Tiểu Bánh Kem - Chương 2-1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
102


Tiểu Bánh Kem


Chương 2-1


(mười sáu)

Trong nhà không có phòng cho khách, chỉ có một gian phòng ngủ, một gian để nghiên cứu chuyên môn về thực vật tiêu bản, một gian thư phòng cùng với phòng bếp và toilet.

Giường ta muốn để lại cho Đàm Mặc ngủ.

Cho nên ta chỉ có thể đem giường gấp ra thư phòng, chuẩn bị giường để buổi tối ngủ.

Đàm Mặc ở một bên nhìn ta vội tới vội đi, mặt càng ngày càng đen.

Đàm Mặc nghiên người dựa trên cánh cửa, đối ta nói, ” Ngươi định buổi tối ngủ ở nơi này?”

“Đúng vậy!”

“Ngươi buổi tối có thể ngủ ở phòng ngủ.”

“Sao lại có thể để Omega ngủ ở giường gấp!”

“Ai nói ta muốn ngủ ở giường gấp.”

“Chẳng lẽ ngươi muốn ngủ sô pha?”

Mặt Đàm Mặc đều đen như mực nước, nghiến rang nghiến lợi mà nói, ” Đêm nay chúng ta cùng nhau ngủ.”

” Này sao lại có thể, hai chúng ta giới tính bất đồng còn là người trưởng thành sao có thể ngủ chung, không tốt lắm.” Ta Σ( ° △°|||)︴

“Ngày buổi tối đầu tiên, ta lạ giường, chúng ta có thể đắp chung chăn mà nói truyện phiếm.” Đàm Mặc nói xong, liền xoay người rời đi.

Ta thấy lỗ tai hắn đỏ lên, chẳng lẽ trong phòng quá buồn?

(mười bảy)

Do Đàm Mặc kiên trì, hai chúng ta ngủ, là ngủ trên cùng một cái giường ngủ!!!

Đàm Mặc nói chính mình bị lạ giường nhưng khi tắt đèn nằm xuống, không tới vài giây liền ngủ rồi.

Mà ta ngủ ở chinh trên giường của mình ôm Đàm Mặc trong lòng ngực mất ngủ. Đúng vậy, ta một Beta ôm một Omega trong lòng ngực.

Đàm mặc có sức lực thật mạnh, ta vốn dĩ tưởng lặng lẽ đem tay hắn từ eo của ta dời di, nhưng đến cuối cùng đem hết toàn lực cũng không thể đem tay hắn di dộng một chút,

Đàm Mặc thực sự không phải là Alpha sao?

Ta ở trong lòng mặc niệm một con sủi cảo, hai con sủi cảo, ba con sủi cảo…. Nhất nhất một con sủi cảo….

Cuối cùng nghe tiếng hít thở nhẹ nhàng của Đàm Mặc mà mất ngủ.

(mười tám)

Huynh đệ, ta muốn tạo phản!!! Ta mở to hai mắt nhìn trần nhà.

Đàm Mặc còn ôm ta ngủ say.

Ta cảm thụ được huynh đệ của ta có nhiệt độ, có điểm trướng.

Ngày hôm qua ngủ say, ta liền nằm mơ.

Ta mơ thấy kì nghỉ hè ở sơ trung, ta cùng Đàm Mặc cùng nhau đi bể bơi bơi lội.

Đàm Mặc da trắng nõn cũng chỉ mặc một cái quần lót tam giác màu lam, sau đó hướng ta cười.

Ta ở bể bơi, bơi qua bơi lại, Đàm Mặc liền ngồi bên cạnh ao nhìn ta cười.

Chờ ta bơi xong đi lên, thời điểm lau khô thân thể để thay quần áo, Đàm Mặc đột nhiên đến gần ta, nở nụ cười đẹp.

Sau đó, mặt Đàm Mặc liền ở trước mắt ta phóng đại, phóng đại đến nỗi ta có thể rõ ràng nhìn thấy Đại đậu đậu. ( tui nghĩ đại đậu đậu là dú á!!)

Tiếp theo, đôi mắt của ta bị hắn che lại, không nhìn thấy đậu đậu nữa.

Trên môi truyền đến cảm giác mềm mại đụng vào, đầu lưỡi vói vào miệng ta.

Cuối cùng, cư nhiên có một bàn tay duỗi đến huynh đệ của ta!!!

(mười chín)

Khi ta tỉnh lại cũng không nghĩ đến tay Đàm Mặc cư nhiên đặt ở huynh đệ của ta.

Cách quần vải dệt, cảm thụ được nhiệt độ ở lòng bàn tay Đàm Mặc, huynh đệ của ta muốn biến lớn.

“Ngươi đừng…”

Ta nhắm mắt lại niệm “xá lợi tử, sắc bất dị không, không bất dị sắc, sắc đã là không, không đã là sắc, chịu tưởng thành thức cũng phục như thế.” Bên tai đột nhiên truyền đến âm thanh của Đàm Mặc.

Huynh đệ của ta thật sự muốn biến lớn.

Ta kéo chăn mỏng ra, chạy xưống giường, trực tiếp vọt vào toilet…. Muốn tắm nước lạnh.

(hai mươi)

Đàm Mặc ở đối diện ta ưu nhã mà ăn mì, ta ăn mà thân thể cứng đờ.

Đàm Mặc dùng ngữ khí bình thường hỏi ta, “Ngươi lát nữa muốn đi trường học sao?”

“Ân.”

“Ta đưa người đi trường học, dù sao ta cũng có việc muốn đi ra ngoài một chuyến.”

Toàn bộ hành trình ngồi trên xe ta đều cứng đờ, lần thứ ba ta cựa quậy thân thể cứng nhắc. Đàm Mặc vẫn bình thường như cũ hỏi ta buổi chiều muốn ăn cái gì, hắn có thể làm cho ta ăn.

Xuống xe muốn cùng từ biệt Đàm Mặc, Đàm Mặc ở trên xe đột nhiên gọi ta lại, “Tống Thực, cà vạt của ngươi thắt chưa hảo. Lại đây, ta giúp ngươi cột chắc lại.”

Ta liền đi qua cuối người xuống.

Đàm Mặc thuần thục mà giúp ta đem cà vạt cởi bỏ, lại lần nữa cột chắc, thời điểm ta muốn đứng dậy, Đàm Mặc ở bên tai ta nói một câu.

Edit: nhớ like cho mình nha mn🤩🤩

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN