Tiên Giới Chiến - Tiên Giới Chiến - Chương 193: Thần - Tiên chi chiến (1)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
110


Tiên Giới Chiến


Tiên Giới Chiến - Chương 193: Thần - Tiên chi chiến (1)



Dạ Vũ xoa xoa một giọt mồ hôi lạnh trên trán. Hắn thật sự rất khiếp sợ, bình sinh hắn chưa từng được thấy sức mạnh ở cấp độ diệt tinh thế này

Mặc dù từng nghe nói Vô Thượng Chân Tiên đều có thể xé rách hư không, toàn lực bộc phát có thể diệt cả cái tinh cầu, nhưng nghe nói vẫn là nghe nói, trực diện nhìn thấy một cường giả cảnh giới này hoàn toàn bỏ qua sinh tử mà liều mạng vẫn rất hiếm.

Chân Tiên ở Tiên Giới chính là cường giả cảnh giới Cận Giới Hoàng trong Lục Đạo, đạt đến cảnh giới này có thể tùy ý xé không gian mà chạy, rất khó giết chết bọn họ, mà những người này thường đều đã là lão quái sống cả ngàn năm, ai cũng khôn như cáo, sống lâu với lượng kinh nghiệm khổng lồ khiến cho trực giác và dự cảm của bọn họ với nguy hiểm cực kỳ chuẩn, muốn đẩy bọn họ vào tuyệt cảnh không dễ chút nào.

Nhưng hôm nay Dạ Vũ thấy được rồi, một cột sáng thông thiên, một ánh hào quang màu vàng kim rực rỡ, xuyên phá ba tầng trời, để lại một tràng nổ mạnh và hủy diệt đáng sợ.

Thật sự rất khủng bố, nếu như không phải lựa chọn di chuyển bằng tiên thuyền chuyên dụng của môn phái mà đi tuần tự bằng các thông đạo giữa các tầng trời để đến tầng thứ mười sáu, chỉ sợ chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, đã bị cột sáng ấy xuyên thủng rồi biến mất trong làn ánh sáng màu vàng kim rực rỡ kia.

“Giỏi cho một cái Thần tộc, từng người đều thật đáng sợ, nếu như bình thường, thật chẳng dám chọc bọn họ.” Dạ Vũ thở ra một hơi nói.

“Nhưng cũng phải ngẫm lại, đối thủ cỡ này mới thật sự có ý tứ, đem bọn chúng làm đá kê chân, thì binh đoàn Thục Sơn chúng ta mới bước lên cao hơn được.”

Gã thanh niên có gương mặt lưỡi cày xấu xí này chính là tham mưu số một của Lục Đại phái thiên đình hiện tại, là đại sư huynh của Thục Sơn kiếm tông. Hắn hôm nay đến đây, chính là muốn diệt trừ cá lọt lưới, một mẻ bắt gọn Thần tộc tại tiên giới.

Và đó là khi Artemis ngẩng đầu, phát hiện Thiên Đạo pháp luân sau khi kẽo kẹt khôi phục lại vòng xoay vốn có của nó liền biến mất, biểu thị Tiên Đế đã vô lực không thể quản bọn họ nữa.

Vốn dĩ còn muốn thở ra một hơi, nhưng chân mày của vị nữ thần này lại chỉ càng nhíu chặt hơn.

Bởi vì hư không đã mất đi kềm tỏa, bọn họ có thể xé rách không gian rời khỏi đây, thế nhưng điều này cũng đồng nghĩa với việc những kẻ khác cũng có thể xuyên không mà tới.

Thiên Đạo pháp luân vừa biến mất, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện rất nhiều thuyền.

Những chiếc thuyền trôi lơ lửng, cưỡi lên những con sóng linh khí, tỏa ra những hạt sáng xanh lung linh, giống như thần thoại.

Trên thực tế, chúng cũng là tiên thuyền.

Mỗi một chiếc tiên thuyền chạy bằng Linh lực, hay còn gọi là Linh chu này, vốn dĩ là tác phẩm của Mặc Gia ở tầng trời thứ tư, nhưng được tài liệu cao cấp của một trong Lục Đại phái như Thục Sơn nâng cấp lên, lại khắc thêm vô số trận pháp cao thâm khác. Mỗi một chiếc đều là chiến hạm đỉnh cấp của Tiên Giới. Hoàn toàn có thể so sánh với những vũ khí chiến tranh sinh học siêu hạng như Cylops hay Cerberus của Thần tộc phía nam.

So với chúng, chiến hạm bằng hợp kim của Liên Quân Trái Đất chỉ là những chiếc tàu bay giấy mà thôi.

Hai mươi mốt chiếc Linh Chu Chiến Hạm, đội hình xa hoa triệt để, đây chắc chắn là một trong những thế lực đứng đầu ở Tiên Giới.

Đám này xuất hiện ở đây làm gì, dùng đầu gối cũng biết.

Chính là muốn nhân lúc cháy nhà hôi của, sau khi Tiên Đế thả bom oanh tạc một lượt, liền cử bộ đội đi sau tiếp quản và vơ vét.

Chẳng qua Tiên Đế đã thất bại, một đợt bom Tiên Linh Lực quét qua, chỉ giết được chừng 10% quân số Thần tộc. Bọn họ vẫn còn sức đánh một trận.

“Nhìn tiêu ký, là quân đội của Thục Sơn.” Herphateus cũng từ cơn bi thương tỉnh lại, hết cách, đội hình của đối phương quá xa hoa, linh lực chấn động từ những chiến Linh Chu Chiến Hạm kia thật khiến cho cả Thần cũng khó thở.

“Chúng ta đánh hay rút!?” Aprodite uể oải nói, vừa mới hiểm cảnh đào sinh qua một lượt, giờ thật chẳng muốn đánh nhau.

Còn chưa dứt lời, trong không khí truyền đến chấn động của âm thanh được khuếch đại, tiếng của Dạ Vũ phát tán khắp nơi:

“Khụ khụ, chư vị Thần tộc, hoan nghênh tới Tiên giới làm khách, một đợt pháo hoa chúc mừng vừa rồi thế nào ạ, có phấn khích không ạ.”

“Vì để giúp cho mọi người được trải nghiệm tận tình lòng hiếu khách của Tiên giới bọn ta, tiểu sinh thất lễ có mang theo hai mươi mốt bệ pháo hoa, đảm bảo mọi người có thể tận hưởng thỏa thích…”

“Hai thế giới giao lưu kết hợp cũng là chuyện đáng mừng, nếu như còn vị thần nào cũng muốn biểu diễn lóe sáng giống cái cột đèn vừa rồi thì tiểu sinh có lễ…”

Aurora Pillar, trụ cột hào quang, ngưng tự toàn bộ tinh hoa tính mạng và tiềm lực cũng như lòng quyết tâm quyết tử của Hestia, trong giọng điệu cợt nhả của Dạ Vũ chỉ là một cái cột đèn nhấp nháy.

Phừng.

Thần lực cuồn cuộn sôi trào, tất cả những thần chúng có mặt tại đây đồng loạt bạo phát tiểu vũ trụ, chiến ý sục sôi lăng lệ.

“Ui chu choa mẹ ơi, thật nhiều đèn nhấp nháy, hi vọng mọi người giữ được phong độ, không giống như cái cột đèn lúc nãy, lóe sáng một cái liền vụt tắt rồi…. Ặc…”

Phập.

Một mũi tên chuẩn xác xuyên qua cổ họng của Dạ Vũ, hắn trợn trừng mắt, không thể tin tưởng, cái loa linh lực trên tay cũng rơi xuống, cả người gã này bật ngửa ra đằng sau, ghim chặt vào thành ghế chủ soái, nửa nằm nửa ngồi, bất động.

Artemis buông tay cung, cười lạnh nói: “Ngươi nói quá nhiều.”

Một tràng truyền ầm lâu như vậy đủ để cho cô ta dò ra vị trí chính chủ, rồi chỉ cần khóa mục tiêu, mũi tên của vị thần này luôn trúng.

Nhưng tiếp đó, giọng nói của Dạ Vũ vẫn vang vọng, thao thao bất tuyệt:

“Thực thiếu lễ phép mà, thần tộc không phải thích giảng quy củ sao, các người đã vô lễ thì đừng trách bọn ta nhé.”

Gã Dạ Vũ trên ghế chủ tọa lắc mình biến thành một con rối bằng sen, Dạ Vũ thật chỉ có tu vi Nguyên Anh kỳ, hắn có điên mới dám đưa mặt ra trước một đám cao thủ cấp độ Cận Giới Hoàng.

Hắn nói lời này coi như đã phát lệnh tuyên chiến, hai mươi mốt chiếc Linh Chu nhanh chóng tản ra như xòe quạt, dàn trải đội hình. Ống pháo trước mũi thuyền tụ tập linh lực, thả ra hai mươi mốt cột sáng màu xanh dày đặc năng lượng.

Linh Chu của Thục Sơn sử dụng năng lượng rắn trực tiếp từ linh thạch, giá trị tiêu phí xa hoa hơn phiên bản kém hóa của nó ở Mặc gia rất nhiều lần, thuần túy là dung tiền nện ra chiến lực. Nhưng tiền nào của nấy, tốc độ tích tụ năng lượng linh tử và mật độ linh khí một pháo bắn ra của nó đều tương đương với một cao thủ Đại La Kim Tiên hoặc Chủ Thần toàn lực đánh một kích.

“Dựng khiên.” Ares gầm lên.

Khiên bầu trời Aegis lại một lần nữa tổ hợp, nương theo năng lượng được thần điện của Herphateus cung cấp, màn chắn năng lượng triệt tiêu nhiệt động năng lại được tổ hợp ra.

Hai mươi mốt cột sáng màu xanh lục bắn trực tiếp vào mặt khiên đánh ra vô số vòng sóng gợn, nhưng suy cho cùng, nguyên lý của linh tử pháo cũng chẳng khác so với một chum beam nén quang hạt là bao, phân tích cặn kẽ ra sát thương cơ bản nhất của chúng cũng chỉ là nhiệt và động năng.

Hoàn toàn bị khiên Aegis khắc chế.

“Hừm, vốn muốn chờ thứ này của các người, thay đạn, băng phong thiên lý.”

Dạ Vũ lẩm bẩm rồi đột nhiên ra lệnh.

Hắn cho thuyền bắn trước, tạo ra ảo giác quân đội đang cường công khiến cho kẻ địch làm ra phản ứng phòng thủ tức thời, khiến cho Linh Chu có cơ hội áp sát đối phương hơn.

Sau đó khi đã tiếp cận khoảng cách vừa đủ, những chiếc linh chu này đột nhiên đổi họng pháo, từ bản thân tiên thuyền phát xạ vô số trận văn, theo một vòng bao vây, những đường linh lực lien kết giữa trận hình của chúng được phát động.

Một vùng sương khói nhanh chóng được tạo ra.

“Cái gì.”

Nhiệt độ cực lạnh, khiến cho cả chùm đạn linh tử hay những ngọn lửa cũng phải đóng bang. Tốc độ phân tán của khiên Aegis thả chậm lại vô cùng.

Nhưng nhiệt độ thấp thì vẫn là nhiệt, khiên Aegis chỉ phân tán những hạt tĩnh lặng do nhiệt độ thấp dẫn đến ngừng di chuyển này chậm đi, chứ không hoàn toàn bất khả kháng.

Chỉ là tiếp đó, Linh Chu không hề giảm thế tiến, hai mươi mốt chiếc tiên thuyền, toàn phương vị cùng đâm vào vòng bảo hộ của Aegis.

Rắc rắc…

Bầu trời màu xanh nứt ra, vỡ vụn.

Những mảnh băng vụn rơi lả tả khắp nơi.

Nhiệt độ cực lạnh bên ngoài lập tức tràn vào, khiến cho huyết dịch của mỗi một tên thần chúng đông cứng lại, tư duy chậm chạp hẳn đi. Khiến cho lớp khiên thứ hai không kịp tổ hợp.

Hai mươi mốt chiếc tiên thuyền khổng lồ hạ xuống, dùng thể tích và trọng lượng của nó, trực tiếp nghiền ép chết không ít thần tộc.

Sau đó là một bầu trời mưa kiếm quang từ trên tiên thuyền giáng xuống.

Bộ đội tu chân giả xuất hiện, tất cả đều là tinh anh kiếm tu của thục sơn kiếm phái. Một đòn vạn kiếm cùng phóng này trực tiếp cắt đầu vô số thần tộc còn đang trì trệ quanh những chiếc tiên thuyền.

Vòng bảo hộ linh quang tráo trên tiên thuyền mở lên, những võ kỹ và công kích của thần tộc liên tục đánh vào không khiến chúng suy yếu mảy may, từng chiến Linh Chu vẫn bất động như núi. Tu giả ở bên trong dùng ngự kiếm thuật, liên tục thu gặt tính mạng ở bên ngoài, những kiếm kỹ cao cấp tiêu tống linh lực phóng ra không cần quan tâm đến phòng ngự. Một hàng kiếm khí chỉnh tề chia năm xẻ bảy đội hình thần tộc.

Chuỗi hành động này là liên hoàn, sớm đã dự mưu từ trước nhắm vào thần tộc. Nhất thời giết được đầm đìa. Gần triệu gã thần chúng bởi vì tụ tập, bị thuyền đè và kiếm trảm quét, chết mất một phần mười.

Đây là chiến tranh liên thế giới, mười vạn tính mạng chỉ như một dúm kiến, trong vòng vài giây đã bị đồ sát hàng loạt. Đặt giả định mỗi một cao thủ cấp Nguyên Anh có thể dời núi lấp bể, phóng đại chiến lực đó lên một trăm lần, lực sát thương đối với đám đông co cụm là có thể nghĩ.

Mỗi một chiếc tiên thuyền chỉ chứa khoảng ba ngàn tu giả Nguyên Anh kỳ, đây đã là tiêu chuẩn tinh nhuệ ở Tiên giới, ngang hàng với thánh giả Thần tộc. Nhưng tổng cộng nhân thủ trên hai mươi mốt chiếc thuyền cũng chỉ đạt khoảng 6 vạn tu giả.

So sánh với thần tộc số lượng gần trăm vạn có vẻ không đủ nhìn.

Nhưng thần chúng vừa đối kháng một đợt thiên khiển, tinh lực hao hụt, Hestia chết đi cũng khiến cho trạng thái tiềm năng vô hạn biến mất, chiến lực của mỗi thánh giả đều bị thụt lùi về nguyên hình, trạng thái tinh thần hưng phấn cũng biến mất, hai chủ thần, một chết một trọng thương đóng băng cũng khiến cho nhuệ khí suy giảm.

Cộng với màn đột kích bất ngờ này, khiến cho nhiều thần tộc không cách nào làm ra kịp phản ứng chính xác, kết quả là bị giết tơi bời.

Cho dù là thân kinh bách chiến như Ares cũng rơi vào trạng thái choáng nhẹ. Nhất thời quên cả điều hành quân đội.

Chiến tranh số đông rất phức tạp, để hai quân tùy ý chiến đấu thì phát huy được 1% chiến lực đã là may rồi. Cũng giống như một đám đông quây lại đánh một tên trộm, thường chỉ có năm đến bảy người có thể đạp được hắn một cước, còn đám đông ở ngoài không chen được vào trong để cống hiến chiến lực thành ra chỉ có thể gân cổ gào lên: đánh chết mẹ nó đi vậy.

Người chỉ huy có tác dụng khiến cho số đông phát huy được chỉnh thể thực lực, đảm bảo mỗi người đều có thể cống hiến ra được 100% sức lực của mình đã là một vị chỉ huy xuất sắc. Muốn phát huy được hoàn toàn ưu thế đám đông, đánh ra chiến lực vượt cấp thì đều đã là danh tướng.

Ares vốn có tư cách này, nhưng đối thủ của hắn, Dạ Vũ cũng vậy.

Ares thất thần, Dạ Vũ có chuẩn bị mà đến.

Hai quân giao phong một lượt, thần tộc cứ như vậy trả giá thê thảm.

Cũng không thể trách Ares tố chất tâm lý quá kém, thật sự ngày hôm nay biến cố đã nhiều lắm, hắn không ôm đầu kêu gào phải chết như Aprodite đã coi như cứng cỏi.

Một vài giây thất thần qua đi, Ares cũng bị kết quả chiến đấu trước mắt tát cho tỉnh về hiện thực, lập tức gào lên:

“Tản ra, đội hình ziczac, nâng khiên.”

Ba chỉ lệnh đơn giản liên tiếp vang khắp chiến trường, khiến cho Dạ Vũ trốn ở đâu đó cũng phải ồ lên một tiếng.

Nhanh như vậy đã khám phá ra phi kiếm có thể phát huy thương tổn cao nhất trên đường thẳng, xếp đội hình tổ hợp lớp phòng thủ mới. Quan trọng nhất là chỉ lệnh đủ đơn giản, khiến cho binh lính không cần suy nghĩ phức tạp vẫn có thể nhanh chóng làm theo, thần chiến tranh quả là không tệ ha.

Phi kiếm xuất phát từ trong phi thuyền bắn ra đều là đã được tu chân giả tụ khí từ trước, nói là kiếm, không bằng coi chúng như mũi tên có khả năng cắt chém. Bởi vậy sau khi phát ra đòn công kích mạnh nhất theo đường thằng có thể đục xuyên hàng loạt thần chúng, muốn chém ngang thì chẳng được mấy chục mạng đã hết động năng và giảm tốc rồi.

Phi kiếm mà giảm tốc, hoặc bị khiên Aegis triệt tiêu động năng, đón lấy chúng chính là một đợt kỹ năng đánh cho vỡ vụn gãy gập. Tu giả liên kết với phi kiếm cũng theo đó mà hộc máu lăn lộn. Muốn không xảy ra trường hợp này, sau khi phát động xong đợt công kích thứ nhất phải lập tức thu về, chờ đâm ra lượt thứ hai, để đảm bảo động năng của phi kiếm đạt trị số cao nhất, và quan trọng nhất là vượt qua khả năng phản xạ của chiến binh thần tộc.

Kiếm dùng để đâm sẽ đỡ mất sức hơn chém rất nhiều, dù là phi kiếm điều khiển bằng thần thức và linh lực cũng vậy. Hở cái là loạn chém nhìn thì bá khí rất nhiều, nhưng chém là công việc của đao, Thục sơn bọn họ chơi kiếm, không sở trường cái này.

Ares cũng là nhìn ra điểm này nên mới ra lệnh như vậy.

Đội hình ziczac còn có một đặc điểm, đó là dùng độ nghiêng của khiên để triệt tiêu lực xuyên thấu. Mũi kiếm đâm vào mặt khiên sẽ chệch dần đi, mất đi động năng theo đường thẳng, giảm hẳn lực sát thương.

Kế tiếp chính là phản công. Aren quay sang gọi:

“Artemis.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN