cả đều nhận được lời mời từ bảo khí của chính mình.

Không do dự lấy một giây, khi bàn tay nắm lấy bảo khí, thông đạo không gian liền mở rộng, thân thể bọn họ đều biến mất sau lỗ đen.

ShenJian há hốc mồm nhìn Ren từ từ biến mất, hắn cũng muốn chồm dậy chạy theo, nhưng Ren vừa tẩm quất cho hắn một trận khá nặng, vừa khẽ động, toàn thân đã đau như không muốn sống.

Linh khí dồi dào nhanh chóng chữa trị cơ thể của hắn, nhưng quá chậm. Ren đã hoàn toàn biến mất.

Shenjian tức giận, một quyền hủy đi gian huấn luyện.

Trường hợp của Hans thì ngược lại, không còn Stellar quản thúc, tâm tình của hắn phải nói là thư sướng tung bay, một loạt những mẫu thí nghiệm cấm ở các công xưởng ngầm khắp trái đất, mặt trăng và cả tiên giới đồng loạt khởi động.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN