Tiểu Bạch Kiểm Liệp Diễm - Chương 25: Vô Tận Lâm
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
172


Tiểu Bạch Kiểm Liệp Diễm


Chương 25: Vô Tận Lâm


Hai ngày đi đường bộ mới đi hết một nửa quãng đường về Băng Nguyệt cung, trong khi phi hành yêu thú chỉ mất gần hai ngày là đến nơi. Có thể thấy đi đường bộ lâu như thế nào. Đám người Thiên Tà cũng không có gì vội vàng, như kiểu đi ngắm cảnh vậy, mệt lại nghỉ ngơi. Vào một quán nước bên đường ngồi xuống nghỉ ngơi một chút, đám người Thiên Tà bị vô số người chú ý, nhưng khi thấy cả đám mặc cùng một loại màu sắc quần áo, phía sau còn có hình vẽ của môn phái lên cũng không ai dám trêu chọc gì. Uống xong một chén nước thì có vài người tu vi luyện khí đỉnh từ bên ngoài bước vào, bộ dáng mệt mỏi. Chủ quán tiến ra, có vẻ như quen mấy người này, hỏi:

– Di… Mấy người huynh đệ kia đâu rồi, sao hôm nay tới ít người thế. Nghe nói mọi người cùng tiến vào Vô Tận Lâm cơ mà, thu hoạch được gì không.

Một người trong đó nói:

– Haiz… Đừng nhắc nữa, thu hoạch được một chút nhưng cái được không bù nổi cái mất.

– Là sao?

– Chúng ta tiến vào trong đó hơn mười người, mà giờ chỉ còn mấy người chúng ta, mặc dù thu hoạch được một chút nhưng chết mất vài huynh đệ, không đáng ah.

– Đúng vậy, trong đó mặc dù có vô số thứ tốt nhưng cũng quá nguy hiểm rồi, chúng ta chỉ xâm nhập bên ngoài cũng đã không chịu nổi..

Thiên Tà nghe xong cũng hơi động lòng một chút, dù sao hắn cũng không sợ hãi gì. Suy nghĩ một chút, quay sang nhìn Lãnh Dao, nói:

– Lãnh Dao, đoạn đường còn lại nàng dẫn dắt các đệ tử về Băng Nguyệt cung đi, ta với Huyền Nguyệt đi xem một chút.

Lãnh Dao nghe xong, kinh ngạc, nói:

– Công tử với Huyền Nguyệt tỷ tỷ muốn đi vào Vô Tận Lâm sao?

– Đúng vậy, ta cũng muốn xem nó có thứ gì tốt. Nàng trên đường về Băng Nguyệt cung nhớ cẩn thận đấy.

Vô Tận Lâm nằm ở phía Đông, đúng như cái tên, nơi đây rừng rậm trải dài vô tận. Bên trong có Yêu Thú thực lực cực mạnh cũng như vô số thiên tài địa bảo. Giống như là bảo bối trời ban tặng cho người tu hành.

Tu sĩ thực lực mạnh có thể chém giết yêu thú cấp cao để lấy nội đan, linh thảo. Thậm chí cũng có thể ở bên trong bí cảnh, di tích tìm kiếm kỳ ngộ. Những ai may mắn tìm được di tích cực mạnh có thể từ trong đó lấy được cực mạnh Công pháp, bí kỹ, truyền thừa, sau đó tu luyện thành cường giả…

Tất nhiên để đạt được những thứ đó cũng phải trải qua vô số nguy hiểm, đã có vô số người bị chết trong đó nhưng cũng không ngăn cản được sức cuốn hút của những tài nguyên bên trong. Càng ngày càng nhiều võ giả liều mạng tiến vào trong.

Sau khi chia tay đám người Lãnh Dao, Thiên Tà và Huyền Nguyệt mua một con yêu thú phi hành. Hai ngày sau cũng đến được Vô Tận Lâm.

Trong rừng, những thân cây to lớn đến mức bốn năm người ôm không hết tỏa ra cành lá xum xuê che trời. Ánh sáng mặt trời cũng không chiếu xuống nổi đến mặt đất. Lúc này, có hai thân ảnh đang từ từ tiến vào sâu bên trong. Hai thân ảnh này chính là Thiên Tà cùng Huyền Nguyệt, bọn họ cũng đã đi vào trong Vô Tận Lâm được nửa ngày, cũng không gặp phiền phức gì quá lớn . Thiên Tà đang định nói gì đó thì những tiếng ầm ầm vang lên. Một thân ảnh khổng lồ xuất hiện, tốc độ cực nhanh lao về phía hai người, như một cơn bão quét đi tất cả những gì trên đường nó đi.

Yêu thú trông giống một con sư tử, có điều thân hình cao bốn, năm mét. Toàn thân được bao trùm bởi một lớp vảy màu vàng dày đặc.

– Song Nhãn Cuồng Sư.

Huyền Nguyệt nhẹ nói. Song Nhãn Cuồng Sư là Yêu thú cấp hai đỉnh cấp, giống nhân loại Trúc cơ đỉnh phong. Nhưng sức chiến đấu ngang với cấp ba yêu thú. Huyền Nguyệt cũng không chậm trễ chút nào, rút ra kiếm của mình rồi lao vào công kích.

Song Nhãn Cuồng Sư thấy con mồi nhỏ bé muốn chống cự, nó gào lên một tiếng, một cỗ kinh khủng uy lực tràn ra làm phía xung quanh vô số cây to ngã gục xuống. Nó cũng vù vù lao vào đánh nhau mang theo khí tức cuồng loạn, bạo ngược, tàn bạo. Nếu có người bình thường ở đây, quan sát thấy cảnh này thì sẽ lập tức hoảng sợ bỏ chạy.

Huyền Nguyệt chém một kiếm về phía Song Nhãn Cuồng Sư, kiếm khí, kiếm quang tàn phá bừa bãi dọc đường nó đi. Song Nhãn Cuồng Sư, nổi giận, nó nhảy lên một cái, thân hình to lớn lao thẳng về phía Huyền Nguyệt. Nàng cũng mau chóng lé tránh, kéo dài khoảng cách, thân thể Cuồng Sư cực kỳ mạnh mẽ, đánh nhau bằng thân thể không thể chiếm được lợi ích gì. Kéo dãn xong khoảnh cách Huyền Nguyệt lại chém xuống một kiếm. Kiếm khí kinh khủng va chạm vào lớp vẩy trên người của Cuồng Sư, vô số ánh lửa bay tung tóe vào trong không trung.

Sau nhiều lần tấn công không có kết quả, Huyền Nguyệt cũng đã tìm ra điểm yếu duy nhất không bị lớp vảy cứng bao phủ, đó là con mắt. Liên tiếp chém ra vài kiếm vào người nó để đánh lạc hướng, sau đó đâm một kiếm thẳng vào mắt Cuồng Sư.

Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, Song Nhãn Cuồng Sư bị đâm chúng con mắt, mất phương hướng, thân hình khổng lồ của nó ngã về phía sau, thân hình bị vô số gốc cây xuyên vào, máu tươi chảy ròng ròng. Cố gắng mấy lần đều không đứng dậy nổi, Huyền Nguyệt đi qua một kiếm giết nó, đào lấy nội đan. Sau đó hai người tiếp tục lên đường.

Không lâu sau, hai người lạc vào một sơn cốc linh khí đậm đặc.

Trong sơn cốc có vô số linh dược linh thảo, cây xanh mọc lên um tùm, tươi tốt. Phía giữa có một đầm lầy rộng lớn, bị mây mù che phủ. Bên cạnh đầm lầy một vách đá dựng đứng, in bóng xuống nước, dưới chân có một cái hang động nho nhỏ.

Thiên Tà và Huyền Nguyệt tiến vào hang động, hang đá này không giống những hang động khác, trong đây cực kỳ khô ráo, không có chút gì ẩm ướt. Bên trong còn rất sáng.

Sâu bên trong hang động, có vô số những viên đá sắc nhọn ở trên đỉnh hang đang có vài giọt nước nhỏ xuống. Những giọt nước này có vô cùng nồng đậm linh khí. Phía dưới những viên đá sắc nhọn đó là một cái ao nước nhỏ dài rộng khoảng vài chục mét, bên trong chứa đầy thứ nước này. Huyền Nguyệt kinh ngạc, nói:

– Thủy Linh Nhũ.

Thủy Linh Nhũ trải qua vài ngàn năm mới ngưng tụ thành, có thể so sánh với vô số Linh Dược qúy hiếm. Nó không chỉ là Dược vật chữa thương, võ giả sắp chết được uống một giọt có thể hồi phục toàn bộ, thậm chí còn tăng cao tu vi. Rất nhiều công dụng, chỉ cần một giọt cũng để cho vô số người liều mạng tranh giành, bây giờ trước mặt hai người lại có một cái ao nhỏ, không biết bao nhiêu giọt.

Huyền Nguyệt định đi tới lấy thì cái ao này mặt nước bỗng nhiên sôi trào. Một cái đầu ngoi lên nhìn hai người một chút rồi xì mũi một cái lại chìm xuống bên dưới. Đây là khinh thường sao?

– Thủy Linh Giao

Nơi nào có Thủy Linh Nhũ tất nhiên phải có Thủy Linh Giao bảo vệ. Thủy Linh Giao là cấp ba bốn yêu thú, thực lực sánh ngang với Hóa thần cảnh.

Huyền Nguyệt quay về phía Thiên Tà lắc đầu, Thủy Linh Nhũ này lấy không nổi, nhìn lại thì thấy Thiên Tà đang đi về phía một hang nhỏ bên cạnh khác, nàng cũng tò mò đi theo.

Hang này lối vào nhỏ hơn lối vào hang động vừa nãy rất nhiều, vừa đi vào đến nơi, chưa kịp quan sát gì thì một luồng uy áp đập vào mặt. Huyền Nguyệt suýt chút nữa qùy trên mặt đất, may mắn có Thiên Tà kéo lại.

– Long uy sao, thế giới này còn tồn tại Long sao?

Thiên Tà ngẩng đầu lên nhìn, phía trước là hai thân thể Cự Long mờ ảo không rõ, không ngừng bay quanh một giọt máu lơ lửng giữa không trung.

– Long huyết…

Thiên Tà vui vẻ, giọt Long huyết này có thể giúp Huyền Nguyệt lột xác, nếu may mắn cao có thể tiến hóa thành Long. Nhưng điều này hơi khó một chút, dù sao nàng cũng chỉ là một con rết, thành công thì được bán huyết. Quay sang phía Huyền Nguyệt, nói:

– Bảo bối đây rồi.

Nói xong chậm rãi tiến lên, không một chút quan tâm đến Long uy, lại gần tỷ mỉ quan sát một chút, nói:

– Chân Long Tinh huyết, Tiểu Nguyệt Nguyệt muốn hóa rồng rồi.

Huyền Nguyệt ở phía sau kinh hãi, nói:

– Hóa rồng, Công tử, ta có thể hóa rồng sao?

– Đúng nha, chỉ cần hấp thu được giọt tinh huyết này, hóa rồng không có gì khó.

Thiên Tà đưa tay chộp lấy, giọt Long huyết này bộc phát Long uy chống cự mãnh liệt.

– Khốn kiếp, dám chống cự lại bản Công tử, yên lặng cho ta.

Một luồng uy thế khủng bố từ thân thể hắn tràn ra, uy nghiêm cuồn cuộn, khiến giọt Long huyết, khuất phục, yên tĩnh lại, Thiên Tà chộp lấy.

– Không nghĩ tới bây giờ Chân Long Tinh huyết vẫn còn tồn tại, thôi vậy, tiện nghi cho Tiểu Nguyệt Nguyệt.

– Tiểu Nguyệt Nguyệt tới, cầm lấy hấp thụ.

Huyền Nguyệt chậm rãi đi tới, kích động, run giọng, nói:

– Công tử, cho.. cho ta thật sao?

– Hả? Tiểu Nguyệt Nguyệt không muốn.

– Tất nhiên là muốn rồi, cảm ơn Công tử.

– Không cần cảm ơn, ta chỉ đang nghĩ tiểu Nguyệt Nguyệt hóa thành Long rồi hình dạng có biến thành đẹp hơn không thôi. Đúng rồi, giọt máu này năng lượng quá lớn, ta đã phong ấn lại một phần lớn. Nếu không Tiểu Nguyệt Nguyệt nổ banh xác mà chết nha. Cầm lấy hấp thụ luôn đi.

– Cảm ơn Công tử, Tiểu Nguyệt Nguyệt có hóa thành Long cũng vẫn là nha đầu ấm giường cho Công Tử không phải sao.

– Được rồi, tranh thủ thời gian hấp thu đi.

,

.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN