Tiên Sinh Vẫn Không Chịu Ly Hôn - Chương 30: Mối đe doạ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
54


Tiên Sinh Vẫn Không Chịu Ly Hôn


Chương 30: Mối đe doạ


Editor: Diệp Hạ

Nam Việt trầm mặc, ánh mắt nặng nề nhìn kết quả tìm kiếm.

Ngón tay hắn lướt nhẹ trên màn hình, cảm thấy nhấp vào kết quả nào cũng hơi kì cục.

Lúc này dòng thông báo còn “chu đáo” hơn nữa: Kết quả có nội dung nào làm bạn hài lòng không? Click để làm mới.

Click làm mới là chữ màu xanh xám, còn có gạch ngang dưới đáy, truyền đạt ra một tầng ý tứ khác.

—— không hài lòng cũng không liên quan, bạn cứ việc nhấn xuống, nhấn xong bảo đảm bạn sẽ cảm thấy kết quả tìm kiếm lúc trước dễ nhìn hơn.

Cái công cụ tìm kiếm này…

Nam Việt thiếu chút nữa bị chọc tức đến bật cười.

Nửa khuôn mặt hắn bị khẩu trang che khuất, chỉ có đôi mắt hiện lên vẻ không hài lòng.

Nam Việt không chọn cái nào, cũng không tiếp tục đánh hết câu, thẳng thắn ấn tìm kiếm, màn hình lập tức hiện ra một loạt kết quả liên quan.

Nội dung được làm mới cũng không thân thiện lắm, đa số là hỏi – đáp trực tuyến theo quan điểm của người bị lừa, các câu hỏi đặt ra rất đơn giản, ít có ai hỏi tình huống cặn kẽ, phần lớn cư dân mạng chỉ dùng một câu trả lời duy nhất: “Chia tay”

Nam Việt lật xem ba, bốn trang, đánh bậy đánh bạ tìm được một bài đăng trong diễn đàn “Thế giới tình cảm và Những bài luận khiến người ta phát shock”.

Chủ topic là một sinh viên nữ, sau nghỉ hè sẽ lên năm thứ tư đại học, đăng bài viết là muốn đập mặt người yêu mới của mình.

Chủ topic đối với tình yêu khá tùy tính, từng yêu qua rất nhiều người, thay bạn trai như thay áo, nói tra thì chưa tới, bạc tình thì có, nhưng nàng cũng rõ ràng đức hạnh của mình, chỉ quen với những người khá giống mình.

Nàng biết vị bạn trai mới này được một tháng, yêu nhau được ba tuần, du͙ƈ vọиɠ chiếm hữu của hắn lại rất cường liệt, cứ chọc giận nàng bất mãn, lại sợ nàng tức giận nói chia tay nên sau đó vẫn luôn áy náy muốn bồi thường, thực sự kỳ quái hơn bạn trai trước nhiều.

Giác quan thứ sáu của cô gái mạnh mẽ, cảm thấy bạn trai mình có thái độ khả nghi, để ý điều tra một quãng thời gian, phát hiện đối phương đã nói dối từ lúc hai người quen nhau, hai người gặp được nhau căn bản không phải ngẫu nhiên.

Bạn trai kỳ thực đã thầm mến nàng thời gian thật dài, từ năm nhất ẩn mình trong bóng tối để ý nàng, chủ topic học đại học năm tư, sắp tới phải lên thành phố thực tập, trừ phi không tốt nghiệp được, nếu không sẽ không trở lại nữa, bạn trai liền nhịn không được, như sói đuôi to giả làm động vật ăn cỏ lừa nàng đến ở cùng mình.

Đây là lần đầu tiên chủ topic gặp người si tình kiểu này, lại bị bạn trai khóc lóc làm bụng đầy tâm sự, nói không rung động là giả, vì vậy nhịn nóng nảy trong lòng tiếp tục ở chung với hắn, kết quả áp lực quá lớn, tự làm mình nghẹn đến khó chịu, luôn muốn lén lút buông thả bản thân.

Bởi vậy mới lên bài nhờ sự giúp đỡ của cư dân mạng, nói xem đến cùng mình phải làm gì, nếu như muốn chia tay, thì nên nói thế nào để bạn trai nhận thương tổn nhỏ nhất.

Ban đầu, những cư dân mạng phản hồi bài đăng có giọng điệu không tốt lắm, đa số trào phúng nàng bên ngoài thì phát sầu khổ não, sau lưng lại hả hê mình mị lực quá mạnh, bạn trai có bao nhiêu yêu nàng, nói nàng không nên yêu nữa, còn có lương tâm thì chia tay thả người ta một con đường sống.

Những bình luận như vậy cứ chất đống, sau này mới có người tinh tường phẫn nộ chửi một đám bệnh mắt đỏ.

[Chủ topic rất hiểu vị trí của bản thân có được không? Nếu không phải bạn trai lừa nàng, nàng căn bản sẽ không đồng ý bắt đầu đoạn tình yêu này. Nàng cũng nỗ lực thay đổi bản thân, nhưng không làm được thì phải làm sao? Mở topic không phải là vì muốn tiếp thu ý kiến quần chúng, tận lực giảm bớt thương tổn bạn trai phải chịu sao?]

[Trong tình huống này không thể phân biệt được ai đúng ai sai, nếu phải nói rõ ràng, tôi cũng trách bạn trai cô ấy bị tình cảm làm hoa mắt, biết rõ chủ lầu chỉ vui chơi, còn nhất định phải trêu chọc nàng.]

[Tình cảm bắt đầu từ một trò lừa đảo, hai bên tình nguyện cả nhà đều vui, nhưng có một bên không thích nữa muốn chia tay cũng hợp tình hợp lý.]

Sau đó trở lại đúng quỹ đạo của bài, bắt đầu giúp đối phương suy nghĩ, bày mưu tính kế, nhưng mà có lẽ chủ topic bị hàng bệnh mắt đỏ phía trước chửi thảm quá, giải thích vài câu rồi cũng không xuất hiện nữa, cũng không biết nàng và vị kia bạn trai kia đến cùng thế nào rồi.

Nam Việt vốn chỉ muốn xem chút cách để xin lỗi, mà lật tới bình luận cuối cùng, hắn cảm thấy không muốn xem thêm nữa, thoát trình duyệt, ngồi nhìn Giang Cảnh Bạch đang bận rộn không ngừng.

Khuỷu tay Giang Cảnh Bạch chống lên mép bàn, người hơi nghiêng về phía trước thuận tiện cho fan chụp hình với mình, không ngại phiền phức chào hỏi người hâm hộ, còn cảm ơn vì mọi người ủng hộ.

Giọng nói ấm áp, âm cuối mang chút ý cười, chỉ nghe thôi cũng có thể tưởng tượng biểu tình trên mặt y có bao nhiêu ôn hòa động nhân.

Fan lui tới vui mừng dào dạt, thẹn thùng luôn miệng nói cảm ơn, người nhiệt tình hào phóng chút sẽ thêm vài câu yêu thích vào.

Quả thực y khiến người ta không có cách nào không thích.

Dù cho trở về hiện thực, bên người Giang Cảnh Bạch cũng không thiếu người yêu thích.

Nam Việt còn nhớ có một đêm trước khi cưới, hắn và Giang Cảnh Bạch đi ăn cùng nhau, vừa vặn bị một người theo đuổi nào đó của Giang Cảnh Bạch gặp được, trong lúc Giang Cảnh Bạch đến phòng rửa tay, người kia thấp thỏm không cam lòng chạy đến hỏi hắn có phải là đối tượng hẹn hò của Giang Cảnh Bạch hay không, biết được hai người sắp kết hôn, sắc mặt đối phương lúc đó rất khó coi.

Du͙ƈ vọиɠ chiếm hữu làm hắn có cảm giác như bị xâm phạm, đêm đó tâm lý có chút buồn bực.

Dùng bữa tối xong, hắn nhịn không được, giả vờ bình tĩnh hỏi Giang Cảnh Bạch, tại sao không muốn phát triển quan hệ với người theo đuổi mình.

Lời lúc đó Giang Cảnh Bạch nói, đến bây giờ Nam Việt vẫn còn nhớ.

“Vậy thì không công bằng với họ.” Giang Cảnh Bạch đã trả lời như vậy.

Một bên tình cảm hết sức chân thành, mong muốn đáp lại, một bên lại thực dụng khách quan, quá miễn cưỡng.

Nam Việt đột nhiên cảm thấy, Giang Cảnh Bạch cùng vị chủ topic kia có đôi chút tương tự, mặc dù quan niệm tình cảm của họ chẳng hề ăn khớp.

Các trợ lý liên tục nhắc nhở các fan phía sau không được bật đèn flash khi chụp ảnh, thời gian ký tên có hạn, hi vọng mọi người chuẩn bị trước poster và các vật dụng cần ký.

Người hâm mộ ở ngoài cũng ồn ào náo nhiệt.

Nam Việt lại có chút ngơ ngác trong không khí náo nhiệt này, ánh mắt hắn dần tan rã, lại bị hương bạc hà sảng khoái đột ngột ập đến gần chóp mũi.

Nam Việt hoàn hồn, đối diện với tầm mắt Giang Cảnh Bạch.

“Ăn kẹo không?” Tay Giang Cảnh Bạch cầm một hộp kẹo bạc hà, là kẹo phía ban tổ chức cung cấp để khách mời nhuận họng.

Y mở giấy gói ra, vị ngọt bạc hà bắt đầu lan toả.

Nam Việt không từ chối, ngậm kẹo vào trong miệng.

Ném giấy gói kẹo vào thùng rác nhỏ, Giang Cảnh Bạch ngượng ngùng nói vị fan kia chờ một chút, nói xin lỗi xong liền nhanh chóng xoay người lại, đưa tay phải ra sờ lên trán Nam Việt.

Những người hâm mộ gần đó hô khẽ, trong ống kính tràn đầy những bông hoa nhỏ màu hồng, không hẹn mà cùng ấn chụp mấy lần liên tiếp.

Nam Việt bị ánh mắt nghiêm túc của Giang Cảnh Bạch lấy lòng, trái tim như quay cuồng, nắm đầu ngón tay của y, nhân cơ hội xoa xoa cổ tay: “Tôi không phát sốt.”

Nam Việt nắn bóp nhẹ nhàng chậm rãi, nếu Giang Cảnh Bạch là một con mèo, lúc này nhất định sẽ phát ra âm thanh khò khè.

“Vừa nãy anh ngẩn người rất lâu, tôi cứ nghĩ mình lây bệnh cho anh rồi.” Giang Cảnh Bạch nói.

“Không đâu,” Nam Việt khẽ cười “Thân thể tôi rất tốt.”

Giang Cảnh Bạch nghe ra chút mùi vị so sánh, hất cằm nhìn Nam Việt.

Nam Việt vỗ vỗ mu bàn tay của y như an ủi, ngay sau đó buông ra.

Giang Cảnh Bạch không để fan chờ lâu, lúc kí tên đưa lưng về phía hắn nói: “Vậy anh cảm thấy mệt mỏi sao? Dưới đây tương đối náo nhiệt, anh có muốn lên lầu nghỉ ngơi không?”

“Không cần.” Nam Việt mượn cớ, “Lúc nãy chỉ là nhận được email công ty gửi đến, thuận tiện suy nghĩ chút công việc.”

Giang Cảnh Bạch lần thứ hai quay đầu, ánh mắt tìm tòi nghiên cứu nhiều lần, lúc này mới gật đầu, không còn nghi ngờ.

Những người hâm mộ xếp hàng chờ đợi không có gì để làm, khoảng cách gần thì còn dễ chụp ảnh, khoảng cách xa một chút liền tán gẫu với bạn bè đỡ buồn, cầm điện thoại như trang trí.

Đợt người hâm mộ đầu tiên ký tên xong đã phấn khích lên weibo, khen sắc đẹp và cách hóa trang của Giang Cảnh Bạch, ít nhiều gì cũng có đề cập đến sự tương tác của đôi chồng chồng hai người, fan trên internet cùng nhau bị cơm chó ập vào mặt.

Đặc biệt là nhóm người yêu thích văn hóa hủ, một mặt thì đau lòng nam thần đã trở thành chồng hợp pháp của người khác, một mặt bị hủ hồn thiêu đốt, kích động không thể kiềm chế.

Tuy nhiên cũng có một bộ phận fan không cam lòng, dũng cảm tuyên bố tình yêu dưới mí mắt Nam Việt.

Nổi danh nhất trong đó chính là vị fan nam kia.

Fan nam rất trung thành, lại là người hung hãn, vừa lên tiếng đã hưng phấn ném một câu đùa giỡn với Giang Cảnh Bạch: “Chồng ơi! Thảo phấn à*!”

(*艹粉吗!: sao mình search câu này nó cứ ra nghĩa tục tục kiểu gì, chịu chẳng biết đâu, bạn nào biết thì mách mình với)

Câu này rất quen thuộc, mấy đại lão trong vòng ai cũng từng nghe qua.

Mấy năm qua Giang Cảnh Bạch có nghe qua mấy lần, nhưng ngồi ở trước mặt tiên sinh của mình nghe fan nói ra một câu như vậy thì cũng là lần đầu tiên.

Lúc Giang Cảnh Bạch còn đang ngây người, fan nam đã bổ sung một câu: “Không thuốc lá không rượu chè không có sở thích bất lương, có thể như lang có thể như sữa có thể lên có thể xuống.”

Giang Cảnh Bạch dừng ngòi bút, “Shh” một tiếng: “… Cảm ơn bạn đã yêu thích, nhưng không được kêu loạn.”

Lời này y không thể chấp nhận được.

Mấy trợ lý bên cạnh cùng fan ồn ào nở nụ cười.

“Bình tĩnh đi người anh em, cơm không thể ăn bậy, nói chuyện cũng phải chú ý chút xíu nha.”

“Bớt nóng bạn ơi, đừng thấy bây giờ là mùa hạ, ở đây là mùa đông đó.”

Fan nam sờ đầu một cái, ngây ngô cười khà khà hai tiếng, hình như cảm thấy bớt nóng thật.

Lúc này hắn mới chú ý tới người đàn ông phía sau Giang Cảnh Bạch, eo lưng thẳng tắp, tư thái thong dong, đôi mắt không chút gợn sóng nhìn hắn, mang đến loại cảm giác ngột ngạt không thể kháng cự.

Những người khác cười rất vui vẻ.

Người phía sau nghe động tĩnh phía trước, tò mò hỏi xảy ra chuyện gì, tin tức truyền xuống, mọi người cùng cười rộ lên.

Một câu “Thảo phấn” hô lên, mấy fan ăn dưa trên weibo cũng vui vẻ, gửi lên một hàng dài màu xanh lục.

Nam Việt vốn tưởng rằng fan nam này đã là bạo nhất, không ngờ đến buổi trưa lúc nghỉ ngơi, còn có thêm “lai giả bất thiện”.

(*Thiện giả bất lai, lai giả bất thiện: người tốt thì không đến, người đến thì lại chẳng tốt lành gì)

Có vài khách mời cũng phải ngồi đến buổi chiều giống Giang Cảnh Bạch.

Sau khi ăn xong, phía chủ sự có cho người tới hỏi mấy vị coser có tiện chụp mấy tấm hình để làm ảnh đăng lên blog chính thức hay không.

Mọi người ngồi cả sáng cũng không thấy mỏi chân, trái lại khá thoải mái, liền đều không từ chối.

Giang Cảnh Bạch không ngại chụp ảnh, đầu tiên chụp hai tư thế tĩnh, sau đó người quay phim yêu cầu y tạo dáng nhanh để chụp một vài bức ảnh nữa.

Có đôi khi chụp nhanh còn có hiệu quả hơn bày dáng, Giang Cảnh Bạch cũng đã từng làm như vậy, tự nhiên mô phỏng thiết lập tính cách của nhân vật trong《Đoạt xá》, ngửa lưng về sau, làm dáng say rượu lảo đảo, say sưa như đang múa kiếm.

Eo y bị quấn lại, nhìn thì có vẻ nhỏ gầy, khi uốn cong lại khoẻ mạnh mười phần.

Nam Việt đã lĩnh hội được tính deo dai của thân thể Giang Cảnh Bạch, xem xong lại vẫn cảm thấy trong lòng nổi lửa.

Giang Cảnh Bạch rời khỏi tấm vải nền, thần sắc lập tức mềm xuống, đỏ tai trở lại bên người Nam Việt, cười oán giận: “Anh cứ luôn nhìn tôi như vậy, hại tôi thiếu chút nữa không dám nhìn vào ống kính.”

Người đàn ông đứng phía sau camera, tầm mắt sắc bén rất có lực xuyên thấu, Giang Cảnh Bạch luôn cảm thấy bên trong mắt hắn có ý tứ khác, muốn không chú ý cũng không thể.

Nam Việt cười cười, không lên tiếng.

Vừa nãy Giang Cảnh Bạch làm mấy động tác lớn, tóc giả phía sau nhìn có hơi rối.

Nam Việt dùng ngón tay vuốt tóc cho y hai lần, cùng y lên lầu.

Khi cả hai chuẩn bị rời trường quay, một nam coser cũng mặc cổ phục từ trong bước ra, cầm điện thoại nói với Giang Cảnh Bạch: “Thiên Giang thái thái, xin hỏi anh có thể chụp một tấm với em không? Một tấm cũng được, xin anh đó, một tấm thôi.”

Giang Cảnh Bạch còn chưa tỏ thái độ, cậu ta đã liên tiếp năn nỉ.

Có thể đi vào trường quay này khẳng định không phải coser tầm thường, coi như không phải khách mời, thì cũng phải có gì đó để ban tổ chức xem như một khách mời.

Đối phương không trang điểm quá sắc sảo, đường nét ngũ quan coi như rõ ràng.

Giang Cảnh Bạch nhìn cậu ta có chút quen mắt, sau đó nhìn thấy tấm ảnh trên điện thoại nam coser, lập tức bừng tỉnh.

Người này chính là người bọn đàn chị nói, người ở studio Dạ Vũ muốn tham gia chương trình tuyển tú, tên trong vòng là Tuyết Hồng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN