Tiểu Bạch Kiểm Liệp Diễm
Chương 29: Bách Hoa Bảng
Vô Tận thành là một tòa thành trì do tất cả các tông môn hợp sức xây dựng, làm lên nơi nghỉ chân cho võ giả tiến vào hoặc từ trong Vô Tận Lâm đi ra. Phía bên ngoài thành trì khoảng ba trăm mét, hai thân ảnh mặc áo trắng chậm chạp đi tới. Nhìn bọn họ quần áo chỉnh tề, không nhiễm một hạt bụi, ai có thể nghĩ tới hai người này từ trong Vô Tận Lâm chỗ sâu đi ra. Hai người này là Thiên Tà cùng Huyền Nguyệt. Bọn họ đi với tốc độ rất nhanh, chốc lát đã tới cửa thành.
Cửa thành lúc này đã vô cùng đông đúc, những người này thực lực cao thấp đều có, rồng rắn hỗn loạn. Nhưng không ai dám chen lấn đi vào, toàn bộ người muốn vào trong phải xếp hàng, lần lượt, đây là quy định của Vô Tận thành. Người nào phá vỡ quy củ này sẽ bị vô số người khác vây công.
Bước vào bên trong cửa thành, mọi người sẽ cảm nhận được sự náo nhiệt của tòa thành trì này. Hai bên đường đi có vô số sạp bán đồ bầy san sát nhau, bán hoặc trao đổi đủ mọi thứ, Nội đan, Công pháp, đan dược, Linh thảo…
Trong tòa thành trì này có có một quy định duy nhất. Nghiêm cấm gây sự, chém giết, trộm cướp lẫn nhau, nếu không toàn bộ người tham gia bị đuổi khỏi thành. Mọi người trong này muốn mua thứ gì có thể tùy ý trả giá, trao đổi, hai bên vừa lòng thì đồng ý, không thì từ chối giao dịch. Việc buôn bán như người bình thường mua rau ở chợ, trả giá, mặc cả, vô cùng náo nhiệt.
Thiên Tà và Huyền Nguyệt tìm một trà lâu ngồi nghỉ một chút. Chủ quán đứng ra lớn tiếng, nói:
– Thiên Bảng, Địa Bảng đã được bình chọn lại, cả Bách Hoa Bảng, Cựu Bách Hoa Bảng cũng đã bình chọn lại. Các vị qúy khách có muốn mua một quyển xem thử không.
Mọi người nghe vậy bắt đầu xôn xao bàn tán.
– Các Bảng đã làm lại rồi sao? Không biết có gì khác với năm mươi năm trước không.
– Người anh em, mấy bảng trên là gì vậy?
– Ngươi từ trên núi xuống ah…
-…
– Để ta nói cho ngươi nghe. Địa Bảng là bảng có sự góp mặt của các thiên kiêu mạnh nhất thế hệ trẻ, tuổi dưới năm mươi, người mạnh nhất đứng thứ nhất, cứ theo thứ tự tính xuống đến mười. Thiên Bảng là bảng của những người mạnh nhất đại lục, cũng tính theo thứ tự như bên trên.
– Thế còn Bách Hoa Bảng và Cựu Bách Hoa Bảng?
– Từ từ cho ta uống chén nước đã, ngươi nói lâu vậy không thấy khát nước ah.
-…
– Bách Hoa Bảng là bảng tập hợp mười vị mỹ nữ đẹp nhất đại lục thế hệ trẻ, không luận tu vi, môn phái, chỉ luận dung mạo, thân hình.
– Cựu Bách Hoa Bảng thì sao?
– Ngươi cứ bình tĩnh nghe ta nói. Cựu Bách Hoa Bảng là bảng xếp hạng mười vị mỹ nữ Bách Hoa Bảng đời trước đẹp nhất đại lục. Cũng như Bách Hoa Bảng, không luận tu vi, môn phái, nhưng bảng này phải chưa lập gia đình thì mới được tính. Ngươi hiểu chưa.
– Hiểu rồi, Chủ quán, cho ta danh sách cả bốn bảng.
-…
Thiên Tà ở một bên nghe, cảm thấy khá hứng thú, nhớ tới lúc trước nghe nói Lãnh Dao cũng ở trên bảng này, không biết thật không. Vẫy vẫy chủ quán lấy hai bộ Bách Hoa Bảng và Cựu Bách Hoa Bảng ngồi xem xét. Đầu tiên là Bách Hoa Bảng
– Nguyệt Hàm Yên – Hai mươi tuổi – Thánh Địa.
– Hồng Lăng – Hai mươi mốt tuổi – Thần Ma điện.
– Hoàng Ngọc Như – Hai mươi mốt tuổi – Huyền Nam quốc.
– Băng Nhược Lam – Hai mươi tuổi – Thiên Nam Học Viện.
– Lãnh Dao – Hai mươi tuổi – Băng Nguyệt cung.
– Ngọc Vô Song – Mười chín tuổi – Bách Hoa cốc.
– Hoa Nguyệt Nhi – Mười chín tuổi – Bách Hoa cốc.
– Dương Ngọc Nhi – Hai mươi tuổi – Băng Nguyệt cung.
– Tuyết Thanh Phượng – Hai mươi tuổi – Hỏa Thiên Tông.
– Huyền Anh – Mười chín tuổi – Thiên Kiếm Tông.
Cựu Bách Hoa Bảng bao gồm:
– Huyết Tiên Tử – Huyết Ngọc – Thánh Địa.
– Tiên Y – Phương Tuyết – Thiên Nam Học Viện.
– Qủy Y – Phương Hân – Thiên Nam Học Viện.
– Bách Hoa Tiên Tử – Trương Hinh Dư – Bách Hoa Cốc.
– Đan Sư – Chu Cầm – Thiên Nam Học Viện.
– Băng Tuyết Tiên Tử – Tiết Tiên Tiên – Băng Nguyệt cung.
– Bạch Y Tiên Tử – Bạch Tố Dao – Bách Hoa Cốc.
– Hỏa Diễm Tiên Tử – Hỏa Ngọc Linh – Hỏa Thiên Tông.
– Lãnh Nguyệt Tiên Tử – Phan Sương sương – Thánh Địa.
– Cầm Nữ – Diệp Kỳ – Thiên Nam Học Viện.
Thiên Tà xem xong cả hai bảng, thấy số người nhiều nhất có trong bảng là của Thiên Nam Học Viện. Sau đó đến Bách Hoa Cốc. Về phần Băng Nguyệt cung cũng có cung chủ Tiết Tiên Tiên, cô nàng Dương Ngọc Nhi kia, và Lãnh Dao. Hắn cũng không nghĩ tới cô nàng Dương Ngọc Nhi này cũng có một suất trên Bách Hoa Bảng.
Thiên Tà nhìn Huyền Nguyệt, nói:
– Đi một chuyến đến Thiên Nam Học Viện, Tiểu Nguyệt Nguyệt thấy thế nào?
Huyền Nguyệt nhìn hắn một chút, nói:
– Công tử động tâm với mấy mỹ nữ ở Thiên Nam Học Viện rồi.
– Khục… Khục… Ta chỉ muốn nhìn một chút xem bọn họ như thế nào thôi. Không biết có đẹp bằng Tiểu Nguyệt Nguyệt không. Lần sau phải nói mấy người đó cho Tiểu Nguyệt Nguyệt một suất trên Bách Hoa Bảng mới được. Tiểu Nguyệt Nguyệt đẹp vậy mà.
– Công tử nói thật không?
– Chắc chắn… Tiểu Nguyệt Nguyệt đẹp như vậy, ai không đồng ý ta là người đầu tiên đánh hắn.
Đám người bên cạnh cũng xem xong, lại ầm ĩ lên.
– Lần này đổi mới có nhiều Cao thủ trẻ tiến bảng rồi, không biết mạnh đến đâu nhưng toàn ở trong những Tông môn lớn thôi.
– Các người có chú ý lần này Cựu Bách Hoa Bảng đầy đủ người không. Lần trước thiếu ba người.
– Đúng vậy, đúng vậy. Lần này đầy đủ là do Bách Hoa Bảng lần trước vượt quá số tuổi, bị chuyển xuống Cựu Bách Hoa Bảng.
– Thiên Nam Học Viện vẫn là nơi cung cấp nhiều mỹ nữ nhất.
– Không được…
– Làm sao vậy?
– Ta phải đi đăng ký gia nhập Thiên Nam Học Viện. Nghe nói Thiên Nam Học Viện mười ngày sau tuyển sinh.
-…
– Hừ… Tư chất thấp kém như ngươi cũng đòi vào Thiên Nam Học Viện sao?
– Ngươi bị ngu ah… Thiên Nam Học Viện đâu cần xét tư chất, chỉ cần nộp lệ phí đầy đủ là được.
– Móa ngươi nói ai ngu, loại như ngươi vào đó cũng không học được gì.
– Ai nói với ngươi ta vào đó để học.
– Vậy ngươi vào đó làm gì?
– Ta dĩ nhiên là vào để ngắm mỹ nữ.
-…
Thiên Nam Học Viện, học viện lớn nhất Thiên Nam đại lục, nằm trong một vùng núi có rất nhiều Yêu thú hoành hành. Hàng năm có rất nhiều đệ tử làm mồi cho yêu thú, mặc dù vậy nhưng cũng có rất nhiều người muốn tiến vào Thiên Nam Học Viện tu luyện. Trong đó hoàn cảnh tu luyện tốt, có những người giỏi chỉ điểm, hằng năm có vô số thiên tài, cao thủ từ bên trong đó đi ra.
Sau một tuần, Thiên Tà và Huyền Nguyệt đã đứng trước cửa của Thiên Nam Học Viện, bốn phía xung quanh đông nghịt người, chắc cũng là những người muốn tiến vào Thiên Nam Học Viện năm nay. Vì quá mức đông đúc, Thiên Tà kéo Huyền Nguyệt vào một góc khuất người ngồi xuống nghỉ ngơi. Qua tấm bảng giới thiệu, hắn biết Thiên Nam Học Viện chia làm nội viện và ngoại viện, cũng như Băng Nguyệt cung chia làm nội môn và ngoại môn. Ngoại viện bao gồm bốn ngọn núi, Đông, Tây, Nam, Bắc. Bên trong đều có giáo viên dạy học. Mỗi ngọn núi cũng có một phong chủ riêng.
Một lúc sau có mấy lão già xuất hiện, nói:
– Mọi người im lặng, bắt đầu tuyển chọn ngọn núi nơi mọi người sẽ tu luyện. Nhưng lần này khác với những lần trước, sau vài ngày sẽ có một buổi khảo hạch, ai không đạt được tiêu chuẩn sẽ bị loại khỏi Thiên Nam Học Viện.
Phía dưới đám người bắt đầu ồn ào lên. Lão giả lại nói:
– im lặng, tuyển chọn ngọn núi bắt đầu.
Đám người xếp hàng đến báo danh. Trong số những lão giả, một người không có tiến đến thu học sinh, mà là đứng yên quan sát xung quanh, nhìn đám người nhao nhao kia, lão giả lắc đầu thở dài . Sau đó ánh mắt lão dừng lại ở vị trí Thiên Tà và Huyền Nguyệt đang đứng. Thân hình lóe lên một cái, sau đó xuất hiện ở trước mặt hai người. Nói:
– Hai vị, có muốn gia nhập Bắc phong chúng ta không.
Thiên Tà nhìn lão, nghi hoặc:
– Ngươi là…
– Ta là Phong chủ của Bắc phong Nhạc Hành. Hai vị muốn gia nhập Bắc phong không, ta Phong chủ đảm bảo cái gì cũng có thể cho hai người.
Thiên Tà nghe xong cảm thấy kỳ lạ, đãi ngộ cao như vậy. Cười cười nhìn lão.
– Có mỹ nữ không, ta đến đây chỉ vì mỹ nữ.
Lão giả kinh ngạc nhìn Thiên Tà, nói:
– Mỹ nữ… Chuyện này…
– Làm sao, ta biết lão nói đãi ngộ như vậy là có gì không bình thường rồi. Nói thẳng đi.
Lão giả nhìn hai người một lúc lâu, sau đó chần chừ nói:
– Không giấu gì hai người, Bắc phong của ta không giống những phong khác.
Thiên Tà nghe xong hứng thú nổi lên, nói:
– Có gì không giống?
– Bắc phong đã… Đã nhiều năm không có học sinh.
– Tại sao?
– Bắc phong không có một chút gì có thể cho học sinh, giáo viên không có, đan dược, công pháp cái gì cũng không có.
– Không có thứ gì sao?
– Có một mình ta… Và một ngọn núi.
Thiên Tà nghe xong, kêu lên:
– Vậy ngươi kêu ta vào Bắc phong, vào đó ăn gió Bắc, ngủ trên đất sống ah.
Lão giả luống cuống, nói:
– Không phải như vậy, Bắc phong vẫn có chỗ ở, chỉ là không có giáo viên, học sinh và những thứ có ích cho tu hành thôi.
Thiên Tà suy nghĩ một chút, nói:
– Vậy cũng không cần phải lên lớp, không có ai quản giáo gì phải không?
Lão giả nghe Thấy hắn nói vậy, biết hắn đã động tâm, vội vàng nói:
– Đúng vậy… Bắc phong chỉ như một ngôi nhà cho các học sinh, không can thiệp vào tự do hàng ngày của học sinh. Trên ngọn núi đó chỉ có một mình ta. Mà ta cũng thường xuyên đi ra ngoài, ít khi về Không biết hai người thấy sao?
Thiên Tà mỉm cười rồi nói:
– Vậy là chúng ta không có giúp đỡ gì, tự mình tu luyện, lại còn vác thêm cái danh Bắc phong.
Lão giả nghe vậy cũng thấy xấu hổ, nói:
– Yên tâm, chỉ cần vượt qua khảo hạch trở thành học sinh Bắc phong, ta đảm bảo trong Thiên Nam Học Viện không có ai bắt nạt các người.
– Tốt… Vậy chúng ta ra nhập Bắc phong.
Lão giả nghe xong, trong lòng nghĩ
– viện trưởng ah viện trưởng. Lần này lão phu thắng cược rồi.
Sau đó lại nhìn qua Huyền Nguyệt
– Không biết vị này có đồng ý không.
– Chỉ cần Công tử đồng ý, ta cũng đồng ý.
– Tốt.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!