Tiên Mãn Cung Đường - Chương 135: Phiên ngoại 1: Một ngày của hoàng hậu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
133


Tiên Mãn Cung Đường


Chương 135: Phiên ngoại 1: Một ngày của hoàng hậu


Hoàng hậu, chính là tồn tại tôn quý nhất trong hậu cung của Hoàng đế.

Tô Dự làm Hoàng hậu Đại An, tự nhiên cũng là như thế, mẫu nghi thiên hạ, chỉ huy lục cung. Chẳng qua, trong lục cung chỉ có mỗi một phi tần như hắn mà thôi, cho nên cũng không có cái gì để mà chỉ huy.

Làm Hoàng hậu, Tô Dự cảm giác sinh hoạt của hắn cũng không được cải thiện gì cả, ngược lại càng phí sức lao động hơn.

Sáng sớm, khi luồng ánh nắng đầu tiên chiếu vào song cửa, Uông công công liền ở ngoài cửa làm hết phận sự hô lên,「 Hoàng thượng, nên vào triều rồi.」

Tô Dự mở mắt ra, quay đầu ý đồ lay tỉnh Hoàng thượng, lại phát hiện bên cạnh trống trơn, một quả cầu lông màu vàng kim đang cuộn ở cần cổ hắn ngủ say, ngại ngoài cửa thanh âm quá ồn, liền đem đầu chôn trên cổ Tô Dự, tiếp tục ngủ khò khò.

「 Hoàng thượng, nên vào triều rồi.」 Cúi đầu hôn hôn chú mèo ngủ đến ấm áp vô cùng kia, Tô Dự nâng tay vuốt lông cho y.

Mèo lông vàng nâng móng vuốt lên, đè miệng Tô Dự lại không cho hắn nói chuyện, một lát sau mới ngáp một cái mở mắt ra, ngẩng đầu nhìn Tô Dự đang dùng ánh mắt sáng quắc nhìn y, lấy móng vuốt vỗ vỗ cằm hắn, nô tài ngốc này, sáng sớm đã nhìn trẫm như vậy là muốn làm chi a?

Đứng dậy, Hoàng đế bệ hạ tại ngực Tô Dự lười biếng duỗi eo, vẫy vẫy cái đuôi, nhảy xuống giường biến thành hình người,「 Trẫm đi vào triều.」 Nhìn trẫm như vậy cũng vô dụng, làm một minh quân, y sẽ không bị mĩ sắc của Hoàng hậu mê hoặc đâu.

Uông công công tiến vào hầu hạ Hoàng thượng rửa mặt, thay quần áo, không bao lâu, Hoàng đế bệ hạ tuấn mỹ vô song liền chuẩn bị sẵn sàng, quay đầu nhìn nhìn nô tài ngốc còn đang ở trên giường dõi theo y, hừ một tiếng, cúi người đem hai cục lông ngủ đến mơ mơ màng màng trên đệm mềm nhặt lên, một phát nhét lên long sàng, xoay người rời đi.

「 Mẻo?」 Mèo con vàng kim ngẩng đầu, mơ mơ màng màng xem xem bốn phía, phát hiện chính mình ngủ ở trên chăn.

「 Mieo meo!」Trưởng hoàng tử điện hạ thời điểm bị nhấc lên đã tỉnh, nhảy nhót chạy đến trước mặt Tô Dự, vươn cổ liếm chóp mũi hắn.

「 Con trai –」 Tô Dự nguyên bản định ngủ tiếp một lát, nhưng mắt thấy hai quả cầu lông nhỏ lăn qua lăn lại trên giường, lập tức ngủ không được nữa, vươn cánh tay kéo hai chú mèo con vào trong ổ chăn mà xoa loạn một trận.

「 Mieo –」 Thái tử điện hạ bị vò ngã trái ngã phải, thực mất hứng, từ trong tay phụ hậu chui ra, lấy đệm thịt mềm mại vỗ vỗ tay Tô Dự, rồi sau đó liếm lông mao nhung nhung quanh cái miệng nhỏ.

Nhìn thấy động tác này, Tô Dự tự nhiên minh bạch đây là nhi tử đang đòi ăn, không thể lại tiếp tục lười nữa, hôn quả cầu lông nhỏ một ngụm, cho hai huynh đệ chơi trên giường, chính mình thì rời giường, bắt đầu một ngày công tác.

Đến phòng bếp, trước hết hấp bánh bao hải sản Hoàng thượng buổi sáng muốn ăn, nấu cháo, rồi sau đó đem tôm luộc trong nồi vớt ra bóc vỏ, đánh trứng gà, làm trứng sữa hấp hải sản cho các nhi tử.

Lúc bánh bao hấp xong, Hoàng thượng vừa vặn hạ triều.

Nhìn thấy đồ ăn bày đầy bàn, sắc mặt lạnh lùng của Hoàng đế bệ hạ nhất thời giãn ra, rồi sau đó nhìn thấy Tô Dự ngồi ở trước bàn cầm muỗng nhỏ thổi trứng sữa hấp, khóe miệng vừa câu lên một chút lại kéo xuống,「 Không phải đã nói ngươi không cần làm đồ ăn sáng sao, sao còn làm?」

「 Dù sao cũng ngủ không được, ta thấy Thái tử đói bụng, nên……」 Tô Dự thuận miệng giải thích.

Ai ngờ miêu đại gia nghe lời này sắc mặt lại càng không dễ nhìn, hừ một tiếng vẫy tay bảo mọi người lui ra, ngồi vào bên cạnh Tô Dự, nhìn hai nhi tử ngồi ở trên bàn ngóng trông chờ Tô Dự đút cơm, nâng tay bắn ỗi đứa một đầu ngón tay,「 Lớn hết rồi, tự ăn đi!」

Hai nhi tử đều đã đầy tuổi, tuy rằng vẫn còn là mèo con lớn bằng bàn tay, nhưng mèo đầy tuổi tầm thường cũng có thể bắt chuột rồi, há có thể ngay cả trứng sữa hấp cũng không ăn được sao?

Trưởng hoàng tử điện hạ ủy ủy khuất khuất ngồi xổm một bên, ôm chén nhỏ của mình thành thành thật thật vùi đầu ăn.

Thái tử điện hạ hướng về phía phụ hoàng nhe răng.

「 Nghịch tử !」 Hoàng đế bệ hạ nâng tay muốn đánh, Thái tử điện hạ lập tức nhảy nhót trốn đến bên cạnh huynh trưởng, đem đầu thò vào trong bát ca ca, cùng ăn chung.

「 Méo!」Trưởng hoàng tử điện hạ thấy đệ đệ đến chôm đồ ăn của mình, lập tức đẩy đệ đệ một phen.

Thái tử điện hạ không chút nào yếu thế đẩy trở về, thuận thế cắn ca ca một ngụm.

Nhìn hai cục lông xô đẩy giành đồ ăn, Tô Dự trừng mắt nhìn, lúc này mới ý thức được nhi tử đã không cần đút nữa, nhìn nhìn Hoàng thượng sắc mặt vẫn không tốt như trước, nhanh chóng gắp bánh bao hải sản cho y,「 Đừng quan tâm đến chúng nó, nhanh ăn đi.」

Hoàng đế bệ hạ nghe vậy, đắc ý hướng về phía nhi tử cười cười.

Ăn một lồng bánh bao, uống hai chén cháo, Hoàng đế bệ hạ lại bưng bát trứng sữa hấp Thái tử chưa kịp ăn kia lên, làm lót dạ hai ba cái ăn sạch.

Đợi khi hai huynh đệ đánh nhau xong, thì phát hiện một bàn đầy thức ăn đều đã bị phụ hoàng ăn hết.

Hoàng đế bệ hạ ăn uống no đủ kéo Hoàng hậu đi Ngự Thư Phòng, hai quả cầu lông nhỏ vui vẻ theo phía sau.

「 Hoàng thượng thế nhưng để Hoàng hậu tiến vào Ngự Thư Phòng a?」Thị vệ vừa tới rất là sửng sốt, hậu cung không được tham gia vào chính sự, chính là quy củ qua các đời lịch đại, Đại An cũng không ngoại lệ, cho dù là Đương kim Thái Hậu, năm đó cũng không có vinh dự này.

「 Đúng vậy, Hoàng thượng đối với Hoàng hậu nương nương là sủng đến tận trời,」 Lão thị vệ một bộ dáng cái gì cũng biết đề điểm hậu bối, đè thấp thanh âm nói,「 huống chi, đây chính là một vị Hoàng hậu nam, nói không chừng có tài trị quốc kinh thế gì đó nha.」

Tiểu thị vệ sáng tỏ gật gật đầu, khâm phục liếc mắt nhìn bóng dáng ôn nhuận kia, quả thật là đại nho bác học a.

Trên thực tế, Tô Dự được mọi người kính ngưỡng, là từ đệm dựa Hiền phi biến thành đệm dựa Hoàng hậu, chỉ thế thôi.

Hoàng thượng phê tấu chương, Tô Dự liền ở phía sau làm đệm dựa cho y, thuận đường xử lý một ít sự vụ hậu cung, hai cục lông nhỏ thì nhảy nhót trên ngự án, thỉnh thoảng đến trêu chọc bút son trong tay phụ hoàng một chút.

Sự vụ hậu cung có chút phức tạp, Thái Hậu sau khi dạy Tô Dự một trận, thấy hắn thật sự không có thiên phú trong việc này, chỉ đành phải đem hạng mục phân phối nguyên liệu nấu ăn giao cho hắn xử lý. Mà chuyện Tô Dự mỗi ngày phải làm, chính là xem xét sổ sách, cam đoan cung ứng đầy đủ nguyên liệu nấu ăn, đồ ăn vặt các cung là được, đương nhiên trọng yếu nhất vẫn là một ngày ba bữa của Hoàng thượng, điểm tâm của Quốc sư, cùng với đồ ăn cho vị tổ tông ở Hải Yến Cung kia.

「 Lễ ngư ăn hết rồi, cá lớn ở Hải Yến Cung chỉ còn lại có Khuê thôi.」 Tô Dự nhìn khoản này mà hơi hơi nhíu mày.

Lễ ngư nhát gan, vớt lên sẽ chết liền, được bịt mắt đưa vào cung, ném tới hồ trong Hải Yến Cung, kẹt nỗi khí tức Thần Thú của Hoàng tổ thúc quá mạnh, mấy con cá đó dù cho hụp ở trong nước cũng sẽ bị hù chết, chỉ có thể ngày nào vận chuyển đến thì ăn liền ngày đó.

「 Gọi Cảnh vương đưa thêm vài con đến là được.」Hoàng đế bệ hạ nghe vậy, liền ở chỗ ý kiến phúc đáp ật báo của Cảnh vương thêm một câu như vậy, muốn hắn lại mang thêm chút lễ ngư đến.

Phê tấu chương xong, liền đến thời gian chuẩn bị cơm trưa, Tô Dự đứng dậy đi phòng bếp, Hoàng đế bệ hạ cũng đi cùng.

Phòng bếp Hoàng gia rất lớn, nhưng Hoàng đế vừa tiến vào liền có vẻ nhỏ, bởi vì vô luận xung quanh có rộng cỡ nào, y vẫn cứ luôn bám dính bên Tô Dự. Hai quả cầu lông nhỏ cũng chạy tới góp náo nhiệt, lòng vòng bên chân Tô Dự, bám vạt áo hắn bò lên trên.

Tô Dự đang đảo chảo dầu nhanh chóng gỡ hai cục lông xuống dưới, đưa cho Hoàng thượng,「 Đi ra ngoài đợi lát nữa đi, ở đây nóng lắm.」 thuận tay đem một con tôm mập ú vừa chiên ra đưa cho y.

Vì thế Hoàng đế bệ hạ mang theo hai quả cầu lông đi ra ngoài, nhảy lên đỉnh phòng Bắc Cực Cung.

Ánh mặt trời chính ngọ ấm áp chiếu lên bộ lông, rất là thoải mái, Hoàng đế bệ hạ biến thành mèo lông vàng miễn cưỡng nằm sấp xuống, ôm một con tôm mập chậm rãi ăn. Hai nhi tử xáplên muốn đưa chia một phần, liền bị phụ hoàng một bàn tay chụp trở về,「 Chỉ biết có ăn thôi, đi, đến bên cạnh tổ tiên ngẫm lại giang sơn xã tắc đi.」

Hai cục lông nhỏ ngồi xổm ở chính giữa nóc nhà bên cạnh pho tượng tổ tiên ánh vàng rực rỡ kia, học dõi mắt trông về phía xa, chỉ thấy đỉnh phòng bếp Bắc Cực Cung cách đó không xa khói bếp lượn lờ.

「 Cái gì là giang sơn xã tắc?」Thái tử bụng đói kêu vang hỏi huynh trưởng.

Trưởng hoàng tử nâng chân sau đá đá lỗ tai,「 Nghe Hoàng gia gia nói, chính là bảo vệ tốt cá của chúng ta, không cho người khác đoạt đi.」

「 Ta cảm giác lời này không đúng,」 Thái tử thanh âm non nớt nói, quay đầu nhìn về phía phụ hoàng đang rốp rốp ăn đến cao hứng,「 Cả tôm cũng phải bảo vệ tốt nữa.」

Đợi Tô Dự làm cơm xong, nơi nơi tìm kiếm thì không thấy ba phụ tử kia đâu.

Thái Thượng Hoàng chắp tay sau lưng đi vào Thiện Thực Điện, nhìn nhìn bàn đầy thức ăn,「 Không cần để ý tới bọn họ, chúng ta khai tiệc trước đi.」

「 A?」 Tô Dự trừng mắt nhìn, hôm nay hình như không có mời Thái Thượng Hoàng đến đây dùng bữa đi?

May mà không đợi Thái Thượng Hoàng ăn xong cái chân cua thứ nhất, Hoàng thượng đã trở về, nhìn thấy phụ hoàng đến ăn chực cơm nhất thời hừ lạnh một tiếng,「 Phụ hoàng cứ đến Bắc Cực Cung dùng bữa mãi, nếu để cho triều thần chứng kiến, còn tưởng rằng nhi tử không phân đồ ăn trong cung cho phụ hoàng a.」

「 Hừ, vốn chính là vậy,」 Thái Thượng Hoàng lại ăn một con tôm chấm muối tiêu,「 Nếu không phải quả nhân tự mình đến đây, thức ăn này ngươi sẽ đưa đi cấp cho quả nhân một bàn sao?」

Tô Dự nhanh chóng nhét một khối thịt cua đã bóc vỏ cho Hoàng thượng, phòng ngừa hai phụ tử một lời không hợp lại ra tay tàn nhẫn, một bàn đồ ăn vất vả làm ra này liền xong đời.

Hữu kinh vô hiểm dùng cơm trưa, Thái Thượng Hoàng vui vẻ đứng dậy rời đi, thuận tay mang đi hai tôn tử ăn đến bụng tròn vo, đi Hải Yến Cung ngủ trưa.

Hoàng đế bệ hạ lười biếng duỗi eo, ăn no không muốn động, liền dán lên lưng Tô Dự để hắn kéo mình trở về.

Tô Dự liền chịu mệt nhọc kéo đại gia hỏa trên lưng về tẩm cung, mở mắt bồi y ngủ trưa. Đợi Hoàng thượng ngủ no rồi, lên xử lý triều chính, hắn liền xách hộp đồ ăn, đi thỉnh an Quốc sư.

Từ lúc Tô Dự học xong [ Thực đơn Tô ký ], Quốc sư liền quyết định cho hắn học cái khác. Tàng thư bên trong An Quốc Tháp có rất nhiều sách nấu ăn cổ, Quốc sư chọn một ít ra, bảo Tô Dự học, cách mỗi mấy ngày còn muốn kiểm tra.

Tô Dự hôm qua vừa học xong [ Cá tươi liệt truyện ], hôm nay liền làm một món điểm tâm tên là 「 Mỹ nhân ra biên quan 」 trong đó đưa đi cho Quốc sư. Cái gọi là 「 Mỹ nhân ra biên quan 」, chính là đem sò tươi đặt trong lồng hấp, chưng đến khi nó tự mình há miệng, lấy thịt ra chiên gión, rồi sau đó phết đồ gia vị, mấy loại gia vị kia hỗn hợp vào nhau tựa như sương tuyết, tựa như mỹ nhân ra biên quan, mưa tuyết vũ đầy trời.

Đi An Quốc Tháp, bị cho biết Quốc sư đã đi Hải Yến Cung thuần hóa Thần Thú rồi.

Tô Dự giật giật khóe miệng, xách hộp đồ ăn xoay người đi chỗ Hoàng tổ thúc.

Quốc sư quả nhiên là nằm trên bụng đại đại miêu phơi nắng, Thái Thượng Hoàng không biết chạy đi nơi nào, hai Hoàng tử thì ở trên bờ cát đào hạt châu hôm qua giấu.

Đưa điểm tâm cho Quốc sư, lại hỏi hỏi một ít giảng giải đối với [ Cá tươi liệt truyện ], Tô Dự liền đứng dậy cáo lui, ôm hai nhi tử đi tìm Hoàng thượng.

Không có mấy phi tần chướng mắt kia, Hoàng đế bệ hạ liền khôi phục mỗi ngày ăn no lười biếng, chỉ là buổi sáng phải thượng triều, chỉ có thời điểm chạng vạng mới có thể đi thỉnh an phụ hoàng mẫu hậu.

Thái Thượng Hoàng mỗi ngày đều nghỉ ở Từ An Cung, cũng đỡ cho Hoàng thượng chạy đi hai chuyến.

Hôm nay trùng hợp Chiêu vương cũng ở đây, Thái Hậu đang kéo hắn nói không ngừng, Thái Thượng Hoàng vẫn trốn ở một bên chơi chuột bông.

Tô Dự mở to hai mắt nhìn con chuột bông kia, lớn màu đỏ, thấy thế nào sao cũng giống như con của Chiêu vương điện hạ nhỉ?

Gương mặt béo của Chiêu vương nhăn thành cái bánh bao, mắt thấy hắn đã sắp cập quan, mẫu hậu liền lải nhải nhắc cho hắn nên tuyển vài thị thiếp và trắc phi.

Hoàng đế bệ hạ căn bản không để ý tới ánh mắt xin giúp đỡ của đệ đệ ngốc, thẳng tắp hành lễ với mẫu hậu, thuận tay đem hai cục lông nhỏ trong lòng Tô Dự móc ra ném cho Thái Hậu,「 Hôm nay làm phiền mẫu hậu chiếu cố một đêm.」

Thái Hậu tự nhiên là vui vẻ, đem hai tôn tử đặt lên đùi, tiếp tục kéo Chiêu vương nói chuyện.

Tô Dự còn chưa nói gì, liền bị Hoàng thượng kéo trở về Bắc Cực Cung, làm một bữa tối phong phú đút no Hoàng thượng, lại hầu hạ miêu đại gia tắm rửa, Tô Dự một ngày đều không có lúc thanh nhàn nằm trên giường thở ra một hơi, rồi sau đó, liền thấy Hoàng thượng thả người nhảy, nhào lên.

Hoàng hậu mệt nhọc một ngày, đến buổi tối cũng không thể an bình.

Hoàng thượng ăn cá tươi hai hồi, Tô Dự mơ mơ màng màng ngủ đi, lại bị miêu đại gia nửa đêm vui chơi đánh thức, bất đắc dĩ thò tay đem quả cầu lông đang cào dải tua rua kéo vào trong ổ chăn,「 Ngày mai còn phải vào triều, mau ngủ đi.」

Trăng sáng trời đông, đêm dài yên tĩnh, một ngày bận rộn của Tô Hoàng hậu rốt cuộc chấm dứt, mà một ngày mới lại sắp bắt đầu.

Tác giả có lời muốn nói: Tiểu kịch trường:

Tiểu Ngư: Nói kiếm nhiều tiền hưu trí dưỡng lão đâu?

Miêu công: Tiền của trẫm đều là của ngươi

Thái Hậu: Bản cung đã giúp ngươi làm rất nhiều

Thái tử: Ba ba, nhi tử nhất định hảo hảo nuôi ngươi

Đại Mao: Đúng, như vậy chờ ngươi già đi cũng có khí lực làm sền sệt

Đại đại miêu:[ vô giúp vui ] Meo!

Tiểu Ngư: QAQ

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN