Tiên Ma Giới - BIẾN CỐ DIỆT MÔN
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
163


Tiên Ma Giới


BIẾN CỐ DIỆT MÔN



Đối mặt với quái vật hung ác kia thằng nhỏ lại không một chút sợ hãi nào, có lẽ nó vẫn chưa hiểu được chuyện gì xảy ra, chỉ có lợi trải vô tình đang hướng đỉnh đầu nó mà bổ xuống.

Keng…..

Tiếng va chạm chát tai vang lên, khi lợi trải cách đầu nó chừng một tất thì bị một thanh kiếm cản lại, một trung niên tay nắm chặt chuôi kiếm nghiêm trọng quát lên.

Tiểu Phong mau chạy vào trong.

Thằng nhỏ nghe thấy tiếng hô lớn của người trung niên thì nó mới sực tỉnh ra, nét mặt thoáng qua chút sợ hãi nhìn gã lắp bắp.

Cha….

Trung trước tình cảnh trước mặt không có thời gian giải thích chỉ quát to lên.

Mau vào trong với mẹ.

Thằng nhóc thất thần một khắc rồi mau chóng chạy vào trong.

Sau khi nhìn thấy thằng nhỏ đi khỏi trung niên liền lựa thế hất người một cái lập tức nhảy ra khỏi vòng hãm của quái vật, miệng tức giận quát.

Yêu nghiệt to gan, lại dám đến đây làm càng.

Bỗng từ trên không phát ra một tràng cười khanh khách.

Haha…… To gan thì làm sao.

Trời đang trong làng bỗng chốc mây đen giăng kín, từ trong đám hăc vân năm đạo tử quang lóe lên rồi nhanh chóng rơi xuống đất, năm thân ảnh từ trong ánh tím xuất hiện, trong đó đi đầu là một thanh niên mặc áo tím, thân thể ốm yếu xanh xao tựa như mấy tên nghiện hút lâu ngày hay là bị sida thời kỳ cuối, toàn thân toát lên vẻ yêu dị không thể nói thành lời, sau lưng hắn là bốn người ăn bận kín mít, toàn thân đen thui không nhìn rõ mặt mũi, tay cầm một lưỡi hái cán dài giống như coslay tử thần vậy. Sida ý lộn thanh niên yếu ớt bước tới nhìn trung niên khinh khỉnh nói .

Sao, ngươi làm gì được ta.

Trung niên đối mặt với năm người này có chút e dè, mới gặp đã bị khí thế của họ áp chế đến không thở nổi, thế nhưng vào tình cảnh nước sôi lửa bỏng này hắn làm gì có thời gian để sợ hãi, miệng cứng cỏi đáp.

Nơi này cách Thất Kiếm Môn không xa, đệ tử của họ thường xuyên lui tới, yêu nghiệt các ngươi cũng gan lắm mới dám chạy ra đây làm loạn.

Nghe nhắc tới ba chữ Thất Kiếm Môn, thanh niên kia liền lập tức thay đổi sắc mặt, lộ ra nét câm ghét cùng cực, đôi chân mày nhíu chặt lại lạnh lẽo nói.

Đừng nói nhiều nữa, mau đem bảo vật mà Lâm gia các ngươi cất giữ giao ra đây, nếu không Lâm gia các ngươi sẽ chó gà giết sạch.

Trung niên hừ lạnh đáp.

Chúng ta không có bảo vật gì cả, các ngươi tìm sai chỗ rồi.

Trong lúc thanh niên kia định cất tiếng thì từ bên trong bốn người cầm kiếm lao ra đứng cạnh trung niên kia, ắt hẳn là người thân của hắn.

Trung niên nhìn thấy có người hỗ trợ không những không mừng mà tâm trạng còn tệ hơn, hắn nhẹ lùi lại khẽ nói với thanh niên đứng cạnh mình.

Tứ đệ, chuyện ở đây đã có ta lo, đệ mau dẫn đại tẩu theo hướng cửa sau chạy ra khỏi đây.

Thanh niên nghe vậy có chút sửng sốt, khe khẽ hô lên.

Đại ca chuyện này.

Chưa kịp để cho hắn nói hết câu trung niên đã gằng giọng.

Đi mau.

Thanh niên đành bất đắc dĩ gật đầu một cái rồi nhanh chóng rời đi. Bốn người còn lại tai nắm chắc kiếm trên tay, sẵn sàng cho trận chiến sinh tử.

Thanh niên sida khẽ hừ một tiếng, ra lệnh cho đội hắc lào phía sau tấn công, theo lệnh hắn bốn tên hắc y nhân liền xông tới bốn người trung niên, giao tranh phút chốc nổi ra, tiếng binh khí va chạm liên hồi. Bốn người trung niên tuy nhìn bình thường lại vô cùng bình thường, tất cả đều không ngừng múa kiếm chống trả những đòn thế độc địa của bốn hắc y, về phần bốn hắc y tay cầm lưỡi hái dài không ngừng hô phong hoán vũ chiếm thế thượng phong, dồn ép bốn người kia đến không thở nổi.

Áaaaaaaaa.

Một tiếng hét vang lên, nữ nhân trẻ tuổi trong nhóm trung niên bị một hắc y khứa đứt cổ, máu tuôn như suối ướt cả y phục, nàng ngã uỵch xuống đất, mắt còn chưa kịp nhắm lại.

Tứ muội…..

Ba người trung niên còn lại đồng thanh hét lên, không nói cũng biết nữ nhân kia là người thân không phải dạng vừa của họ. Cả ba hai mặt đỏ ngầu, điên cuồng chống trả, lấy ba chọi bốn vậy mà không rơi vào hạ phong.

Nói điên cuồng là vậy, thế nhưng sức người có hạn, chỉ trong lát sau một thanh niên trong nhóm họ bị hai hắc y bổ cho hai phát, lăn ra chết tức tưởi.

Mắt nhìn thấy hai đệ muội của mình lần lượt chết thảm, người đệ đệ còn lại của trung niên kia lên cơn điên loạn, kiếm trên tay như loạn vũ điên phong, không ngừng dồn ép tên hắc y kia.

Keng…..

Chỉ nghe keng một tiếng, lưỡi hái của hắn bị hất văng xuống nền đất, chỉ một chiêu nữa đầu hắn sẽ lìa khỏi cổ, trong sát na ấy, thanh niên áo tím nãy giờ vẫn đứng yên đột nhiên hành động, hắn dùng tốc độ quỷ mị xuất hiện bên hông người hán niên kia, lập tức tay tung ra hai chưởng.

Phanh phanh…

Bị trúng chiêu đột ngột, hán niên không kịp trở tay, như diều đứt dây bị đánh bay vun vút đâm sầm và bức tường gần đó. Bức tường chấn động ầm ầm đổ xuống, khói bụi mù mịt, hán niên kia hiện lành ít dữ nhiều.

Ta liều mạng với các ngươi…

Trung niên đau đớn rống lên, thân hình linh hoạt như sóc thoắt cái đã tới gần thanh niên tử y, tay kiếm giơ lên một đường chém xuống.

Phốc….

Không có máu tươi chảy xuống, chỉ thấy trung niên giống như vô lực bị thanh niên nắm cổ lủng lẳng, tựa như bong bóng.

Bảo vật ở đâu…

Giọng thanh niên lạnh lùng như gió bất. Trung niên bị bóp cổ đến ngạt thở vẫn kiên cường đáp.

Ta…. Không biết…

Đối mặt với sự lì lợm của hắn thanh niên vẫn một mặt lạnh lùng.

Không nói ta sẽ giết ngươi…

Phi….

Chưa nói hết câu hắn đã bị trung niên phóng một bãi nước bọt vào người làm bẩn cả vạt áo trước ngực, ánh mắt hắn từ lạnh lùng chuyển thành tức giận, hàm răng nghiến chặt.

Khốn kiếp…

Chỉ nghe răng rắc một tiếng, đầu trung niên bị bẻ vẹo một bên, chết không kịp ngáp, máu tươi từ trong miệng chảy ra như thác.

Tất cả chia ra lục soát, gặp người giết người, gặp chó giết chó, nhất định phải tìm cho ra thứ đó.

Tiện tai ném xác trung niên sang một bên, thanh niên lớn tiếng ra lệnh. Theo lời của hắn đám thuộc hạ dạ ran một tiếng sau đó nhanh chóng xông vào nhà, từ nội đường Lâm gia, từng tiếng la hét thảm thiết không ngừng vang lên nghe mà rợn người.

.

.

.

.

.

……………..

Trên đường mòn cách Lâm gia hơn mười dặm, có ba người một nam một nữ cùng một tiểu hài tử đang không ngừng bỏ chạy, phía sau họ là một quái vật mình người đầu sói đang không ngừng truy đuổi họ. Ba người càng lúc càng chậm còn quái vật thì không ngừng rút ngắn khoảng cách.

Đại tẩu, người và phong nhi chạy trước, ta ở lại cản đường.

Thấy tình hình không ổn, thanh niên kia liền nói với phụ nhân.

Không được, như vậy nguy hiểm lắm…

Phụ nhân nắm chặt tay con mình lo lắng nói.

Không kịp đầu, hai người còn không mau chạy tất cả sẽ chết ở đây…

Thanh niên cắn răng nói, tay rút kiếm chạy về hướng ngược lại, đối đầu với quái vật. Phụ nhân biết không thể ngăn cản được chỉ biết kéo tay thằng nhỏ mà chạy về phía trước.

Aaaaaaa…

Chạy chẳng được bao lâu đã nghe thấy tiếng la của người thanh niên kia, nhìn lại chỉ thấy gã bị quái vật kia cào rách cổ, máu tuôn xối xả, nhanh chóng ngã uỵch xuống đất mà tắt thở.

Tứ đệ…

Bà đau lòng thét lên, thế nhưng vẫn kéo thằng nhỏ chạy không ngừng.

Sức người có hạn, huống hồ chi là thằng nhóc năm sáu tuổi, nó chay thêm được một đoạn thì té ngã sóng soài dưới đất, dù mẹ nó cố lôi nó nó vẫn không đứng lên nổi, quái vật thì không ngừng lại chút nào, tức thì tiến sát lại gần lợi trải phóng tới người nó.

Phong nhi….. Aaaa….

Chỉ nghe phụ nhân la toáng lên một tiếng, mở mắt nhìn ra thì thấy bà lảo đảo ngã xuống người thằng nhỏ, trước ngực có vết thương sâu hoắm, máu tuôn ra đỏ cả ngực, hung vật kia vẫn tiếp tục hành động, móng vuốt lại giơ lên, một lần nữa hướng đầu thằng nhỏ mà bổ xuống. Thằng nhỏ tay ôm phụ nhân đang thoi thóp, ánh mắt giận dữ trừng trừng nhìn lợi trải sắc lạnh đang vù vù lao xuống.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN