Tiểu Đội Bát Quái Siêu Đẳng - Chương 138
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
80


Tiểu Đội Bát Quái Siêu Đẳng


Chương 138


Dù là người nước nào thì bẩm sinh cũng có tính bát quái, càng đừng nói là một vụ náo nhiệt mà chủ đề chính là “thần tượng quốc dân”

Vì thế lúc xe máy của Tư Không Dịch bị xe tải đâm bay, người qua đường nhanh chóng tụ lại thành vòng tròn, bắt đầu dùng cả tay lẫn chân lấy di động ra quay phim, còn ồn ào tường thuật tình huống, chứng minh tài ăn nói.

Trong đó có một người đứng cách Tư Không Dịch không xa, có lẽ là chủ bá gì đó, hắn rất thuần thục mở di động phát trực tiếp hình ảnh chiếc xe máy và chiếc xe tải, còn lét lút quay Tư Không Dịch đang mặt mày xanh mét.

“Mọi người mau nhìn, mọi người mau nhìn! Một chiếc xe tải đụng bay một chiếc xe máy! Xe tải bị lõm vào luôn! Xe máy chắc nát bét rồi quá! Ồ! Xe máy thế mà không sao nha, chẳng qua bị húc bay thật xa. Tôi còn tưởng xe máy sẽ tan nát luôn rồi chứ, quả nhiên xe của Tư Không Dịch thật tốt!”

Tư Không Dịch vốn đang run rẩy khóe miệng nhìn chiếc xe máy yêu thích bị đâm văng xa, kết quả nghe người bên cạnh tường thuật, thật muốn bảo Đại Hoàng nhào lên cắn hắn một phát. Nhưng nghĩ đến hiện tại cậu đã bại lộ dưới ánh mắt công chúng, vẫn nên giữ gìn hình tượng thì hơn.

Vì có người đi đường phát trực tiếp và đăng tin tức lên Weibo, Weibo tự động đẩy chuyện này lên hot search. Fan của Tư Không Dịch nhanh chóng biết chuyện cậu bị tai nạn xe cộ, cả đám kinh hồn bạt vía @ cho cậu, sợ thần tượng gặp chuyện gì không hay.

Tư Không Dịch ở lại hiện trường không rời đi, phải đợi cảnh sát giao thông đến xử lý. Hơn nữa trông thấy vẻ mặt ngơ ngác xen lẫn khiếp sợ của tài xế xe tải làm cậu theo bản năng cảm thấy chuyện này không đúng lắm. Thế là, đầu tiên cậu lên Weibo thông báo bản thân bình an, cơ thể linh hoạt nên tránh được một kiếp, trấn an nhóm fan đang sốt ruột, sau đó cậu đi đến bên cạnh người tài xế trung niên đang bày vẻ mặt chết không hối tiếc ngồi dưới đất.

Tài xế trung niên nhìn Tư Không Dịch đi đến, nhịn không được run một cái, cũng không phải ông ta sợ hãi gì cậu, mà do ông ta nghĩ tới các khoảng bồi thường và tiền sửa chữa xe của mình, còn nhớ đến mẹ già đang bệnh và con trai đang lớn ở nhà, ông kiềm nén không được mà nước mắt giàn giụa.

Tư Không Dịch vừa nhìn là biết ông đang lo lắng cái gì, cậu thở dài một tiếng, một sự cố ngoài ý muốn cũng đủ để phá nát một gia đình. Dù cậu thầm nghĩ nên giúp đỡ ông ta một chút, nhưng cũng phải nhìn xem người này có đáng giúp hay không đã.

Vậy nên khi mọi người nhìn thấy Tư Không Dịch đi về phía tài xế đều kiềm lòng không được muốn cùng đi nghe lén, nhưng Đại Hoàng và Đại Hoa trực tiếp bày tư thế tấn công, làm quần chúng chỉ dám đứng xem náo nhiệt.

“Chú à, cháu có vài câu muốn hỏi trước khi cảnh sát đến, được không?”

Ông chú kia không ngờ cậu sẽ đến nói chuyện, nhưng dù sao Tư Không Dịch cũng là người bị hại, dù thế nào ông cũng sẽ không đắc tội người này, như vậy có khả năng còn thương lượng được chuyện bồi thường, bằng không có lẽ ông sẽ tán gia bại sản.

“… Cậu muốn hỏi cái gì? Tôi, tôi không cố ý, tôi cũng không biết xảy ra chuyện gì mà lại lái như vậy.”

Trong lòng Tư Không Dịch có một ý nghĩ, cậu hỏi lại: “Chú có uống rượu không?”

Tài xế dùng sức lắc đầu: “Sao tôi dám uống chứ! Lúc lái xe tôi không dám uống rượu đâu, tôi còn cả nhà phải nuôi, sao có thể không biết nặng nhẹ?”

Cậu lại hỏi tiếp: “Vậy chú mệt quá à?”

Tài xế lại lắc đầu lần nữa: “Tôi mới lái có một tiếng mà! Nói thật, bình thường tôi lái xe rất cẩn thận, rất tuân thủ luật lệ, vì tôi biết một khi tôi có chuyện gì, cả nhà tôi sẽ chịu tội theo, mẹ tôi còn đang bệnh, con trai phải đến trường, vậy nên tôi lái xe rất cẩn thận.”

Nghe ông chú tài xế trả lời, trong lòng Tư Không Dịch hiểu rõ: “Vậy chú có thể kể lại cảm giác lúc đó của chú không? Tại sao lại đột nhiên vọt lên?”

Tài xế kia nghe thế cũng cảm thấy kỳ quái, ông ta cẩn thận nhớ lại, sau đó hoảng hốt nói: “Tôi, tôi cũng không biết, trong nháy mắt đó tôi cảm thấy đầu óc choáng váng, sau đó trước mắt tối sầm như không khống chế được bản thân. Đến lúc tôi phản ứng được thì đã đụng vào xe của cậu…” Nói đến đây, gương mặt ông ta trắng bệnh: “Tôi không, không bị bệnh nan y gì chứ?!”

Tư Không Dịch rũ mắt, nhất định có vấn đề. Chẳng qua không biết có vấn đề này còn nữa hay không?

“Chú à, nếu chú không cố ý vậy không cần bồi thường xe cháu. Chuyện này cho qua đi, lần sau chú lái xe cẩn thận một chút. Còn nữa, chú có thể đến bệnh viện kiểm tra, nhưng cháu nghĩ chắc là không có việc gì đâu, có lẽ lúc đó chú buồn ngủ thôi.”

Tài xế trung niên ngẩng phắt đầu lên, không thể tin nhìn cậu: “Cậu thật sự không bắt tôi bồi thường?!”

“Này, thoạt nhìn xe của cậu rất đắt, à mà cậu và thú cưng có bị thương không? Tôi, tôi không biết nên nói gì mới tốt, chỉ là, cám ơn cậu, rất cám ơn cậu.”

Người qua đường thấy sau khi Tư Không Dịch nói chuyện với tài xế, ông chú kia vốn đang sa sút tinh thần bỗng trở nên cảm động rơi nước mắt, cả người cũng phấn chấn lên. Bọn họ không biết xảy ra chuyện gì, nhưng sau khi cảnh sát giao thông đến xử lý tai nạn thì có tin tức truyền ra là sau khi tài xế nhận sai, Tư Không Dịch cân nhắc ông ta cũng không uống rượu và lái xe khi quá mệt, chỉ là nhất thời mệt mỏi nên mới như vậy bèn không bắt ông ta bồi thường. Thế là cư dân mạng đang bàn tán cũng biết vì sao tài xế trong video vốn đang sa sút tinh thần liền phấn chấn lại.

@Yêu Tư Không yêu bát quái: Haiz! Đúng là Tiểu Dịch của chúng ta chỗ nào cũng tốt! Nếu đổi thành người khác, suýt nữa đã bị đụng trúng, không bới móc đã là có lương tâm rồi, Tiểu Dịch nhảy khỏi xe bị cà trầy hết cả tay thế mà còn giúp đỡ tài xế xe tải.

@Thanh niên tốt của Trung Quốc: Mỗi lần nhìn đến Tư Không Dịch là nghĩ đến tên ID của tôi.

@Thanh niên tốt nằm cũng trúng đạn: Không không không, mỗi lần nhìn đến Tư Không Dịch là nghĩ đến tên ID của tôi mới đúng! Tính ra thì đây là lần thứ ba Tư Không Dịch nằm cũng trúng đạn rồi thì phải? Đúng là tai bay vạ gió mà. Mọi người nghĩ xem chúng ta có nên bảo cậu ấy tắm lá bưởi không? Cứ có cảm giác nằm cũng trúng đạn sẽ không dừng ở đây.

@Cậu miệng quạ đen: Lầu trên, đây không phải chỗ cậu thích nói gì thì nói, ngậm cái miệng quạ đen lại đi! Sao lại nguyền rủa Tiểu Dịch của chúng tôi như vậy! Tiểu Dịch sẽ không nằm cũng trúng đạn!

Phía dưới là một tràng tuyên bố của nhóm fan Tư Không Dịch rằng cậu sẽ không luôn nằm cũng trúng đạn.

Nhưng sự thật lại cho nhóm fan của Tư Không bát quái vài cái bạt tai vang dội.

Tư Không Dịch thật vất vả cho lời khai xong, từ trong cục cảnh sát đi ra, cả người cả tâm đều mệt mỏi chuẩn bị gọi xe về nhà. Kết quả cậu vừa mới ngồi lên xe không được vài phút, bánh trước xe đột nhiên nổ mạnh! Nếu không phải tài xế phản ứng nhanh, Đại Hoàng trên trần xe còn nhanh chóng nhảy xuống cản một chút, đầu xe sẽ đụng vào hàng rào bảo hộ ven đường, thế nào cũng sẽ lật xe, không chừng còn bị nổ.

Tư Không Dịch và tài xế chật vật bò ra khỏi chiếc taxi, quần chúng vây xem lại cầm di động quay phim, vừa khéo cậu lại đụng phải tên thanh niên phát trực tiếp lần trước.

“Ôi chao! Hôm nay nam thần Tư Không Dịch gặp xui xẻo gì thế này! Vụ xe tải còn chưa qua bao lâu, hiện tại mới ba giờ chiều, ngồi xe taxi thế mà bị nổ bánh xe! Là bởi vì nam thần rất soái sao? Thế nên xe thấy xe bể bánh luôn à? A, nam thần nhìn tôi, tôi cảm thấy ánh mắt nam thần nhìn tôi sắc bén quá, mọi người thấy thế nào?”

“2333, anh quả thật tự tìm đường chết!”

“Chủ bá, anh mới xui đó, nhìn thấy nam thần gặp xui hai lần liên tục? Nói không chừng nam thần gặp anh nên mới bị xui?”

“Nếu anh có thể trực tiếp Tư Không Dịch gặp xui lần thứ ba, tôi sẽ trực tiếp ăn shit.”

“Lầu trên, đã chụp màn hình, tránh việc cậu lấp liếm.”

“Nhưng mà, sao hôm nay nam thần xui xẻo vậy? Tôi xem nam thần… A aaaaa! Nam thần mau tránh ra!!!!!”

Chủ bá đang sung sướng đọc bình luận, bỗng nhiên phát hiện toàn bộ màn hình đều là bình luận la to hô cẩn thận, hắn theo bản năng ngẩng đầu nhìn qua liền phát hiện một cái đèn đường phía sau Tư Không Dịch không xa không hiểu sao rớt xuống, mà còn hướng ngay đầu Tư Không Dịch.

“Trời đất ơi, cẩn thận!!”

Tư Không Dịch cũng sớm cảm thấy không thích hợp, cậu nhảy vọt về phía trước vài bước, sau đó nghe một tiếng ầm ngay phía sau. Cậu không cần quay đầu lại, chỉ nhìn vẻ khiếp sợ của người qua đường là biết lại có chuyện bực mình rồi.

“Không thích hợp.” Tư Không Dịch lau mặt một cái. Nếu một lần thì không sao, nhưng liên tục gặp xui xẻo thế này, nhìn thế nào cũng thấy không bình thường. Không phải đang đóng Final Destination, không có thần chết nhìn chòng chọc, tại sao cậu lại xui xẻo như vậy?

Vừa nghĩ đến đây, Tư Không Dịch nheo mắt lại, đúng là không có Tử Thần nhìn chằm chằm, nhưng mà… người khác thì sao?

Kiến đen nhanh chóng chứng tỏ sự tồn tại, nó rung rung răng nhọn nói: [Đàn em của em vừa báo cáo, vừa rồi có một cơn gió lạnh thổi qua, sau đó đèn rớt.]

“Gió lạnh?” Tư Không Dịch lặp lại lần nữa, gương mặt cậu đột nhiên lạnh xuống. Đó không phải là gió lạnh, mà là âm phong!

Lúc này trên Weibo, nhóm fan của cậu đều ngơ ngác.

#Hôm nay Idol của tôi bị ôn thần bám vào người?

@Yêu Tư Không yêu bát quái: Kêu trời kêu đất, đại sư ơi! Không khoa học! Tại sao hôm nay Tiểu Dịch nhà tôi lại xui xẻo như vậy?!

@Càng nghĩ càng thấy sợ: Đúng vậy đúng vậy, xui xẻo càng nghĩ càng thấy sợ!

@Ta là đại sư: Ừm, theo tôi có lẽ Tư Không Dịch ra ngoài không cẩn thận đạp phải cứt chó rồi.

@Tư Không bát quái: Lầu trên, quá khác người rồi, chờ tôi tìm cậu quyết đấu.

Yến đại tổng tài đang điên cuồng xử lý công việc, nhân lúc nghỉ ngơi lướt Weibo, sau đó cả người không tốt lắm.

“Ngô Hình.”

Ngô đại mật cứng đờ người: “Tổng tài?”

“Tôi muốn ra ngoài.”

Ngô Hình nhìn một nửa chồng tài liệu báo cáo còn lại, nhanh chóng từ bỏ chúng nó: “Được tổng tài, tôi đi lái xe.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN