Tiểu Đội Bát Quái Siêu Đẳng
Chương 12
Câu hỏi của Yến đại tổng tài không được ai trả lời, nhưng hắn cũng không thèm để ý, chỉ lẳng lặng nhìn phong cảnh phía dưới trong chốc lát, cho ra một kết luận không hay ho rằng dưới đó người quá đông, cây cối quá ít, lãng phí không khí, rồi bắt đầu xử lý văn kiện lần nữa. Tuy Yến đại tổng tài không thích làm việc, nhưng hắn còn phải nuôi cả đại gia đình, cũng vất vả lắm. Nếu hắn ném hết mặc kệ tất cả, không biết thằng hai sẽ làm Yến thị tổn thất thành cái gì nữa, phỏng chừng mỗi ngày hắn sẽ phải đối mặt nghe ông bà nội khóc lóc kể lể.
À, bạn nói còn cha ruột hả? Lão già ấy chỉ biết mỗi ngày đi bao dưỡng tiểu minh tinh, ngoại trừ mở công ty giải trí cái gì cũng không làm, lão già kia so với em trai hắn càng không nâng nổi tường. Vì vậy hắn hoài nghi, cha ruột hắn đã bị người khác ôm sai rồi, nếu không tại sao ông ấy không giống ông nội hắn chút nào? Chỉ có điều lão cha chân chính ấy không sống đủ tuổi để trở về mà thôi.
“Tổng tài, ngài Yến vừa phái người gọi điện thoại tới đây.”
Yến Khôn không thèm nhấc mí mắt: “Nói.”
“Ngài Yến nói muốn ngày mốt anh mời đại tiểu thư nhà họ Phùng dùng cơm.” Ngô Hình thấp thỏm trong lòng, lúc này đại thiếu không đeo kính đó! Hắn rất sợ đại thiếu giẫm hắn! Nhưng không thể không báo cáo!
Yến Khôn ném bút xì cười một tiếng: “Cậu nói cho ông ta biết, trời trong xanh thì tôi đi.”
Ngô Hình co rút khóe miệng, vẻ mặt đau khổ, đây là lý do quỷ gì thế?!
Có lẽ cảm thấy ở đây không có việc gì, Yến đại tổng tài đứng dậy, cơ thể gần một mét chín và cơ bắp rắn chắc nhìn thoáng qua rất có cảm giác áp bách. “Tôi đến phòng huấn luyện tập một chút. Mấy chuyện gần đây ngày càng không thú vị.”
Ngô Hình: “…” Nếu tôi nhớ không lầm, hình như anh nhìn cái gì cũng thấy nó vô vị.
Cùng lúc đó, Tư Không Dịch đang ngồi trong phòng, đối diện là tên huấn luyện to con kia, vẻ ngoài cũng được, nhưng hai mắt đục ngầu không có ý tốt, bây giờ chắc nên gọi là “điều giáo sư”, hắn ngồi đó cũng rất vô vị.
Khoảng chừng mười lăm phút trước, lúc Tống Lập Chí lộ bộ mặt thật với bọn họ, đầu tiên mọi người phản kháng muốn chạy, nhưng đã ăn phải thuốc kích dục, rõ ràng bọn họ không phải là đối thủ của mấy tên huấn luyện này. Tuy Tư Không Dịch để Tiểu Văn hút mấy thứ có vấn đề trong cơ thể cậu ra, nhưng ít nhiều cậu vẫn bị ảnh hưởng, cơ thể không có sức lực, vì còn muốn ngụy trang nên để hắn mang về phòng.
Tư Không Dịch vốn tưởng sau khi về phòng tên to con cường tráng này sẽ làm gì đó với cậu, kết quả tên này tinh tướng khoanh tay ngồi đối diện cậu, mở miệng bày tỏ, hắn không bắt ép người khác phải làm gì cả, hắn muốn lát nữa Tư Không Dịch sẽ gào khóc cầu xin hắn, vì vậy chỉ cần cậu đủ kiên trì không mở miệng cầu xin, cậu có thể giữ gìn sự trong sạch của bản thân…
Tư Không Dịch liếc mắt xem thường, nếu ông đã nói thế, vậy tôi có thể kiên trì hơn mười ngày cho ông xem. Cho dù bản thân cậu không chịu đựng nổi, bốn tên nhóc cạnh câu chỉ là đồ chơi thôi sao? Đại Hoàng bên cạnh hung hăng nhe răng biểu thị sự tồn tại của nó, Đại Hoa không nhe răng, chỉ không vui cào móng vuốt lên cửa. Tên cường tráng canh giữ dừng lại, hắn quên còn có một con chó và con mèo đáng sợ ở đây.
Nhưng đã ăn phải thuốc kích dục mạnh như vậy, hắn không tin thằng nhóc này có thể chịu đựng được! Dù hắn không thể trở thành người đầu tiên khai bao thằng nhóc này, nhưng có thể giở mọi thủ đoạn dạy dỗ tên này lộ các loại rên rỉ và dáng vẻ dâm đãng, nghĩ đến đó đã kích động rồi, đây chính là đứa cực phẩm nhất mà hắn đã gặp qua!
Tư Không Dịch nhìn cái tên đối diện chỉ trong vòng ba phút mà hơi thở trở nên ồ ồ hổn hển, ngay cả chỗ đó cũng dựng đứng lên, cả người bị hắn làm ghê tởm muốn chết. Không được, cậu nhẫn không được, dù là bước đường cùng không thể trốn, cậu cũng phải làm tên buồn nôn này quỳ xuống kêu ba ba! Không, phải kêu tổ tông!!
“Tôi hỏi một câu, những người khác cũng thế này phải không?” Tư Không Dịch mở miệng.
Tên to con kia không kiên nhẫn nhìn đồng hồ, đã mười lăm phút, thằng nhóc này rất có khả năng chịu đựng. “Những người khác cái gì?”
“Những người khác cũng là chỉ cần không tự yêu cầu, mấy người sẽ không ra tay?”
Tên cường tráng hừ một tiếng: “Không khác lắm, là do chúng tao muốn bọn bây tình nguyện nhận công việc này. Nhân tính bản dâm, chính bọn bây kiên trì không được, tự bản thân cầu xin, không được oán chúng tao. Dù sao chúng tao đã cho bọn bây cơ hội mà, đúng không?”
Tư Không Dịch: “À.”. Vậy tôi sẽ để ông kêu ba ba sau. Mấy người khác cũng vậy có nghĩa là có thể chịu đựng được vài ngày, đúng không? Dù sao Tiểu Văn cũng đã đi hút chất độc ra.
Tên to con không rõ cậu “À” một tiếng là có ý gì. Nhưng rất nhanh hắn liền biết được thằng nhóc này đang cười nhạo hắn. Bởi vì từ lúc ăn phải thuốc kích dục cực mạnh đến giờ đã hơn hai tiếng đồng hồ, tên thanh niên đẹp trai đến hoàn hảo này không có vẻ khó nhịn chút nào! Cuối cùng nó còn ôm con chó kia đi ngủ!!
Đây là xxx khinh bỉ! Khinh bỉ!! Tại sao?! Chẳng lẽ thuốc kích dục hôm nay bị quá date?!
Lại hai giờ trôi qua, sắp đến giờ cơm trưa, rốt cuộc tên to con không kiên nhẫn nổi nữa, đứng bật dậy muốn đi ra ngoài, kết quả ngay lúc hắn bật người đứng dậy liền thấy được ánh mắt “ông cử động một chút sẽ xé xác ông ra”, sợ đến mức không dám có một cử động nhỏ.
Sau khi bị dọa hắn lại ảo não, hắn đã dạy dỗ không biết bao nhiêu người rồi! Trong tay hắn cũng có vài mạng người, tại sao hắn lại bị hai con súc sinh này dọa sợ?! Vì thế hắn căm hận mà tự cổ vũ bản thân, rồi dán sát vào tường chạy trốn ra khỏi phòng.
Sau đó năm tên huấn luyện tụ tập lại. Ngoại trừ một tên có cặp mắt hoa đào, mới nhìn đã biết mặt người dạ thú là mặt mày hớn hở, bốn tên khác đều buồn bực.
“Ồ? Mấy người sao vậy? Không thuận lợi sao? Tên kia bị tao dạy dỗ rốt cuộc lộ hết vẻ dâm đãng, chậc chậc, cuối cùng còn sướng đến khóc lên.” Tên mặt người dạ thú lên tiếng.
Tên to con vừa nghe liền buồn bực: “Không biết thằng nhóc bên tao làm sao nữa? Thuốc không có tác dụng với nó? Nó không lộ ra biểu hiện gì khác cả! Sau cùng còn ngủ luôn!!”
Tên to con vừa nói xong lập tức khơi dậy sự đồng tình của ba người còn lại. Nhất là mỹ nữ điều giáo ngực bự mông to: “Tà môn! Thằng nhóc bên tao cũng vậy! Trừ lúc đầu hơi nóng lên, nhưng từ đầu tới cuối nó chưa hề mở miệng cầu xin tao. Vậy làm sao tao dạy dỗ được? Sốt ruột muốn chết!”
“Đúng đúng, thuốc lần này không đúng à? Con nhóc của tao tuy cũng có chút không đúng, nhưng cuối cùng cũng kiên trì đến cùng! Mấy câu nên nói đều nói, trong tay nó còn cầm con dao nhỏ, tao cũng không có cách!”
Vì thế bọn họ đưa mắt nhìn nhau một lúc, sau đó trăm miệng một lời: “Mẹ nó!! Thuốc có vấn đề!”
Tên mặt người dạ thú kia sờ sờ mũi: “À, dựa theo lời của bọn mày, chẳng lẽ thằng bên tao đặc biệt mẫn cảm với thuốc? Hay là…”
Mỹ nữ kia cười lạnh một tiếng: “Cái thằng tiểu bạch kiểm ẻo lả, trời sinh chính là một tên dâm đãng, không cần thuốc cũng đã cười như hoa với Tống Lập Chí, đối với ông sẽ có thói quen nịnh nọt, rốt cuộc là thuốc có tác dụng hay là do chính nó tự nguyện cũng khó mà nói rõ. Nhưng nhờ vậy mà ông gặp may đó, có thể hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên.”
Mặt người dạ thú nhún nhún vai, “Thật ra nếu để tao chọn, tao càng thích gặp khó hơn.”
Tên to con co rút khóe miệng, ha hả, nói thật nếu không phải là lệnh của cấp trên, tao thật muốn tặng mày thằng nhóc đang ngủ kia!
Lần đầu tiên dạy dỗ thất bại, bọn chúng chỉ oán giận một chút, dù sao còn bữa trưa và bữa tối. Nếu không thì còn vài ngày nữa mà.
Vì thế giữa trưa mười hai giờ, Tư Không Dịch xuống lầu, thấy bốn tên kia mặt mày bình thường, đi cùng hai cô gái cột tóc đuôi ngựa, hai mắt hồng hồng, còn có thanh niên cao lớn đẹp trai, nhưng không thấy tên tiểu bạch kiểm.
Tư Không Dịch hơi nghi hoặc, rõ ràng cậu đã bảo Tiểu Văn giải độc cho tất cả mọi người. Tại sao lại vậy?
“A, chúc mừng bọn mày thành công nhẫn nại trong lần phát tình đầu tiên. Ăn trưa cho đỡ sợ đi. Bọn mày yên tâm, cơm trưa bình thường, bọn tao sẽ không dùng lại trò cũ, bọn tao không ép chúng mày, chỉ cần chúng mày có thể kiên trì mười ngày ở đây, sẽ tha cho chúng mày.” Tống Lập Chí vừa nói vừa cười, hắn có rất nhiều thủ đoạn, không dùng được thuốc kích dục thì còn thuốc mê và tấn công vào sự tham lam, dục vọng của mỗi người. Hắn không tin mấy tên trẻ tuổi này có thể nhịn được sự tấn công của tiền tài và những người có địa vị.
Lần này không riêng gì Tư Không Dịch trầm mặc, ba người kia cũng rất trầm mặc. Lúc mọi người ăn cơm, Tống Lập Chí bỗng nhiên cười một tiếng: “Quên không nói cho tụi bây biết, Bạch Lạc đã tự nguyện ở lại, bây giờ chắc là đang được huấn luyện bí mật rồi, ngày mai có thể quay lại Bắc Kinh gặp mấy thiếu gia có tiền. Nói không chừng mấy ngày nữa nó có thể được đi đóng phim.”
Tống Lập Chí vừa lòng nhìn bàn tay hai cô gái hơi run lên, trong lòng dao động.
Cơm trưa có thuốc mê, Tư Không Dịch bảo Tiểu Văn chích ba người kia, còn bản thân cậu có Đại Hoàng và Đại Hoa bảo vệ, ngủ thật thoải mái lần nữa.
Trong cơm tối cũng có thứ gì đó, Tiểu Văn lên sân khấu lần nữa, Tư Không Dịch và ba người kia vẫn bình thường. Mà ngoại trừ chuyện này, cậu cũng bảo Tiểu Bạch cõng theo điện thoại di động của cậu, đi quay chụp chứng cứ cả đêm. Tuy cậu không muốn trong điện thoại của cậu toàn là phim con heo, nhưng sau này vẫn phải giao bằng chứng cho cảnh sát. Mà trước khi bảo Tiểu Bạch ra ngoài tìm chứng cứ, cậu gõ một tin ngắn, bắt đầu tìm viện binh. Ngày mai tốt xấu gì cũng là sinh nhật mười tám tuổi của cậu, cậu cực kỳ không muốn ngốc trong một ổ mại dâm.
Chín giờ tối, Yến tổng đeo kính đọc sách.
Chín giờ mười, nhận được một tin nhắn.
[Ngài Yến, tôi bị người ta lừa vào ổ mại dâm, anh có thể giúp tôi liên hệ với cảnh sát nào đáng tin cậy không? Mấy tên khốn nạn kia nói bọn chúng có người ở phía trên. Anh có ai ở phía trên không?]
Yến đại tổng tài: “…” Hắn nhìn nội dung tin nhắn hơi kỳ lạ này, không tự giác nhớ đến thanh niên nằm ngoài trong thùng xe tải mấy ngày trước, trên trán dán giấy trắng cười với đám thú nuôi.
Một lúc sau.
“A… Thật thú vị.” Yến tổng đẩy nhẹ mắt kính, sau đó chống cằm cực kỳ sung sướng nở nụ cười. Giống như con sói đói nhìn thấy món ngon trước mặt.
Chín giờ hai mươi, Tiểu Bạch mang điện thoại từ chỗ có tín hiệu trở về. Chít chít chít chít! [Di động vang lên, chắc là có hồi âm!]
Tư Không Dịch bấm mở điện thoại, nhìn thấy tin nhắn đến.
[Tôi chính là người phía trên. Cục trưởng cục cảnh sát, cậu thấy được không? Nói địa điểm, tôi đến đón cậu.]
Tư Không bát quái lập tức cười ha hả, ngày mai cậu nhất định phải làm mấy tên đó quỳ xuống gọi cậu là cha!!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!