Tiêu Dao Lục - Chương 56: Giết người cướp nhiệm vụ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
89


Tiêu Dao Lục


Chương 56: Giết người cướp nhiệm vụ


Kim Cương Bất Hoại thuộc nhóm chức nghiệp hiệp sĩ, chỉ nhìn vũ khí là kiếm và khiên của hắn liền đoán được. Đây là chức nghiệp thiên về phòng ngự nhiều hơn công kích. Tuy nhiên còn tùy vào cách nâng điểm tiềm năng và kỹ năng, cũng có những kỵ sĩ sở hữu sức sát thương rất lớn. Tấm khiên trên tay Kim Cương Bất Hoại phát ra ánh sáng, tạo thành một lá chắn bao quanh người để giảm sát thương từ Huyết Thổ rồi dùng khiên chắn trước mặt, dùng kỹ năng tông thẳng.

Nhưng đúng vào lúc Kim Cương Bất Hoạt sắp tông trúng Huyết Lao, những sợi dây leo đầy gai bất ngờ từ dưới đất mọc lên siết chặt lấy hắn. Đằng Gai là kỹ năng thuộc dạng cạm bẫy, sau khi gieo xuống phải mất năm giây để trưởng thành, sau đó có thể kích hoạt bất kỳ lúc nào. Sát thương của kỹ năng này cũng không cao, chủ yếu là khống chế trói buộc.

Ban đùa Diệp Thiên giấu hạt giống Đằng Gai bên trong xác yêu tinh để chờ đợi cơ hội này. Hai tên này là một đội, hắn không tin Kim Cương Bất Hoại thấy Diệt Tinh sắp chết mà không cứu. Cả hai đã bị khống chế, thế nhưng Huyết Thổ căn bản không đủ sát thương giết một kỵ sĩ có lá chắn như Kim Cương Bất Hoại. Diệp Thiên nhanh chón thu thập một đám xác chết yêu tinh, dùng Linh Chú trích xuất ra huyết tinh linh. Đám huyết tinh linh này lực công kích không cao, bù lại tốc độ di chuyển rất nhanh. Đồng thời nếu dùng Huyết Bạo trên người chúng, sát thương sẽ tăng thêm gấp đôi. Diệp Thiên một lần nữa phối hợp chuỗi kỹ năng Huyết Chú Thuật, Huyết Bạo Linh Chú cùng Huyết Độc lên người Kim Cương Bất Hoại khiến máu của tên này tụt dốc không phanh.

Cung tiễn thủ đã bị nhốt, không cách nào tấn công Diệp Thiên. Kỵ sĩ là chức nghiệp cận chiến, Kim Cương Bất Hoại ngoài thi triển một kỹ năng Tiếng Gầm Xung Trận gây được chút sát thương thì hoàn toàn bất lực. Đây là kỹ năng tăng công kích đoàn đội, sát thương chỉ ở dạng hình thức. Tốc độ phát triển của Đằng Gai quá nhanh, e rằng trước khi Kim Cương Bất Hoại phá xong nó đã bị rút cạn máu. Đó là chưa kể yêu tinh tinh anh bị hắn gây điểm thù hận cũng đã lao đến, giúp Diệp Thiên một phần sát thương.

Tiễn hai tên này về trời một cách nhẹ nhàng, Diệp Thiên không tốn bao nhiêu công sức để diệt gọn con yêu tinh tinh anh vốn đã đỏ máu kia. Chiến thắng dễ dàng nhưng Diệp Thiên vẫn có điều suy nghĩ. Kỹ năng của Huyết Pháp Sư Huyền Thoại rất mạnh nhưng cũng có nhiều hạn chế. Muốn phát huy hết khả năng cần có xác chết, càng nhiều càng tốt, hơn nữa phải còn tươi mới. Có lẽ đây là một loại hạn chế giữ cho chức nghiệp huyền thoại không quá mức áp đảo.

Tất nhiên vào thời gian đầu, chức nghiệp này chủ yếu là giết quái và làm nhiệm vụ lên cấp, có bộ kỹ năng như vậy cũng là điều dễ hiểu. Sau khi đạt cấp bốn mươi, có được kỹ năng trụ cột của nghề, Hấp Huyết, có lẽ những kỹ năng tiếp theo sẽ không gặp phải hạn chế này.

Lần này nhờ có hai tên đi trước càn quét hang động, để lại một đám xác chết nên Diệp Thiên mới tiết kiệm được nhiều thời gian như vậy. Có đôi khi vận khí cũng là một loại thực lực, hắn chẳng có điểm nào để không hài lòng. Diệp Thiên nhanh chóng cứu được cháu gái trưởng trấn, đưa về trả nhiệm vụ. Hắn nhận được phần thưởng là một lượng vàng cùng kinh nghiệm, quan trọng hơn là một vật liệu hiếm cấp ba mươi, Bạch Tinh.

Đây là vật liệu hiếm dùng trong luyện chế trang bị, chỉ có thể thu được từ nhiệm vụ đặc biệt hoặc boss hoang dã. Đã gọi là vật liệu hiếm đương nhiên không dễ tìm, giá trị khá cao, không ngờ ở một thị trấn cấp thấp lại có thể thu được. Đây là lý do hai tên trên cấp ba mươi trở về nhận nhiệm vụ này?

Chẳng qua trùng hợp hay cố tình thì có liên quan gì đến hắn, giết thì cũng đã giết. Trong Vùng Đất Thần Thánh loại chuyện giết người đoạt nhiệm vụ hay vật phẩm còn hiếm sao?

Diệp Thiên ở lại Thương Hỏa Thành thêm một ngày. Dựa theo dòng thời gian của Vùng Đất Thần Thánh là hơn ba giờ đồng hồ ở thế giới bên ngoài. Trong thời gian này, Diệp Thiên chủ yếu là mua lại thông tin từ các người chơi khác về những khu vực lân cận. Bản đồ của cả Vùng Đất Thần Thánh khá rộng, không một người chơi nào dám nói mình biết tất cả các khu vực. Chưa kể đến việc xuất hiện với thân phận ngẫu nhiên, không ai biết mình sẽ có xuất thân gì để đi tìm hiểu trước.

Diệp Thiên dịch chuyển đến Thương Hỏa Trấn, đây chỉ là một thị trấn rất nhỏ không có tên trên bản đồ, hỏi thăm đường đi cũng khá khó khăn. Quanh đây toàn là người chơi cấp thấp, Diệp Thiên cũng không hỏi được nhiều. Bất quá hắn biết được một tin tức, có một vài NPC có bán bản đồ, nhưng cần có độ thiện cảm nhất định mới mua được. Diệp Thiên rất may mắn, hắn cứu được cháu gái trưởng trấn, độ thiện cảm trực tiếp đạt đến chín mươi. Trưởng trấn là người già nhất và quyền lực nhất Thương Hỏa Trấn, Diệp Thiên không khó để hỏi được một tấm bản đồ, hơn nữa còn là tặng không.

Bản đồ không lớn cũng không chi tiết, bất quá vẫn đủ giúp hắn xác định phương hướng để tiến về một tòa thành lớn hơn. Diệp Thiên tiếp tục đi quanh trấn, thử xem vận khí có gặp được thêm nhiệm vụ chính tuyến nào không rồi mới rời đi.

Diệp Thiên rời đi nửa ngày, Diệt Tinh cùng Kim Cương Bất Hoại mới mang theo một đám người tìm đến. Những người chơi này đều có cấp độ từ ba mươi lăm đến năm mươi, ký hiệu trước tên giống nhau, rõ ràng là người của cùng một công hội. Cấp độ và trang bị của Diệp Thiên rất bắt mắt, không khó để bọn hắn hỏi ra tin tức. Khi biết Diệp Thiên đã sớm rời đi, Diệt Tinh gần như nổi điên, bật đồ sát chém giết những người chơi cấp thấp trong trấn, bất kể điểm đồ sát có thể tăng mạnh hơn giết người ở khu vực bên ngoài.

Đáng thương cho những người chơi kia, không làm gì cũng bị giết. Điểm an ủi nhất chính là chết trong khu vực an toàn không bị mất kinh nghiệm. Trên người bọn hắn cũng chẳng có trang bị nào giá trị, có rơi mất cũng chẳng sao. Tối đa cũng chỉ tức giận hoặc than thở vận khí quá kém mà thôi.

Mặc cho Diệp Thiên phát tiết, Kim Cương Bất Hoại vẫn đứng yên, kiên nhẫn trả lời câu hỏi của một nam nhân cấp năm mươi gọi Bá Đao, dưới tên có chữ tinh anh.

– Ngươi nói trang phục của hắn rất đặc biệt, không giống trang bị thông thường. Còn có kỹ năng sử dụng đều chưa từng thấy qua?

Kim Cương Bất Hoại thành thật đáp lại:

– Các kỹ năng có lẽ đều thuộc nhóm chức nghiệp pháp sư, nhưng dựa theo cách tên này thi triển, tất cả đều có liên quan đến máu. Chức nghiệp này quả thực rất mới lạ, lượng sát thương kỹ năng cũng vô cùng đáng sợ. Cho dù là kỵ sĩ như ta cũng bị nó bào sạch máu trong ba mươi giây. Ta nghĩ chức nghiệp ưu tú cũng không mạnh đến mức này, có khả năng là chức nghiệp sử thi.

Vẻ mặt Bá Đao ngưng trọng:

– Ngươi xác định là chức nghiệp sử thi? Loại chức nghiệp này một khi xuất hiện sẽ tạo thành tin tức chấn động lớn, thậm chí xuất hiện trên các mặt báo thể thao điện tử. Tại sao đối phương đạt đến cấp bốn mươi mà vẫn chưa có ai hay biết?

Kim Cương Bất Hoại than thở:

– Đây cũng chỉ là suy đoán của ta. Cũng có thể do trang bị của đối phương mạnh mẽ. Nhưng nói thế này đây cũng là một nhân vật rất mạnh, nếu bồi dưỡng sẽ không thua kém các tinh anh trong công hội.

Bá Đao gật đầu:

– Tốt, công hội Hùng Sư chúng ta có thù tất báo. Nếu đối phương đồng ý gia nhập thì bỏ qua, không chịu liền giết hắn mười cấp. Tên này rời đi mới nửa ngày, hướng phía Đông chỉ có hai mục tiêu, Lam Tinh Thành cùng Liệt Nham Sơn. Chúng ta chia ra hai nhóm đuổi theo hắn.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN