Tiểu Bạch Kiểm Liệp Diễm
Chương 15: Băng Nguyệt giải đấu
Băng Nguyệt giải đấu là để Băng Nguyệt cung chọn đệ tử tinh anh, những đệ tử nào vượt qua được sẽ được đặc cách làm đệ tử tinh anh, nếu như đạt được hai vị trí đầu còn được thưởng cao cấp công pháp.
Trên đài cao Cung chủ Tiết Tiên Tiên ra hiệu cho mọi người im lặng sau đó nói:
– Toàn bộ đệ tử tham gia Băng Nguyệt giải đấu nghe cho kỹ. Lần này địa điểm là dãy núi phía sau Băng Nguyệt cung, Thiên Phong sơn mạch. Lần này mục tiêu rất đơn giản, các ngươi chỉ cần tập trung chém giết yêu thú lấy nội đan.Sau bảy ngày mười người chém giết được nhiều Yêu thú nhất, có nhiều nội đan nhất sẽ được thăng chức thành đệ tử tinh anh. Trong bảy ngày này mọi người có thể dùng bất cứ thủ đoạn, đan dược gì để chém giết yêu thú. Nhưng nghiêm cấm cướp đoạt, giết chóc đồng môn đệ tử, người nào vi phạm sẽ bị đuổi khỏi Băng Nguyệt cung. Ngoài ra, hai người đứng đầu còn được thưởng thêm một bộ công pháp cao cấp. Còn hai bộ công pháp này là gì, xin mời Thiên Tà trưởng lão công bố cho các đệ tử.
Thiên Tà nhìn nàng gật đầu đứng dậy nói:
– Người đứng thứ nhất sẽ được thưởng một bộ Thiên Cấp công pháp – Thiên Băng quyền.
Thiên Băng quyền là Thiên Cấp hạ phẩm công pháp, người tu luyện Thiên Băng quyền phải có ý chí mạnh mẽ, tu vi vững chắc mới phát huy được uy lực thật sự của nó. Thiên Băng quyền có ba chiêu thức, Một Quyền Phá thiên, Quyền Chấn Tứ Phương và Thiên Băng Địa Liệt.
– Người đứng thứ hai sẽ đạt được Địa Cấp công pháp – Thiên Kiếm Ngũ Thức.
Thiên Kiếm Ngũ Thức cũng như tên gọi, có ngũ thức: Bạt Kiếm thức, Trảm Kiếm thức, Loạn Kiếm thức, Phong Kiếm thức và Bạo Kiếm thức.
Nhìn chúng đệ tử xôn xao phía dưới, Thiên Tà tiếp tục nói:
– Ngoài ra, ta tự ý làm chủ tăng thêm giải thưởng cho người thứ ba một bộ thân pháp Địa Cấp – Thất Tinh Bộ, Thất Tinh Bộ tu luyện thành công, trong vòng bảy bước tùy ý di chuyển, vô ảnh vô hình.
– Mọi người đã nghe xong luật lệ và Phần thưởng, ta tuyên bố, Băng Nguyệt giải đấu năm nay chính thức bắt đầu.
Nhìn bóng lưng các đệ tử vội vã lao về Thiên Phong sơn mạch, Thiên Tà không nói gì, lặng lẽ quay về phòng mình. Hắn mới tu luyện thành công bộ Hồng Hoang Long Thương Ngự Nữ Quyết, đang muốn tìm Huyền Nguyệt thử nghiệm.
Về phòng, thấy Huyền Nguyệt đang dọn dẹp giường ngủ cho hắn, Thiên Tà đi tới ôm nàng, cúi đầu xuống gặm đôi môi đỏ. Huyền Nguyệt bị hành động bất ngờ của hắn khiến cho sửng sốt vài giây, sau đó nàng cũng ôm lấy hắn, kịch liệt hôn trả.
Vài phút hôn môi cuồng nhiệt khiến cho thân thể Huyền Nguyệt nóng lên, đôi mắt mê ly, hơi thở hổn hển nhìn Thiên Tà. Đôi mắt to như bị phủ lên một tầng sương mù, ngập nước, cực kỳ động lòng người.
Thiên Tà càng nhìn càng yêu thích, hắn từ từ hôn má rồi cổ của nàng. Tay đã cầm lấy ngực của nàng xoa bóp.
Huyền Nguyệt tựa vào trong lòng Thiên Tà, tùy ý để tay hắn cho vào trong cổ áo xoa bóp bộ ngực mình, Huyền Nguyệt khuôn mặt càng lúc càng đỏ, thân hình bắt đầu run rẩy một chút, cặp mắt ngập nước mang theo vô hạn yêu thương, hưng phấn nhìn hắn.
Thiên Tà để nàng nằm xuống giường, tay bắt đầu bởi bỏ quần áo của nàng. Quần áo từ từ biến mất, một đôi to lớn, trắng bóc vú hiện ra. Hắn cúi đầu ngậm lấy một bên nụ hoa vào miệng liếm mút, tay kia xoa bóp bên vú còn lại.
Nhìn thân hình mê người trước mắt, Thiên Tà không còn chịu nổi, mau chóng lột sạch quần áo của mình. Tách ra hai chân của Huyền Nguyệt, bàn tay to di chuyển xuống dưới đào nguyên nhẹ nhàng vuốt ve. Bị hắn không ngừng khiêu khích, vuốt ve, Huyền Nguyệt phía dưới đào nguyên đã nước chảy tràn lan, nàng thở dốc rên rỉ nói:
– Chủ nhân, Nguyệt nhi không chịu nổi nữa…mau cho Nguyệt nhi.
Thiên Tà nghe vậy, cũng không tiếp tục trêu chọc nàng, tay dẫn dắt Cự Long mớn chớn ở cửa đào nguyên một chút rồi tiến vào. Hai tay bắt lấy cặp vú to vân vê, dưới thân cũng từ từ động đậy. Huyền Nguyệt khuôn mặt ửng đỏ, răng ngọc cắn chặt, lông mày nhíu lại chịu đựng Cự Long ra vào trong đào nguyên. Trong miệng không ngừng rên rỉ, âm thanh có vẻ đau đớn lại sung sướng.
Những tiếng rên rỉ dâm đãng chui vào tai Thiên Tà khiến hắn càng thêm hưng phấn, phía dưới Cự Long càng thêm điên cuồng mà ra vào. Huyền Nguyệt thở dốc, miệng không ngừng phát ra âm thanh dâm đãng, cả người quấn chặt lấy hắn. Trong phòng chỉ còn lại những thanh âm dâm đãng, những tiếng “”Ba”” “” Ba “”,.
Không biết hai người điên cuồng qua bao lâu, Huyền Nguyệt lần thứ ba như nổi điên, “” A…”” một tiếng lớn, hai tay không biết lấy sức lực ở đâu mà cào cấu lưng hắn, móng tay đâm cả vào trong da thịt. Thân hình co giật rồi xụi lơ nằm xuống giường, hôn mê luôn.
Thiên Tà thấy nàng đã hôn mê, cũng không tiếp tục, phía dưới Cự Long phun ra một dòng tinh hoa vào trong đào nguyên rồi từ từ mềm nhũn xuống.
Nhìn Huyền Nguyệt không còn sức tái chiến nằm mê man trên giường, hắn biết Hồng Hoang Long Thương Ngự Nữ Quyết của mình đã luyện thành. Vừa rồi đại chiến Cự Long không có một chút cảm giác muốn xuất tinh nào, ngược lại càng đánh càng hăng, sau đó khi Huyền Nguyệt hôn mê, trong đầu của hắn nghĩ tới xuất tinh, Cự Long cũng rất nhanh phun trào. Mặc lại quần áo, cẩn thận đắp chăn cho Huyền Nguyệt, hắn rời khỏi phòng.
Đi đến phòng Lãnh Dao thì thấy nàng đã không ở trong phòng. Đi xung quanh tìm kiếm một chút, bỗng nhiên một giọng nói mị hoặc truyền tới:
– Thiên Tà trưởng lão đi đâu vậy?
Thiên Tà nghi hoặc quay đầu lại thì thấy một cô gái đạp không mà tới. Nàng mặc một bộ quần áo màu trắng, khí chất siêu phàm thoát tục, như tiên nữ hạ phàm không nhiễm nhân gian khói lửa. Cô gái thân hình yểu điệu, dáng người và dung mạo cực kỳ xinh đẹp, khiến người khác nhìn không muốn rời mắt.
Cô gái đáp xuống bên cạnh Thiên Tà nói:
– Đệ tử Tố Dao xin chào Thiên Tà trưởng lão, không biết đệ tử có thể cùng đi dạo với trưởng lão không?
– Tố Dao sao, bỏ mị thuật đi, mị thuật của nàng không mê hoặc nổi ta, tin hay không bản trưởng lão lột sạch quần áo của nàng sau đó cưỡng gian nàng.
– Tố Dao tin tưởng Thiên Tà trưởng lão là chính nhân quân tử sẽ không làm những việc như vậy. Nếu trưởng lão muốn Tố Dao tự mình đưa lên là được rồi.
Tố Dao biến sắc , nhưng rất nhanh khôi phục lại, giọng nói mị hoặc, thanh âm bình tĩnh nói. Lúc này Tố Dao toàn thân như tiên nữ không nhiễm, thần thánh cao quý, khiến cho ai nhìn người đó mê say, trong lòng không sinh ra nổi ý nghĩ tổn thương nàng. Thiên Tà nghiền ngẫm nhìn nàng.
Đối mặt với ánh mắt của hắn, Tố Dao bắt đầu hoảng sợ, cảm giác toàn thân bị lột sạch, cơ thể trần truồng trước mặt hắn. Bản thân như con dê nhỏ gặp con sói hung ác, nằm im chờ đợi bị làm thịt.
Thiên Tà khóe môi nhếch lên nói:
– Tiểu Dao Dao, xem ra nàng không nghe lời của bản trưởng lão rồi.
Nói xong kéo Tố Dao vào ngực, tay thò vào trong cổ áo của nàng.
Tố Dao biến sắc, thân thể dường như không thuộc về mình, nàng vô lực phản kháng, chỉ có thể mở miệng nói:
– Không, không được.
Thiên Tà bàn tay cho vào trong cổ áo của nàng đã bắt được một bên ngực, chậm rãi xoa bóp. Vài phút sau, hắn mới buông tha nàng ra.
Tố Dao bất ngờ ôm lấy hắn, ngẩng đầu hôn lên môi hắn. Thiên Tà vô cùng bất ngờ, vốn định đùa bỡn cô nàng này một chút, không ngờ lại thế này. Hắn khẽ cười một tiếng:
– Làm sao vậy, chủ động muốn đẩy ngược bản trưởng lão sao?
Tố Dao khuôn mặt đỏ bừng rúc vào ngực hắn, ngượng ngùng nói:
– Tố Dao yêu…yêu thích Thiên Tà trưởng lão từ lâu rồi… Thiên Tà…trưởng Lão có thích Tố Dao không…
– Nàng muốn hiến thân sao… Yêu thích bản trưởng lão lại dùng mị thuật quyến rũ ta như vậy sao.
– Tại trưởng lão không khi nào chú ý đến Tố Dao, Tố Dao không có cách nào khác, những khi trưởng lão chỉ điểm cho Tố Dao, Tố Dao luôn luôn dùng mọi cách gợi ý cho ngài là Tố Dao yêu thích ngài, nhưng ngài không khi nào hiểu ý nghĩ của ta. Tố Dao hết cách mới phải làm vậy.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!