Tiên Linh Song Nguyệt - Chương 1: Xuyên Không Đến Dị Giới
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
109


Tiên Linh Song Nguyệt


Chương 1: Xuyên Không Đến Dị Giới


Tí tách………..

Mưa…… thật nặng hạt.

Một đôi chân nặng nề lê bước.

Một tâm hồn đau đớn thê lương.

Và………….

Một trái tim vỡ nát.

Khung cảnh hoang vắng, cô quạnh. Mới đây thôi, người con gái hắn yêu thương nhất đã đi lấy chồng. Để lại cho hắn một vết thương lòng sâu nặng, hắn không trách gì cô, hắn chỉ hận bản thân mình không có lo cho cô được một mái ấm hạnh phúc, chỉ có tình yêu thôi thì chưa đủ. Chết lặng nhìn người yêu lên xe hoa,giọt lệ khẽ dâng lên khóe mắt, chua xót và không cam lòng. Đôi khi yêu một người………… đau………..rất đau. Hạnh phúc có đôi lúc thật xa vời.

Ngẩn ngơ ngồi trên đỉnh núi, từng hạt mưa nặng nề rơi,mưa và nước mắt.Đàn ông không dễ khóc, chỉ nỗi đau quá lớn nên nước mắt không thể nuốt ngược vào tim thôi. Từng giọt mưa như những mũi dao vô tình đâm vào trái tim, tiếng sấm sét như tiếng gào thê lương, tuyệt vọng,ai oán xa xăm. Đắm chìm trong ký ức ngọt ngào lúc bên nhau,tiếng nói, nụ cười………nước mắt vẫn rơi trong đôi mắt vô hồn nhìn về hướng xa xôi. Chỉ còn là ký ức……

Một vết sẹo đã khắc sâu trong tim.

Xoẹt………

Oành…….

Tia sét xé rách trời cao,lóe lên đánh xuống trước mặt Thiên Kiệt. Hắn thấy trước mắt nhòa đi, tia sét tạo ra một vết rách không gian đen ngòm hút lấy hắn vào trong. Chưa kịp hoàn hồn rồi mi mắt nặng trĩu,cảnh vật mờ ảo dần.

Không biết trải qua bao nhiêu lâu Thiên Kiệt dần dần tỉnh lại.Đập vào mắt hắn là khung cảnh hoành tráng mỹ lệ như phim 3D.Những thân cây khổng lồ cao hơn trăm mét,những núi đá khổng lồ cao chọc mây xanh. Càng khiếnngười ta hết hồn là còn có cả rừng núi lơ lửng trên không có những dòng thác chảy xuống dưới, ánh sáng xuyên qua tạo thành cầu vồng rất là kỳ ảo lung linh.

_Không phải đang mơ đấy chứ? Sao giống vùng núi lơ lửng huyền thoại trong phim 3D vậy trời. Không,giống trailer game 3D tiên hiệp hơn.

Thiên Kiệt si ngốc nhìn khung cảnh như tiên cảnh,hắn run lên.

_Xuyên không.Trời ơi ta đang ở đâu thế này?

Thiên Kiệt vẫn hay mơ mộng được xuyên việt như những nhân vật trong những tác phẩm hắn thường đọc trên internet lúc rảnh rỗi. Đột nhiên bây giờ chính mình xuyên qua dị giới,vui mừng,bối rối,lo lắng.

Cảm xúc ngổn ngang đang xen. Vui vì ước mơ vu vơ lại thành sự thật, lo lắng vì bản thân không biết tí gì về thế này.Nguy hiểm có thể luôn rình rập.Mải mê chìm đắm trong suy nghĩ bất giác trời chuyển dần sang buổi tối,ánh trăng dần nhô lên cao phía chân trời.Ánh sáng màu bạc,tiếng côn trùng quái dị khiến lòng hắn cảm thấy bất an.Nhanh chóng tìm được một thân cây có dây leo quấn quanh để trèo lên.Giờ hắn mới nhận ra mình như người tí hon vậy.Tìm một chỗ rộng rãi có dây leo quấn quanh,hắn bẻ ít cành lá bện lại nhìn như cái tổ chim rồi ngả lưng. Lại mải mê lạc vào suy nghĩ,bỗng nhiên hắn cảm giác hình như nhiệt độ tăng lên. Hắn ngước lên nhìn ánh trăng khuyết màu bạc cảm thán.

_Thật gần,thật lớn.Hình như…………..

Ách……

Có gì đó không đúng,ánh sáng xung quanh đang dần dần trở thành màu phấn hồng,không…..phải nói là chuyển sang màu đỏ. Hắn theo bản năng quay đầu lại nhìn về phía sau. Hoảng hốt hắn lắp bắp.

_Trời ơi. Hai…….hai…..mặt trăng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN