Tiểu Bạch Kiểm Liệp Diễm - Chương 18: Đầm Lầy Tử Vong
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
172


Tiểu Bạch Kiểm Liệp Diễm


Chương 18: Đầm Lầy Tử Vong


Giải quyết xong đám người ở cổng thành. Đám người Thiên Tà nhanh chóng lẩn vào đoàn người đông đúc đi vào thành. Trải qua chuyện vừa rồi, trời cũng gần tối, ba người quyết định vào thành nghỉ ngơi một hôm.

Thiên Hương tửu lâu, đám người Thiên Tà tìm một bàn trống ngồi xuống, nhanh chóng gọi thức ăn. Bên trong có khá nhiều võ giả, nhưng thực lực bình thường, đa số là Luyện khí kỳ. Bọn họ túm lại bàn luận chém gió khá sôi nổi. Một người thanh niên tay cầm bát rượu nói:

– Các ngươi có biết vừa rồi ở ngoài cửa thành xảy ra trận đại chiến đấu không.

– Ta cũng nghe nói hình như là người của thành chủ đánh nhau với người khác. Chắc lại do Thiếu thành chủ tên dâm tặc đó cưỡng bức con gái nhà ai rồi.

– Nếu không phải cha hắn là thành chủ ta đã làm thịt hắn rồi. Tai họa không biết bao nhiêu người.

– Ngươi biết gì chứ. Thành chủ và thiếu thành chủ đều bị giết ở cổng thành rồi. Là một cô gái giết sạch bọn họ.

– Bị giết rồi sao, giết tốt… Đám người đó cuối cùng cũng bị báo ứng.

Thiên Tà vừa ăn vừa nghe họ bàn luận. Lắc đầu, thành chủ này cũng quá thối nát rồi. Lúc này, một cô gái ăn mặc quần áo cực kỳ ngắn, lắc lư cặp mông to hướng về phía hắn đi tới, nói:

– Vị công tử này thật đẹp trai, làm nhân gia đều sắp không nhịn nổi rồi. Đêm nay để nhân gia hầu hạ công tử được không.

Một mùi son phấn đậm đặc truyền đến. Huyền Nguyệt và Lãnh Dao đều nhíu mày, không nói gì.

Cô gái kia cũng không để ý đến hai nàng, một tay vuốt ve bộ ngực to lớn, ánh mắt quyến rũ nhìn Thiên Tà. Loại nữ nhân này quá dâm đãng rồi, Thiên Tà nhìn qua nàng một chút rồi quay đi. Không thấy hắn để ý đến mình, cô nàng kia bực bội rời đi.

Ra hỏi trưởng quầy thuê một gian phòng rồi ba người nhanh chóng đi lên. Trên đường đi ngang qua một gian phòng, bên trong có hai thanh âm truyền ra

– Tên khốn kiếp nhà ngươi lâu như vậy không đến tìm ta.

– Không phải ta bận rộn sao, với lại bây giờ đến rồi mà. Từ từ nào, hôm nay bản đại gia chơi chết con kỹ nữ nhà ngươi.

– Đúng nha, Ta chính là kỹ nữ, có giỏi ngươi chơi chết ta đi.

– Khốn kiếp, ngươi nhỏ tiếng một chút, không ai nghe thấy lại đến tai chồng ngươi.

Huyền Nguyệt và Lãnh Dao khuôn mặt đỏ bừng, mắng nhỏ

– Gian phu dâm phụ.

Một đêm này trôi qua mà không xảy ra chuyện gì, không phải là Thiên Tà không muốn mà là hai nàng hợp nhau lại, không cho hắn hóa thân thành sói.

Buổi sáng, từ trong cổng thành đi ra một chiếc xe ngựa lớn, chiếc xe chậm chạp hướng về phía Đầm Lầy Tử Vong đi tới. Tại vì Thiên Tà muốn ngồi thử xe ngựa lên lúc rời khỏi chỗ ngủ đã mua một chiếc. Lãnh Dao xung phong đánh xe, nàng cũng chưa điều khiển thử xe ngựa bao giờ, bình thường toàn dùng yêu thú. Bên trong thùng xe là Thiên Tà và Huyền Nguyệt. Nếu như bình thường ngồi xe thì không có gì để nói, đằng này, hai tay Thiên Tà đang không ngừng vuốt ve khắp cơ thể của Huyền Nguyệt. Về phía Huyền Nguyệt thì cố gắng giữ lấy từng mảnh quần áo trên người, lí nhí nói nhỏ:

– Công tử… không được… bây giờ còn ở trên xe ngựa…hơn nữa Lãnh Dao còn ở ngoài…

– Nàng nói nhỏ thôi thì Lãnh Dao không nghe thấy, với lại bây giờ ta muốn.

Thiên Tà hôn môi nàng, hai tay còn cởi sạch quần áo của nàng vất qua một bên. Sau đó cúi đầu xuống ngậm lấy hai hạt anh đào hồng hồng vào miệng.

Huyền Nguyệt thấy không ngăn cản được hắn, nàng cũng mặc kệ hắn làm bừa trên cơ thể mình. Không lâu sau, nàng cũng không chịu nổi, khuôn mặt hồng hào, cong người lên mặc cho hắn liếm mút ngực mình. Miệng nhẹ nhàng rên rỉ, hai tay không tự chủ được mà bắt đầu cởi bỏ quần áo của hắn.

Thiên Tà càng lúc càng say mê, hắn để nàng nằm xuống, cúi đầu quan sát phía dưới chân nàng. Một cảnh tượng dâm mỹ hiện lên làm cho hắn xuýt chút nữa chảy máu mũi, giữa hai chân mảnh đào nguyên đã ướt đẫm, vài dòng nước nhỏ không ngừng chảy dọc xuống hai chân rồi rơi xuống đất. Thiên Tà đâu còn chịu nổi, hắn vục mặt vào giữa hai chân nàng không ngừng liếm mút. Huyền Nguyệt mặc dù không phải nữ dâm đãng nhưng bị hắn khiêu khích như vậy khiến nàng cũng không kìm nén được mình nữa, tiếng rên rỉ phát ra mỗi lúc một lớn hơn, mặc kệ là trên xe ngựa hay Lãnh Dao đang ở ngoài.

Lãnh Dao ngồi đánh xe bên ngoài cũng biết rõ tình huống bên trong, khuôn mặt đã sớm đỏ lên. Nửa giờ sau thì tiếng rên rỉ trong xe cũng im bặt, Lãnh Dao thở dốc một hơi, lẩm bẩm:

– Cuối cùng cũng xong.

Nhưng khi nàng vừa nói xong thì một cánh tay kéo nàng vào bên trong. Những thanh âm dâm đãng lại vang vọng khắp con đường.

Xe ngựa đi xuyên qua tầng tầng lớp lớp rừng rậm, càng vào sâu bên trong sương mù cũng giảm bớt đi rất nhiều, nhưng không khí càng thêm âm u. Bỗng nhiên hàng loạt tiếng gầm rú, tiếng va chạm ầm ầm vang lên. Ngựa kéo xe chỉ là loại ngựa bình thường, nghe những tiếng gào thét đó khiến chúng hoảng sợ, không nghe lời mà chạy lung tung. Ba người nhảy xuống xe ngựa, chiếc xe nhanh chóng lao mất, Thiên Tà men theo tiếng gầm gừ tiến đến. Ở một bãi đất trống hiếm hoi, hai con yêu thú đang đánh nhau kịch liệt. Một con Rắn màu đen, thân hình dài hơn năm mét. Một con khác là con hổ. Không biết vì nguyên nhân gì khiến chúng đánh nhau kịch liệt, hai con vật thực lực ngang nhau lên rất khó phân thắng bại, Cả hai đều máu tươi đầy người.

Lãnh Dao đứng bên cạnh thắc mắc nói:

– Hai con yêu thú này bị điên rồi, cho dù là tranh đoạt lãnh thổ cũng không đến mức kịch liệt vậy đi. Như vậy cho dù thắng thua đều phải chết.

Thiên Tà cũng không hiểu gì, hắn lắc đầu kéo hai người đi. Dù sao cũng chỉ là hai con yêu thú cấp thấp, bọn chúng muốn đánh nhau thì kệ bọn chúng đi, cũng không ảnh hưởng đến ai.

Ba người đi bộ vài giờ, đột nhiên dưới chân xuất hiện một lỗ thủng, cả ba cùng rơi xuống. Vỗ vỗ trên người bụi đất, Lãnh Dao mau chóng lấy ra Hỏa Diễm Kiếm chiếu sáng khắp bốn phía. Thiên Tà quan sát xung quanh một chút, cặp mắt dừng lại ở một tấm bia đá cổ xưa. Trên mặt tấm bia có vài chữ nhưng bị bụi bặm phủ đầy, không nhìn rõ là chữ gì. Huyền Nguyệt bước tới phẩy tay vài cái, nhìn thấy dòng chữ bên trên, hai người khuôn mặt trắng bệch.

– Yêu Đế Động.

Thiên Tà cũng không cảm giác thấy gì, ngược lại là Huyền Nguyệt và Lãnh Dao vẻ mặt sợ hãi, ôm lấy tay hắn. Huyền Nguyệt nhỏ giọng nói:

– Yêu Đế là yêu tộc một vị cực kỳ mạnh mẽ Yêu thú, đã từng thống nhất toàn bộ Yêu tộc, không nghĩ tới chúng ta lại rơi xuống chỗ này.

Thiên Tà cười nói:

– Yêu Đế, khá thú vị.

Sau đó bắt đầu bước vào Yêu Đế Động, Huyền Nguyệt và Lãnh Dao thấy vậy vội vàng đi theo. Bên trong Yêu Đế Động không khí vô cùng kỳ lạ, dường như có một loại áp chế nào đó rơi vào người Thiên Tà nhưng rất nhanh biến mất. Huyền Nguyệt và Lãnh Dao đi dần vào trong thì cảm giác sợ hãi cũng biến mất, hai người một người là Yêu Thú hóa hình, một người là hậu duệ Chu Tước thần thú. Đều có liên quan đến Yêu Tộc, có sợ hãi cũng chỉ là do tầm mắt gặp sợ hãi.

Thiên Tà suy đoán loại áp chế này chắc là do Yêu Đế tạo ra, dù sao Yêu Tộc cũng không thích con người.

Vào sâu bên trong, những giọt nước không ngừng “” tích tách “” rơi, cộng thêm những tiếng gió thổi vù vù càng khiến người khác cảm giác khủng bố, qủy dị. Thiên Tà cũng không để ý đến, hắn đang suy nghĩ tại sao Yêu Đế Động lại ở chỗ có Yêu thú yếu ớt này.

Bỗng nhiên phía sâu trong động từng đợt gió lạnh thổi tới, trong động tối đen dần dần phát ra ánh sáng, một thanh âm truyền tới:

– Quấy rầy giấc ngủ của ta…CHẾT. Con người dám tiến vào Yêu Đế Động…CHẾT.

Vừa nói xong, hai bóng đen xuất hiện giữa không trung, tỏa ra khí tức khủng bố.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN