Tiêu Dao Truyền Kỳ - Chương 13: Phản bác- Thua triệt để
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
103


Tiêu Dao Truyền Kỳ


Chương 13: Phản bác- Thua triệt để


Mặc kệ dư luận ra sao thì “nàng thơ” vẫn sống nhàn nhã trong nhà. Ờm, nói sao nhỉ, thật ra thì cô không những là một thiên kim tiểu thư hay 1 diễn viên nổi tiếng mà cô, còn có sở thích đặc biệt, truyện ngôn tình.

Lẽ ra 1 kiểu thanh cao nữ tử như cô sẽ không thích những thứ ngôn tình thơ mộng đâu, nhưng ai biết được nhỉ. Khi cô đọc ngôn tình thì cô cảm giác cuộc đời mình hoàn hảo hơn nhiều, con người ta luôn có quyền tưởng tượng và… có quyền hài lòng với những gì mà mình có.

Tay nhanh lướt trên bàn phím, ngồi nghiêm chỉnh trên bàn, bên phải cô là 1 tờ giấy, 1 cái bút cùng 1 ly cà phê nóng thơm ngát. Ánh mắt cô không dời màn hình máy tính, thỉnh thoảng tay cô hơi dừng lại, cầm lấy bút viết ra giấy, rồi lại tiếp tục đánh máy.

“Cốc… cốc…cốc” Tiếng gõ cửa phòng truyền đến, cô vẫn không đứng dậy.

“Ai đó?”

Tiếng 3 anh trai cô vọng vào.

“Ngọc Dao, xuống dùng cơm, chúng ta còn chuẩn bị đi dự lễ trao giải nữa.”

Tay cô thoáng ngừng lại, mỉm cười, gấp máy tính, đẩy ghế ra đứng dậy, mở cửa phòng.

“Ừm, đi thôi.” Nói rồi cô cùng 3 người họ xuống nhà ngồi vào bạn ăn cơm.

Vì sắp đi dự sự kiện nên cả 4 người đều ăn không nhiều, tránh khi đi dự sự kiện bụng lại không thoải mái thì rất phức tạp. Nhanh chóng ăn uống xong, mỗi người đều về phòng riêng của mình, Minh Tuệ vừa mới vào nhà đã cùng cô vào phòng trang điểm.

Cô để Minh Tuệ chờ trong phòng, rồi vào phòng tắm tắm rửa sạch sẽ…

Tắm xong, ngồi trước gương trang điểm, Minh Tuệ bày đồ nghề ra. Dáng vẻ cảm thán.

“Hây nha, không biết có phải tôi tu từ kiếp trước hay không mà kiếp này gặp được một “boss” như bà… Da gì mà đẹp vậy chứ, căn bản là không cần trang điểm mà, hay là Ngọc Dao, bà để mặt mộc đi cho tiện.”

“Nói linh tinh, thôi được rồi, bà nhanh trang điểm cho tôi không lại bị muộn bây giờ.” Cô liếc xéo Vũ Minh Tuệ, thấy cô ấy cười trừ, le lưỡi bắt đầu trang điểm giúp cô.

Thật ra da của cô rất đẹp vốn dĩ chẳng cần phấn nền, nói trang điểm thật ra là dùng chút phấn tô lên để làm rõ nét vẻ đẹp của cô thôi, không phải là thêu hoa trên gấm sao?

Chỉ mất tầm 30 phút là công tác trang điểm đã hoàn thành, Vũ Minh Tuệ giúp cô làm tóc. Mái tóc rẽ 2 bên, một bím sam vắt ngang đầu rồi ẩn xuống sau màn tóc đen dày, Minh Tuệ dùng ghim cố định bím tóc đó lại, sau đó chải lại mái tóc của cô cho mượt.

Dù xuyên không đến hiện đại tân tiến, nhưng dẫu gì cô vẫn là người cổ đại, không muốn cắt đi mái tóc dài của mình nên chỉ làm xoăn tóc mà thôi. Ừ thì như vậy đã quá đẹp rồi.

Làm tóc xong, Minh Tuệ giúp cô lấy váy dạ hội đã được gửi đến để ở trong phòng riêng 1 góc ra mặc. Chỉnh sửa các kiểu, đeo thêm các phụ kiện thì trời đã tối, Vũ Minh Tuệ cũng chỉnh sửa cho bản thân rồi cùng cô ra ngoài phòng.

Đến lúc ra ngoài phòng thì 3 anh trai cô đã đứng đó, họ nhìn cô, cô nhìn họ.

“Ngọc Dao, em đẹp lắm, rất xinh đẹp.”

“Ừm, 3 anh cũng rất đẹp.” 4 anh em nhà ta dắt tay nhau ra khỏi nhà, leo lên 1 chiếc xe ô tô hãng BMW dài sang trọng.

Ngồi trên xe 3 anh trai của cô thì, chơi game… Còn cô với Minh Tuệ… cũng chơi game cùng họ.

Khó có thể tưởng tượng, 3 nam thần, 2 nữ thần quần áo đẹp đẽ quý giá lại cùng nhau ngồi chơi game… Sở kiều truyện… Đó là trò chơi được chuyển thể cùng tên từ bộ phim Sở kiều truyện đang rất hot.

Sau gần 1 tiếng di chuyển cùng… khụ khụ, cày lên “rank” thì rốt cuộc cũng đến nơi, cũng gần đến giờ khai mạc, mấy tên phóng viên cũng chụp ảnh đến mỏi nhừ, chán nản ngồi xem ảnh nhau chụp được, thấy chiếc xe sang trọng đi đến, nháy mắt tinh thần phấn chấn hẳn, hây nha, chắc chắn là một vị đại phật tới a.

1 lúc sau, 3 chàng trai từ trên xe bước xuống, hậu trường bùng nổ.

“AAAAAAAAAAAAA….. chồng ơi, chồng ơi, em ở đây nè chồng ơi….”

“Thiên Minh, Thiên Tuấn, Thiên Hàn, tam ca ca, em ở đây nè.”

Bọn hắn nhìn fan hâm mộ cười, 3 anh chàng đứng trước ô tô, trước cửa xe, Biểu Thiên Minh đích thân tới mở cửa, một bàn tay trắng nõn đưa ra đặt lên trên tay Biểu Thiên Tuấn, Biểu Thiên Hàn giúp cô đứng vững, cô bước ra khỏi xe…

Cô bước xuống lập tức hậu trường vang lên những tiếng hít không khí, tiếng máy ảnh vang lên không ngừng…

“Ngọc Dao tỷ tỷ, tỷ tỷ, em yêu chị aaaaaaa….”

“Nữ thần của em ơi…”

“Dao Dao chị đẹp quá aaaaaaaaa…”

Bên cạnh đó có một số lời nói khó nghe.

“Xì, không phải là chỉ có một chút sắc đẹp hay sao, có gì mà căng…”

“Đẹp thì sao, có no bụng được đâu”

Những câu nói như vậy nhận được không biết bao nhiêu nước miếng của những người xung quanh.

“Ờ, sắc đẹp không ăn được nhưng cũng được bổ mắt. Thích thì về mà ôm cái cô bạch liên bông giả tạo nhan sắc xấu hoắc của các người đi, nhìn lại xem cái cô Bình An gì gì đó nhà cô có bằng 1 góc của Dao nhà tôi không, so với Ngọc Dao, Ninh An nhà cô không bao giờ có cửa so với Ngọc Dao tiểu thư nhà tôi nhé.”

Vũ Minh Tuệ xuống xe cùng với 3 anh trai của cô đứng một góc, một chiếc lá khô từ trên trời bay xuống… *Tôi là ai, đây là đâu?*

Mặc kệ lời nói xung quanh, cô cùng 3 anh trai từng bước đi về phía trước.

Từng bước từng bước tiến lên bậc thềm cao nhất, cầm lấy chiếc bút rồi ký lên trên bảng, quay lại cười mỉm để mọi người chụp hình. Thoắt 1 cái quay người của cô phải khiến cho mọi người phải sững sờ, xinh đẹp đến tận cùng.

MC đứng bên cạnh bước tới chỗ 4 anh em, miệng nhanh nhảu.

“Oa, Ngọc Dao tiểu thư cùng 3 vị công tử hôm nay đẹp quá a, tôi có phải là may mắn vô cùng khi được đứng chung với các nam thần cùng nữ thần hay không a?”

“Đúng vậy đúng vậy, hôm nay mọi người sẽ gato chúng ta lắm a.” MC nam bước đến.

4 người chỉ cười không nói.

MC nữ nói thêm vào lời khách sáo, rồi bắt đầu dò hỏi.

“Ngọc Dao tiểu thư, cô có suy nghĩ gì về lời đồn dạo gần đây về cô và Ninh An tiểu thư hay không?”

3 người anh trai nghe vậy thì cau mày, Ngọc Dao cười nhẹ.

“Hôm nay là lễ trao giải Tinh Quang nên đương nhiên sẽ đặt việc lễ trao giải làm đầu… Sau khi lễ trao giải kết thúc, tôi sẽ cho mọi người câu trả lời thích đáng.” Cô nói xong rồi cùng 3 anh trai đi vào bên trong, để lại mọi người ở đó.

*Không sao, không sao, chút nữa, chút nữa.*

Vào trong bên dưới khán đài, cô cùng 3 anh trai ngồi ở hàng ghế VIP đầu tiên.

Yên tĩnh ngồi tại chỗ của mình, xung quanh thỉnh thoảng nói chuyện với anh trai hay vài bạn diễn đi qua mình, lúc có người lên nhận giải thì cô vỗ tay ủng hộ họ, lúc máy quay lia về phía cô, cô mỉm cười nhẹ nhàng, gật đầu trước ống kính.

“Sau đây tôi xin công bố nữ diễn viên được yêu thích nhất là… Biểu Ngọc Daoooo…” Một cựu tiền bối lên trao giải vửa dứt lời thì màn hình lớn phía sau chiếu hình của cô trong một bộ phim hot phát sóng 1 tháng trước, tiếng vỗ tay reo hò vang lên, cô đứng dậy, cúi chào mọi người rồi từ từ đi lên trên khán đài.

Bộ váy dài quết đất duyên dáng, thân váy lấp lánh ánh pha như dải ngân hà, phần bên trên màu xanh lam đậm trễ vai, để lộ đôi xương quai xanh duyên dáng cùng cần cổ cao trắng nõn đang đeo chiếc dây truyện đính đá saphia. Mái tóc xoăn nhẹ dài đến tận eo bồng bềnh, trên đầu đeo thêm chiếc vương miện cao quý càng lột tả thêm vẻ đẹp của cô một cách hoàn mỹ. Đẹp lấp lánh như viên ngọc quý, lại thanh cao như mặt trăng trên trời, đoan trang dịu dàng khiến người ta trầm mê, xao xuyến.

Nhận lấy chiếc cúp từ tay tiền bối, cúi đầu lễ phép cảm ơn, đứng trước chiếc míc, bắt đầu phát biểu cảm tưởng.

“Cảm ơn Tinh Quang giải thưởng, cảm ơn Đằng Tuấn video, cảm ơn các bậc tiền bối, đạo diễn Hải, người thân của tôi, các vị bằng hữu cùng với các bạn fan của tôi… Cảm ơn tất cả mọi người đã luôn ở bên cạnh tôi, ủng hộ tôi, đã giúp tôi và tạo cho tôi cơ hội để phát triển ước mơ của mình. Cầm chiếc cúp giải thưởng ngày hôm nay, tôi thật sự rất vui, rất cảm động, tôi biết rằng, chiếc cúp này, không những là công sức của tôi mà còn chính là sự động viên, ủng hộ của mọi người dành cho tôi. Tôi sẽ tiếp tục cố gắng hết mình để cùng mọi người tạo ra những bộ phim hay và chất lượng nhiều hơn nữa. Một lần nữa cảm ơn tất cả mọi người.”

Cô sau khi phát biểu xong thì đi về chỗ của mình, ngồi một lúc thì buổi lễ kết thúc.

*Haiz… lại phải chiến thêm một trận nữa rồi…*

Như cô đoán, ngay khi cô cùng 3 anh trai vừa đi ra, phóng viên đã vọt ra chỗ cô, mặc dù có vệ sĩ và anh trai cũng cố gắng bảo vệ cô nhưng sức chiến đấu của bọn phóng viên quá mạnh, dẫu gì cô vẫn thấy hơi choáng váng.

Mãi một lúc lâu sau, đám đông mới ổn định lại được, cô khẽ cất giọng.

“Như mọi người muốn, bây giờ, tôi sẽ trả lời câu hỏi mà mọi người hay đưa ra với tôi vào dạo gần đây.”

Nhất thời, mọi ánh mắt đều đổ dồn về cô, ánh mắt nóng bỏng đến mức muốn ăn tươi, nuốt sống cô vậy.

“Nhưng trước tiên, tôi sẽ kể cho mọi người nghe một câu chuyện.”

Nghe thấy lời cô, lập tức mấy tiếng than chán nản vang lên.

“Haiz, tưởng vào việc chính luôn, lại muốn kể chuyện gì nữa đây chứ.”

“Chả biết ra sao, lại thích đánh trống lảng à cô kia.”

“Chắc là muốn tìm đường sống sau sai lầm muộn màng haha…”

Cô nghe vậy cũng không tức giận, từ từ mà kể.

“Từ thuở xa xưa, ở trong hoàng cung nọ, có một vị công chúa xinh đẹp thiện lương, đối xử cùng với mọi người vô cùng tốt, danh tiếng vang xa, phụ hoàng sủng ái. Một nô tỳ làm ở nơi khổ cực luôn mong ước được đến bên người công chúa để hưởng sự an nhàn, dễ chịu, cũng vì vậy mà bày mưu tính kế trở thành nhị đẳng nha hoàn trong Ngọc Nha cung của công chúa. Thừa biết hoàng đế sủng ái công chúa, lại ghen tỵ với công chúa ấy, nàng ta thiết nghĩ bản thân cũng xinh đẹp không kém, nghĩ cách quyến rũ hoàng thượng, biến thành phi tần. 1 thời gian sau may mắn sinh hạ một đôi long phượng thai, được hoàng đế thăng cho làm thục phi, chưởng quản hậu cung. Mẫu hậu công chúa không còn, nô tỳ kia ngày nào trở thành thục phi chính là phong quang vô hạn, kiêu căng không ai bì nổi. Một hôm, đi qua ngự hoa viên, thục phi vừa bị hoàng thượng khiển trách đi ra chạm mặt vị công chúa cao quý. Nàng công chúa khẽ cúi người tao nhã chào hỏi, vì tâm trạng bực dọc nên nhìn thế nào cũng không thuận mắt, nghĩ mình cao quý liền nghênh ngang rời đi, không thèm để ý. Nô tỳ đứng phía sau công chúa bất bình nói: “Công chúa, sao người lại dễ dàng tha cho nàng ta chứ, chỉ là một con nô tỳ thấp kém…” 

Nói thấy không ổn thì nô tỳ đó liền dừng lại, đại khái vị công chúa đã hiểu được nô tỳ của mình muốn nói gì chỉ mỉm cười ôn nhu: Ngươi biết không, lúc còn sống, mẫu hậu ta đã từng nói một câu rất hay- Phượng hoàng mãi mãi là phượng hoàng, quạ đen mãi mãi là quạ đen, thân phận phượng hoàng cao quý, quạ đen nào có thể so sánh?. Thiết nghĩ phượng hoàng dẫu có bị cháy khét, đứt lông thì ai có thể phủ nhận rằng nó không phải phượng hoàng đâu? Còn quạ đen, trát vàng lên mình đẹp đẽ thế nào cũng chỉ giống như vịt giả thiên nga, thấp hèn, cuồng ngạo. Phượng hoàng cao quý, làm gì phải để ý loài giả kia, 2 con vật đó, vốn không cùng một tầng lớp. Mọi người thấy sao, câu chuyện rất ý nghĩa đúng không?”

Giọng nói ôn nhu từ tính vang lên, cả căn phòng không khí ngượng ngập, 1 phóng viên lắp bắp hỏi.

“Ngọc… Ngọc Dao tiểu thư, rốt… rốt cuộc cô muốn nói gì?”

“Haha, thật ra bài học tôi rút ra chính là: Không cần chấp nhặt với người ta, nhất, là những người KHÔNG CÙNG ĐẲNG CẤP VỚI MÌNH.”

Lời nói vang ra làm cho cả khán phòng im lặng đến 1 tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy… Đúng vậy, ai, cũng có thể nhận ra, vị Ngọc Dao tiểu thư trước mắt cùng với cô Bùi Ninh An kia, là 2 đẳng cấp khác hoàn toàn nhau, đừng so sánh sẽ bớt đau thương.

Cô nhìn mọi người phản ứng như vậy hài lòng, được 3 anh trai cùng với các vệ sĩ hộ tống dời đi, ngay sau đó, Vũ Minh Tuệ cùng với vài người nữa bước lên trên khán đài, bày máy chiếu ra trước mọi người. Hình ảnh bài viết phỉ báng Ngọc Dao trên weibo được chiếu lên, ở đó còn được ghi rõ ID, là địa chỉ ID ẩn danh của BÙI NINH AN… sau đó liên tiếp là các hình ảnh bài viết cũ mà cô ta đã phỉ báng idol khác, đoạn video thật sự, rồi thậm chí có cả hình ảnh cô ta cùng kim chủ…

Phóng viên cùng fan ngớ ra, Bùi Ninh An đứng một góc sắc mặt trắng bệch, không, không đúng, lẽ ra hôm nay cô phải là người nổi bật nhất, danh tiếng lên cao chứ không phải là sự thật bị phơi bày, không thể.

Vũ Minh Tuệ làm xong mọi chuyện, đứng trên đài cao, tự tin thẳng thắn nói.

“Ngọc Dao nhà tôi vốn chẳng làm gì sai, chỉ vì có danh tiếng tốt nên bị hắc đến thê thảm? Hôm nay, với tư cách là quản lý của Ngọc Dao tiểu thư, tôi thay mặt cho tiểu thư nhà tôi yêu cầu lời xin lỗi từ phía cô Bùi Ninh An nếu không phía bên tôi sẽ kiện cô tội phỉ báng. Đồng thời, tôi có một thông báo rằng: Từ bây giờ, chỉ cần có Ngọc Dao thì không có Bùi Ninh An, còn nếu có Bùi Ninh An thì làm ơn đừng liên hệ hợp đồng gì với Ngọc Dao. Xin cảm ơn.” Vũ Minh Tuệ nói xong dời đi thẳng.

Bùi Ninh An cùng quản lý cứ như vậy trơ mắt nhìn phía Ngọc Dao dời đi mà chẳng nói được gì, chiêu này của Ngọc Dao đúng là quá độc, độc đến nỗi không cho cô ta một con đường sống. 

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN