Tiết Hoa - Phần 16
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
890


Tiết Hoa


Phần 16


Chúng ta giờ đây chỉ tựa như cơn gió lướt qua nhau mà thôi,,,tôi không dám đến gần người vì điều đó sẽ khiến kí ức lặp lại 1 lần nữa máu và nước mắt đã hoà lẫn vào nhau 1 kí ức k đẹp,vậy nhưng còn Bằng của tôi thằng bé chính là kết quả cho mối tình con người và quỷ và giờ đây ông ta không nhận nó…tôi phải làm sao đây…tình yêu của tôi…Hôm sau tôi đi làm đờ đẫn ngồi nhìn ảnh con trai trên máy tính,,,mẹ phải thế nào mới được đây con,mẹ nhớ con rất nhiều…tôi gục đầu xuống bàn nhìn ngắm ảnh con trong buồn bã…tan làm đi xuống dưới Quân đứng chờ sẵn,anh ta đi tới chỗ tôi chợt Quỷ Bóng xuất hiện đứng trước mặt tôi cười tươi
_Hello cô xong việc rồi chứ?
_Vâng tôi tan làm rồi
_Tôi có thể mời cô tách cafe không,đừng câu nệ hãy tỏ ra bình thường
_À vâng ( Tôi cúi chào Quân rồi đi cùng quỷ bóng lướt qua) …tách trà dc đặt trc mặt tôi và quỷ bóng
_Cô gái tôi uống trà sữa còn Ngân cô uống gì
_À gì cũng được ạ
_Vậy cho chúng tôi hai tách trà sữa
_Vậy có việc gì vậy ạ,hay Bằng có chuyện gì hay thằng bé nhớ ( quỷ bóng cười)
_Đừng vội vàng cô dùng trà đi ,không có gì chỉ là tôi muốn gặp cô nói chuyện 1 chút thôi không thoải mái sao
_À không tại thấy ông dùng kính ngữ tôi k quen lắm
_cô nên học dần đi,tôi thật sự không thể ngờ ông trời vẫn là ông trời định mệnh mãi là định mệnh hai người vẫn gặp lại nhau,chỉ có điều kí ức mà chúng tôi phong ấn cho người ngoài chúa thượng ra không ai có thể tự giải được cả
_Có lẽ ông ta không còn muốn nhớ về tôi nữa
_Vậy cô tính sao với lời đề nghị làm thiếp của người
_Sao ông biết vậy?
_Tôi là người của người bao nhiêu năm rồi chẳng lẽ đến tính cách của người tôi còn k hiểu rõ,tiếc rằng người lại đem lòng yêu 1 con người như cô và dù có tránh né ra sao cô vẫn xuất hiện bên cạnh người chi bằng để cô lại bên người để đón nhận vận mệnh sẽ tốt hơn
_Tôi k hiểu ý ông?
_Cô nghĩ người đã quên cô,vậy còn cảm nhận về cô có lẽ người vẫn đang ngồi ở đâu đó tự hỏi bản thân rằng có thật sự đã từng quen cô hay chưa,cô có muốn được ở bên người 1 lần nữa hay không?
_Không ( trl dứt khoát) ông biết đấy tôi là nghiệt duyên ( ông ta ngắt lời)
_Đúng và điều đó sẽ k kết thúc trừ khi cô chết
_Vậy hãy giúp tôi chết 1 lần nữa
_Cô k nghĩ cho con mình sao,nếu vì chúa thượng tôi đã giết cô rồi nhưng bh người đã biết sự tồn tại của cô và còn thái tử cô đinh sẽ làm thế nào vứt bỏ thằng bé lại giữa chốn thâm cung ghê sợ đó
_Ông ta sẽ bảo vệ nó tôi tin là như vậy
_Hãy nhìn vào tách trà đi ( hình ảnh Bằng đang ngồi học bài u buồn,đánh đàn rồi nó chợt hỏi cung nữ)
_Tại sao bố vẫn chưa đến thăm ta ( nghe câu con hỏi tôi tim như bóp nghẹn…hình ảnh biến mât)
_Cô thấy đấy người sẽ không chấp nhận nó với tính cách của người tôi có thể khẳng định
_Vậy phải làm sao đây,con của tôi nó rất muốn được gọi bố dù chỉ 1 lần
_Thằng bé rất thông minh nhưng thông minh cũng k lại được với những thứ hiểm ác xung quanh,phải mau dc công nhận làm thái tử nếu k cung phi và Hậu mới sẽ tìm cách khử thằng bé
_Vậy tôi sẽ đi đón con về ngay bây giờ hãy giúp tôi
_Thằng bé k muốn về và nơi đó mới là nơi dành cho nó,đó là con của quỷ xin cô hãy ghi nhớ cho
_Vậy phải thế nào đây?
_Hãy lấy lòng của người đó là việc cô làm vì con mình lúc này,đã từng có tình cảm nhưng người vốn kp là người mà cô từng quen như 7 năm trước,người rất tàn bạo và rất ít khi giải quyết bằng lời nói hãy suy nghĩ đi cơ hội lập thiếp chỉ có vào ngày mai trươc khi người đổi ý,tôi tin cô sẽ biết điều gì là tốt ngay lúc này
_Nhưng tôi ở cạnh ông ta sẽ
_tôi đã nói gì nào nghiệt duyên dù có chia cách hai người vẫn sẽ gặp nhau nên có lẽ tốt nhất là đối mặt với nó
_Nhưng tôi thì k dám,tôi k dám 1 lần nào nữa
_Cái đó còn tuỳ ở cô vì dù cô lựa chọn điều nào cũng sẽ là quyết định cuối cùng cho tất cả ( ông ta biến mất) tạm biệt…tôi chỉ biết ngồi rơi nước mắt đã cố chôn chặt những giọt lệ trong tim rồi nhưng tại sao lại cứ thế này muốn đến gần nhưng k thể và điều qtrong mình phải bảo vệ con của mình,,,định mệnh thật trớ trêu…Cả đêm tôi ngồi suy nghĩ đờ đẫn…
(N):Quỷ bóng đang đi chợt thấy quỷ chúa đứng phía trước đang thổi sáo,quỷ bóng tiến lại cúi chào
_Người đang có tâm sự sao ạ
_Ngươi đang làm gì vậy quỷ bóng ta còn đang hiếu kì xem ngươi tự dưng k thấy ở ma giới nữa,hoá ra là lên trần giới vui đùa và còn biết mời phụ nữ cafe nữa
_Thần làm tất cả vì người thưa chúa thượng
_Ta đâu trách ngươi chỉ có điều ta không tin ta từng yêu cô ta ngươi biết tại sao ta muốn cô ta làm thiếp không?
_Hạ thần ngu muội k hiểu thưa người
_Vì ta muốn để cô ta biết ta tuyệt đối k bao giờ yêu loài người như cô ta ( ông ta biến mất quỷ bóng thở dài)
_Người cứ cố chấp như vậy đến khi người nhớ lại hồi ức đó thì có lẽ sẽ là điều người hối hận mà thôi….
Sáng hôm sau khi ánh nắng chiếu qua ô cửa sổ,rèm cửa bay lên tôi nhìn ra bầu trời bên ngoài rồi dơ tay che ánh nắng để ánh nắng chiếu rọi lên đôi tay tôi,mày có đúng là con người không Ngân,tại sao mày có thể sống dc đến bây giờ có lẽ là vì con của mày vậy thì tại sao không vì con của mày mà tiếp tục làm mọi thứ để cho con có được niềm vui trọn vẹn,,,,Đi vào bàn chải tóc soi gương rồi để lại 1 tờ giấy trên bàn và đi qua cơ quan nộp lên bàn sếp 1 tờ giấy xin thôi việc…đi bộ trên con đường về lòng xáo trộn …chợt phía trước 1 người phụ nữ trong bộ vest đen đứng cúi chào tôi cổ đeo nơ đỏ
_Chào tiểu thư tôi là người của ngài Quỷ Bóng đến đón cô
_Ông ý biết tôi đồng ý sao
_Tôi chỉ biết báo lại thôi thưa tiểu thư
_Vậy đi thôi ( nắm tay tôi rồi bién mất)…đến nơi tôi được dẫn vào trước 1 người phụ nữ
_Đây là thượng cung mau cúi chào đi ( toi vội vàng cúi chào,thượng cung ý chỉ tổng quản cung nữ)
_Chào thượng cung tôi là Trần Cung Ngân
_Được rồi xin tiểu thư đừng dùng kính ngữ sau đêm nay cô sẽ là người của chúa thượng nên sẽ chỉ phải cúi chao bây giờ thôi
_À vâng ( tôi gãi đầu) mong thượng cung chỉ bảo ( tôi cười tươi,thượng cung nhìn tôi thở dài)
_Bây giờ mong tiểu thư hợp tác
_Dạ ( tôi đang đứng họ lột đồ)
_Làm người của chúa thượng thì người không được có sẹo hay bất kì vết tích nào,nếu có sẽ bị loại
_À vâng …
_Tiếp sau đây là trinh tiết ( tôi tròn mắt)
_Cái đó tôi không còn đâu ạ ( thượng cung ngạc nhiên)
_Vậy ai cho cô được vào đây ( quỷ bóng xuất hiện sau bức rèm)
_Đây là mẹ của thái tử tương lai nên bước này có thể bỏ qua đi
_Kìa quỷ bóng sao tôi có thể làm ngơ chứ
_Cô gái này đã sinh con cho chúa thượng thì theo ngươi có nên khám phần này không
_Tôi chưa gặp trường hợp này bao giờ cho nên nếu có gì sẽ rất khó xử cho tôi và nếu là mẹ của thái tử tương lai thì tại sao chúa thượng k nhận cô ta chứ
_Chẳng phải người đang nhận sao hãy cứ nhắm mắt mà làm đi đây là lệnh của ta
_Kia quỷ bóng ông đang làm khó tôi đấy thân làm thượng cung tôi k thể sai quy định dc
_Chuyện cô gái này là mẹ của thái tử tương lai phải giữ kín
Tôi: Tại sao vậy?
_Về cung phi đã quên đi kí ức rồi và cô hãy âm thầm ở bên con mình nếu ra mặt cả hai đều nguy hiểm và người đã nói muốn cô gái này làm thiếp bà hãy làm đi ,đừng quên cô cần lấy lòng của người ( biến mất)…
Thượng cung: Tôi sẽ coi như k thấy gì cô gái này còn trong sáng ( thượng cung hô lên)…
Tôi được thay đồ 1 bộ váy đỏ ,đánh son đỏ nhìn tôi trong gương thấy bản thân thật sự lại bắt đầu với người đó sao?rơi nước mắt…tách…tại sao mình lại đau lòng thế này…
(N): Dưới ánh trăng chúa thượng đang đứng nhìn lên khuôn mặt u buồn
_Có gì muốn nói thì nói đi đừng lấp ló ( quỷ bóng bc ra)
_Cô gái đó đã được nhập cung rồi ạ
_Ta biết rồi ( ông ta ôm tim) kí ức của ta các người đã làm gì nó
_Thần đáng tội chết xin người cứ trách riêng thần các bô lão chỉ vì nghĩ cho người
_Ta hỏi rốt cuộc là tại sao phải khoá ( ông ta gào lên)
_Người hãy đi tìm câu trả lời này đi ạ ,thần chỉ biết rằng người con gái đang chờ người nương nương mới… là 1 người rất quan trọng với người trong quá khứ
_Kí ức đó thế nào vui hay buồn mà không nếu vui thì đã không khoá đúng không
_Chỉ có người mới phá bỏ cái khoá đó thôi điện hạ,sau khi người nhớ lại thần sẽ chịu phạt còn bh hãy cho thần ở bên người
_Lui đi
_Vâng thưa người …
Tôi được đưa đến cung của ông ta
Thượng cung: Đây là cung Tâm Hoa của người chúc nương nương ngủ ngon ( tôi ngồi trên giường cánh cửa đóng lại)…tôi nhìn theo rồi cảm thấy sợ,,,có lẽ đây là con đường không lối thoát…tôi đang phải đối mặt…và cứ như vậy ngồi đến sáng ông ta không đến chợt cánh cửa mở ra tôi đứng dậy …là thượng cung
_Nương nương ngủ có ngon k ạ
_Tôi k ngủ chút nào ,ông ta k đến
_Ở đây phải gọi là chúa thượng hoặc điện hạ thưa nương nương kẻo thần sẽ bị khiển trách
_Vâng tôi biết rồi …
_Thần sẽ dẫn nương nương về cung của nương nương
_Cám ơn thượng cung ( tôi về tới cung vội thay đồ rồi chạy ra ngoài tìm đến chỗ con trai)…thượng cung ngăn cản
_Xin nương nương quay về nghỉ ngơi
_Tôi đi thăm thái tử
_Không có thái tử nào hết thưa nương nương chỉ có đứa trẻ vô danh đang được bô lão bảo vệ điện hạ chưa thừa nhận
_Cô biết đó là con tôi mà tôi k thể đi thăm con mình sao
_Với tư cách 1 nương nương ghé thăm thì được xin hãy hiểu cho chúng thần
_Gì cũng dc ta chỉ muốn đến thăm thằng bé thôi
_vậy nương nương đi đi hãy nhớ giữ chừng mực
_Được ta biết rồi ( chạy đến nơi thấy con đang học gẩy đàn nhìn thằng bé u buồn) Bằng ơi mẹ đến đây ( thằng bé dừng gẩy đàn)
_Mẹ đến đây làm gì các ngươi lui đi ( cho ng hầu ra ngoài)
_Mẹ đến đây ở mẹ sẽ thăm con thường xuyên được hơn
_Quỷ bóng đã nói với con ở đây mẹ hãy giữ khoảng cách
_Mẹ không quan tâm con sống thế nào ăn ngon ngủ tốt không con
_Mẹ đừng lo con sống rất tốt,mẹ có khi nào bố ( đang nói thằng bé dừng) à không điện hạ đến thăm con không con đã ôn luyện chăm chỉ nghe nói người đánh đàn và võ thuật mọi môn đều giỏi con muốn học hỏi người ( thấy bàn tay con xưng đỏ chảy máu vì cố gắng học)
_Hay mẹ con ta quay về đi được k con
_mẹ muốn có thể quay về,đây mới là nhà của con đến giờ học đạo rồi con phải đi đây ( thằng bé biến mất)…tôi khựng lặng người đi thất thần về cung,ông ta nói chỉ cần mình làm thiếp sẽ thừa nhận thằng bé cơ mà tại sao ông ta k làm mình phải gặp để hỏi cho ra mới được…chạy quanh hoàng cung chợt thấy 1 cô gái dưới nước đang dẫy dụa như sắp chết tôi nhận ra đó là Linh ( tôi nhẩy xuống cứu linh lên bờ)
_Là cậu sao
_Uk là mình
_Cậu ăn mặc vậy là k lẽ cậu là ,,,
_mình đã làm thiếp của điện hạ còn cậu định làm cung nữ thật sao
_Sau vụ để cậu lọt vào bọn mình đều bị phạt làm nô tì suốt đời ở đây là ma giới nhưng ngoài những người chức sắc cao thì k sử dụng dc thuật ở trong cung,bọn mình cũng k khác gì người thường
_Cậu đang làm ở đâu vậy đi về cung mình thay đồ đi
_K dc mình k có lệnh sao dc phép tới đó chứ
_mình cho phép đi thôi mình cũng sẽ xin tội cho mọi người
_Thật sao thật không
_Thật tại mình mà nên mình sẽ chịu trách nhiệm
_nương nương trường tồn ( linh cúi đầu) …
_Sao tự dưng đã lễ vậy ( tôi quay lại thấy vị Hoàng Hậu trẻ tuổi đang đứng nhìn tôi)
_Cậu làm gì vậy cúi chào đi ( Linh ấn đầu tôi)
_Nương nương trường tồn
_Chẳng phải ta đã gặp ngươi hôm đó ở cung của điện hạ
Tổng quản bên cung Hậu: Thưa người cô gái này mới dc lập làm thiếp
_Vậy sao cô tên là gì?
_Tiểu nữ là Trần Cung Ngân
_Đứng dậy đi đừng đa lễ quá ,cùng chung phận nữ nhi hầu hạ người nên chúng ta hãy coi nhau như chị em nhé ( cô ta cười nhẹ)
_À vâng tất nhiên rồi ạ ( tôi cười tươi)
_Bổn cung mệt rồi hồi cung ( cô ta quay đi) hôm qua hầu hạ người nên hôm nay ta k còn chút sức lực nào ( bà ta quay lại nhìn tôi cười nhếch mồm)…
Linh: Cô ta k đơn giản như cậu nghĩ đâu phải đề phòng
_Mình đâu có làm gì nên chắc hoàng hậu k động đến mình đâu
_Bà ta là người nói 1 kiểu suy nghĩ kiểu khác đấy mới làm hậu nhưng các thiếp và cung phi đều sợ lắm đấy
_Còn trẻ mà uy vậy rồi sao
_Trời ơi có hiểu ý mình nói không vậy
_Thôi nghĩ nhiều làm gì về thôi…tôi bắt đầu được học đàn thêu thùa nhưng môn nào cũng k giỏi
Thượng Cung: Cứ thế này không ổn đâu thưa nương nương người vào đây đã 3 tháng rồi đến việc này còn chưa làm xong thì sao có thể gặp được điện hạ đây
_Tôi chỉ càn ở đây ngắm nhìn con mỗi ngày mà thôi dù thằng bé lần nào cũng tránh né tôi( chợt có cung nữ chạy vào)
_Thưa thượng cung nghe nói cung phi Trần đã có thai rồi ạ
_Ta biết rồi lui đi ( tôi buồn cúi đầu Linh và Thượng Cung vội nói)
_Cần chuẩn bị quà đem qua đó
_Ta tặng bộ đồ trẻ con được không?
_Trong cung thường là vàng bạc châu báu ở ma giới cũng như trần giới k khác là mấy đâu nương nương,người cũng đừng buồn
_Ta đâu có buồn ông ta à không điện hạ vốn có nhiều vợ 1,2 người mang thai thì có gì lạ
_Người nghĩ dc nvay thì mừng rồi ạ
_Ta cũng không đến đây để tranh giành gì ông ta à lại quên điện hạ nên mn đừng căng thẳng
_Hậu cung để dành sự tranh sủng rất khốc liệt đó thưa nương nương
_Ta đến đây vì con mục tiêu chỉ vậy thôi ( thấy im im đang thêu tôi ngẩng lên thì thấy ông ta đang đứng)
_Ta sẽ nghỉ lại đây hôm nay ( bọn họ đóng cửa ra ngoài chỉ còn tôi đang ngồi nhìn ông ta)
_cô không định hành lễ với ta sao?( tôi vội đứng dậy cúi chào)
_Người mãi trường tồn ( đang cố nịnh ông ta)
_Bỏ áo cho ta ( ông ta đứng im tôi bỏ áo choàng rồi lầm bầm,tháo cúc áo cho ông ta tôi tranh thủ nói)
_Về việc cho con của chúng ta đươc công nhận
_con của chúng ta ( ông ta cười nhẹ tôi buông tay lườm)
_Vậy ông muốn thế nào ông muốn tôi làm thiếp tôi đã tới đây làm nhưng việc ông hứa
_Ta hứa với ngươi chuyện gì à rằng ta sẽ thừa nhận nó làm con khi ngươi làm thiếp vậy mà ngươi đang trừng mắt với ai hả ( ông ta bóp cổ tôi nhấc lên)
_Nói dối
_Sao?
_Ông là kẻ nói dối tại sao tôi lại sinh con cho 1 kẻ như ông ( ông ta trợn mắt đỏ lên) dù có giết chết tôi thì sự thật ông đã k thực hiện lời nói ( ông ta cười lớn)
_thứ bẩn thỉu đó ngươi nói đấy là con của ta sao ( tôi tát vào mặt ông ta rất mạnh)
_Bẩn thỉu…bẩn thỉu sao ông lại đi nói con của mình như vậy được ( tôi rơi nước mắt)…tôi đã làm gì sai tại sao ông lại đối xử vs thằng bé nthe
_Chính bởi vì nó sinh ra từ người mẹ là con người như cô 1 kẻ thấp hèn và ta k tin ta lại qua lại với kẻ thâp hèn như cô ( tôi buông tay nhìn ông ta lã chã nước mắt)
_Giờ thì tôi biết đối với ông tôi vốn là 1 kẻ thấp hèn dù cho có thế nào ông cũng k thừa nhận con của tôi đúng không?
_Để xem nếu cô làm ta vui ( tôi gạt tay quay ra giường cởi bỏ đồ ngồi yên trên giường)
_Vì vốn là kẻ thấp hèn nên có thể chà đạp lên tôi nếu ông muốn xin ông hãy nhận thăng bé ( tôi cúi đầu ngẩng lên ông ta đã bién mất)
(N): Trở về cung quỷ chúa đập phá đồ
_Cô ta dám cãi lại ta còn cởi bỏ đồ ra vẻ với ta sao nực cười ( bên ngoài quỷ bóng hô)
_Điện hạ người ổn chứ ạ
_Cô ta là ai là cái thá gì lên mặt với ta ( quỷ bóng bịt tai)
_Điện hạ người giận hay sao ( cửa bật ra)
_Im mồm ta giận khi nào
_Thế này không giận thì là gì ạ xin người hãy công nhận Bằng làm thái tử
_Được nếu k ta lại là kẻ k giữ lời ta sẽ công nhận nó làm con còn về làm thái tử còn xem vào bản lĩnh của nó nữa
_Vâng thưa điện hạ
_Ta đau đầu quá mỗi lần gặp cô ta đều k vui vẻ
_Vậy đêm nay người ngự ở cung nào ạ
_k cung nào cả ta muốn ở 1 mình
_vâng thưa điện hạ…
Tôi ngồi mặc lại áo rồi ôm mặt,thấp hèn sao vậy mà ông vì kẻ thấp hèn này mà suýt mất mạng đấy tại sao ông lại thay đổi đến vậy…Hôm sau chạy sang cung của con trai thấy thằng bé đang cười tôi ngạc nhiên chạy tới
_Hôm nay con sẽ được người công nhận và gặp người ( thằng bé cười rạng rỡ)
_vậy sao chúc mưng con ,con vốn là con của người mà ( chợt có tiéng cất lên)
_Mẹ con sao ( hoàng hậu,tôi âp úng Bằng đã vôi trả lời)
_Nương nương trường tồn,Ngân nương nương coi và quý thần như con đẻ nên hay goi vậy ạ
_À ra vậy có gì đâu ta cũng gọi con là con từ bây giờ con của điện hạ cũng là con của ta,ta định đón con đến dự lễ cùng đi thôi
_Vâng cám ơn nương nương ( thằng bé rất lẽ phép rồi xoa tay tôi an ủi) con đi trưoc đây xem mẹ kìa bớt căng thẳng đi con sẽ bảo vệ mẹ ( con trai quay đi tôi ấp úng với tay) …đi qua hoa viên chợt gặp ông ta tôi cúi chào rồi quay đi thẳng…
(N)_Cô ta xưng xỉa vơi ta sao ( quỷ chúa cười tức tối)
_Có lẽ vậy thưa người ở trần gian gọi là ghét ra mặt đấy ạ
_Im đi ta đã thừa nhận thằng bé rồi mà cô ta vẫn ra vẻ với ta ( tức tối quay đi)
_Đây chính là nghiệt duyên đấy ạ,dù có trốn hay tránh thì vẫn chạm mặt vẫn làm cho đối phương rụng động ( nói triết lý từ đâu có cả con chim bay vào mặt bâu xé quỷ bóng) kìa thàn nói sai ư chúa thượng…
_Ta k bh thích loại người đó hiểu không?
_K thích mà nà yêu ( chợt quỷ chúa ôm đầu quỷ bóng đã từng nói câu này 7 năm trước)
_Im mồm đi ( lảo đảo)
_người k sao chứ ạ
_Không đi thôi đừng nói câu đó lần nào nữa ta từ trc tới nay chưa yêu ai hiểu k( bién mất)
Tôi về thay đồ rồi mang đôi giầy bằng len mà thượng cung dậy tôi để tặng cho cung phi Trần…đến đó không khí náo nhiệt chúc mừng cung phi và cũng là chúc mừng con trai của mình được thừa nhận…tôi vui mừng bước vào trong thấy ông ta ngồi oai nghiêm trên ngai vàng tôi cúi rồi quay đi luôn…
Quỷ bóng: Giờ lành đã tới nhập tiệc …nhìn con trai ngồi cùng Hoàng Hậu và mặt thằng bé nghiêm trọng hồi hộp khi nhìn ông ta…con trai à đó là bố của con sao con phải gánh nặng như vậy chứ …
Quỷ bóng: xin mời hoàng tử Bằng bước lên phía trước ( thằng bé quỳ xuống hôn lên tà áo ông ta,ông ta thậm chí còn k nhìn thằng bé) người sẽ dc ban chức sắc Hoàng Tử con trai cả của điện hạ ( ông ta cầm 1 chiếc gậy đặt lên đầu thằng bé) …chợt những bức tường đỏ bao quanh thằng bé ,thằng bé vui mừng rạng rỡ khi được bố nó nâng lên hai bố con nhìn nhau nhưng ông ta khuôn mặt lạnh nhạt)
_Hãy làm tốt bổn phận của 1 người con
_Vâng thưa điện hạ…( thằng bé với tay ông ta quay đi ,thằng bé thụt tay lại buồn thiu)
Quỷ bóng: Tiếp đến mừng cho cung phi Trần mang thai ( tôi ngồi dưới hàng của thiếp ông ta có rất đông thiếp họ xì xào)
_Từ ngày vào cung hôm nay là lần thứ 2 được nhìn thấy điện hạ,người thậm chí còn chưa bh đến chỗ chúng ta thật đáng buồn,cung phi Trần thật may mắn ( tôi suy nghĩ ông ta lắm vợ nvay lại toàn ng xinh đẹp sao 7 năm trc lại thích mình) …thôi chuyện 7 năm trc là 7 năm trước hiện tại thì hết rồi ( mn hẩy vai tôi đến lượt tặng quà)
_À đây là đôi giầy bằng len tôi tự tay làm ( cung phi Trần cười nhẹ)
_Cám ơn cô
_Cô thích là được rồi ( thượng cung nháy tôi phải gọi là nương nương) à nương nương thích là được rồi…( tôi cười tươi,ông ta nhìn chăm chú khi tôi cười)
Hoàng Hậu: Thái tử con lên rót trà mời đi con
_Dạ vâng ( thấy con trai đi lên uy nghiêm tôi nhìn con mà lòng hạnh phúc) xin mời Cung Phi Trần con chúc người mãi mãi trường tồn nghìn năm an nhiên…
_Cám ơn con đúng là con của người
Bô lão: Chúng ta k nhìn sai mà ( họ cười đắc ý)
Ông ta: Bắt đầu đi ( nhạc nổi lên Bằng rót trà cho cung phi uống,thằng bé vừa quay xuống bà ta ôc máu mồm ra cả hoàng cung hỗn loạn)…
Quỷ bóng : Tất cả đứng yên k ai dc ra khỏi đây ( giăng ma kết còn ông ta vân ngồi yên uống trà ngửi vị trà nhẹ nhàng k phản ứng cho dù ng vợ đang mang thai đang nằm dẫy dụa)…
Hoàng Hậu: Bắt lấy hoang tử chính nó âm mưu hãm hại con của người ( tôi ngac nhiên trợn mắt)
Thái tử: Con không có ( thằng bé ấp úng)
Quỷ bóng:xin hoàng tử dừng bước ( tôi chạy lên kéo tay con ra sau lưng)
_Thằng bé k thể nào hãm hại người khác được
Hoàng Hậu: Láo xược ở đây ngươi dc phép lên tiếng sao?
_Thằng bé chỉ lên rót trà làm sao nó hạ đọc được
Hoàng Hậu: Tà thuật thì sao thấy được hàm hồ lôi hoàng tử đi
Ông ta: Trât tự đi Cung Phi sẽ dc cứu thôi chỉ có điều ta cần có người chịu trách nhiệm cho chuyện này ( tôi lườm ông ta) nếu thái tử k làm vậy con có thể uống tách trà kia không?(thằng bé tiến tới)
_Nhi thàn xin làm theo ( tôi gàn)
_Con điên roi sao
_Cám ơn lòng tốt của nương nương việc này nương nương nên dừng ở đây thôi ( ý đừng tham gia)…
_Không có độc đó con đừng ( thằng bé biến mất rồi đứng trên cầm chén trà,tôi chạy vôi lên giằng từ tay con tu ực)
Ông ta: Tốt nếu ngươi bước qua được cánh cửa này thì tức là trà k có độc,hoàng tử vô tội còn việc sau khi bc ra đây lại là việc khác
Quỷ bóng: Nương nương k sao chứ
Hoàng Hậu: chắc chắn là do hoàng tử ( ông ta nhìn bà ta liền sợ im lặng) …tôi cười nắm chặt tay con
_Trà ngon tôi đâu có sao ( Bằng nắm tay tôi xoa xoa tay con ý k sao) tiểu nữ xin phép lui về nghỉ ngơi ( ông ta nhắm mắt cười nhếch mép gật)…tôi đi ra ngoài cố bước đi qua cửa cung …cố lên Ngân vì con của mày con chỉ vừa mới có bố mà thôi…tôi đi qua Thượng Cung đỡ
_Nương nương ( ý đỡ)
_Tôi không sao tôi đi được về thôi ( vừa bc qua cánh cửa mồm tôi ộc chút máu tôi cố nuốt lại rồi đi lảo đảo ra ngoài)
Quỷ bóng: Sự việc hôm nay chắc có nhầm lẫn cung phi Trần có lẽ ăn phải thứ gì đó chứ kp trà do hoàng tử dâng các ngươi nghe rõ chưa
_Vâng ( họ cúi đầu đồng thanh)…
Tôi đi qua cây cầu máu mồm chảy ướt đẫm áo ,mình vẫn phải về được tới nơi nếu k con của mình sẽ mang tiếng mất,,,thượng cung chạy theo
_Trời ơi nương nương người k sao chứ
_bé mồm lại đi hãy giúp ta về cung ( quỷ bóng xuất hiện)
_Người có lệnh k ai dc cứu cô Ngân ( ông ta nói ấp úng)
Thượng Cung: Tại sao lại như vậy ạ nương nương đang
_Đây là lệnh…( tôi tóm tay thượng cung)
_Đừng lo cái chết đối với tôi k qtrong bằng việc con trai của tôi đang nguy hiểm
_Nương nương người lo cho người trước đi ạ
_Nếu ta có chết hãy nói với thằng bé phải bảo trọng ( tôi ngã quỵ ngay trên cầu) đưa ta đến cung của thằng bé ( dìu tôi đến cửa thấy con đang ngồi đọc sách thằng bé kb trong chén có độc) thế gioi này dù ở đâu cũng vẫn tàn ác lắm con à,đươc rồi lát hãy đem xác tôi đi,,,tôi muốn ngồi ở đây ngắm con thêm chút nữa
_Nương Nương
_Có lệnh rồi cô đừng buồn
_Thần sẽ đi gọi thái y ( chạy đi tôi tuột tay rồi cười)
_Quá muộn rồi…
(N)_Người làm vậy cô Ngân sẽ chết đấy ạ
_Cô ta đúng là yêu con mình thật( cười nhẹ)
_Đó cũng là con của người mà điện hạ…
_Cô ta tại sao k kêu lên càu xin ta
_Cái đó …thần ( âp úng) chi biết là độc trong đó nếu người thường uống vào thì sao còn sống dc đến bh k lẽ người đã tráo ( ngẩng lên biến mất)
Tôi đang ngồi nhìn con đọc sách,Bằng à k có mẹ liệu con có chịu mặc ấm k,có chịu ăn rau không con ghét ăn rau mà ( tôi chợt thấy ông ta trước mặt)
_Cầu xin ta đi
_Xin ông hãy giúp đỡ con trai chúng ta à không con trai tôi thành 1 chàng trai năng động và nhất định phải yêu ai đó bằng cả tấm lòng k chê danh phận ,tôi là trẻ k có bố mẹ nên k muốn con mình giống như cuộc đoi mình,kì lạ chất độc sao chỉ khiến tôi buồn ngủ…( ông ta tiến tới chớp mắt tôi đang ngồi dưới gốc cây hoa của ông ta hay đứng)…hoa rất đẹp hoa hướng dương đó là loài hoa kỉ niệm giữa tôi và ông ( ông ta nhăn mặt) còn hoa này cảm giác thật giống như lần đầu gặp ông?bây giờ cũng vậy nhưng giờ đây ông đã thay đổi ông nói ông không có cảm giác đúng không?( tôi rút chiếc trâm trên đầu ra nhìn ông ta rồi tự đâm 1 nhát vào bụng)
_Cô làm trò gì vậy ( tôi rút trâm ra đâm tiếp vào bụng nhát nữa)
_Ít nhất để ông nhớ lại và sẽ chấp nhận con của tôi,tôi k thấp hèn tôi có thể sẵn sàng chết vì ông cũng như ông từng sẵn sàng chết vì tôi vậy ( tôi oẹ máu mồm ra dưới chân ông ta đứng im) xin hãy thừa nhận con của tôi thằng bé rất cần có bố
_Im đi ( ông ta ôm tim ngã quỵ xuống nhìn nhau)
_máu và nước mắt của tôi và ông vốn đã hoà với nhau từ rất lâu ,rất lâu rồi ( tôi ngã gục trước mặt ông ta)…dưới những cánh hoa bay bay
(N): Cô là cái quái gì mà lại khiến ta cảm thấy nhói lòng thế này,cô là ai?là ai ( ông ta gào lên )
Và bây giờ chúng tôi tựa như những cánh hoa tang thương rơi vô định,xót xa làm sao duyên phận đôi ta có cần phải chấm dứt như vậy không?nếu có ngày đôi ta gặp lại nhau chỉ mong sẽ không bao giờ phải nói chia ly nữa…Tình Yêu của tôi….
_

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN