Tiểu Đội Bát Quái Siêu Đẳng
Chương 41
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tiểu đội bát quái vừa đăng Weibo, internet lập tức gió tanh mưa máu. So sánh với bài đăng chỉ mang tính chất dẫn dắt, hoàn toàn không có chứng cứ gì của @Hoả nhãn kim tinh cẩu V, Weibo của Tiểu đội bát quái lại có hai video bằng chứng cực kỳ chân thật.
Trong video là dáng vẻ Tiểu Trương biên tập và Tiêu Sách động tay động chân, tuy rằng góc độ video hơi kỳ quái, thỉnh thoảng còn lắc lư, nhưng mọi người có thể thấy rõ hai người kia đang làm hành động “ma quỷ lộng hành” khi Tạ Kỳ đang quay MV. Hai video này vừa phát ra, giống như một cái tát trời giáng vào mặt tên cẩu tử giới giải trí @Hoả nhãn kim tinh cẩu V.
Cố tình chứng cứ này lại rất rõ ràng dễ hiểu, vài người muốn đổi trắng thay đen, quấy đục nước trong lừa dối qua chuyện cũng không được. Tuy fan và cư dân mạng rất dễ bị dắt mũi, nhưng đầu óc mọi người vẫn còn hoàn hoàn chỉnh chỉnh trong đầu, không có bị zombie ăn mất. Sẽ không ngu đến nỗi ai nói gì thì tin cái đó.
Tiểu đội bát quái xoay ngược sự kiện “Tạ Kỳ bội tình bạc nghĩa”, lúc này đa số cư dân mạng đang an ủi Tạ Kỳ ngốc bạch ngọt, và tức giận mắng chửi @Hoả nhãn kim tinh cẩu V không phải thứ gì tốt, sôi nổi tỏ vẻ sau này sẽ không tin tưởng lời hắn nói nữa, hóng bát quái xem tin tức gì đó, vẫn nên có bằng chứng là tốt nhất.
Vì thế, ngắn ngủi một buổi trưa mà Weibo @Tiểu đội bát quái có thêm mấy chục vạn fan.
Có thể nói tình hình trên mạng rất tốt đẹp, đương nhiên ngoại trừ đám fan của Nhạn Minh đang liều mạng chống đỡ. Rõ ràng là thừa nhận một sai lầm, thậm chí không nói câu nào cũng có thể cho qua chuyện nhỏ này, nhưng fan của Nhạn Minh lại rất chuyên nghiệp làm mấy hành động não tàn, bôi đen cho fandom nhà mình, còn biến người qua đường thành anti thần tượng.
Lúc Nhạn Minh nghe người đại diện nói tình huống trên mạng, gương mặt bình thường luôn thản nhiên cao ngạo tao nhã nháy mắt trở nên dữ tợn vặn vẹo: “Anh nói trên mạng có rất nhiều lời bình luận bất lợi cho tôi? Hiện tại không phải Tạ Kỳ đang sứt đầu mẻ trán sao?”
Đại diện Tôn Trường Hà của Nhạn Minh nói: “Đó là chuyện hôm qua, sáng nay Tiểu đội bát quái phát Weibo, trong đó có hai video quay rõ Tiêu Sách đang giở trò quỷ, hơn nữa Quang Diệu Tinh Quang và chính Tạ Kỳ cũng phát Weibo chứng thực chuyện này, mọi người bắt đầu đồng cảm với hắn và mắng chửi Hoả nhãn kim tinh cẩu.”
Nhạn Minh nghe vậy mím môi: “Chuyện này thì liên quan gì đến tôi?”
Tôn Trường Hà chậc một tiếng: “Vốn là không liên quan, nhưng không phải fan của cậu quá nhiệt tình sao? Trước đây cậu và Tạ Kỳ đối đầu, fan của cậu đã nói Tạ Kỳ, ầm ĩ mắng chửi fan của hắn, vốn chúng ta chiếm thượng phong, nhưng hiện tại Tạ Kỳ đã tẩy trắng, fan của cậu vẫn còn ầm ĩ với bên Tạ Kỳ, chuyện này không phải…”
“Một đám được việc thì ít, hỏng việc thì nhiều.” Nhạn Minh lạnh mặt nói. “Nếu sự tình đã như vậy, anh còn không nhanh chóng làm tốt quan hệ xã hội? Làm đám fan đó câm miệng đi, sau đó nói xin lỗi. Hiện tại Tạ Kỳ rất hot, sáu tháng cuối năm hắn cũng bắt đầu diễn concert, tôi còn không hoàn toàn áp chế được hắn, không thể đánh rắn động cỏ. trong cái vòng lẩn quẩn này, cơ hội chỉ chợt lóe rồi biến mất, chờ tôi tìm được cơ hội tốt sẽ tàn nhẫn đạp chết Tạ Kỳ.”
Tôn Trường Hà nghe ra sự ác độc trong câu nói của Nhạn Minh, trong lòng nhảy dựng. Nhưng hắn nhanh chóng gật đầu: “Tôi làm liền đây. À, Nhạn Minh, cậu đã bàn với Lục tổng chuyện tổ chức concert vào sáu tháng cuối năm và năm sau chưa?”
Tôn Trường Hà vừa nói xong, Nhạn Minh liền lạnh mặt: “Đi ra ngoài. Anh không cần lo chuyện này, có gì tôi sẽ thông báo cho anh biết.”
Tôn Trường Hà nhướng mày, cuối cùng vẫn là thành thành thật thật đi ra ngoài. Thế nhưng vừa bước ra cửa, hắn liền bày vẻ mặt xem thường: “Tôi khinh. Không phải đã từng cứu Lục tổng một lần sao? Thật tưởng bản thân là đại minh tinh tài hoa hơn người vĩnh viễn không bị vượt qua?” Trong mắt Tôn Trường Hà, tài năng của Nhạn Minh hoàn toàn không thể so với thái hoa tiểu vương tử Tạ Kỳ, nếu không phải Tinh Vũ không tiếc tài lực nâng Nhạn Minh, hắn đã sớm bị giới giải trí đào thải! Thế nhưng xem ra hiện tại Lục tổng vẫn nhớ tình nghĩa cũ, hắn vẫn nên đi theo Nhạn Minh.
Lúc này, ngoài trừ Nhạn Minh mất hứng, còn có @Hoả nhãn kim tinh cẩu V đang đập đồ ở nhà quát mắng đội ngũ, đây là một đội ngũ bát quái, người phụ trách là Từ Phúc Tài, là một ông chú to béo mặt đầy tươi cười thoạt nhìn như Phật Di Lặc, nhưng lúc này gương mặt của gã thâm trầm rất đáng sợ: “Đại thiếu cho chúng ta một ngàn vạn làm thối thanh danh Tạ Kỳ, chúng ta làm gì? Bây giờ trên mấy người trên Weibo đều đang an ủi hắn, xưng hô thân mật “bông cải ngốc bạch ngọt”, cư dân mạng đều nói chúng ta đăng tin sai, mở miệng nói bậy?!”
“Trước khi tụi bây hành động có dùng não không!! Thật sự cho mình là Thiên Hoàng à? Tùy tiện bịa một tin tức là có thể làm chết một nghệ nhân đang hot của Quang Diệu Tinh Quang?!”
“Trước đó tao đã dặn tụi bây không biết bao nhiêu lần, phải suy nghĩ cẩn thận, một cú trúng đích, kết quả thế nào?! Bây giờ tụi bây định kết thúc cục diện rối rắm này thế nào?! Tao cho tụi bây biết, bây giờ lập tức đăng bài xin lỗi ngay! Khóc cũng tốt, cầu xin cũng tốt, bất cứ giá nào cũng phải làm cho cư dân mạng tin chúng ta là người bị hại, là có người báo tin giả cho chúng ta, biết không? Nếu không xử lý tốt chuyện này thì đừng nói một ngạn vạn thù lao, tất cả chúng ta sẽ bị đại thiếu đào lỗ chôn sống! Hiểu không?!”
Bảy, tám người ngồi trước mặt Từ Phúc Tài co đầu rụt cổ mà gật đầu, sau đó cắn răng suy nghĩ làm cách nào phá vỡ cục diện này.
Mà Từ Phúc Tài mở điện thoại nhìn @Tiểu đội bát quái luôn chiếm hot search, ánh mắt âm trầm, đội cẩu tử từ đâu nhảy ra này thật sự chướng mắt!
Văn phòng Yến phó tổng.
“Hắt xì! Hắt xì!” Tư Không Dịch ngồi trên sô pha hắt hơi hai cái, làm Đại Hoàng, Đại Hoa, Tiểu Bạch và cả Yến Khôn đồng loạt ngẩng đầu, quay qua nhìn cậu.
Tư Không Dịch nhìn một hàng mấy gương mặt ngốc manh soái, khóe miệng co rút: “Chắc là có tên xui xẻo nào đang nguyền rủa tôi? Ừm, không chừng là tên Hoả nhãn kim tinh cẩu kia.”
Yến Khôn nhíu mày: “Có lý, hiện tại trên internet đều là người của cậu mắng hắn, có lẽ lúc này hắn đang muốn *đại tá bát khối cậu. Sợ không? Nếu cậu sợ thì tôi có thể rủ lòng thương cho cậu mượn lồng ngực mà nép vào.”
*Đại tá bát khối: “cụ ngũ hình” trong các cực hình thời cổ đại, tục gọi là “đại tá bát khối”, tương tự với ngũ mã phanh thây nhưng có một số điểm khác biệt nhỏ. Ban đầu dụng ý gồm chặt đầu, chặt chân, chặt tay, móc mắt, cắt tai, tức là “cắt làm tám mảnh.
Tư Không Dịch ngửa mặt lên trời mắt trợn trắng: “Cám ơn Yến tổng, anh vẫn nên cho mấy nữ nghệ nhân đang xếp hàng chờ kia mượn đi. Tự tôi cũng có ngực, đủ dùng.”
Yến Khôn cười lưu manh: “Ngực cậu còn không rắn chắc bằng Đại Hoàng. Một bàn tay tôi còn có thể che hết nửa lồng ngực của cậu.” Yến tổng vừa nói vừa vươn tay trực tiếp đặt lên ngực Tư Không Dịch, ấn một cái không nói, hắn còn dứt khoát xoa nhẹ một cái, cậu cả kinh ôm ngực nhảy lên: “Anh làm cái gì đó! Tôi cũng không phải phụ nữ, ngực không thể sờ loạn! Đại Hoa!”
Căn bản không cần Tư Không Dịch gọi, lúc tiểu chủ nhân bị tập kích lồng ngực, Đại Hoa đã phẫn nộ meo một tiếng, trực tiếp nhảy đến trước mặt Yến tổng, hung hăng cho hắn một dấu móng mèo.
Tuy Yến Khôn phản ứng rất nhanh, ngửa người lùi ra sau, nhưng vẫn không tránh được, trên chóp mũi có một dấu móng mèo cào.
Yến tổng thật đau lòng: “Tôi cũng không làm cái gì, bây giờ thành cái dạng này, cậu nói tôi làm sao ra ngoài.”
Tư Không Dịch mặt không thay đổi: “Đây chính là kết cuộc của tay tiện. Tổng tài, anh không được quấy rối nơi công sở.”
Yến Khôn cười lên tiếng, cũng không phản bác hay thanh minh gì, lười biếng nằm trên sô pha: “Mười một giờ rưỡi, không phải cậu muốn mời tôi ăn cơm sao?”
Tư Không Dịch trừng lớn hai mắt: “Chóp mũi anh có vết cào còn dám đi ra ngoài ăn cơm?!”
Yến Khôn bình tĩnh gật đầu: “Ừ, có khẩu trang, có phòng bao.”
Tư Không Dịch: “…” Cậu phục cái tên tổng tài dù thế nào cũng phải ăn cơm với cậu rồi. “Được rồi, lần này tôi dẫn anh đi ăn cơm gà om và huyết vịt nấu miến, đó cũng là nhân tài kiệt xuất trong giới mỹ thực.”
Mỗi lần cùng ăn cơm với Tư Không Dịch, Yến tổng đều tự động xuống cấp, hắn xuống xuống cũng thành thói quen. “Ăn trưa xong cậu làm gì? Tập kịch bản? Hay là lướt bát quái?”
Kết quả Tư Không Dịch lắc lắc đầu: “Tôi tính đi chợ cây cá cảnh xem sao, nói không chừng có thể thấy cây cối gì đặc biệt yêu thích hay mấy động vật thông minh.”
Yến Khôn nghe vậy, gương mặt trở nên quái dị, hắn nhìn thoáng qua ba con thú nuôi bên cạnh, ý vị sâu xa nói: “… Sau đó huấn luyện chúng nó thành thục sử dụng camera siêu nhỏ đi theo dõi à?”
Tư Không Dịch á một tiếng: “Không được sao… Nhân số đội ngũ của tôi rất ít mà, không chừng sẽ tìm được thú nuôi nào đó thông minh như Tiểu Bạch gia nhập đội ngũ.” Cậu cũng không thể nói cây cối động vật sắp thành tinh.
Chít chít chít! [Trời đất ơi Đại Hoàng Đại Hoa Tiểu Văn! Tụi bây có nghe không? Tụi bây có nghe không! Chủ nhân thế mà khen tôi thông minh! Không phải khen Đại Hoàng Đại Hoa Tiểu Văn, mà là khen tôi thông minh!] Tiểu Bạch hamster kích động chạy mười mấy vòng trên bàn, giống như mấy con dê điên điên.
Mà ba nhóc kia nhìn nó hưng phấn như thế, liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng không nhẫn tâm nói cho nó biết, sở dĩ lấy nó làm ví dụ vì đó là yêu cầu thấp nhất của tiểu chủ nhân rồi, ngốc hơn nữa là không thể thu nạp vào tiểu đội.
Buổi chiều Yến tổng có một cuộc họp quan trọng: “Đội ngũ của cậu không phải thiếu nhân số, mà là trừ cậu ra căn bản không có ai ở ngoài. Nhưng tôi cũng không chê. Vừa khéo chiều nay tôi không có việc gì, có thể lái xe đưa cậu đến chợ cây cá cảnh, thuận tiện mua một chậu cây nhỏ tinh lọc không khí trong nhà.”
Tư Không Dịch hung hăng lau mặt một phen: “Anh Yến, dù thế nào tôi cũng muốn hỏi anh một lần, không phải anh rất bận sao?!” Hiện tại ngay cả thời gian đi dạo chợ chim cá cũng có nữa?!
Yến Khôn không thèm để ý chút nào nằm ở trên ghế sô pha, giơ tay vuốt tóc trên trán, toàn thân đều tỏa ra hơi thở vô lại cao cấp: “Thời gian sao, cũng như khe – sữa, bóp bóp là có.”
Tư Không Dịch: … Người này OOC cũng nhanh quá đi!!
Cho dù trong lòng Tư Không Dịch hung hăng phun tào Yến đại tổng tài hay thay đổi tính tình, nhưng cậu không cách nào thay đổi quyết tâm nhất định phải lái xe đưa cậu đến chợ cây của Yến tổng. Cuối cùng thay vì đi bộ, cậu thỏa hiệp trước Yến tổng cao lớn đẹp trai, sau khi ăn cơm xong thì khuất phục ngồi vào xe, được Yến Khôn chở đến một khu chợ bán đủ loại chim cá cây cảnh côn trùng khá lớn hơi chếch về phía nam ngoại thành.
Vừa xuống xe, Tư Không Dịch liền cảm nhận được sức sống dào dạt đập vào mặt…
Đầu tiên là không khí mát lành và một mùi quỷ dị của bùn đất hòa quyện hương hoa, phân chim, sau đó là tiếng chim hót và tiếng ông chủ các cửa hàng hét to tràn đầy hai tai, cậu nhìn khu chợ được chia thành bốn khu riêng biệt phía trước, gương mặt cậu từ từ lộ vẻ hưng phấn.
Đại Hoàng, Đại Hoa, Tiểu Bạch vừa xuống xe đã chạy vài vòng, lúc này chúng cho phép bản thân thả lỏng, chạy không thấy bóng dáng đâu.
Yến Khôn nhìn tất cả thành viên của Tiểu đội bát quái kích động như thế, không biết nói gì: “Mấy con thú của cậu chạy hết rồi, sao còn không nhanh chóng gọi chúng nó về? Ở đây dễ bị lạc thú cưng lắm.”
Tư Không Dịch hưng phấn khoát tay: “Không có việc gì, không có việc gì, chúng nó đứa nào cũng tinh khôn. Đến giờ sẽ tự quay về. Đi thôi, nơi này thật rộng lớn nha, tôi định đi dạo từ đầu đến cuối! Từ khu cây cảnh đến khu bán rùa!” Tư Không Dịch có linh cảm, cậu nhất định có thể tìm được không chỉ một đội viên ngoài biên chế cho tiểu đội ở đây!
Yến Khôn nhìn Tư Không Dịch toàn thân đầy sức sống, cũng cười theo, tâm trạng bỗng nhiên trở nên thoải mái, quả nhiên, hắn thật thích loại thanh niên thanh thuần đầy sức sống, yêu bát quái không làm ra vẻ này.
Lúc này, Ngô Hình chờ ở văn phòng tổng tài, nhìn tin nhắn của Yến tổng trên điện thoại, khóc không ra nước mắt.
[ Yến tổng: Buổi chiều có việc bận, cậu tự chủ trì hội nghị.]
Group lão bánh quẩy Yến thị.
Tổng tài đại mật: Khóc mù mắt! Rốt cuộc tổng tài bị tên đê tiện yêu diễm nào mê hoặc đầu óc rồi! Ngay cả bàn chuyện hùn vốn cũng bỏ! Ông đây muốn tiêu diệt tiểu yêu tinh kia!!
Em họ tổng tài: Mật Mật, cậu bình tĩnh. Tổng tài cũng có nhân quyền, tổng tài không thể yêu đương sao? Nhưng tôi cũng rất muốn biết tiểu yêu tinh kia là ai…
Duyệt người vô số: Căn cứ kết quả chúng ta thảo luận lần trước, hiện tại chúng ta chỉ cần để Em họ tổng tài tra xem nghệ nhân nào không ở công ty là được.
Vắt cổ chày ra nước: Cậu nói dễ quá nhỉ, Quang Diệu có ít nhất hơn ba trăm nghệ nhân biết không? Mấy chuyện như quay phim, ca hát, chụp quảng cáo đều phải đi ra ngoài, sao có thể xác định là ai? Còn không bằng trực tiếp hỏi lão bảo mẫu!
Bảo mẫu đứng đầu: Ha ha, nhưng tôi không thèm nói cho mấy người biết, có giỏi thì đánh tôi đi.
Khoa học kỹ thuật là chủ lực phát triển cần thiết nhất: Lầu trên đừng giả vờ, chắc chắn cậu cũng không biết. Nếu không sao cậu không nói ra?
Ông trùm công nghiệp nặng: Đúng đúng đúng, chắc chắn không biết. Không thì nói ra đi!
Bảo mẫu đứng đầu: Yến tổng vương chi miệt thị. jpg. Mấy người nghĩ tôi giống tên ngốc bạch ngọt Tạ Kỳ dễ bị lừa à? Dù sao tôi cơ bản xác định Yến tổng sắp bước vào thời kỳ yêu đương rồi, làm bạn tốt nhiều năm, nhắc nhở mấy người một câu: Người đang yêu không phải là thằng điên thì chính là thiểu năng trí tuệ, loại sau sẽ không xảy ra trên người Yến tổng, nhưng loại trước, buff không tốt sẽ nhân gấp đôi. Vì vậy, quý trọng sinh mệnh, nghe lời Yến tổng, đừng chọc Yến tổng nổi điên.
Tập thể lão bánh quẩy lạnh run, nhớ đến hình ảnh Yến tổng vương chi phát điên, đồng loạt logout.
Lúc này, trong chợ chim cá cảnh, Yến tổng đeo mắt kính nhìn thiếu nữ nước mắt như mưa, bị lạnh run lẩy bẩy trước mắt, lại nhìn đội trưởng đội bát quái vì một chậu hoa mà trực tiếp đẩy hắn ra gánh trách nhiệm, chuẩn bị mở ra hình thức vương chi phát điên. Ha hả.
____________________________
Miến vịt
Cơm gà om
________________________________
Yến tổng ngày càng lưu manh =.=
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!